Lục Địa Kiện Tiên

Chương 3547: Có tật giật mình (2)

Chương 3547: Có tật giật mình (2)Chương 3547: Có tật giật mình (2)
Tân Vấn Như giật mình, miệng cả kinh há đến có thể nhét trứng gà, vốn cho rằng hắn được Thái Tử Phi thưởng thức, lập nhiều công lao, được phong làm Hầu Tước, ở cái tuổi của hắn đã xưa nay chưa từng có, ai biết còn có thân phận khủng bố hơn.
Nhiếp Chính Vương Yêu tộc, đây chẳng phải dưới một người trên vạn người?
- Tỷ phu quá lợi hại, lại là Nhiếp Chính Vương!
Sở Hoàn Chiêu cả kinh xém chút nhảy dựng lên, ánh mắt nhìn về phía Tổ An đầy vẻ sùng bái.
- Ngươi biết Nhiếp Chính Vương là làm gì không? Tần Vấn Như trợn trắng mắt, vừa rồi là ai nói ở Yêu tộc làm đại quan là người khác giội nước bẩn, vừa nhắc tới Yêu tộc thì nghiến răng nghiến lợi, hiện tại lật mặt nhanh như vậy.
- Không biết, bất quá tỷ phu làm, nhất định là quan viên rất lợi hại.
Sở Hoàn Chiêu chu môi, nhìn cực kỳ đáng yêu.
- Bảo ngươi ở trong thư viện học tập thật tốt, nhưng chỉ biết chơi.
Tân Văn Như tâm mệt mỏi, lúc này mới giúp đỡ giải thích Nhiếp Chính Vương đến cùng là khái niệm gì, sau đó nhìn về phía Tổ An, thanh âm nhu hòa mấy phần.
-A Tổ, ta nói đúng không.
Gặp quỷ, vì sao ta cũng không dám nói chuyện lớn tiếng ở trước mặt hắn. Không được, không thể để cho hắn dò ra cơ sở, bằng không về sau nói không chừng sẽ càng không cố ky gì khi dễ ta, giống như lần trước...
Ta phải gìn giữ uy nghiêm của nhạc mẫu!
- Không sai biệt lắm chính là như vậy, chẳng qua hiện nay Yêu tộc tình huống đặc thù, chỉ còn lại Tiểu Yêu Hậu cùng hoàng đế tuổi nhỏ, cần dựa vào ta mới cam đoan địa vị của bọn họ, khả năng quyền lực của ta còn lớn hơn một chút.
Tổ An giải thích.
- Tiểu Yêu Hậu? Trước đây ít năm ngược lại có nghe thấy, nghe nói nàng cực kì xinh đẹp, để lão Yêu Hoàng phá lệ lập làm tân Hoàng Hậu, nàng thật xinh đẹp như vậy sao?
Tân Vãn Như nghĩ đến trước đây ít năm nghe được một số lời đồn, nhịn không được hỏi.
Sở Hoàn Chiêu cũng bát quái hỏi thăm.
- Có xinh đẹp bằng mẫu thân ta không?
Tần Vãn Như đỏ mặt.
- Ngươi đứa nhỏ này, nương nào dám so sánh với Hoàng Hậu một nước.
Tổ An đáp.
- Đều là mỹ nhân một cấp bậc, Mai Lan Trúc Cúc mỗi người một vẻ, Tiểu Yêu Hậu càng yêu dã mị hoặc, nhạc mẫu thì đoan trang thành thục.
Nghĩ thầm Tiểu Yêu Hậu cũng đừng trách ta, loại tình huống này ta còn có thể nói thế nào.
- Ai nha, ta nào có tốt như ngươi khen, khẳng định kém Tiểu Yêu Hậu. Tần Vấn Như vuốt khuôn mặt, có chút khiêm tốn nói.
Sở Hoàn Chiêu trực tiếp chọc thủng nàng.
- Nương, khóe miệng ngươi cười nứt đến bên tai rồi.
Tân Vãn Như không nhịn được, trực tiếp tiến tới muốn bóp nàng.
- Nha đầu chết tiệt kia, ngứa da đúng không.
- Ai nha, ta sai, tỷ phu nhanh cứu ta.
Thân thể mềm mại nhỏ nhắn của Sở Hoàn Chiêu quay tới quay lui bên người Tổ An, nhờ vào đó tránh né mẫu thân công kích.
Cảm nhận được hai nữ đùa giỡn, trong lòng Tổ An dâng lên một loại ấm áp, đây chính là cảm giác gia đình, thật tốt. Hai người đùa giỡn một hồi, Tần Vãn Như cũng ý thức được không ra thể thống gì, lần nữa ngồi trở lại vị trí, vừa chỉnh lý y phục có chút lộn xộn, vừa nói.
- A Tổ, thân phận Nhiếp Chính Vương Yêu tộc của ngươi ở chỗ này có mang đến phiền phức không, đến thời điểm bọn họ giam lỏng ngươi làm con tin, bức Yêu tộc giao lợi ích thì sao?
Xuất thân thế gia đại tộc, nàng đầu tiên cân nhắc là lợi ích của người trong nhà, triều đình gì đó xếp hàng đi.
Tuy Nhân tộc và Yêu tộc là kẻ thù truyền kiếp, nhưng Sở gia và bọn hắn không có ân oán gì, ngược lại triều đình mấy lần chèn ép Sở gia, xém chút hại Sở gia cửa nát nhà tan, bây giờ Tần gia lại theo sau, cho nên tự nhiên đứng bên Tổ An cân nhắc.
- Nếu hoàng đế còn, quả thật có chút phiền phức, nhưng hiện tại, ha ha...
Tổ An cười an ủi.
Tần Vãn Như ngẩn ngơ.
- Hoàng thượng chết thật?
Tuy trước đó nghe không ít lời đồn, nhưng dù sao không có công khai tuyên bố, cho nên mọi người không cách nào xác nhận.
Tổ An gật đầu.
- Chết đến mức không thể chết lại.
Thời điểm Tần Vãn Như cảm khái, Sở Hoàn Chiêu lại không hề có hứng thú với những chuyện này, ngược lại hỏi thăm.
- Tỷ phu, Tiểu Yêu Hậu kia đẹp như vậy, lại cần dựa vào ngươi, nàng có câu dẫn ngươi hay không?
Tổ An tức xạm mặt lại. - Con nít con nôi, biết cái gì là câu dẫn.
- Ta đã không nhỏ!
Sở Hoàn Chiêu ưỡn ngực, hiển nhiên hết sức bất mãn.
May mắn lúc này Tần Văn Như ngăn cản nữ nhỉ tiếp tục truy vấn.
- Ngươi đang nghĩ cái gì đấy, coi như tỷ phu ngươi có tâm, Tiểu Yêu Hậu là nhân vật như thế nào, làm sao có khả năng phát sinh quan hệ với nhân loại. Ngươi có thể tưởng tượng Hoàng Hậu, Thái Tử Phi bản triều sẽ có tình yêu nam nữ với tỷ phu ngươi sao?
- Điều này cũng đúng.
Sở Hoàn Chiêu nhất thời buông lỏng.
Tổ An liếc nhìn Tân Vãn Như, nghĩ thầm ngươi đây là khen ta? Hay tổn hại †a.
Bạn cần đăng nhập để bình luận