Lục Địa Kiện Tiên

Chương 894: Mấy ngàn năm trước thế giới

**Chương 894: Thế giới của mấy ngàn năm trước**
Đùa gì thế, đây chẳng phải là mang theo một cái camera bên người sao?
Chính mình làm bất cứ chuyện gì đều có người theo dõi, thậm chí ngay cả khi mình cùng hồng nhan tri kỷ thân mật…
Nghĩ đến đây, trong mắt hắn bỗng nhiên xuất hiện sát khí nồng đậm.
Cảm nhận được ánh mắt của hắn, Tuế Nguyệt Sử Quan cũng có chút hốt hoảng, vội vàng giải thích: "Các hạ hiểu lầm, chúng ta tuy có thể bí mật ghi chép, nhưng một khi bị cường giả phát hiện, chỉ cần ở bên cạnh hắn, hắn có thể ý thức được sự tồn tại của chúng ta, không phải như ngươi nghĩ đâu."
"Thật sao?" Tổ An ngữ khí vẫn có chút nặng nề.
"Tự nhiên là thật," Tuế Nguyệt Sử Quan ý thức được nếu không giải thích rõ ràng, hôm nay sợ rằng sẽ gặp nguy hiểm, "Chúng ta Tuế Nguyệt Sử Quan có sứ mệnh là ghi chép lại các loại sự tình phát sinh trong vũ trụ chư giới, nhưng trong vũ trụ có rất nhiều thế giới rất đặc thù, hoặc là cực kỳ phong bế không cho phép bất luận kẻ nào tiến vào, hoặc là thế giới bản nguyên đặc thù, không thể tiến vào dưới hình thái sinh linh huyết nhục, bởi vậy chúng ta Tuế Nguyệt Sử Quan không thể không thay đổi hình thái của mình."
Trong khi nói chuyện, toàn bộ thân hình hắn trở nên mờ ảo: "Ngươi xem, thực ra chúng ta không phải là thực thể, mà chỉ là phụ trợ một số vật chất không nhìn thấy ở thế gian mà thôi."
"Vật chất không nhìn thấy?" Tổ An hơi nghi hoặc.
"Giải thích việc này tương đối phức tạp," Tuế Nguyệt Sử Quan suy nghĩ một chút rồi nói, "Chúng ta muốn tồn tại, hoặc sẽ hư cấu một nhân vật hợp tình hợp lý tham dự vào thế giới kia, nhưng như vậy có một tai hại, đó là nếu có người thông minh ý thức được nhân vật này không cần thiết phải tồn tại, chúng ta liền sẽ biến mất theo; "
"Cho nên chúng ta thường sẽ dùng một biện pháp đơn giản hơn, đó chính là thay thế một nhân vật vốn đã tồn tại, như vậy có thể dung nhập vào nội dung cốt truyện của thế giới một cách hài hòa hơn, giống như trước đó ngụy trang thành thuộc hạ của đại tiểu thư vậy."
Tát Lạp Mỹ nghe đến đây thì hận đến nghiến răng, ta thật sự cảm ơn tổ tông mười tám đời của ngươi.
Tổ An nghĩ thầm, trách nào trước đó hắn giả vờ giống như vậy, không có bất kỳ ai phát hiện ra điều dị thường.
Hắn bỗng nhiên ý thức được một vấn đề khác: "Vậy chẳng phải các ngươi muốn thay thế ai thì thay thế người đó sao?"
Vạn nhất hắn thay thế ta hoặc là một hồng nhan tri kỷ nào đó, người khác căn bản không thể nhìn ra sơ hở.
Nghĩ tới đây hắn liền cảm thấy ác hàn.
"Đương nhiên không dễ dàng như vậy," Tuế Nguyệt Sử Quan cười khổ nói, "Sứ mệnh của Tuế Nguyệt Sử Quan quyết định chúng ta phải tận khả năng ít ảnh hưởng đến tuyến thế giới, cho nên mỗi thế giới, những người khí vận tràn đầy, chúng ta không có cách nào thay thế, nếu không sẽ bị khí vận phản phệ tự thân, cuối cùng triệt để tiêu vong."
"Bởi vậy chỉ có thể thay thế một số tồn tại phổ thông, đương nhiên tốt nhất là những tồn tại phổ thông bên cạnh đại nhân vật, như vậy mới thuận tiện cho chúng ta làm việc."
Ở một thế giới nào đó, linh hồn thuộc hạ bị thay thế một cách khó hiểu của Tát Lạp Mỹ: Ta có một câu MMP không biết có nên nói hay không!
Nghe đến đó, Tổ An lúc này mới yên lòng, vốn định tìm Tuế Nguyệt Sử Quan nghe ngóng thêm những bí mật liên quan đến bọn họ, ai ngờ dù hắn có hỏi thế nào, đối phương đều không trả lời những chuyện có ý nghĩa, chỉ ở đó nói chuyện phiếm, đành phải thôi.
Sau đó an bài người trong Ma tộc dẫn bọn hắn đi xuống nghỉ ngơi, đồng thời cắt cử cao thủ Ma tộc giám thị bọn họ.
Tát Lạp Mỹ, Mạc Gia Đức trọng thương tại thân, mấy vị trưởng lão Chân Ma cũng bị Sinh Tử Đan giày vò đến quá sức, cao thủ Ma tộc đủ để trông coi bọn họ.
Còn về phần Tuế Nguyệt Sử Quan, hắn quá mức thần bí, Tổ An cũng không trông cậy vào cao thủ Ma tộc có thể trông coi hắn.
Tiếp theo hắn an bài Tác Luân Thi, Vân Vũ Tình ra mặt, triệu tập những nữ tử tư chất xuất chúng trong Ma tộc, thu thập tinh huyết của các nàng.
Huyết tế cần huyết tinh chi lực vô cùng to lớn, cho nên thường cần mấy Thánh Nữ tư chất ưu tú hiến dâng sinh mệnh, nhưng nếu như mở rộng số lượng, mỗi nữ tử chỉ cần hiến một chút tinh huyết, như vậy tổn thương của mỗi người sẽ không quá lớn.
Đương nhiên như vậy sẽ dẫn đến huyết mạch không thuần, bất quá điều này không làm khó được Tổ An.
Thậm chí ngay cả Kỷ Tiểu Hi cũng thông hiểu mấy loại biện pháp dung hợp huyết mạch chi lực.
Vốn dĩ Tổ An còn hứa hẹn điều kiện hậu đãi, dù sao thì cho dù là mấy giọt tinh huyết, cũng sẽ khiến một người nguyên khí đại thương, ít nhất cần mấy tháng mới có thể tu bổ lại.
Ai ngờ nữ tử trong Ma tộc biết có thể giúp Nhiếp Chính Vương, cả đám đều nô nức hiến máu, sợ mình hiến tinh huyết không đủ, yêu cầu duy nhất cũng là muốn được nhìn thấy Nhiếp Chính Vương từ xa một lần.
Cái dáng vẻ cuồng nhiệt mê muội kia, làm cho Tác Luân Thi cùng Vân Vũ Tình nảy sinh cảm giác nguy cơ mãnh liệt, thế là vừa đấm vừa xoa, cuối cùng giải quyết được "ý nghĩ xấu" của những thiếu nữ kia.
Tổ An đêm đó triệu tập chư nữ cùng nhau thương nghị các loại thủ tục tiếp theo, đồng thời cũng sớm an bài các loại.
Ngày thứ hai, tinh huyết của nữ tử Ma tộc đều đã thu thập xong, Tổ An một đoàn người liền đến Tế Ti Thần Điện.
Nhìn thấy Tổ An phục khắc không sót một phần nào huyết tế chi pháp lúc trước của mình, Tát Lạp Mỹ không thể không bội phục, nam nhân này thật là một thiên tài, xem qua bất cứ thứ gì liền có thể làm theo, đáng tiếc trước đó mình vốn có cơ hội có được hắn.
A a a!
Nghĩ đến đây, nàng hối hận đến phát điên.
Mạc Gia Đức ở bên cạnh nàng quanh năm, đại khái đoán được suy nghĩ của nàng, quan tâm vỗ vỗ đầu vai an ủi, nhưng trong lòng lại có một tia vui mừng khó hiểu.
Đại tiểu thư cuối cùng sẽ phát hiện, dù tất cả mọi người sẽ phản bội nàng, rời bỏ nàng, nhưng ta sẽ luôn ở bên cạnh nàng.
Tổ An lúc này căn bản không quan tâm đến tính toán của bọn họ, hết sức chuyên chú rút ra huyết tinh chi lực.
Những tinh huyết Ma tộc kia được đưa vào từng bình ngọc nhỏ, Tổ An điều động đại trận, rất nhanh một đạo hào quang màu đỏ như máu từ trong bình ngọc bay lên, cuối cùng tụ lại trên đỉnh đầu mọi người, hình thành một đồ án đặc thù.
Tạo hóa bảo hộp ở trung tâm đại trận tựa hồ cảm ứng được điều gì, cũng bắt đầu rung động.
Huyết hồng đồ án trên trời cuối cùng chiếu rọi lên tạo hóa bảo hộp, bảo hộp dần dần bay lên không trung.
Xung quanh nó ban đầu nổi lên từng vòng kim quang, ngay sau đó kim quang kia từng vòng bắn nhanh vào trong hư không, mọi người ở đây đều là cao thủ, rất nhanh liền phát giác được không gian ba động xung quanh bắt đầu trở nên xao động.
Lại qua một lúc, một đám mây khói xuất hiện trống rỗng trong hư không nơi kim quang biến mất, mây mù bốc lên.
Tuế Nguyệt Sử Quan mừng rỡ nói: "Cánh cửa thế giới kia đã mở!"
Tổ An cũng cảm nhận được một loại khí tức quen thuộc lại xa lạ phía sau đám mây mù, đó chính là thế giới tu hành mấy ngàn năm trước sao?
Hắn phát giác được đám mây mù kia không ổn định, trầm giọng nói: "Lối đi này duy trì không được bao lâu, rất nhanh sẽ biến mất, mọi người chuẩn bị sẵn sàng."
Sau đó nhìn Tuế Nguyệt Sử Quan: "Làm phiền các hạ đi trước dò đường."
Tuế Nguyệt Sử Quan biết hắn không yên tâm về mình, cũng không thèm để ý, cười cười liền dẫn đầu nhảy vào đám mây khói kia.
Phát giác được không có gì khác thường, Tổ An lúc này mới vung ống tay áo, một cỗ nhu kình bao lấy mọi người, sau đó cầm lấy tạo hóa bảo hộp cùng đi theo vào trong đám mây mù.
Mọi người chỉ cảm thấy trở nên hoảng hốt, khi mây mù trước mắt tan đi, mọi người phát hiện mình đã ở một thế giới hoàn toàn mới, bên cạnh đều là cây cối cao trăm trượng.
Núi lớn xung quanh xanh um tươi tốt, phóng tầm mắt nhìn tới, mỗi ngọn núi đều cao lớn và thẳng tắp hơn rất nhiều so với những ngọn núi lớn nổi tiếng ở hậu thế.
Xa xa thỉnh thoảng truyền đến từng trận tiếng kêu cổ quái, một số quái điểu to lớn che khuất bầu trời bay qua chân trời.
Cảm nhận được nguyên khí ba động nồng đậm trong không khí, Bùi Miên Mạn không khỏi có chút chấn kinh: "Đây thật sự là thế giới mấy ngàn năm trước sao?"
Chẳng trách nàng lại cảm khái như thế, nguyên khí ở nơi này so với hậu thế dồi dào hơn không biết bao nhiêu lần, thậm chí còn vượt xa tân thế giới sau khi dung hợp U Minh Địa Phủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận