Lục Địa Kiện Tiên

Chương 3996: Nhân Ngư Vương Hậu (2)

Chương 3996: Nhân Ngư Vương Hậu (2)Chương 3996: Nhân Ngư Vương Hậu (2)
Lúc này thủ lĩnh Tuần Hải Dạ Xoa hừ lạnh, một sợi hắc khí từ trên người hắn tán ra, nhanh chóng bao phủ những đồng bạn nằm trên mặt đất. Sau đó tiếng ma sát vặn vẹo khiến người ta ê răng vang lên.
Chỉ thấy những Tuần Hải Dạ Xoa vốn nằm trên bờ cát, gân cốt toàn thân vỡ vụn lại đứng lên lần nữa.
Không ít người tự mình nắn cánh tay và bắp đùi vặn vẹo, thậm chí còn có trực tiếp xoay tròn đầu 180 độ.
Thấy cảnh này, phụ nhân kia rốt cuộc minh bạch vì sao vừa rồi Tuần Hải Dạ Xoa kia bị pháp bảo của mình đâm trúng mi tâm, kết quả lại giống như người không việc gì.
- Cẩn thận, hình thái bây giờ của bọn họ chỉ sợ đã không phải Tuần Hải Dạ Xoa.
- A, nguyên lai ngươi còn quan tâm ta.
Tổ An cười cười, dường như dị biến trước mắt căn bản không để hắn bận tâm.
- Phil
Phụ nhân kia xì một cái, dù không thấy đỏ mặt, nhưng nhìn đôi mắt kia của nàng, vẫn có thể cảm giác được xấu hổ.
Tổ An âm thầm hối hận, sao mình sửa không được bệnh miệng ba hoa, trước đó nợ tình đã đủ nhiều, không thể tùy ý trêu chọc người khác. Lúc này thủ lĩnh Dạ Xoa đi đầu, mười Tuần Hải Dạ Xoa bốc lên hắc khí nồng đậm, lần nữa công tới.
Tuy đối phương mạnh, nhưng bọn hắn có thuộc tính bất tử bất diệt, sau cùng chết nhất định là đối phương.
Tổ An liếc nhìn bọn hắn, lạnh lùng nói: - Con rối bị tử khí luyện hóa thành quần đội mà thôi. Toàn thân hắn tản ra bạch quang nhu hòa, những Tuần Hải Dạ Xoa kia như nhìn thấy đồ vật đáng sợ nhất, phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, hắc khí toàn thân lấy tốc độ mắt trần có thể thấy tan rã.
Mấy hơi thở sau, những Tuần Hải Dạ Xoa kia ngã trên mặt đất, sắc mặt trắng xám, thậm chí bắt đầu hư thối, hiển nhiên là chất đã lâu.
Lúc này Tổ An đi tới trước mặt phụ nhân kia: - Ta cứu ngươi một mạng, ngươi nên cám ơn ta như thế nào?
Nhìn đối phương tắm rửa ở trong bạch quang, phụ nhân kia có chút thất thần, miệng lầm bẩm:
- Ngươi là Thần sao?
Tổ An sững sờ, lúc này mới thu hồi Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh, quang mang quanh người dần dần tán đi: - Lực lượng tịnh hóa mà thôi, không đáng giá nhắc tới.
Lúc này phụ nhân kia rốt cục kịp phản ứng: - Ngươi đến cùng là ai?
- Lời này cần phải ta hỏi ngươi mới đúng, ngươi đến cùng là ai?
Tổ An nghiền ngẫm đánh giá nàng.
- Hoặc là ta nên xưng hô ngươi... Nhân Ngư Vương Hậu?
Phụ nhân kia biến sắc:
- Ngươi làm sao biết được... không, ta không phải!
Tổ An tiện tay phất một cái, chặt đứt dây thừng buộc ở trên người nàng:
- Ta không phải người ngu, có dáng người uyển chuyển như vậy, nhưng khuôn mặt xấu xí, có lẽ những tên trong tửu lâu sẽ bị ngươi lừa, nhưng ta biết ngươi nhất định là dùng pháp bảo che lấp dung mạo của mình.
Hắn còn có một câu không tiện nói ra, khí tức tươi mát trên người đối phương không hợp những Hải tộc trong tửu lâu, mặt khác bề ngoài có thể làm giả, nhưng xúc cảm lại không giả được.
- Cho nên ngươi đã sớm biết thân phận ta, sau đó cố ý đến... khinh bạc ta? Phụ nhân kia phất tay, lộ ra một khuôn mặt tuyệt mỹ, da thịt như sữa bò tinh tế, nào có chút ố vàng như trước đó? Lúc này khuôn mặt nàng đỏ ửng, không biết là xấu hổ hay tức giận.
Đặc biệt là nghĩ đến trước đó ở trong tửu lâu, nàng còn cố ý tiếp cận đối phương, vì tránh né truy binh thậm chí chủ động rúc vào trong ngực, nàng liền hận mặt đất không có vết nứt để chui vào.
Lúc đó dùng dung mạo xấu xí, hơn nữa không người biết thân phận của mình, cho nên làm gì cũng không sợ.
Nhưng bây giờ,, ta muốn chết...
Đến từ Thương Hồng Ngư, điểm nộ khí +233 +233 +233... Nhìn hệ thống xuất hiện tên, trên mặt Tổ An hiện ra thần sắc quả nhiên, nói đến dung mạo của nàng và Thương Lưu Ngư giống đến bảy tám phần, khác biệt lớn nhất là khí chất. Khí chất của Thương Lưu Ngư giống như mây bay trên trời, thanh tuyần trong rừng, cho người cảm giác trần thế không nhiễm.
Thương Hồng Ngư thì vũ mị kiều diễm, hơn nữa trên người có một loại cảm giác gái nhà lành đặc biệt, chẳng lẽ bởi vì thân phận vợ người gia trì?
- Chờ chút, ngươi là mẫu thân của Ly Vẫn?
Bỗng nhiên Tổ An nghĩ đến hài tử không may lúc trước nhìn thấy, nữ tử trước mắt này nhìn không khỏi quá trẻ. - Ly Vẫn?
Thương Hồng Ngư mỉm cười, nghĩ đến gia hỏa nghịch ngợm đến cần ăn đòn kia.
- Ly Vẫn là hài tử của đại tỷ ta, chỉ tiếc đại tỷ ta năm đó bởi vì bệnh mất, nên nó thiếu dạy bảo.
Tổ An:
Long Vương kia thật đúng là không hợp thói thường, tỷ muội cùng thu.
Lúc này Thương Hồng Ngư nghiêm mặt:
- Đừng đổi chủ đề, vừa rồi có phải ngươi cố ý hay không? - Cũng không phải.
Nghĩ đến đối phương là tỷ tỷ của Thương Lưu Ngư, Tổ An cảm thấy nên giải thích một chút.
- Mới đầu ta chỉ nghĩ ngươi là phu nhân gia đình quý tộc, xuất phát từ ham chơi ra ngoài du lịch thiên hạ? Dù sao sự tình như vậy nhiều lắm, cơ bản đều là loại nữ nhân cảm thấy thế giới tràn ngập màu hồng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận