Lục Địa Kiện Tiên

Chương 4004: Một mặt không muốn ngườ...

Chương 4004: Một mặt không muốn ngườ...Chương 4004: Một mặt không muốn ngườ...
Tổ An vội vàng đuổi theo, ước chừng bay gần nửa canh giờ, bọn hắn tới một vùng biển thanh tịnh.
So với vùng biển ở gần tửu lâu, nước biển vùng này thanh tịnh thấy đáy, giống như pha lê, ở dưới ánh mặt trời chiếu sáng có chút rạng rỡ.
- Nơi này, trước đó rất thích, đáng tiếc một mực không dám tới.
Thương Hồng Ngư giống như tiểu hài tử vui vẻ.
Tổ An tiện tay vung lên, một cỗ khí tràng bao phủ phương viên vài dặm: - Ngươi đi xuống đi, không có người có thể điều tra được ngươi.
Cảm thụ được màng mỏng nguyên khí như thực chất, Thương Hồng Ngư âm thầm líu lưỡi, sau đó cười nói:
- sao ngươi không xoay người sang chô khác? Người ta muốn cởi y phục.
Tổ An đỏ mặt, mình vậy mà quên chuyện này, vội vàng xoay người.
- Không cho ngươi dùng thần niệm nhìn lén nha. Lúc này sau lưng lại truyền tới thanh âm trêu tức của Thương Hồng Ngư.
- Được được, ngươi đến cùng có tắm hay không?Do cful l.v n- Chỉ 1000 đồng/ngày đọc tất cả Kho 1000++ truyện dịch miễn phí !
Tổ An tức giận nói.
- Lừa ngươi, người ta không cần cởi y phục. Ai, ngươi có lúc như tiểu xử nam ngây thơ, thật không biết ngoại giới sao lại truyền ngươi là bụi hoa lão luyện.
Sau lưng truyền đến tiếng cười như chuông bạc của Thương Hồng Ngư, hiển nhiên bây giờ có thể tự do tự tại vùng vẫy trong biển rộng, tâm tình nàng rất vui vẻ.
Tổ An nghe vậy xoay người sang chỗ khác, quả nhiên y phục trên người Thương Hồng Ngư hoàn hảo vô khuyết, chỉ thấy nàng trực tiếp nhảy xuống nước, bên hông chìm xuống, thì chìm vào dưới mặt nước, không nhìn thấy bóng người.
Tổ An sững sờ, vội vàng tăng phạm vi che đậy vài dặm cho nàng có không gian hoạt động.
Đúng lúc này, bỗng nhiên bọt nước tung tóe, một Mỹ Nhân Ngư như cá heo từ trong biển nhảy ra nước mặt. Lúc này Thương Hồng Ngư rất khác trước đó, nửa người trên là mỹ nhân, y phục trên người không còn phổ thông như trước đó ở trong tửu lâu, mà là một bộ như khôi giáp, lại như áo tắm ngắn, tựa hồ do vảy cá màu đỏ biến thành, chỉ bao trùm trước ngực, lộ ra mảng lớn da thịt giống như sữa bò.
Xương quai xanh tỉnh xảo, bờ eo thon tỉnh tế bằng phẳng, nhìn giống như thiếu nữ.
Chỉ có khe ngực thật sâu, mới chứng minh nàng là một nữ nhân thành thục.
Bất quá lúc này ánh mắt Tổ An lại nhìn nửa người dưới của nàng, lúc này hai chân đã biến mất, thay vào đó là một cái đuôi cá to lớn mà mỹ lệ, ở dưới ánh mặt trời chiếu rọi, mỗi một vảy cá đều chiếu rọi giống như Hồng Bảo Thạch. Không giống Thương Lưu Ngư màu xanh da trời, trên người Thương Hồng Ngư lấy màu đỏ làm chủ, sáng chói như lửa, thành thục diễm lệ. - Đẹp không?
Thương Hồng Ngư rong chơi ở trong biển rộng, sau khi bơi vài vòng, liền ghé vào mặt nước, cái cằm gối lên hai tay, đuôi cá lười biếng chập chờn ở trong nước, nước đọng trên gương mặt ở dưới ánh sáng mặt trời chiếu rọi, giống như từng viên trân châu.
- Đẹp.
Tổ An xuất phát từ nội tâm than thở, đối phương quả thật rất đẹp, hơn nữa hình thái Mỹ Nhân Ngư kia, càng có lực trùng kích thị giác cực mạnh.
- Lần thứ nhất nhìn thấy Mỹ Nhân Ngư? Chẳng lẽ trước đó tiểu muội không có để ngươi xem?
Chú ý tới vẻ kinh diễm trong mắt hắn, Thương Hồng Ngư có chút đắc ý, trên đời mỹ nhân nào không hy vọng người khác tán thành vẻ xinh đẹp của mình, huống chỉ trước mắt còn không phải nam tử bình thường.
- Ta đã nói ta và Lưu Ngư là quan hệ bằng hữu thuần khiết.
Tổ An tức giận đáp, thực ra trước đó ở trong bí cảnh gặp qua một Nhân Ngư Nữ Vương cổ đại, bất quá đối phương dù sao đã chết, đâu có sinh động như trước mắt. - Ha ha, vậy lần sau ta tìm cơ hội để ngươi nhìn một chút. Thương Hồng Ngư xoay người, nằm ở trên mặt biển chậm rãi bơi, ngửa đầu nhìn nam nhần trên trời.
- Muốn xuống bơi không, rất thoải mái.
Tổ An lắc đầu, tuy biển đẹp như vậy làm hắn có chút động tâm, chỉ bất quá thân phận đối phương đặc thù, cùng một chỗ tắm thực không tiện.
- Chậc chậc, ngươi là nam nhân còn đỏ mặt, ngươi đến cùng suy nghĩ cái gì, biển lớn như vậy, chỉ là cùng một chỗ tắm mà thôi.
Thương Hồng Ngư tự tiếu phi tiếu nói.
Tổ An tức giận nói: - Ngươi cùng thời điểm ta gặp lúc đầu, cảm giác không giống nhau lắm.
- Cái gì không giống nhau? Thương Hồng Ngư hiếu kỳ, không để ý mời hắn tắm nữa. - Thời điểm mới gặp, ngươi rất rụt rè đoan trang, trên người có loại khí tức hiền lương thục đức, những tửu khách kia cũng hình dung Vương Hậu của bọn họ như thế, hiện tại có chút...
Tổ An nhất thời dừng lại, không biết nên dùng từ như thế nào. - Có chút lằng lơ?
Thương Hồng Ngư xụ mặt hừ lạnh.
- Cũng không phải.
Tổ An cười cười.
- Có chút to gan, nhiệt tình hơn ta tưởng tượng nhiều.
- Miệng còn rất ngọt, khó trách nhiều nữ tử thích ngươi như vậy.
Lúc này băng sương trên mặt Thương Lưu Ngư mới hòa tan. - Ai nói Vương Hậu hiền lương đoan trang không thể nhiệt tình?
- Ách...
Trong lúc nhất thời Tổ An không biết trả lời như thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận