Lục Địa Kiện Tiên

Chương 697: Làm một chuyện tốt (2)

Ngay sau đó hắn không chút dừng lại, vọt thẳng về phía tu hành giả Thổ hệ, hai người rất nhanh chiến thành một đoàn.
Lúc này một phần hắc y nhân khác vội vàng đuổi theo xe ngựa chứa diêm dẫn.
Tang Thiên cũng không đoái hoài tới bọn họ, chỉ có thể để cho thủ hạ tự cầu phúc.
Hắn toàn lực công kích tu hành giả Thổ hệ, bên cạnh còn có một cao thủ không biết sâu cạn, nhất định phải nhanh giải quyết người trước mắt, mới có cơ hội rời đi.
Tu vi của hắn cao hơn đối phương, rất nhanh liền đánh cho người kia hiểm tượng hoàn sinh.
- Sư muội, ngươi còn đang làm gì!
Tu hành giả Thổ hệ kia vừa sợ vừa giận, vội vàng hô.
Cái kia cầm đèn lồng nữ tử mỉm cười:
- Sư huynh ngươi chèo chống một chút, ta đi giải quyết hai con chuột nhỏ khác.
Nói xong nàng trực tiếp bay về phía hai người Tổ An ẩn giấu.
- Ngươi đi truy diêm dẫn!
Tần Vãn Như giật mình, trực tiếp vỗ vai Tổ An, một cỗ nhu lực truyền đến, ném hắn về phía xe diêm dẫn.
- Ngài cẩn thận!
Tổ An vừa quay đầu nhắc nhở, vừa nhìn bóng hình xinh đẹp cầm đèn lồng.
Tuy đối phương tận lực cải biến thanh âm, nhưng hắn đã nhận ra thân phận của đối phương, không phải Thần Tiên Cư Thu Hồng Lệ thì là ai.
Vẫn biết nữ nhân này thâm tàng bất lộ, nhưng không nghĩ tới tu vi của nàng cao như thế.
Chỉ nháy mắt, Tần Vãn Như đã cùng đối phương chiến thành một đoàn.
- A?
Hiển nhiên Thu Hồng Lệ cũng không ngờ tới nơi này cất giấu một cường giả Lục phẩm, vừa giao thủ liền kém chút thiệt thòi lớn.
May mắn đèn lồng trong tay nàng là vật phi phàm, ở trên trình độ nhất định ảnh hưởng hành động của Tần Vãn Như, lúc này mới biến nguy thành an.
Thấy Tần Vãn Như chiếm ưu thế, lúc này Tổ An mới buông lỏng một hơi, nàng là Lục phẩm, mình quan tâm cái gì chứ.
Sau đó trực tiếp đuổi theo xe ngựa.
Nghe được tiếng chém giết truyền đến, rất nhanh thì thấy thủ hạ của Tang Thiên và những hắc y nhân thần bí kia đang chém giết.
Mà xe ngựa chứa diêm dẫn thì bị để ở một bên.
Hiện tại ai cũng rõ ràng, chỉ cần giải quyết đám người đối diện, thì có thể được diêm dẫn, cho nên canh giữ ở bên cạnh diêm dẫn hoàn toàn là lãng phí nhân lực, đánh tới trình độ này, ai cũng không dám lãng phí lực lượng.
Tổ An nhìn đến hít vào mấy ngụm khí lạnh, bọn gia hỏa này đánh thật kịch liệt, huyết nhục văng tung tóe.
Hắn trực tiếp triệu hồi ra Đại Phong, cơ hồ là thuấn di xuất hiện ở bên cạnh xe ngựa.
Nhưng hắn không có vội vã lấy đi, mà ho nhẹ một tiếng:
- Mọi người vất vả!
Song phương đang đánh kịch liệt không khỏi dừng lại, ào ào nhìn về phía gia hỏa xuất hiện trên xe ngựa, không hiểu hắn từ chỗ nào xuất hiện.
- Ta thấy các ngươi đánh túi bụi, chính là vì đồ vật trên xe ngựa này, ta làm người xưa nay mềm lòng, không muốn nhìn thấy máu chảy thành sông, cho nên quyết định làm chuyện tốt, lấy đi những vật này, tránh cho các ngươi quyết đấu sinh tử.
Tổ An mỉm cười, sau đó trực tiếp vỗ ngựa mông, lái xe ngựa phi nước đại.
Người Phòng Lũ Doanh:
- ...
Hắc y nhân thần bí:
- ...
Đến từ người Phòng Lũ Doanh, điểm nộ khí +66+66+66...
Đến từ hắc y nhân, điểm nộ khí +99+99+99...
Con mẹ nó gia hỏa này là ai? Chỗ nào xuất hiện!
Mấu chốt là quá tiện!
Nếu hắn trực tiếp cưỡi xe ngựa đi, nói không chừng mọi người còn không phát hiện nhanh như vậy, kết quả hắn còn cố ý lên tiếng nhắc nhở mọi người, chẳng lẽ đơn thuần là vì chọc tức bọn họ?
Bốc lên phong hiểm lớn như thế, đầu óc có bệnh sao!
Đám người nghĩ thì nghĩ, nhưng tay chân không chậm, ào ào xách đao đuổi theo.
Thậm chí hai nhóm người tự giác ngưng chiến, không còn công kích nhau, chỉ nghĩ làm sao bắt gia hỏa kia lại.
Tổ An lái xe ngựa phi nước đại, sau đó thời điểm qua một chỗ ngoặt, thừa dịp người phía sau tầm mắt không nhìn thấy, lấy ra Lưu Ly Bảo Châu trực tiếp thu đám rương vào.
Sau đó mũi chân điểm một cái, trốn lên cây cao, xe ngựa thì vẫn còn phi nước đại.
Những truy binh kia không biết nội tình, sau khi qua chỗ rẽ vẫn kêu gào đuổi theo.
Tổ An nhìn điểm nộ khí liên tục tăng cao, không khỏi mỉm cười, phải biết vừa rồi hắn có thể ở trong giây lát thu những cái rương kia vào trong Lưu Ly Bảo Châu, nhưng không làm như vậy, chính là vì thu hoạch điểm nộ khí.
Nhiều người như vậy, nếu lãng phí thì không khỏi quá đáng tiếc.
Hắn lo lắng Tần Vãn Như xảy ra chuyện, liền vội vàng chạy về.
Trên đường về, hệ thống lại thu được một đợt điểm nộ khí, hiển nhiên là đám người này đuổi kịp xe ngựa, phát hiện rương hòm đã không còn.
- Ai, không biết đám người này còn đánh tiếp hay không.
Tổ An có chút e sợ cho thiên hạ không loạn.
Trở lại chốn cũ, phát hiện người Phòng Lũ Doanh càng ngày càng ít, nếu không phải Tang Thiên ngăn lại gần như một nửa địch nhân, chỉ sợ bọn họ sớm đã toàn quân bị diệt.
Mà Tần Vãn Như và Thu Hồng Lệ thì đánh đến khó phân thắng bại.
Tuy tu vi của Tần Vãn Như cao hơn, nhưng nhiều năm sống an nhàn sung sướng, cơ hội thực chiến rất ít.
So sánh mà nói, kinh nghiệm chiến đấu của Thu Hồng Lệ rõ ràng còn phong phú hơn nhiều, lại thêm có cái đèn lồng cổ quái có hiệu quả trì hoãn, dẫn đến nàng dần dần rơi vào thế hạ phong.
Đối mặt một người tu vi không bằng mình, lâu như vậy cũng không giải quyết được để sắc mặt của Tần Vãn Như khó coi, chỉ thấy nàng quát một tiếng, quanh người nổi lên gió lạnh, sau đó vô số băng trùy bắn ra.
Tổ An còn là lần đầu tiên nhìn thấy nàng vận dụng lực lượng nguyên tố, không nghĩ tới giống như Sở Sơ Nhan, cũng là Băng hệ.
Có điều tính tình của nàng không hợp với Băng hệ nha.
Tính khí bốc lửa như vậy, vốn cho rằng nàng là Hỏa hệ chứ.
- A?
Hiển nhiên Thu Hồng Lệ cũng nghĩ đến cái gì, ngón tay vội vàng phất một cái, trong đèn lồng có ánh sáng màu vàng vẩy xuống, những băng trùy bắn nhanh đến kia, tiến vào khu vực ánh sáng bao phủ, tốc độ trong nháy mắt hạ xuống, sau đó càng lúc càng chậm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận