Lục Địa Kiện Tiên

Chương 4193: Truyền thừa

Chương 4193: Truyền thừaChương 4193: Truyền thừa
Tổ An mặc kệ nàng:
- Ngươi đừng nói giỡn, hiện tại thân thể của Thương tỷ tỷ còn suy yếu?
Mị Ly bĩu môi, nghĩ thầm gia hỏa này nhanh như vậy liần bao che khuyết điểm?
Hắn lo lắng nhìn Thương Lưu Ngư:
- Thương tỷ tỷ, ngươi cảm giác khỏe chưa?
- Ân, tốt hơn không ít, mùi thơm này rất dễ chịu, để ta cảm thấy cả người thoải mái. Thương Lưu Ngư đáp. - Đây là hương thơm của Thần Long Bất Tử Dược...
Tổ An kể lại sự tình vừa rồi.
- Thu cô nương được cứu? Thương Lưu Ngư vui mừng, nàng biết lần này Tổ An đến Vạn Long Chi Mộ mục đích là gì, bây giờ tất cả đầu vui vẻ, thật không thể tốt hơn.
- Ân, bất quá khả năng còn phải tu dưỡng một đoạn thời gian mới có thể thức tỉnh.
Tổ An đáp.
- Lần trước Hồng Lệ bị thương quá nặng, dù có dược dịch, cũng cần thời gian phục hồi thân thể.
- Vậy thì tốt, chỉ cần nàng thoát khỏi nguy hiểm, về sau có thể chậm rãi điều dưỡng, trong Long Cung có rất nhiều linh dược chữa thương, đến thời điểm ta đi tìm cho ngươi. - Vậy ta thay nàng cám ơn ngươi trước.
Lúc này tâm tình của Tổ An rất tốt.
- Cùng ta còn khách khí như vậy.
Thương Lưu Ngư vừa trả lời, bông nhiên chú ý tới Mi Ly ở một bân cười cười, nhất thời trong lòng xấu hổ.
Ngày bình thường nàng rất thoải mái, dù đối mặt Sơ Nhan cũng không đến mức như thế, nhưng vì sao ở trước mặt đối phương lại không được tự nhiên?
Chẳng lẽ là do “gặp gia trưởng”?
- Được rồi, không quấy rầy các ngươi, ta trở về tiếp tục ngủ say.
MỊ Ly nhìn Thương Lưu Ngư gật đầu, sau đó tiêu tán không thấy...
Thương Lưu Ngư kinh ngạc nhìn bốn phía: - A Tổ, sư phụ này của ngươi có chút... thần bí.
Tổ An rất tán thành gật đầu: - Nàng xác thực rất thần bí.
- Nàng bao nhiêu tuổi rồi? Nghe đến đối phương một miệng một cái thanh niên tiểu cô nương địa hô hào hai người, Thương Lưu Ngư có chút hiếu kỳ.
- Cụ thể số tuổi ta cũng không biết, bất quá không có 10 ngàn cũng có 8000 a.
Tổ An suy nghĩ đối phương từ thượng cổ ngủ say cho tới bây giờ, tuổi tác xác thực không nhỏ.
Thương Lưu Ngư càng thêm giật mình, lại có người sống lâu như thế.
- Khó trách ngươi ngắn ngủi vài năm đã trưởng thành đến lợi hại như thế, nguyên lai có sư phụ mạnh mẽ như vậy. Trong không gian nào đó, MỊ Ly nằm trên giường vốn dựng thẳng lỗ tai trộm nghe, giờ phút này trên mặt hiện ra vẻ mỉm cười, tiểu cô nương này không tệ, ta thích.
Hừ, mình đã gặp qua mấy hồng nhan tri kỷ của hắn, cái này giống như là người thứ nhất khen ta...
Thấy đối phương không có ở sau lưng nói xấu mình, lúc này mới yên lòng chìm vào giấc ngủ.
Tổ An thì tức giận nói:
- Nàng quả thật có chút lợi hại, bất quá rất nhiều thời điểm không đáng tin cậy, được rồi không nói nàng, chúng ta ra ngoài trước đi. Nghĩ đến nữ nhân kia rất có thể ở sau lưng nghe lén, Tổ An tự nhiên không thể để cho nàng nắm cán.
Vì vậy nắm tay Thương Lưu Ngư đi ra dây chuyền, Thương Lưu Ngư nhìn mà tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
Sau khi ra ngoài, nhìn thấy Thần Long Bất Tử Dược bên cạnh tế đàn, cùng với biết Tín Hiệu Thế Giới Pháp Tắc đã bị hắn lấy, không khỏi bùi ngùi mãi thôi:
- Đi theo bên cạnh ngươi mấy ngày, tựa hồ còn đặc sắc hơn mấy năm nay ta làm việc, kiến thức quá nhiều sự tình thần kỳ.
- Vậy ngươi có thể một mực đi theo bên cạnh ta.
Tổ An nói, sau khi nói xong trong lòng có chút hối hận, cái miệng ba hoa này của mình vẫn không đổi được, bây giờ trên người nợ cảm tình đã đủ nhiều, nói bao nhiêu lần không nên trêu hoa ghẹo nguyệt vẫn không nhớ. Lúc này Thương Lưu Ngư đã khôi phục thoải mái ngày thường, nghe vậy cười nói:
- Tốt lắm, đến thời điểm đi hỏi xem tỷ tỷ ta có đồng ý hay không.
Tổ An giật mình, nghĩ thầm lời này của nàng có ý gì, đến cùng là từ chối nhã nhặn, hay nói tỷ tỷ nàng đồng ý, mọi người có thể ở cùng một chỗ? Chỉ tiếc trên mặt đối phương cười nhẹ nhàng, nhìn không ra dấu vết để lại.
Có trong nháy mắt, hắn như trở lại thời thiếu niên, lo được lo mất.
Có điều hắn cuối cùng vẫn trải qua nhiều sóng gió, tâm tình rất nhanh bình tĩnh trở lại:
- Đúng rồi, trước đó nhìn ngươi dùng tiếng ca làm thủ đoạn công kích phòng ngự, có cái bóng của học viện, ngươi có phải đồ đệ thần bí của lão Tế Tửu không?
- Nha, không nghĩ tới bị ngươi xem thấu. Thương Lưu Ngư trực tiếp thừa nhận.
- Năm đó lão sư thấy ta có thiên phú ở phương diện ca xướng, liền thu ta làm đệ tử, chỉ điểm rất nhiều. Vốn bởi vì thân phận đặc thù, lão sư sợ mang đến phiền phức cho ta, nên không cho ta công khai đoạn quan hệ này, chỉ bất quá không cần giấu diếm ngươi.
Tổ An thở dài:
- Nghĩ đến năm đó Tế Tửu biết sớm muộn có một ngày phải đối phó Triệu Hạo, lo lắng về sau liên lụy các ngươi. Thần sắc của Thương Lưu Ngư có chút thương cảm:
- Đúng vậy, hiện tại mới hiểu lão sư dụng tâm lương khổ, thực ra những chuyện này hắn hoàn toàn có thể thương lượng với chúng ta, mọi người cùng nhau nghĩ biện pháp, hắn sẽ không cần đồng quy vu tận với Triệu Hạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận