Lục Địa Kiện Tiên

Chương 4127: Người nào còn có ý kiến (2)

Chương 4127: Người nào còn có ý kiến (2)Chương 4127: Người nào còn có ý kiến (2)
Chỉ bất quá đám bọn hắn không ai để ý, trở thành Vong Xuyên Độ Chu Giả, người nào không có một hai tuyệt chiêu, lại nói, lần này so là chở người, ai tích lũy nhiều công đức, người đó mới có thể thắng, vũ lực cá nhân không có tác dụng.
Vừa nghĩ như thế, mọi người yên lòng, tiếp tục cạnh tranh tài chính.
Thấy bọn họ quả nhiên không có đến bên này quấy nhiễu, khóe miệng Tổ An hơi giương lên, sau đó bay đến bầu trời:
- Đầu xếp thành hàng, 50 hàng, ai dám xô đẩy, hiện tại ta liền ném hắn vào Vong Xuyên.
Lúc này trong trận doanh vong hồn nhất thời rối loạn tưng bừng, có vong hồn xưa nay thô bạo nhất thời chịu không được:
- Nhiều vong hồn như vậy, ngươi chở hết sao, cần gì phải nghe ngươi.
- Phải, ngươi cho rằng ngươi là ai?
Mấy vong hồn ở bên cạnh phụ họa, có thể đi tới nơi này, mà không phải được Tần Nghiễm Vương Điện trực tiếp đưa đến Luân Chuyển Vương Điện, hiển nhiên đều không phải hạng người lương thiện. Lâu như vậy bọn họ đã nhẫn nại đến cực điểm, dù sao bây giờ bọn họ cũng xếp ở đằng sau, qua sông khẳng định không tới phiên bọn họ, nên không sợ đắc tội gia hỏa này, đến thời điểm mọi người tìm người đưa đò khác qua sông là được.
Ánh mắt Tổ An phát lạnh, tiện tay trảo một cái, trong nháy mắt mấy vong hồn kia trọng tâm bất ổn, bị hút tới không trung.
Từng cái oa oa kêu bậy, liầu mạng giãy dụa, đáng tiếc không có tác dụng, căn bản giãy không ra khống chế. Tổ An không chút do dự, trực tiếp quăng bọn chúng vào trong Vong Xuyên, mấy vong hồn kia vừa rồi còn kiệt ngạo, sắc mặt đều trắng bệch.
Bọn họ muốn bơi vào bờ, đáng tiếc Thủy Quỷ trong Vong Xuyên sao có thể cho bọn hắn cơ hội, vô số Thủy Quỷ giữ chặt chân, bò lên trên thân thể bọn họ, từng ngụm cắn xé.
Mấy vong hồn kia thống khổ kêu thê lương thảm thiết, vang vọng toàn bộ bình nguyên, những đội ngũ vong hồn vốn xao động bất an kia nhất thời yên tĩnh. Những Vong Xuyên Độ Chu Giả ở nơi xa đều trông qua bên này, chỉ bất quá thần sắc mọi người như thường. Nhiều năm đưa đò như vậy, luôn có chút vong hồn không nghe lời, ai không ném mấy cái vào Vong Xuyên? Cho nên rất nhanh lại tiếp tục đại chiến tài chính.
Thần sắc Tổ An băng lãnh, ánh mắt liếc nhìn xung quanh một vòng:
- Người nào còn có ý kiến? Nói đùa cái gì, hắn gánh vác an nguy của một thế giới, nhất định phải thắng trận thí luyện này, nào có tâm tư giảng đạo lý với những ác ôn này?
Cảm nhận được toàn thân hắn sát khí đằng đằng, những vong hồn kia vội vàng cúi đầu, không dám tiếp xúc ánh mắt hắn, gia hỏa này thật quá hung ác.
Những tiếng kêu thê lương thảm thiết kia, bây giờ còn vang vọng bên tai nha?
Ai dám rủi ro?
Về phần thuyền của hắn không ngồi được nhiều người như vậy, hiện tại đã không phải vấn đề, trước ứng phó đám gia hỏa này lại nói.
Nhìn đám vong hồn vừa rồi còn kêu loạn, quần tình xúc động, hiện tại từng cái giống như bé ngoan xếp hàng, Tổ An nghĩ thầm những gia hỏa này quả nhiên sợ uy không sợ đức.
Duy nhất không tốt là công đức bị trừ 20 điểm, cũng không biết U Minh Địa Phủ làm sao tính toán những hành vi này.
May mắn vừa rồi chở một thuyền vong hồn, kiếm lời mấy chục điểm công đức, lại thêm ném vào trong Vong Xuyên đầu là ác ôn, cái giá xử lý bọn họ rất nhỏ, nếu không chút công đức này của mình còn không đủ trừ.
Đợi những vong hồn này tất cả đều xếp thành hàng, Tổ An bắt đầu thu tiền đò.
Mới đầu những vong hồn kia rất phối hợp, vội vàng lấy ra Công Đức Tệ đưa cho hắn. Nhưng sau khi thu mười mấy cái, vong hồn đằng sau nhất thời phát giác được không thích hợp...
Chỉ là vì uy thế vừa rồi của đối phương, ngược lại không tiện nói gì, lại có mười mấy vong hồn giao tiền.
Thẳng đến Tổ An không dừng lại, một mực thu.
Đợi hắn thu mấy trăm vong hồn, mọi người rốt cục nhịn không được, có người nhỏ giọng hỏi:
- Không đưa người qua trước sao?
Thao tác vừa rồi còn có lực chấn nhiếp, tuy mọi người sớm lòng sinh bất mãn, nhưng hỏi còn rất ôn hòa.
- Yên tâm, ta thu tiền đò của các ngươi, tự nhiên sẽ phụ trách đưa các ngươi qua.
Tổ An đáp, tiếp tục thu tiền. - Thế nhưng... Mấy quỷ xui xẻo rơi vào Vong Xuyên, hiện tại tiếng kêu thê lương thảm thiết còn ở trong đầu mỗi người, các vong hồn há hốc mồm, cuối cùng không dám nói gì.
Thẳng đến Tổ An thu mấy ngàn Công Đức Tệ, có vong hồn lá gan lớn rốt cục nhịn không được:
- Bây giờ ngươi chỉ một mực ở nơi này thu tiền đò, ngay cả một cái cũng không đưa qua, ngươi đến cùng có đưa đò hay không?
Nói đùa cái gì, hiện tại nhiều người như vậy, coi như ba ngày ba đêm hắn cũng đưa không hết, còn một mực thu. Tuy sự tình vừa rồi để bọn hắn sợ hãi, nhưng trong tay bọn họ chỉ có chút Công Đức Tệ, nếu để gia hỏa này lừa gạt, mọi người sẽ không cách nào qua sông, đến thời điểm cũng sống không bằng chết, đã như thế, còn không bằng tăng thêm lòng dũng cảm hỏi cho rõ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận