Lục Địa Kiện Tiên

Chương 2227: Sắp chen không được rồi (2)

Vân Gian Nguyệt tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
- Bất quá ta thấy chiêu này còn có không gian tăng lên, lần sau đối mặt Kim Ô Thái Tử, có thể trực tiếp dùng chiêu này đánh bại hắn, không cần huyên náo hiểm tượng hoàn sinh như vậy.
Tổ An giật mình, vội vàng hỏi:
- Làm sao tăng lên?
Vân Gian Nguyệt vừa bôi thuốc cho hắn, vừa nói:
- Ngươi có thấy Liệt Dương Kiếm Trận của Kim Ô Thái Tử không, lợi hại như vậy, là do bọn hắn luyện hóa lông vũ của mình, so với kiếm khí bỗng dưng sinh ra càng thêm ngưng luyện nặng nề. Mà kiếm khí của ngươi cũng là bỗng dưng sinh ra, uy lực nối liền với tu vi, cho nên chiêu này đối với cường giả chân chính, sẽ không có tác dụng quá lớn.
Tổ An gật đầu, trước đó đánh với Đại Tông Sư, chiêu này của mình không có hiệu quả quá lớn, cho nên mỗi lần căn bản không cần thi triển ra.
Vân Gian Nguyệt nói tiếp:
- Cho nên ngươi có thể bắt chước Kim Ô nhất tộc... Không nên dùng loại ánh mắt này trừng ta, ta biết ngươi không có lông vũ, ta ý là ngươi có thể luyện hóa một số binh khí Địa cấp trở lên, đương nhiên phẩm giai càng cao càng tốt, dùng những kiếm này thay thế kiếm khí, uy lực sẽ càng lớn.
- Thánh Giáo chúng ta cái khác không có, binh khí ngược lại rất nhiều, chờ lần sau ngươi đến giáo làm ta khách, có thể đến kho vũ khí nhìn một chút, đương nhiên binh khí Thiên cấp đều có chủ, không cách nào cho ngươi, nhưng cho ngươi mấy chục thanh binh khí Địa cấp, vấn đề sẽ không lớn.
Trên giang hồ, một thanh binh khí Địa cấp đã đủ làm cho rất nhiều môn phái tranh đoạt.
Binh khí Thiên cấp, đều là vũ khí chưởng giáo của các đại tông môn.
Binh khí Tiên cấp càng là tồn tại trong truyền thuyết, còn binh khí Thần cấp, từ xưa đến nay không có mấy món, mỗi một kiện đều có lai lịch lớn.
Có thể một lần tập hợp mấy chục thanh binh khí Địa cấp, đã là đại thủ bút.
Sau tấm bình phong, Yến Tuyết Ngân trừng to mắt, nữ nhân này thật đúng là dốc hết vốn liếng!
Xem ra ta cũng phải nghĩ biện pháp, bằng không hắn thật bị Ma giáo lôi kéo, đối với Bạch Ngọc Kinh là bất lợi to lớn.
Trong tủ treo quần áo, Tiểu Bạch và Tiểu Thanh càng nghẹn họng nhìn trân trối, nữ nhân này có lai lịch gì, mở miệng là đưa mấy chục thanh binh khí Địa cấp?
Phải biết toàn bộ Xà tộc bọn họ, cũng mới có mấy thanh binh khí Địa cấp mà thôi.
Vốn cho rằng các nàng là nữ tử yếu đuối tránh ở sau lưng Tổ đại ca nhận che chở, hiện tại xem ra, tựa hồ Tổ đại ca càng giống như tiểu bạch kiểm.
Trong lòng Tổ An hơi động, hắn còn chưa nghĩ tới sự tình này, nếu thật thành công, về sau uy lực của chiêu này chẳng phải tăng lớn mấy chục lần?
Hắn vừa cười vừa nói:
- Đa tạ giáo chủ tỷ tỷ nhắc nhở, bất quá binh khí Địa cấp thì không cần, ta cũng có chút binh khí.
- Há, binh khí Địa cấp cũng không nhìn trúng?
Vân Gian Nguyệt tức giận nói.
- Ngươi sẽ không có rất nhiều binh khí Thiên cấp chứ.
Tổ An cười ngại ngùng:
- Thiên cấp ngược lại là không có.
- Không có ngươi đắc ý cái gì.
Vân Gian Nguyệt im lặng.
- Bất quá ta tựa hồ có chút Tiên cấp...
Tổ An vừa nói vừa lấy ra một số đồ vật bày trên bàn.
Ánh mắt của Vân Gian Nguyệt nhất thời trừng lớn:
- Đây là Xạ Nhật Tiễn? Đây là Dao Găm Có Độc? Đây là thanh kiếm chính diện ngăn lại Xạ Nhật Cung... tài sản của tiểu tử ngươi để cho ta cũng đỏ mắt, thật muốn đoạt ngươi một lần.
Yến Tuyết Ngân cũng tràn đầy đồng cảm gật đầu, gia hỏa này cất giữ không khỏi quá phong phú, đại tông môn có một kiện vũ khí Tiên cấp đã rất khó được, kết quả một mình hắn có nhiều như vậy, hơn nữa một số nói không chừng còn trên Tiên cấp.
- A, năm thanh phi đao này là cái gì?
Lúc này thanh âm của Vân Gian Nguyệt lại vang lên.
Tổ An đáp:
- Trước đó được mấy thanh Trảm Tiên Phi Đao, ta hoài nghi có thể là Thần khí nào đó trong trí nhớ nên lưu lại.
- Thần khí?
Vân Gian Nguyệt cầm lấy một thanh phi đao nhẹ nhàng chém chém.
- Chất liệu xác thực phi phàm, bất quá không sắc bén, nhìn không ra có năng lực gì đặc thù, chỉ sợ không đảm đương nổi Thần khí.
Tổ An cười cười:
- Chỉ suy đoán mà thôi, nói không chừng bị phong ấn, hoặc gom góp chín thanh mới có chất biến.
- Ngược lại cũng không phải không thể.
Vân Gian Nguyệt để phi đao xuống, sau đó bắt đầu chỉ điểm hắn một số vấn đề trên tu hành, nghe mà Tổ An được ích lợi không nhỏ.
Qua một hồi, nàng mở miệng nói:
- Đúng rồi, lần này sau khi trở về Nhân tộc, ngươi đến Thánh Giáo một chuyến, hoàn thành hôn sự của ngươi và Hồng Lệ.
Tổ An vừa mừng vừa sợ:
- Ngươi đồng ý?
Vân Gian Nguyệt hừ một tiếng:
- Ta cũng không phải Băng Thạch Nữ kia, sao có thể làm loại sự tình bổng đánh uyên ương. Bất quá nói trước, trước khi Thiên Ma Mị âm của Hồng Lệ đại thành, ngươi không thể phá thân nàng.
Sắc mặt của Tổ An nhất thời khó coi:
- Vậy kết hôn có làm được gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận