Lục Địa Kiện Tiên

Chương 2266: Ánh mắt nguy hiểm

Bất quá ăn mặc như vậy, nam nhân chỉ cần nhìn một chút, trong đầu sẽ lập tức nghĩ tới giường.
Tổ An có chút hoài niệm, năm đó đầy đường đều là mỹ thiếu nữ thanh xuân, tuy thế giới này bầu không khí khá thoáng, cũng chỉ so với cổ đại kiếp trước mà thôi, so sánh với những mỹ nhân đô thị trang điểm lộng lẫy kia, lại kém không biết bao nhiêu lần.
Đừng nói lộ vai, năm đó hắn còn gặp qua toàn thân trong suốt, chỉ che khuất ba điểm trọng yếu nhất, như không mặc y phục chạy đầy đường.
Mấu chốt là y phục của người ta thiết kế còn rất cao quý, để ngươi nhìn không ra cảm giác dâm tà.
Đồ Sơn Vũ đã làm tốt chuẩn bị tiếp nhận ánh mắt kinh diễm, Tổ An khẳng định sẽ nhịn không được nhìn chằm chằm, hoặc giả vờ đứng đắn không nhìn, lại lặng lẽ dùng ánh mắt dò xét, những năm này, thủ đoạn của đám nam nhân nàng sớm đã nhất thanh nhị sở.
Ai biết đối phương chỉ nhìn một cái liền tùy ý dời mắt, nàng có thể nhìn ra ánh mắt đối phương không phải giả vờ, không chỉ như thế, ánh mắt kia còn mang theo bộ dáng nhìn cô gái nông thôn?
Trong chớp mắt này, nàng hoài nghi nhân sinh.
Chẳng lẽ Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương quá xinh đẹp, hắn thời gian dài ở bên người đối phương, tầm mắt cũng cao theo.
Nhưng vừa nghĩ như thế nàng càng khó chịu, đây chẳng phải chứng minh nàng kém xa người ta?
Đúng lúc này, Tổ An thấy trong ngực nàng bưng một chùm Thanh Hoạch Hoa, liền vô ý thức nhận lấy:
- Đa tạ Thanh Khâu quốc chủ!
Nói xong phanh… cửa lần nữa đóng lại.
Đồ Sơn Vũ:
- ? ? ?
Đến từ Đồ Sơn Vũ, điểm nộ khí +444 +444 +444...
Tổ An vừa vào nhà, cửa đã bị đập phanh phanh phanh.
- Còn có việc gì sao?
Tổ An nghi ngờ hỏi.
Nghe đối phương ghét bỏ, Đồ Sơn Vũ hận đến nghiến răng:
- Ta đưa ngươi đồ vật trân quý như thế, ngươi không có biểu thị gì sao?
- Vừa rồi không phải đã cám ơn ngươi sao?
Tổ An có chút bực bội, hắn muốn nhanh chóng để Đát Kỷ đột phá Thất phẩm, kết quả nữ nhân này còn quấn lấy hắn.
Đồ Sơn Vũ:
- ...
Đến từ Đồ Sơn Vũ, điểm nộ khí +233 +233 +233...
Nàng hít sâu một hơi, thật vất vả mới nhịn xuống xúc động đốt nhà:
- Vẻn vẹn chỉ một tiếng cám ơn sao, công tử không khỏi quá keo kiệt, chí ít mời ta vào uống chén trà chứ?
Tổ An có chút chần chờ:
- Lúc này đã nửa đêm, không tiện nha? Bằng không ngày khác?
Đồ Sơn Vũ cảm thấy mình sắp duy trì không được khuôn mặt tươi cười:
- Ta không sợ ngươi sợ cái gì, huống chi nơi này là vương cung, ta để ngươi dùng trà của ta mời ta, ngươi cũng không nỡ? Vậy trả Thanh Hoạch Hoa cho ta.
- Quốc chủ khách khí, ta sao có thể là loại người hẹp hòi kia.
Tổ An tỉ mỉ nghĩ lại, mình như vậy quả thật có chút không tử tế, nên đi qua mở cửa.
- Thế nào, không mời ta đi vào ngồi một chút?
Nhìn đối phương chặn ở cửa ra vào, bộ dáng do dự, Đồ Sơn Vũ giận không chỗ phát tiết.
- Chẳng lẽ đang thông đồng Hồ nữ trong cung, sợ bị ta nhìn thấy?
Nhiều năm như vậy, mặc kệ nàng đối mặt ai cũng thành thạo điêu luyện, kết quả hôm nay đụng phải Tổ An, một loạt thao tác làm cho nàng sắp phát điên.
Đến từ Đồ Sơn Vũ, điểm nộ khí +99+99+99...
Tổ An nghiêng thân thể:
- Quốc chủ nói giỡn, mời!
Lúc này sắc mặt của Đồ Sơn Vũ mới giãn ra, sau khi đi vào lặng lẽ quan sát bốn phía, thấy xác thực không có người khác, mới thở ra một hơi:
- Công tử còn chưa ngủ sao.
- Vừa rồi đang luyện công.
Tổ An cố ý không đóng cửa, tránh cho tình ngay lý gian.
Chú ý tới hành vi của hắn, Đồ Sơn Vũ bất đắc dĩ, ngày bình thường đều là những nam nhân kia nghĩ biện pháp chiếm tiện nghi của nàng, kết quả bây giờ đối phương làm như mình muốn chiếm tiện nghi của hắn vậy.
- Tựa hồ công tử rất phòng bị ta?
Đồ Sơn Vũ rất tự nhiên ngồi ở trên giường của hắn, sau đó mỉm cười nhìn hắn.
Tổ An chần chờ, bất quá vẫn gật đầu nói:
- Cảm thấy có chút kỳ quái, ban ngày quốc chủ rõ ràng chẳng thèm ngó tới ta, buổi tối lại bỗng nhiên thân thiết, để ta hơi sợ.
- Nguyên lai là bởi vì chuyện này.
Đồ Sơn Vũ cười nói.
- Chủ yếu là ban ngày nhìn ngươi và Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương quan hệ không tầm thường, lo lắng nàng suy nghĩ nhiều, thương tổn hòa khí của hai tộc, cho nên mới lãnh đạm công tử, mong công tử bỏ qua.
Tổ An nhịn không được co rụt lại:
- Vậy tại sao bây giờ ngươi lại tới?
Nhìn bộ dáng kia của hắn, phảng phất như sợ mình làm loạn, Đồ Sơn Vũ xém chút tức ngất.
Đến từ Đồ Sơn Vũ, điểm nộ khí +666 +666 +666...
- Ta không phải tới đưa Thanh Hoạch Hoa cho công tử sao.
Đồ Sơn Vũ siết nắm đấm, rất muốn trực tiếp đè gia hỏa này xuống đất đánh một trận.
- Thuận tiện tâm sự với công tử.
- Không biết quốc chủ muốn trò chuyện gì?
Tổ An ngồi cách thật xa.
Đồ Sơn Vũ nhịn không được cười lên:
- Công tử sợ ta ăn ngươi sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận