Lục Địa Kiện Tiên

Chương 1400: Làm trâu làm ngựa (2)

Mấy người khác đang lo lắng, lúc này ngược lại không có giữ lại.
Tổ An tò mò hỏi:
- Bây giờ đi đâu đây.
- Ngươi không phải nói cần lò luyện đan sao, ta dẫn ngươi đi tìm Tứ sư huynh.
Khương La Phu đáp.
Tổ An giật mình:
- Ngươi không phải nói đi làm thủ tục gì sao?
Khương La Phu trợn mắt:
- Không nói như vậy làm sao thoát khỏi bọn hắn?
Tổ An nhịn không được cười:
- Không nghĩ tới tỷ tỷ cũng có một mặt xấu bụng.
Khương La Phu mỉm cười:
- Ở chung với bọn gia hỏa này, không thành tinh không được, cho nên về sau ngươi tuyệt đối đừng đắc tội ta, bằng không ta sẽ trả thù lại.
Tổ An hiếu kỳ nói:
- Tỷ tỷ dự định trả thù như thế nào?
Khóe môi của Khương La Phu nhếch lên:
- Chẳng lẽ ngươi quên lĩnh vực ta chuyên tu, ta là người Pháp gia, biết rõ tổng cộng 13.682 loại hình phạt từ xưa đến nay, nếu ngươi có hứng thú, ta sẽ để ngươi nếm mấy lần.
Tổ An lại không chút sợ hãi:
- Tỷ tỷ là người Pháp gia, đương nhiên sẽ không biết pháp lại phạm pháp, chỉ cần ta không xúc phạm pháp luật tương quan, tỷ tỷ sẽ không bởi vì một chút chuyện nhỏ mà trừng phạt ta nha.
- A?
Khương La Phu kinh ngạc.
- Ngươi quả nhiên có chút kỳ lạ, vốn còn tưởng trước đó ngươi nói tin phục bọn họ chỉ là trùng hợp, nhưng nhìn tình huống này, ngươi xác thực lý giải mỗi lĩnh vực, này thì kỳ quái, người dù sao tinh lực cũng có hạn, ngươi tuổi còn trẻ, tại sao lại biết nhiều như vậy?
Trong lòng Tổ An run lên, bất quá ngữ khí rất nhẹ nhõm:
- Ta cũng không biết, từ nhỏ đọc sách tựa hồ xem liền biết, các loại sách đều nhìn, cho nên cái gì cũng biết một chút, bất quá mọi thứ lơ lỏng, kém các ngươi chuyên sâu.
Khương La Phu cười nói:
- Ngươi còn biết khiêm tốn, chẳng lẽ sợ chúng ta sẽ ghen ghét ngươi sao? Bất quá nói đi thì nói lại, tư chất siêu cấp của ngươi thật khiến người ta hâm mộ.
Tổ An hỏi dò:
- Tế Tửu đại nhân có biết tư chất của ta không?
Hắn hiếu kỳ không phải Tế Tửu bởi vì cái này, mới nhìn với con mắt khác chứ.
Khương La Phu lắc đầu:
- Sự kiện này quan hệ trọng đại, không được ngươi cho phép, ta làm sao dám tiết lộ cho người khác? Hơi không cẩn thận sẽ nguy hiểm đến tính mệnh của ngươi.
Trong lòng Tổ An ấm áp:
- Tỷ tỷ đối với ta thật tốt, ta không có gì hồi báo, không bằng đời này làm trâu ngựa cho ngươi.
Khương La Phu cười nói:
- Ta lại không cày ruộng, lấy trâu ngựa làm gì.
Tổ An có chút tiếc nuối, làm trâu ngựa cày cho ngươi không được sao.
Đúng lúc này, trong lòng Tổ An run lên, vội vàng kéo Khương La Phu ra phía sau:
- Cẩn thận!
Hắn vừa dứt lời, một bóng người to lớn hạ xuống địa phương vừa rồi hắn đứng, bụi đất tung bay, mặt đất đều lắc lắc.
Tổ An cảnh giác nhìn quái vật khổng lồ trước mắt, thân cao chừng một trượng, toàn thân màu nâu, mới đầu hắn còn tưởng hung thú gì, bất quá trên người đối phương không có khí tức sinh mệnh, thế nhưng ngoại hình lại rất tương tự người, chỉ là phóng đại N lần.
- Đây là... Người máy?
Tổ An có chút không dám tin.
Lúc này Khương La Phu ngăn hắn lại:
- Không cần phải lo lắng, đây là khôi lỗ canh cổng của Tứ sư huynh, khả năng bởi vì chưa thấy qua ngươi, coi ngươi thành địch nhân xâm lấn.
Nói xong lấy ra một tấm lệnh bài đưa đến trước mặt khôi lỗ:
- Ta có việc muốn bái kiến Tứ sư huynh.
Trong mắt khôi lỗ lóe lên hồng mang rơi vào trên lệnh bài, sau đó phát ra thanh âm cứng nhắc:
- Thân phận nghiệm chứng thông qua, cho đi.
Sau khi nói xong, khôi lỗ nghiêng người né ra, chậm rãi ngồi dưới đất, hồng mang trong mắt biến mất, cả người giống như bức tượng ngồi ở chỗ đó.
Tổ An không ngừng quay đầu, thần sắc có chút kích động, người máy nha, có cảm giác phảng phất như trở lại Địa Cầu a.
Rất nhanh phía trước có một cánh cửa lớn tự động mở ra, Khương La Phu mang theo Tổ An đi vào.
- Đúng rồi, trước đó nói một chút, tính khí của Tứ sư huynh có chút cổ quái, cho dù là ta nhờ, cũng chưa chắc có thể từ chỗ hắn lấy được lò luyện đan.
Khương La Phu tựa hồ là sợ bị Thậm Hư Tử nghe được, thầm nguyên khí truyền âm nói cho Tổ An.
- Nếu như hắn không cho, ta sẽ tới chỗ hậu cần của học viện giúp ngươi tìm, tuy hiệu quả kém sản phẩm của Tứ sư huynh, nhưng hẳn cũng đủ dùng.
Tổ An cười nói:
- Tỷ tỷ thật cẩn thận, yên tâm đi, vận khí của ta luôn rất tốt, lại thêm mị lực của tỷ tỷ, nghĩ đến lần này sẽ không tay không quay về.
Khương La Phu nguýt hắn một cái:
- Miệng ngươi luôn giống như bôi mật, khó trách bên cạnh nhiều nữ hài tử như vậy, nhưng chớ dùng chiêu này ở trên người ta.
Tổ An cười ha hả, vội vàng nói sang chuyện khác, chỉ vào khôi lỗ ở phía sau:
- Cái đồ chơi kia là sư huynh ngươi làm ra?
- Đúng vậy, Tứ sư huynh thật là một thiên tài, có thể giao cho vật chết sinh mệnh.
Trong giọng nói của Khương La Phu cũng tràn ngập bội phục.
- Đồ chơi kia làm sao động được, nơi phát ra năng lượng là cái gì?
Tổ An hỏi tiếp.
- Hẳn là dùng nguyên thạch.
Khương La Phu do dự một chút.
- Bất quá cụ thể ta cũng không rõ ràng, đợi lát nữa ngươi có thể hỏi Tứ sư huynh.
Tổ An nhịn không được nói:
- Nếu như dùng nguyên thạch mà nói, cái đồ chơi này khẳng định chi tiêu không ít.
- Đương nhiên.
Thần sắc của Khương La Phu cổ quái.
- Tứ sư huynh hơi... túng quẫn.
- Ha ha, Bát sư muội là cho ta mặt mũi mới nói như vậy, ta đâu chỉ hơi túng quẫn, đã sắp nghèo đến không có quần mặc.
Một tiếng thở dài từ đằng xa truyền đến, ngay sau đó âm thanh bánh xe ép mặt đất vang lên.
Tổ An tò mò nhìn lại, chỉ thấy trong rừng cây chậm rãi chạy tới một cái... xe lăn?
Bạn cần đăng nhập để bình luận