Lục Địa Kiện Tiên

Chương 4228: Trả thù

Chương 4228: Trả thùChương 4228: Trả thù
Khương La Phu đi tới bên người phụ thần, ép những binh lính kia ra, lúc này mới trầm giọng nói:
- Bây giờ kinh thành đang thời buổi rối loạn, phụ thân ta lại là đại thần phụ chính, cẩn thận một chút cũng là chuyện đương nhiên, miễn cho bị gian nhần thừa lúc. Ngô Vương hơi nheo mắt:
- Không hổ là học viện đi ra, quả nhiên nhanh mồm nhanh miệng, đáng tiếc đây không phải ở học viện, bản Vương lười biện luận với ngươi, có cái gì muốn nói, đợi Tam Tư hội thẩm nói đi. - Bắt lại!
Hắn ra lệnh, những binh lính ở xung quanh lần nữa cầm gông xiầng đi về phía Khương Bá Dương.
Thần sắc của Khương La Phu lạnh lẽo:
- Ai dám!
Trước người nàng hiện ra vài cây bút chì, như phi kiếm vận sức chờ phát động.
Đồng thời trong tay xuất hiện một cây côn nhỏ, nhìn bộ dáng đánh vào người nhất định không phải thể nghiệm tốt gì. Xưa nay nhân khí của Khương La Phu rất cao, ở nội bộ Khương gia cũng có không ít người ngưỡng mộ, nàng dẫn đầu, không ít con cháu trẻ tuổi cùng với thị vệ Khương gia nắm chặt binh khí, chuẩn bị cùng nàng chiến đấu.
- Khương đại nhân, Khương gia các ngươi muốn cả nhà tạo phản?
Ngô Vương lạnh lùng nhìn về phía Khương Bá Dương. Khương Bá Dương nhíu mày, lúc này hắn cũng có chút do dự và giãy dụa. Thanh âm của Ngô Vương vang lên lần nữa:
- Nghe đồn năm đó Khương đại nhân làm Đình Úy cương trực công chính, là hóa thân của pháp luật đế quốc, dưới tay chưa bao giờ oan giả sai án, tin tưởng pháp luật công chính là đạo của ngươi, làm sao, hiện tại đến phiên mình, lại muốn biết pháp lại phạm pháp?
Nghe được lời này, Khương Bá Dương đưa tay ngăn nữ nhi cùng người nhà:
- Ngô Vương nói không sai, ta tin tưởng triều đình sẽ cho ta công đạo! Khương La Phu nhất thời gấp: - Chal
Khương Bá Dương khẽ lắc đầu:
- Danh tiếng cả đời của ta, không thể hủy ở chỗ này, đến Tam Tư hội thẩm, ta sẽ biện bạch hết thảy với Hoàng thượng và Hoàng Hậu.
Hắn chấp chưởng luật pháp nhiều năm, rất tự tin năng lực khẩu chiến của mình, đặc biệt Hoàng Hậu là người tài đức sáng suốt, đến thời điểm mình nói rõ, tự nhiên có thể thuyết phục đối phương. - Thế nhưng...
Khương La Phu luôn cảm thấy có chỗ nào không đúng, muốn nhắc nhở phụ thân, nhưng biết phụ thân xưa nay ngay ngắn, định ra chủ ý sau căn bản sẽ không cải biến... Ngô Vương thấy thế căn bản không cho bọn họ cơ hội phản ứng:
- Bắt lại!
Rất nhanh những binh lính kia trực tiếp đeo gông xiầng cho Khương Bá Dương, đó là triều đình nghiên cứu chế tạo để đối phó cao thủ, phía trên khắc hoạ các loại trận pháp, một khi đeo lên gông xiầng, toàn bộ tu vi sẽ vững vàng khóa lại, biến thành một lão nhân bình thường.
Binh lính khóa Khương Bá Dương lại, đưa đến trong trận doanh, Ngô Vương nhìn về phía Khương La Phu, biểu lộ có chút quỷ dị:
- Đến, bắt tất cả con cháu Khương gia lại, nếu có phản kháng, giết chết bất luận tội! Khương Bá Dương biến sắc: - Vừa rồi không phải nói chỉ bắt một mình ta sao, đợi ta đến trước mặt Hoàng thượng Hoàng Hậu biện luận lại định đoạt saul
Ngô Vương cười nhạo:
- Khương đại nhân ngươi nói đùa sao, ngươi phạm là đại tội mưu phản, ngươi chấp chưởng Đình Úy nhiều năm như vậy, không phải không biết mưu phản là tội gì chứ? Khương Bá Dương rốt cục biến sắc, hắn làm sao không biết kết cục của mưu phản, cái kia không chỉ khám nhà diệt tộc, nghiêm trọng hơn thậm chí sẽ liên luy cửu tộc! - Thế nhưng không có qua Tam Tư hội thẩm, tội danh của ta chưa định, ngươi không thể đối đãi người Khương phủ như thế. Khương Bá Dương dựa vào lÍ lẽ biện luận, phải biết vừa rồi là lo lắng phản kháng để đối phương có cơ hội bên thành tội danh, mới thúc thủ chịu trói, bình thường mà nói, cấp bậc quan viên như hắn chỉ cần phối hợp, triều đình sẽ cho thể diện nhất định.
Nào ngờ Ngô Vương căn bản không nói quy tắc!
- Tội danh chưa định? Hoàng thượng Hoàng Hậu miệng vàng lời ngọc, đã hạ thánh chỉ, sao lại là tội danh chưa định?
Ngô Vương cười lạnh. - Khương gia mưu phản, chúng ta chỉ bắt người Khương gia, không quan hệ với người khác, nếu dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, cùng tội luận xửi
Trong lòng Khương Bá Dương rét lạnh, tuy gia hỏa này tự đại, nhưng không ngu xuẩn, liên tiếp tổ hợp quả nhiên tầng tầng tan rã ý chí chống cự cùng với năng lực chống cự của Khương gia.
Quả nhiên, nghe được lời này của hắn, những thị vệ Khương phủ cả đám do dự, tuy trong lòng bọn họ đầu có trách nhiệm hộ vệ Khương gia, nhưng mỗi người đều có phụ mẫu vợ con, xương sườn mềm một đống lớn, làm sao có thể xúc động được.
Thấy những thị vệ kia bỏ vũ khí xuống, Ngô Vương đắc mỉm cười, những ngày này xét nhà hắn đã có kinh nghiệm, nắm tâm thái những người này quá vững vàng.
- BỈổi!
Khương La Phu quát lạnh, mấy cây bút chì trước người bắn ra, những binh lính bên người phụ thân nhất thời rên lên ngã trên mặt đất.
Nàng nhanh chóng bay về phía phụ thân, thước dạy học vung ra tàn ảnh trùng điệp, phàm là bị nàng đánh trúng, khôi giáp trên người trực tiếp nứt ra, thống khổ bưng bít lấy vết thương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận