Lục Địa Kiện Tiên

Chương 4011: Nguyên lai là Tào tặc (2)

Chương 4011: Nguyên lai là Tào tặc (2)Chương 4011: Nguyên lai là Tào tặc (2)
Tổ An:
Hắn cảm thấy hôm nay nghe được quá nhiều sự tình chấn kinh tam quan, chuyện này không khỏi quá bất hợp lí. Thương Hồng Ngư tựa hồ nghĩ đến cái gì, lúc này mới cười nói:
- So sánh mà nói, phong tục của Hải tộc chúng ta còn phóng khoáng hơn Yêu tộc, khái niệm đối đãi loại chuyện này không giống Nhân tộc các ngươi.
Tổ An nghĩ thầm đâu chỉ không giống, quả thực là hoàn toàn ngược lại.
Lúc này Thương Hồng Ngư nói tiếp:
- Mặc kệ vì Hải tộc, hay vì quyền lực Long Cung ổn định, ta và Long Vương nhất định phải ở bề ngoài ra vẻ ân ái, miễn cho một vài người sinh ra ý nghĩ không thực tế. - Ngươi nói là có nữ nhân muốn thượng vị?
Trong lòng Tổ An hơi động.
- Không chỉ nữ nhân, một số nam nhân cũng thế.
Thương Hồng Ngư đáp. Đôi mắt Tổ An nhất thời trừng như chuông đồng.
Nhìn biểu lộ của hắn, Thương Hồng Ngư lập tức biết hắn hiểu lầm, tức giận nói:
- Không phải như ngươi nghĩ, là một số đại thần sau khi biết đam mê của Long Vương, cố ý lựa chọn một số nữ tử xinh đẹp thu làm cơ thiếp, sau đó lại “trùng hợp” tiết lộ tin tức cho Long Vương, chờ Long Vương đến cửa trộm. Về sau bọn họ liần muốn đưa những nữ tử này thượng vị, mang đến vinh diệu và quyền lực cho gia tộc mình, nếu không quản chế, toàn bộ Long Cung chẳng phải loạn thành một bầy.
Tổ An tự giễu cười cười, Hải tộc này ngược lại rất thẳng, thậm chí kiếp trước cũng từng phát sinh rất nhiều sự tình tương tự.
- Được rồi, đây đầu là bí mật giữa vợ chồng chúng ta, tất cả đều để ngươi biết. Thương Hồng Ngư có chút hờn dỗi.
- Hỏi tới hỏi lui, ngươi đến cùng có ôm hay không?
- Ôm, ôm chứ.
Tổ An cũng buồn bực, vì sao loại cảm giác này kỳ quái như thế? Tựa hồ thân phận của hai người sai chỗ.
Hắn đưa tay tới, thời điểm sắp chạm vào đối phương, bỗng nhiên dừng lại một chút, có điều rất nhanh tập trung ý chí, đây chỉ là biểu diễn mà thôi.
Hắn dù sao nhìn quen mưa to gió lớn, rất nhanh tâm tình bình tĩnh lại, rất tự nhiên ôm eo đối phương.
Tuy không phải lần đầu tiên ôm, nhưng hiện tại cảm giác đặc biệt này vẫn tương đối rõ ràng.
Không biết có phải do năng lực thiên phú của Mỹ Nhân Ngư hay không, eo nàng vừa mầm dài lại tinh tế, dù cách y phục cũng có thể cảm nhận co dẫn cùng mịn màng kinh người.
Lúc này hai má Thương Hồng Ngư đỏ ửng, bàn tay của đối phương hừng hực như mặt trời, để cho toàn thân nàng ấm áp, đồng thời nhịp tim không nhịn được tăng nhanh. Có điều nàng phản ứng cũng nhanh, rất bình tĩnh chỉ dẫn: - Tay không nên cứng ngắc như vậy, tự nhiên một chút, ân, lại lên trên chút...
Vừa nói vừa dẫn dắt hắn tay điều chỉnh vị trí. So với da thịt nàng kiều nộn, tay của Tổ An hơi có vẻ thô ráp, nhưng nàng lại không có cảm giác khó chịu, ngược lại hai loại da thịt có vẻ phù hợp không hiểu.
Theo tay đối phương di động, đột nhiên nàng cảm giác hai chân như nhữn ra.
- Làm sao thế?
Phát giác được nàng tựa hồ có chút dị dạng, Tổ An lo lắng hỏi.
- Chẳng lẽ thương thế tái phát? - Không có gì đáng ngại. Thương Hồng Ngư hít sâu một hơi, để cho mình bình tĩnh trở lại.
May mắn có tổn thương làm lý do, bằng không thì mất mặt.
Nàng dù sao không phải nữ tử bình thường, nghĩ đến nhiệm vụ mình gánh vác, rất nhanh điều chỉnh tốt tâm thái, bắt đầu nghiêm túc chỉ đạo.
Mới đầu hai người còn dành thời gian trò chuyện hóa giải xấu hổ, nhưng đến đằng sau tựa hồ tìm không thấy chuyện gì, chỉ yên lặng dùng ngôn ngữ tay chân phối hợp lẫn nhau.
Cũng không biết qua bao lâu, hô hấp của Thương Hồng Ngư hơi dồn dập, trong phòng tựa hồ tràn ngập bầu không khí khó nói.
Lúc này nàng vội vàng tránh né, từ trong ngực đối phương tách ra, trên mặt mang nụ cười ngọt ngào, ánh mắt có chút ý vị không hiểu:
- Ấn, ngộ tính của ngươi xác thực rất tốt, nhanh như vậy đã học ra dáng. Tổ An thở dài:
- Ta bỗng nhiên có chút hối hận, vừa rồi nên học chậm một chút.
Thương Hồng Ngư giật mình, chậm một chút hai người liền có thể một mực ôm nhau sao...
Nàng vội vàng trừng Tổ An:
- Hừ, ngay cả tỷ tỷ cũng dám đùa giỡn, xem về sau Lưu Ngư làm sao thu thập ngươi. Tổ An nói xong cũng có chút hối hận, lời này không nên nói, thế nhưng hắn lại không quản được cái miệng, phải biết hắn xưa nay là tính tình miệng ba hoa, đã thành bản năng.
Đối phương cố ý nhắc Thương Lưu Ngư là đang nhắc nhở hắn nên nhớ quan hệ giữa hai người.
Hắn đương nhiên sẽ không ở trong thời gian ngắn thì sinh ra tình cảm gì, nhưng loại thân mật này, đối phương lại là đệ nhất mỹ nữ Hải tộc, đặc biệt loại thân phận cấm ky kia, nam nhần bình thường ai không động tâm.
Hắn vội vàng tập trung ý chí, ho nhẹ một tiếng:
- Ta đi boong tàu hóng hóng gió.
- Ân, ta cũng đi.
Thương Hồng Ngư cũng có chút bối rối, không muốn ở một mình trong phòng, miễn cho nhớ lại một ít chuyện vừa rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận