Lục Địa Kiện Tiên

Chương 4206: Nữ hoàng (2)

Chương 4206: Nữ hoàng (2)Chương 4206: Nữ hoàng (2)
Huống chỉ bên người A Tổ, loại mỹ nhần gì không có, trước đó còn chưa biết hắn, đã nghe qua chuyện tình gió trăng liên quan tới Nhiếp Chính Vương, những cô gái kia đầu là nhân vật đứng đầu thế gian.
Nếu mình không có danh hiệu Vương Hậu Hải tộc, không có thế lực của mình, tương lai làm sao cạnh tranh? Lui vạn bước mà nói, coi như không tranh giành với những người kia, chỉ cần trong tay ta nắm giữ Hải tộc, tương lai cũng có thể giúp A Tổ càng nhiều.
Thời điểm hắn ở bên ngoài mệt mỏi, nơi này tùy thời trở thành bến cảng tránh gió nghỉ ngơi của hắn.
Nghĩ tới đây, ánh mắt nàng kiên định:
- Tốt, ta nguyện ý!
Tổ An bật cười:
- Này mới đúng nha.
Cảm nhận được ánh mắt của hắn, Thương Hồng Ngư đỏ mặt:
- Bây giờ còn có một vấn đề, chính là mọi người hiếu kỳ, tại sao ngươi lại ủng hộ ta, dù sao nguyên nhần này sẽ quyết định ngươi ủng hộ ta đến cấp độ nào.
- Trực tiếp nói ngươi là nữ nhân của ta, chống đỡ vô hạn.
Tổ An nhịn không được ôm nàng, thân thể Thương Hồng Ngư vừa mềm vừa thơm, ôm cực kỳ dê chịu.
- Y phục mới vừa phẳng, đừng có lại nhăn.
Thương Hồng Ngư hờn dỗi liếc hắn một cái.
- Hiện tại công khai mà nói, có chút không thích hợp, dù sao bây giờ Long Vương vừa chết, những năm này Long Vương ở Hải tộc rất có uy vọng, trực tiếp nói như vậy, bất lợi cho ta tiếp quản Hải tộc, hơn nữa còn sẽ ảnh hưởng danh tiếng của ngươi. Tổ An cười cười:
- Thanh danh của ta đã sớm hỏng bét, nghe nói thế gian lưu truyền rất nhiều sự tình của ta cùng Tiểu Yêu Hậu, Hoàng Hậu Nhân tộc... cũng không quan tâm thêm nữa. Bất quá ngươi nói có đạo lý, trước tạm thời không công bố.
Thương Hồng Ngư giống như cười mà không phải cười:
- Những truyền ngôn kia là thật hay giả. Tổ An đỏ mặt, mơ hồ không rõ nói:
- Nửa thật nửa giả.
Mình ngược lại cũng không nói láo, quan hệ là thật, nhưng những lời đồn đại kia quá không hợp thói thường, rất nhiều chuyện hoàn toàn là thêu dệt vô cớ, mình có vô sỉ như vậy sao?V I P T R U Y E N F U L L - K ho t r u y ệ n d i ch m i ễ n p h í
Thương Hồng Ngư cũng không truy vấn ngọn nguồn, nói tiếp:
- Vậy nói ngươi và tiểu muội là quan hệ người yêu, cho nên yêu ai yêu cả đường đi. Thương Lưu Ngư ở sát vách: - 22?
Vừa rồi sát vách thực quá lớn tiếng, làm nàng ngộ thương, bịt tai cũng vô dụng, ngủ lại ngủ không được, không thể không nghe.
Ân, nàng mới không thừa nhận mình có chút hiếu kỳ, muốn nghe...
Chỉ bất quá hoàng hoa khuê nữ như nàng, làm sao chịu được dày vò, rất nhanh liền mặt đỏ tới mang tai, hai con ngươi thất thần, phía dưới sớm đã ướt nhẹp. Đằng sau có mấy lời không nghe rõ, nhưng khi nghe có quan hệ tới mình, nàng lập tức giật mình.
Tỷ tỷ có ý gì, mỗi lần đều để ta thành một khâu trong trò chơi của bọn họ.
Hai ngươi rõ ràng có một chân, kết quả hiện tại bắt ta làm bia đỡ đạn.
Ta một đại cô nương, không muốn danh tiếng sao?
A Tổ hẳn sẽ cự tuyệt... Không đúng, khẳng định sẽ cự tuyệt, chúng ta là tỷ đệ. Một giây sau quả nhiên nghe được Tổ An do dự:
- Như vậy có thể ảnh hưởng danh tiếng của nàng không? Thương Hồng Ngư trợn mắt: - Ngươi ở trước mắt bao người ôm nàng từ trong Vạn Long Chi Mộ đi ra, nàng lại như bị ngươi ăn xong lau sạch, nếu ngươi không thừa nhận, mới ảnh hưởng đến danh tiếng của nàng.
Tổ An gật đầu:
- Ách, vậy được rồi, hi vọng Thương tỷ tỷ bỏ qua. Thương Lưu Ngư:
- 22?
Ngươi còn thật không ngại. - Yên tâm đi, nàng sẽ không để ý.
Thương Hồng Ngư liếc nhìn sát vách, trong đôi mắt ngậm lấy ý cười, nói không chừng nàng còn vụng trộm vui vẻ nha.
Muội muội, xin lỗi vì ăn vụng đồ tốt trước ngươi, ta có thể đần bù là tận lực giúp ngươi đẩy thuyền. Nói đến muội muội có lúc quá cứng ngắc, loại chuyện này không nên chủ động xuất kích sao, rõ ràng hai người còn lại một tầng giấy mỏng, chỉ cần nàng chủ động đâm nhẹ là rách, sao có thể để ta vượt lên trước.
Thương Lưu Ngư ở trong gió lộn xôn, cái gì gọi là ta không để ý, ta rất để ý đó.
Nàng vội vàng đứng dậy muốn đi qua làm sáng tỏ, kết quả tiếng nước ào ào ào mới nhắc nhở nàng vần còn ở trong bồn tắm.
Nàng đỏ mặt vội vàng chui vào trong nước, tìm y phục khắp nơi.
Lúc này thanh âm của Tổ An truyền đến lần nữa:
- Ta cùng ngươi đi linh đường một chuyến.
- ĐƯợc.
Lần này Thương Hồng Ngư không có cự tuyệt, trước đó hiểu lầm hắn đi linh đường là muốn khi dễ mình, hiện tại đi là cho mình chỗ dựa.
Dù sao từ trong miệng Thương Hồng Ngư nói Tổ An giúp đỡ mình, cùng hắn đích thân đến tỏ thái độ là kém cách xa vạn dặm. Rất nhanh tiếng bước chân của hai người dần dần đi xa. Thương Lưu Ngư còn chưa kịp mặc quần áo tử tế, thấy thế cắn môi, cuối cùng chỉ có thể buông tha.
Dù sao đến thời điểm không có cách nào nói, chẳng lẽ nói ta một mực nghe lén, cho nên mới biết sự kiện này?
Lại nói Tổ An và Thương Hồng Ngư đi ra cung điện, cung nữ thị vệ trồng coi bên ngoài thần sắc cổ quái, Vương Hậu ở bên trong thời gian hơi lâu nha.
Bạn cần đăng nhập để bình luận