Lục Địa Kiện Tiên

Chương 4160: Hoài nghi quỷ sinh

Chương 4160: Hoài nghi quỷ sinhChương 4160: Hoài nghi quỷ sinh
Lão Yêu Hoàng không ngừng gật đầu, miệng sắp cười nứt. Mặc dù mình quả thật có chút thảm, nhưng nhìn đối thủ một mất một còn thảm hại hơn mình, trong lòng liền cao hứng trở lại.
Lúc này mí mắt của Triệu Hạo co giật, thực ra sự tình giữa Hoàng Hậu Liễu Ngưng và Tổ An hắn đã biết, dù sao gia hỏa Tổ An này rất tiện, lúc trước cùng hắn chiến đấu, cũng dùng câu nói kia kích thích hắn.
Về phần quan hệ giữa Tổ An và Bích Linh Lung, hắn sớm có suy đoán. Lúc trước bọn họ đi bí cảnh một chuyến, phân hồn mình lưu lại trên người Thái Tử không còn, đã nói rõ vấn đề. Đến từ Triệu Hạo, điểm nộ khí Jmộ5)00990))002)2)-) 0 7
Bất quá hai gia hỏa đáng chết Yêu Hoàng và Long Vương này, đến lúc nào rồi còn ở nơi đó cười trên nỗi đau của người khác.
Lúc này trong U Minh Địa Phủ, vô số vong hồn thần sắc quái dị, vốn muốn xem một trận long tranh hổ đấu, sao lại thành khổ chủ đại hội?
Bất quá người trẻ tuổi kia thật trâu bò, ba Quỷ Vương lúc còn sống, uy danh không ít người đầu nghe qua, không nghĩ tới lão bà của bọn họ đầu bị tận diệt!
Không ít vong hồn thần sắc hưng phấn, mặc dù không có nhìn lôi đài tranh bá, nhưng xem bát quái như thế này, tựa hồ càng có ý tứ.
Thậm chí không ngừng ồn ào, muốn nghe càng nhiều tin tức nổ tung.
Đương nhiên cũng không phải tất cả mọi người đầu nghĩ như vậy, trong Uổng Tử Thành, một vong hồn không đầu ôm đầu mình vào trong ngực, nhìn lên hình ảnh trong bầu trời, nửa ngày sau mới thở ra một hơi dài:
- Tổ huynh thật trâu bò!
Dưới Nại Hà Kiều, một nữ tử thanh lãnh nhìn lấy một màn này, môi đỏ khẽ nhếch, nhưng cuối cùng lời gì cũng không nói ra.
Lúc này Triệu Hạo hít sâu một hơi, cưỡng ép áp chế xúc động, trầm giọng nói:
- Chúng ta đều là khổ chủ, như vậy càng cần phải liên hợp lại báo thù, mà không phải nội chiến lẫn nhau, để cho địch nhân chế giêu.
Lão Yêu Hoàng và Long Vương nhất thời trừng to mắt, có chút không dám tin nhìn hắn.
Vốn cho rằng gia hỏa này sẽ ngụy biện phản bác vài câu, không nghĩ tới hắn sẽ trực tiếp thừa nhận?
Để hai người chuẩn bị rất nhiều lời chế giễu, cũng không biết phát huy như thế nào.
Hơn nữa Triệu Hạo kia xưa nay trời đất bao la hắn lớn nhất, loại tính tình duy ta độc tôn kia, lại mời hai người liên thủ đối phó một hậu bối? Nháy mắt sau, lão Yêu Hoàng và Long Vương thậm chí có cảm giác thụ sủng nhược kinh...
Lão Yêu Hoàng cười ngượng nói:
- Chỉ là một hậu sinh, đâu cần chúng ta liên thủ, Triệu huynh và hắn ân oán sâu nhất, vậy Triệu huynh lên trước đi, ta ở một bên áp trận cho ngươi, không để người khác quấy rầy các ngươi. Long Vương liếc nhìn:
- Ngươi có ý gì, nơi này trừ ta còn có ai?
Lão Yêu Hoàng hừ một tiếng: - Ta lại không nói ngươi, ngươi gấp cái gì.
Ban đầu ở trong bí cảnh, dưới hoàn cảnh linh khí dồi dào mới không cẩn thận thua Tổ An, bây giờ ở trong U Minh Địa Phủ, là không cách nào chống đỡ hắn thi triển kỹ năng nghịch thiên như vậy. Mặt khác lần này bên cạnh hắn không có mấy nữ nhân cung cấp tu vi, muốn giết hắn dễ như trở bàn tay, ngược lại Triệu Hạo mới là họa lớn trong lòng.
Triệu Hạo liếc nhìn ra tâm tư của hắn, hừ lạnh:
- Lão Yêu Hoàng, tin tức của ngươi quá lạc hậu, ngươi có biết ta chết như thế nào không?
- Không phải tương truyền ngươi tiến vào bí cảnh nào đó, bị Tê Vương và Tế Tửu liên thủ vây công đồng quy vu tận sao?
Long Vương vừa nói xong bỗng nhiên biến sắc.
- Sẽ không bị gia hỏa này giết chứ?
- Không sai.
Triệu Hạo nhìn chằm chằm Tổ An, nghiến răng nghiến lợi. Đến từ Triệu Hạo, điểm nộ khí 444444 +AAA... Lão Yêu Hoàng cau mày nói: - Có phải hắn thừa dịp ngươi và Tề Vương, Tế Tửu đại chiến trọng thương, sau đó bất chợt ám toán hay không.
- Tuy lúc đó hắn xác thực chiếm tiện nghi, còn đùa nghịch chút thủ đoạn khác, nhưng bây giờ hắn sớm đã xưa đâu bằng nay, mấy ngày trước ta ở nhân gian giao thủ với hắn một lần, lần này là một đối một công bằng quyết đấu, nhưng vẫn chết ở trong tay hắn.
Triệu Hạo trầm giọng nói. Lão Yêu Hoàng và Long Vương biến sắc:
- Ngươi bao nhiêu chiêu thì thua hắn?
- Một chiâu.
Thần sắc Triệu Hạo cực kỳ bình tĩnh.
- Cái gì?
Cái cằm của Long Vương sắp rớt xuống đất.
- Điều đó không có khả năng! Lão Yêu Hoàng càng không cách nào tin, hắn và Triệu Hạo làm đối thủ một mất một còn mấy chục năm, lẫn nhau hiểu rõ, hai người từ trước đến nay chia năm năm... được rồi, hắn thừa nhận Triệu Hạo xác thực mạnh hơn một chút, nhưng nhiều lắm là chia bốn sáu, nhân vật như vậy, lại bị tiểu tử kia một chiêu miểu sát?
Vậy hắn chẳng phải cũng có thể một chiêu miều sát ta? Nghĩ đến lúc trước đối phương còn không phải đối thủ của mình, hoàn toàn là dựa vào các loại cơ duyên xảo hợp thành công ám toán, lúc này mới qua bao lâu, hắn đã trưởng thành đến nước này?
Bạn cần đăng nhập để bình luận