Lục Địa Kiện Tiên

Chương 1375: Như thế nào mới công bằng (2)

Tổ An đau đầu:
- Ai, quả nhiên, cảm giác bị phát thẻ người tốt đều rất củ chuối.
Hắn cũng không giả bộ nữa, tiện tay giải huyệt đạo cho đối phương.
Bạch phi vừa thoát khốn, vô ý thức lui về sau mấy bước kéo dài khoảng cách, sau đó xoa xoa ngực mình, vừa rồi bị đối phương điểm, hiện tại còn ẩn ẩn đau đây, gia hỏa kia nhất định là cố ý.
Tổ An lên tiếng:
- Bây giờ chúng ta là minh hữu trên một con thuyền, có một số việc có phải nên đi thẳng vào vấn đề hay không?
- Ngươi muốn biết cái gì?
Bạch phi ngồi trở lại trên xích đu, đồng thời ống tay áo vung lên, cánh hoa xung quanh dần dần biến mất, những cung nữ ở nơi xa lờ mờ có thể thấy được.
- Chiêu này của ngươi thật thần kỳ.
Tổ An nhịn không được tán thán.
- Chướng nhãn pháp mà thôi.
Bạch phi nhàn nhạt đáp.
Tổ An gật đầu, lúc này mới tiếp tục hỏi:
- Lần này hãm hại ta và Thái Tử Phi là ngươi và Ngô Vương liên thủ.
Bạch phi do dự một chút, gật đầu nói:
- Không sai, trước đó ngươi phân tích đã tám chín phần mười.
- Tâm Nhị ở đâu?
Tổ An hỏi.
- Sau khi nàng hoàn thành nhiệm vụ đã về tổng đàn.
Bạch phi đáp.
- Mẫu thân và đệ đệ của nàng chắc hẳn cũng là giả?
Tổ An không tin Ma giáo sẽ lưu lại sơ hở lớn như vậy, để thân nhân của Tâm Nhị bị người tuỳ tiện khống chế.
- Không sai, đều là giáo chúng giả trang, bằng không muốn từ trong giám thị của Thạch gia chạy trốn tới đổ phường, bị Tú Y Sứ Giả phát hiện, cho dù có người trợ giúp cũng không dễ dàng như vậy.
Bạch phi đáp.
- Các ngươi bố cục thật là mưu tính sâu xa.
Tổ An hít sâu một hơi, đối phương kín đáo như thế, tuyệt đối không phải nhất thời bày ra, khẳng định là ở mấy năm trước đã chuẩn bị.
Thế nhưng mấy năm trước mà nói, chẳng lẽ khi đó bọn họ đã có kế hoạch đối phó Thái Tử Phi.
- Chỉ là sớm chuẩn bị mà thôi, vừa vặn đụng phải người Thạch gia.
Bạch phi giải thích.
Tổ An thoải mái:
- Vì sao lựa chọn ta và Thái Tử Phi?
Luôn cảm giác mình là bị tai bay vạ gió nha.
- Bên Ngô Vương yêu cầu, hắn chỉ rõ muốn ngươi, tựa hồ rất hận ngươi.
Bạch phi nhịn không được kinh ngạc liếc hắn một cái.
- Ngươi đến cùng làm gì với hắn, dẫn đến hắn hận ngươi như vậy?
Tổ An tâm niệm xoay chuyển, xem ra nàng không biết sự tình của mình và Vân Vũ Tình, ân, song phương liên minh vẫn có giữ lại.
- Không có cách, ai bảo ta trời sinh mị lực lớn như vậy, có lẽ lúc trước đi qua Kỷ Bắc Quận, bất tri bất giác để Ngô Vương ghen ghét.
Bạch phi:
- ...
- Khi đó ngươi thả ta, trừ nguyên nhân vừa rồi ta phân tích, có phải bởi vì trước đó ta cứu đám người Vân Gian Nguyệt không?
Tổ An tò mò hỏi.
- Không sai, vì cứu ngươi đồng thời không cho Ngô Vương hoài nghi, người ta phí không ít tâm tư nha.
Bạch phi sâu kín nói.
Tổ An a một tiếng:
- Nói đến, ta còn phải cảm tạ ngươi làm hại ta qua lại vài vòng trước Quỷ Môn Quan?
- Dù sao ngươi cũng không chịu thiệt.
Bạch phi hé miệng cười duyên.
- Thái Tử Phi là đại mỹ nhân khó được, thân thể trong sạch của nàng ngay cả Thái Tử cũng không chạm qua, còn không phải tiện nghi ngươi.
- Ban đầu là ngươi cởi quần áo cho chúng ta?
Tổ An tức đến xạm mặt lại.
Bạch phi nghĩ đến tình hình lúc trước, vô ý thức liếc nhìn hạ thân của hắn, khuôn mặt hơi đỏ:
- Hỏi cái này có ý nghĩa gì?
- Đương nhiên là có ý nghĩa.
Tổ An hừ một tiếng.
- Ta bị ngươi nhìn hết, làm sao cũng phải nhìn trở về mới hòa nhau nha.
Bạch phi nở nụ cười xinh đẹp:
- Muốn nhìn ta, có thể, ta ngồi ở chỗ này bất động, ngươi qua đây cởi y phục, ta cam đoan không phản kháng.
Tổ An buồn bực:
- Nữ nhân, ngươi thật cho rằng ta không dám?
- Vậy ngươi đến đi?
Bạch phi khiêu khích dương dương cái cằm, đồng thời nhìn cung nữ ma ma ở cách đó không xa, nhiều người nhìn như vậy, ngươi dám sao.
Tổ An hơi nheo mắt:
- Nương nương, Ta Có Một Bằng Hữu, thật là bằng hữu của ta, hắn là người chịu không được kích thích, một khi bị kích thích sẽ dễ dàng xúc động, căn bản không lo được hậu quả, để suy nghĩ thông suốt lại nói...
Hắn còn chưa nói xong, Bạch phi liền đứng bật dậy, vội vàng nói:
- Ngươi đừng xúc động, bằng không hai chúng ta đều sẽ xong đời!
Ở trước mặt nhiều người như vậy, Tổ An xong đời là tuyệt đối, mình cũng bởi vì bị nam nhân khác đụng, đến thời điểm trong cung khó tránh khỏi nói bóng nói gió, ở trong mắt hoàng thất, nàng sẽ trở thành người không trong sạch, nhiều năm nỗ lực như vậy sẽ phí công nhọc sức.
- Thế nhưng bằng hữu kia của ta thật rất tức giận, hắn đã nhẫn không được.
Tổ An âm thầm bật cười, trước đó rút trúng kỹ năng "Ta Có Một Bằng Hữu" một mực chưa kịp dùng, không nghĩ tới lần thứ nhất vậy mà dùng ở chỗ này.
Nhìn Bạch phi kinh hoảng, hiển nhiên là triệt để tin bằng hữu trong miệng ta nói chính là ta, xem ra tương lai dùng kỹ năng này lừa người, rất dễ dàng lừa bán đối phương.
Khuôn mặt của Bạch phi lúc đỏ lúc trắng, nàng âm thầm hối hận vì sao vừa rồi mình đi khiêu khích gia hỏa này.
Nàng khẽ cắn môi, ống tay áo vung lên, cánh hoa đầy trời lại hạ xuống, trước ngăn cách tầm mắt của những hạ nhân kia lại nói, coi như thật phát sinh chút gì còn kịp cứu vãn.
Nhìn cánh hoa xung quanh, thần sắc của Tổ An cổ quái không gì sánh được:
- Nương nương ngươi như vậy, ta có thể lý giải ngươi đã ngầm đồng ý hành động kế tiếp của ta không?
- Phi!
Bạch phi đỏ mặt xì một cái.
- Ta chỉ không muốn ngươi nhất thời xúc động, làm ra chuyện gì để chúng ta không thể vãn hồi mà thôi.
Tổ An đi tới bên cạnh nàng, lại nhìn cánh hoa xung quanh:
- Hiện tại ngươi ngăn cách tầm mắt của bọn họ, chẳng phải ý nghĩa vô luận ta làm gì với ngươi, cũng có thể vãn hồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận