Lục Địa Kiện Tiên

Chương 4030: Một kích lôi đình (4)

Chương 4030: Một kích lôi đình (4)Chương 4030: Một kích lôi đình (4)
Vừa rồi khí thế của Long Vương đột nhiên biến mất không thấy gì nữa, bọn họ cảm thấy có chút cổ quái.
Tổ An đáp:
- Trông coi bên ngoài, không cho phép bất luận kẻ nào tới gần.
Vừa rồi thời điểm đưa lưng về phía Long Vương, hắn đã thi triển Manh Muội Biến Âm thành công lừa gạt Long Vương, cho nên bầy giờ có thể tùy ý bắt chước thanh âm của hắn.
- Vâng!
Nghe được hắn trả lời, những thị vệ kia nhất thời thả lỏng. Lúc này Tổ An nhìn Thương Hồng Ngư, bố trí xuống một số trận pháp cách âm:
- Ngươi vẫn chưa trả lời vấn đề của ta.
Thương Hồng Ngư kìm lòng không được lui về sau:
- Ta là Hồng Ngư, ngươi đừng như vậy, ta có chút sợ hãi. Tổ An trầm giọng nói:
- Vừa rồi ta ở trong Long Cung thăm dò, hắn xác thực là Long Vương thật.
Thương Hồng Ngư biến sắc: - Điều đó không có khả năng, hắn tuyệt đối là giả! Ngươi đến cùng thăm dò như thế nào.
Tổ An lạnh lùng nói:
- Phương pháp phán đoán của ta sẽ không phạm sai lầm, hắn là Long Vương hàng thật giá thật.
Thương Hồng Ngư giật mình, vội vàng chạy đến bên cạnh thi thể của Long Vương xem xét, nghĩ thầm không phải Long Vương thật trở về đã xử lý Long Vương giả, như vậy mình chẳng phải thành nữ nhân cấu kết nam nhân khác mưu hại trượng phu?
Nghĩ đấn loại khả năng kia, nàng có chút choáng váng, sắc mặt trở nên trắng bệch. Bất quá khi nàng cẩn thận điều tra, không khỏi vui mừng nói:
- Hắn là giải
Tổ An nghe vậy giật mình, hắn đã chú ý tới thi thể Long Vương biến hóa, chỉ thấy thân thể hắn bắt đầu thu nhỏ, sau đó toàn thân biến thành màu xanh lam, là một quái vật hình người.
Hình dạng cũng không phải Long Vương trước đó, mà là một khuôn mặt không có ngũ quan, nhìn cực kỳ khiếp người.
Tổ An giật mình, làm nửa ngày Long Vương này là giả, nhưng vì sao trước đó hệ thống không phân biệt ra được.
Bất quá bây giờ đã không có thời gian suy tư nguyên do, hắn cởi y phục của đối phương xuống, sau đó tiện tay vận dụng Bạch Liên Chân Hỏa ném lên thi thể.
Ngọn lửa nhanh chóng lan tràn toàn thân Long Vương giả, không lâu lắm đã đốt sạch. - A?
Tổ An từ trong đống tro tàn nhặt lên một hạt chầu tương tự Xá Lợi Tử, ngay cả Bạch Liên Chân Hỏa cũng không thiêu được, tất nhiên không đơn giản.
Chỉ tiếc hắn dùng thần niệm điều tra, không có ở bên trong lấy được bất kỳ tin tức gì, chỉ có thể thu lại trước. Lúc này Tổ An bắt đầu thi triển Thiên Nhân Nhất Diện biến ảo thành bộ dáng của Long Vương, Thương Hồng Ngư thì giúp hắn mặc quần áo, một số chỉ tiết trên y phục rất phiền toái, người không quen thuộc rất dễ dàng làm sai.
Vừa giúp hắn chỉnh lý y phục, đột nhiên Thương Hồng Ngư hỏi:
- Trước đó ngươi cảm thấy đồ giả mạo này là thật, vậy vì sao còn dựa theo kế hoạch xuất thủ? Không sợ ta lừa ngươi?
Tổ An cười cười, thuận miệng đáp:
- So với hắn, ta vẫn nguyện ý tin tưởng ngươi, hơn nữa coi như hắn là thật thì thế nào, giết liền giết, ta khẳng định đứng ở bên ngươi. Đương nhiên nguyên nhân bên trong không có đơn giản như vậy, thực tế trên đường hắn còn cố ý thăm dò Long Vương giả mấy lần.
Lúc ấy cố ý hỏi đối phương sự tình ở kinh thành, dù sao đó là lần hắn và Long Vương thật đối mặt duy nhất.
Đối phương nói cái khác ngược lại không có vấn đề gì, hất lần này tới lần khác lại nói sai nguyên nhân cốt lỗi.
Lúc đó Long Vương thật đã dự định động thủ, kết quả là Vương Hậu ở bên cạnh nói gì đó, bởi vì quan hệ giữa mình và Thương Lưu Ngư, mới xem như bỏ quả.
Đương nhiên tầng lý do này không tiện nói, đối ngoại tuyên bố không muốn thương tổn hòa khí hai tộc, tự ý động đao binh.
Việc này chỉ có hắn cùng Long Vương thật, Vương Hậu biết được, Long Vương giả quả nhiên lộ ra sơ hở.
Về sau trong sơn động hắn lần nữa xác nhận, hắn dùng Manh Muội Biến Âm giả vờ thanh âm của Vương Hậu nói hắn là đồ giả mạo, hắn quả nhiên có tật giật mình lập tức xuất thủ, nỗ lực diệt khẩu mình. Vậy còn có cái gì phải nói, trực tiếp giết.
Đương nhiên hết thảy giải thích quá phức tạp, nên tùy ý đáp lại một câu.
Không nghĩ tới Thương Hồng Ngư nghe vậy khẽ giật mình, sau đó ngơ ngác nhìn hắn, trong lúc nhất thời thần sắc có chút sỉ ngốc.
- Tại sao nhìn ta như vậy?
Tổ An mặc quần áo tử tế, sau đó ở trước mặt nàng triển lãm một phen.
- Thế nào, có sơ hở gì sao. - Không, không có gì? Thương Hồng Ngư hơi đỏ mặt, có chút bối rối cúi thấp đầu, sau đó mới hồi phục tỉnh thần lại, kiểm tra giúp hắn.
- Được rồi, quả thực hoàn mỹ, đợi lát nữa dựa theo trước đó vài ngày ta dạy cho ngươi biểu diễn, trên đời này sẽ không ai có thể phân biệt ra được ngươi thật giả.
- Vậy chúng ta ra ngoài đi.
Tổ An nắm tay nàng.
Thương Hồng Ngư hít sâu một hơi, ân một tiếng, cũng điều chỉnh tốt tâm tình bước đi.
Thời điểm hai người đi ra sơn động, những thị vệ kia phát giác được động tĩnh quay đầu:
- Tham kiến Long...
Bạn cần đăng nhập để bình luận