Lục Địa Kiện Tiên

Chương 4154: U Minh Sinh Tử Đại Điển (2) _

Chương 4154: U Minh Sinh Tử Đại Điển (2) _Chương 4154: U Minh Sinh Tử Đại Điển (2) _
Hắn nghĩ tới một số phim khoa học viễn tưởng kiếp trước, tỉ như Hố Đen Tử Thần, đám người nhân vật chính ở trên tỉnh cầu xung quanh hắc động trì hoãn hơn nửa ngày, kết quả trở lại trên quỹ đạo phi thuyền, đồng bạn đã đợi bọn họ mấy chục năm, là bởi vì lực hấp dẫn khác biệt, dẫn đến tốc độ chảy thời gian không giống nhau.
- Hắc động?
Phong Đô Đại Đế nhịn không được bật cười.
- Đó là từ ngữ của văn minh khoa kỹ, nói một số thế giới đặc thù mà thôi, tương lai ngươi đủ cường đại, có thể tự mình đi xem.
Lúc này trong lòng Tổ An ầm âm sóng dậy, càng hiếu kỳ thế giới bên ngoài.
Bỗng nhiên lại nghĩ đến một việc, hỏi tiếp:
- Trước kia ta ở trong bí cảnh khác cũng gặp qua một số Thiên Đế, mặc dù không gặp ngay mặt, nhưng nghe qua rất nhiều tin đồn, không biết Thiên Đế kia và Thiên Đế của thế giới này, có phải một hay không?
Ban đầu ở trong bí cảnh Hạ triều, hắn tiếp xúc một số thần thoại, chỗ đó cũng có Thiên Đình, thậm chí trong truyền thuyết có mấy Thiên Đế, rất hỗn loạn, hắn có chút không hiểu rõ đến cùng người nào mới thật là Thiên Đế.
- Ngươi có nghi hoặc như vậy là rất bình thường, bởi vì Thiên Đình thế hệ này không phải Thiên Đình duy nhất. Thần sắc của Phong Đô Đại Đế trịnh trọng.
- Giống như đế quốc Nhân tộc, Thiên Đình cũng sẽ đối mặt chiến tranh, đoạt quyền, vương triều thay đổi, kẻ thất bại dần dần tiêu tán, người thắng lợi thay vào đó, trong vô số năm tháng, sự tình như vậy nhiều lắm. - Đương nhiên cũng không phải mỗi lần đều là ngươi chết ta sống, cũng có tình huống song phương thỏa hiệp sống chung. Tỉ như U Minh Địa Phủ vốn ta là chúa tể tuyệt đối, nhưng về sau Địa Tạng Vương tới, chúng ta ai cũng không làm gì được ai, vì vậy thỏa hiệp, Địa Tạng Vương thừa nhận địa vị U Minh Chí Tôn của ta, ta thì cho phép Địa Tạng Vương khai đàn giảng kinh, độ hóa vong hồn.VI P T R U Y E N F U L L - K h o t r u y ệ n d i ch m i ễ n p hí
Tổ An nghe mà khiếp sợ không thôi, nghĩ đến trước đó Hắc Bạch Vô Thường nói những tin tức kia: - Ngươi và Địa Tạng Vương hẳn là hai vị tồn tại trên Ngũ Phương Quỷ Đế.
- Không sai.
Phong Đô Đại Đế hơi gật đầu. - Bất quá sau khi rời không gian đặc thủ này, ngươi không thể nhắc những tục danh kia, bằng không sẽ mang đến tai họa.
- Ta biết.
Tổ An không phải lần đầu tiên được nhắc nhở như vậy, lúc này trong lòng sóng to gió lớn, nguyên lai lão bằng hữu của ta đều là tồn tại cấp độ này, như vậy “kiếp trước” ta rốt cuộc là người nào.
- Sinh linh ở lúc nhỏ yếu, biết nhiều không có chỗ tốt gì, chỉ sẽ đưa tới tai hoạ.
Phong Đô Đại Đế trầm giọng nói.
- Ta có thể nói cho ngươi chỉ như vậy, rất nhiều chuyện cần tương lai chính ngươi tự mình đi trải nghiệm, thăm dò. Tổ An tập mãi thành thói quen, nhịn không được cười nói:
- Cũng được, vậy lần này ta thông qua khảo nghiệm có ban thưởng gì, nếu là lão bằng hữu, cũng không thể lừa gạt ta.
- Tính tình không ăn thua thiệt ngược lại không thay đổi.
Phong Đô Đại Đế nói xong, trong tay bỗng nhiên nhiều một quyển sách, sách đen nhánh, phía trên phảng phất như có mây mù bốc lên, cách thật xa cũng có thể cảm nhận được tử khí nồng đậm, đồng thời có một cỗ lực lượng sinh mệnh.
Hai loại thuộc tính hoàn toàn trái ngược, lại hài hòa thống nhất ở trên một vật thể, thực vượt quá phạm vi Tổ An có thể hiểu biết.
Lúc này Phong Đô Đại Đế nhẹ nhàng đẩy, quyển sách kia bay đến trước người Tổ An, trang sách mở ra, vô số mây mù lăn lộn, bên trong các loại hình ảnh lấp lóe, Tổ An có thể nhìn thấy mỗi một nơi hẻo lánh trong U Minh Địa Phủ, thậm chí mỗi một vong hồn. - Đây là U Minh Sinh Tử Đại Điển, người cầm vật này, chính là chúa tể của U Minh Địa Phủ, từ nay về sau, lời nói của ngươi chính là ý chí của U Minh Địa Phủ.
Tổ An kinh ngạc:
- Đồ vật quý giá như vậy, ta không thể nhận, lại nói, ngươi đưa thứ này cho ta, ngươi thì sao?
Lúc này Phong Đô Đại Đế thở dài:
- Lão bằng hữu, chẳng lẽ ngươi còn nhìn không ra, ta sớm đã vẫn lạc, bây giờ ta chỉ là một sợi tàn niệm mà thôi, giao vật này cho ngươi, ta cũng triệt để yên tâm.
Tổ An khiếp sợ:
- Ngươi là chúa tể của U Minh Địa Phủ, ngươi cũng sẽ vẫn lạc?
Sinh linh bình thường sau khi chết, hồn về địa phủ, vậy hắn chết chẳng phải trở lại địa bàn của mình?
Tồn tại như thế làm sao lại chết?
Phong Đô Đại Đế cười nhạt: - Vừa rồi không phải đã nói, thần tiên cũng sẽ chết, ta tự nhiên không ngoại lệ. Hiện tại ta rất cao hứng, quả nhiên như tiên đoán, ngươi thành công ởi tới trước mặt ta, thắng được trận thí luyện này, ta càng có lòng tin, ngươi nhất định có thể thay đổi vận mệnh, đánh bại những địch nhân chân chính kia.
Trong lòng Tổ An nhất thời dâng lên cảm giác bất an:
- Ngươi nói địch nhân chân chính đến cùng là ai? Phong Đô Đại Đế lắc đầu, không có giải thích, mà nói: - Lão bằng hữu, bồi ta uống một chén đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận