Lục Địa Kiện Tiên

Chương 3974: Đào vong

Chương 3974: Đào vongChương 3974: Đào vong
Nghe nàng hô hoán, rất nhanh Lữ công công xuất lĩnh một đội thị vệ chạy vào, nhìn thấy Vân Gian Nguyệt tóc dài phất phới giống như Ma Thần, mọi người không khỏi biến sắc.
- Nhanh bảo hộ nương nương!
Lữ công công cao giọng hô hoán.
Những thị vệ kia không nhận ra Giáo chủ Ma giáo, tuy cảm nhận được đối phương cực kỳ cường đại, nhưng bọn họ đều trải qua huấn luyện nghiêm ngặt, vừa kết trận vừa tiến lên. - Tự tìm cái chết!
Sắc mặt Vân Gian Nguyệt phát lạnh, Tân Nguyệt Luân như ẩn như hiện trong hư không, cơ hồ mỗi một lần đều sẽ thu hoạch tánh mạng một thị vệ.
Lữ công công thì đi tới bên người Liễu Ngưng:
- Nương nương đừng sợ, nô tài đến bảo hộ ngươi.
Nhìn thấy Lữ công công, Liễu Ngưng không hiểu buông lỏng một hơi, có lẽ do nhiều năm ở chung, tên nô tài này có khí chất làm cho lòng người an tâm. Vẻ mặt Liễu Ngưng nghiêm túc nhìn chằm chằm Vân Gian Nguyệt đang đại khai sát giới: - Cẩn thận, tựa hồ yêu nữ này có kỳ ngộ gì, tu vi lợi hại hơn lần trước rất nhiều, ta ngăn chặn nàng trước, ngươi đi kêu gọi cao thủ trong cung tới tiêu diệt... Ngươi làm gì! Đột nhiên thanh âm nàng trở nên thê lương, trực tiếp đánh bay Lữ công công, lại nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi, bên eo lưu lại một chưởng ấn, phía trên mắt trần có thể thấy kết lên một tầng sương trắng. Nàng nhìn Lữ công công, ánh mắt nghi hoặc, nhưng càng nhiều là phẫn nộ:
- Vì cái gì!
Lữ công công mấy chục năm như một ngày, trung thành tuyệt đối với nàng, hơn nữa còn có thời niên thiếu yêu say đắm, tuy ngày thường nàng hay gọi cầu nô tài, nhưng nội tâm đã sớm xem như người nhà đối đãi.
Thậm chí nàng cảm thấy dù người khắp thiên hạ đầu bỏ nàng, Lữ công công cũng sẽ không, về phần Tổ An, bên cạnh hắn có quá nhiều hồng nhan tri kỷ, tỉ như Bích Linh Lung, hắn vẫn dứt bỏ không được, vậy mà thủy chung không muốn triệt để ngã về bên mình.
Nhưng người để cho nàng triệt để yên tâm như vậy, lại ở thời khắc mấu chốt quay giáo phản kích, để cho nàng rơi vào thâm uyên vô tận.
Đối phương biết nhược điểm của nàng ở nơi nào, hơn nữa tựa hồ ngày thường ẩn giấu tu vi, hiện tại cơ hồ muốn nửa cái mạng của nàng, để tu vi nàng không thể thành công vận chuyển.
Thấy nàng thổ huyết, trong mắt Lữ công công thoáng hiện vẻ thương tiếc, nghe vậy thở dài:
- Nương nương còn nhớ lần trước tên kia nói có thể giúp ta khôi phục thành nam nhần chân chính không?
Liễu Ngưng sững sờ:
- Lúc đó ngươi không phải giết đối phương sao?
Nói một nửa nàng lập tức kịp phản ứng:
- Nguyên lai ngươi cố ý làm cho ta nhìn!
Ánh mắt Lữ công công phức tạp:
- Thực ra những tên kia tìm ta không phải lần một lần hai, ngay từ đầu ta xác thực không để ở trong lòng, bất quá về sau bị nói động, bọn chúng là ma quỷ, am hiểu làm cho người đọa lạc nhất. - Nương nương hẳn phải biết cảm tình của ta với ngươi, ta rất muốn làm nam nhân chính thức, để ngươi cảm nhận được ta thích.
- Ta nhổ vào!
Nhìn cuồng nhiệt trong mắt đối phương, Liễu Ngưng chỉ cảm thấy buồn nôn, bỗng nhiên lại nghĩ đến cái gì.
- Không đúng, ngươi không phải có loại đam mê đặc thù kia sao, sao đột nhiên thay đổi.
Hai người ở chung nhiều năm, còn quen thuộc hơn người nhà, có thể nói hiểu rõ. Đam mê đặc thù của Lữ công công nàng tự nhiên biết, mỗi lần Tổ An và nàng thân mật, hắn hưng phấn đến phát cuồng.
Hắn rất thích nhìn nữ tử âu yếm bị nam nhân khác xâm phạm, đặc biệt là nam nhần cường đại xâm phạm, này khiến hắn có một loại cảm giác thỏa mãn trước đó chưa từng có.
Hắn có thể gạt người, nhưng loại tâm tính này tuyệt đối không có cách nào gạt người. Trên mặt Lữ công công hiện ra một tia ửng hồng:
- Không sai, ta có loại đam mê kia, nhưng một ngày nào đó bỗng nhiên ta nghĩ, nếu ta thành nam nhân chân chính, lại nhìn thấy ngươi bị nam nhân khác khi dễ, ta sẽ có khoái cảm khác biệt hay không, ta rất muốn trải nghiệm loại tình cảm đặc biệt kia.
- Buồn nôn!
Liễu Ngưng giận tím mặt, tâm thái của gia hỏa này quá mức vặn vẹo, vặn vẹo đến nàng dường như không biết đối phương.
Lữ công công cười híp mắt đi về phía nàng:
- Nương nương không cần lo lắng, ta sẽ không tổn thương ngươi, chỉ bất quá tu vi của ngươi quá cao, cần chế trụ ngươi trước, sau đó ta mang ngươi cao chạy xa bay, triệt để rời khỏi nơi thị phi này.
- Ngươi không được qua đây! Liễu Ngưng biến sắc, “người nhà” vốn quen thuộc lúc này đã để nàng sinh ra cảm giác khó chịu, vô ý thức muốn hủy diệt đối phương. Đáng tiếc chưởng lực chí Âm chí Hàn của đối phương xâm nhập cơ thể, giờ phút này nàng rất khó nhấc lên chân khí.
Chẳng lẽ lại bị gia hỏa này mang đi, đến thời điểm ở trong thâm sơn cùng cốc bị buộc làm nô lệ, vì hắn thỏa mãn đam mê biến thái kia, tìm một số nam nhân xa lạ đến khi nhục mình...
Nghĩ đến hình ảnh đáng sợ kia, toàn thân Liễu Ngưng phát run.
Bạn cần đăng nhập để bình luận