Lục Địa Kiện Tiên

Chương 4001: Vương hậu choáng váng

Chương 4001: Vương hậu choáng vángChương 4001: Vương hậu choáng váng
- Muốn!
- Nàng nói da mặt ngươi cực dày, nếu nói trên đời có người không biết xấu hổ nhất, chỉ sợ trừ ngươi ra không còn có thể là ai khác. Hai người đùa một trận, sau đó Thương Hồng Ngư nghiêm túc nói:
- Thuật dịch dung của ngươi xác thực là thần kỹ, bất quá thanh âm không giống Long Vương, vần không có cách nào giả được.
Sắc mặt của Tổ An có chút mất tự nhiên: - Yên tâm đi, ta có thể làm thanh âm giống như đúc.
- Vậy ngươi học hắn nói chuyện thử một chút?
Trong mắt Thương Hồng Ngư đầy vẻ mong đợi.
Tổ An cười ngượng ngùng:
- Hiện tại có chút không tiện, năng lực kia phải đánh đổi khá nhiều, không thể tùy ý thi triển.
Nói đùa cái gì, nếu để nàng biết mình sử dụng Manh Muội Biến Âm lừa gạt nam tử, còn không cười đến nội thương?
Lan truyền ra ngoài, hình tượng anh hùng của mình sẽ hủy sạch.
- Ấn, ngươi đã nói như vậy thì hẳn không có vấn đề. Thương Hồng Ngư cũng không hỏi nhiều, trên đời có rất nhiều năng lực cần trả giá, để người ta tùy tiện biểu diễn cho mình xem mới không bình thường.
- Vậy vấn đề duy nhất bây giờ là ngôn hành cử chỉ của ngươi còn chưa đủ giống Long Vương, tiếp xuống ta sẽ một đường huấn luyện ngươi, lấy ngươi thông minh tài trí, hẳn không bao lâu sẽ giả ra giống như đúc. Thương Hồng Ngư nói.
Tổ An nhíu mày:
- Cần phiền toái như vậy sao? Hiện tại hắn chỉ muốn sớm tìm được Thần Long Bất Tử Dược, chỉ cần lừa qua cấm chế của Vạn Long Chi Mộ và cao thủ Hải tộc là được, nào có lòng dạ đi học ngôn hành cử chỉ của Long Vương.
Tựa hồ Thương Hồng Ngư đoán được ý nghĩ của hắn, nhìn qua nói:
- Ta giúp ngươi lấy được Thần Long Bất Tử Dược, ngươi giúp ta đuổi Long Vương giả kia, hẳn là một giao dịch công bằng, ngươi sẽ không muốn không chịu trách nhiệm đó chứ?
- Sao ngươi nói là lạ như thế? Tổ An buồn bực:
- Lại nói, Thần Long Bất Tử Dược kia không nhất định tồn tại, mà Long Vương giả kia lại thật tồn tại, nhìn như thế nào cũng không phải giao dịch công bằng.
- Chẳng lẽ ngươi không hiếu kỳ những yêu ma kia muốn làm những gì với Hải tộc sao, một khi bọn họ triệt để chiếm lấy Hải tộc, đối với Nhân tộc và Yêu tộc cũng là tai nạn. Thương Hồng Ngư không nóng nảy, ánh mắt có chút nghiền ngâm.
- Lại nói, coi như không để ý những thứ này, chẳng lẽ Lưu Ngư ngươi cũng mặc kệ?
Tổ An:
- Ngươi thắng, chẳng qua đến thời điểm nếu hai chuyện có xung đột, ta sẽ ưu tiên đi tìm Thần Long Bất Tử Dược. Trước đó ai nói nữ nhần này là người đàng hoàng, bản sự nắm nhân tâm rất tinh chuẩn. - Không có vấn đề.
Thương Hồng Ngư thấy hắn đáp ứng, cả người trầm tĩnh lại.
- Tiếp xuống đi chỗ nào?
Tổ An đứng dậy hỏi thăm.
- Vốn ta muốn ở chỗ này tìm hiểu một vài tin tức, sau đó đi Yêu tộc và Nhân tộc tìm ngươi, không nghĩ tới thượng thiên đưa ngươi đến trước mặt ta, ta tự nhiên không cần đi bên kia, tiếp xuống chúng ta vào đại hải.
Thương Hồng Ngư nói. - Tìm ta?
Tổ An ngoài ý muốn.
- Đương nhiên, phóng tầm mắt nhìn thiên hạ, trừ ngươi còn ai có thể đối phó Long Vương giả kia, huống chỉ còn có tầng quan hệ của Lưu Ngư, không dùng thì phí. Thương Hồng Ngư giảo hoạt nháy mắt mấy cái.
Tổ An:
- Nương nương thật giỏi tính toán. Vì sao chữ “dùng” này nghe kỳ quái như thế?
- Không cần nương nương nương nương gọi khách khí như vậy, chẳng lẽ mỗi lần ta còn phải gọi ngươi Nhiếp Chính Vương, ngươi có thể trực tiếp gọi ta Hồng Ngư, đương nhiên cũng có thể giống như tiểu muội gọi ta tỷ tỷ.
Thương Hồng Ngư cười cải chính.
Tổ An nhất thời xoắn xuýt, mình và Thương Lưu Ngư còn không có quan hệ chính thức gì, tiếng tỷ tỷ này hơi khó gọi: - Đã như vậy, ta gọi ngươi Hồng Ngư, về sau ngươi có thể gọi ta A Tổ.
- A... A Tổ.
Thương Hồng Ngư đỏ mặt, đối phương lại gọi thẳng khuê danh của nàng, phải biết trước kia trừ Long Vương và trưởng bối trong nhà, thì không ai dám gọi nàng như vậy.
Vốn nghĩ đối phương sẽ gọi nàng tỷ tỷ, hiện tại xem ra quan hệ của hắn và tiểu muội không có thân mật như ta tưởng tượng. Nghĩ tới đây nàng có chút sầu lo.
Tổ An đứng ở cửa động, nhìn về phía đại hải xa xa:
- Tiếp xuống chúng ta làm sao đi Long Cung, không dùng thuyền sao?
- Nếu ngươi có thể bay bền bỉ mà nói, ngược lại không cần, chúng ta...
Thương Hồng Ngư nói một nửa, bỗng nhiên khí tức suy yếu, hai chân mầm nhũn, rốt cuộc đứng không vững, trực tiếp ngã xuống.
May mắn Tổ An tay mắt lanh lẹ, vội vàng ôm lấy nàng:
- Ngươi làm sao vậy?
Tổ An ôm nàng, đồng thời đưa nguyên khí vào trong cơ thể, thuận tiện kiểm tra tình trạng cơ thể.
Ân, nội thương rất nghiêm trọng, hơn phân nửa là lúc trước chạy trốn, bị Long Vương giả hoặc thủ hạ của hắn gây thương tích.
Trong khoảng thời gian này vì tránh né truy sát, thần kinh lúc nào cũng kéo căng, đoán chừng không có thời gian nghỉ ngơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận