Lục Địa Kiện Tiên

Chương 1723: Tê tâm liệt phế (2)

- Đa tạ!
Tổ An chắp tay, sau đó mang theo Trịnh Đán bay ra ngoài cửa sổ.
Tang Thiến chờ ở bên ngoài nghe được động tĩnh chạy tới, thấy hai người nhảy ra cửa sổ, thậm chí không để ý bọn họ tay nắm tay dính chặt vào nhau:
- Xảy ra chuyện gì?
- Trên đường lại giải thích cho ngươi, đuổi theo hạc giấy kia lại nói.
Tổ An chỉ chỉ hạc giấy phía trước, thực ra lúc này hắn đã thấy rõ ràng, đó cũng không phải hạc giấy, mà là một còn Khổng Tước bằng giấy, cũng không biết Khổng Nam Vũ làm sao gấp thành đồ vật tinh xảo như vậy.
Nhìn thấy Khổng Tước giấy vỗ cánh, Tang Thiến trợn tròn mắt, miệng há to có thể nhét vào một quả trứng gà.
- Còn ngây ngốc làm gì.
Tổ An nắm tay nàng, nhanh chóng đi theo Khổng Tước giấy.
- Ngươi có thể thả ta ra.
Cách một hồi, Tang Thiến rốt cục lấy lại tinh thần, cảm nhận được trên tay truyền đến nhiệt ý, nàng cảm thấy toàn thân không được tự nhiên.
Mình và chị dâu bị hắn một tay một cái nắm, rơi vào trong mắt người khác, không biết sẽ nghĩ tới chuyện gì.
Tổ An tự nhiên khinh thường chiếm tiện nghi của nàng, thuận thế nói sự tình vừa rồi một lần.
- Khổng tiểu thư kia lai lịch ra sao, lại có bản sự lớn như vậy.
Tang Thiến chấn động, Trịnh Đán cũng tò mò nhìn hắn.
- Lai lịch của nàng không thể để cho người khác biết, cho nên ta không thể nói.
Tổ An thản nhiên nói.
- Không nói thì thôi.
Tang Thiến hừ một tiếng.
- Bất quá ta nhìn ngươi và nàng quan hệ không cạn nha, nàng không muốn người khác biết thân phận, lại không ngại nói cho ngươi, chậc chậc chậc.
Vừa nói còn vụng trộm nhìn Trịnh Đán, nàng không ngại ở bên cạnh châm ngòi thổi gió, ly gián quan hệ của song phương, dù sao Trịnh Đán là tẩu tẩu của nàng, tuy đại khái biết dự định của phụ thân, nhưng nghĩ tới ca ca vừa chết không bao lâu, tẩu tẩu ở cùng người khác, trong nội tâm nàng vẫn rất khó chịu.
Trịnh Đán hơi cười cợt:
- Hôm nay may mắn có vị Khổng tiểu thư kia giúp đỡ, nàng có ân cứu mạng ta, sau này có cơ hội còn phải cảm tạ nàng.
Thấy ly gián không thành, trong lòng Tang Thiến phiền muộn, không còn tâm tư mở miệng nữa.
Ba người theo Khổng Tước giấy đi tới ngoại thành, này cũng bình thường, dù sao nội thành ở rất nhiều quan to quyền quý, ý nghĩa cao nhân cũng nhiều, loại đồ vật không thể lộ ra ngoài ánh sáng này, tự nhiên phải tránh xa một chút.
Khổng Tước giấy một đường bay múa, đi lên một con đường vắng vẻ, sau đó ở trên một tiểu viện rách nát lượn quanh một hồi, cuối cùng rơi xuống đất, tựa hồ đã hao hết pháp lực.
- Tiểu viện này tựa hồ không có người ở.
Tang Thiến nhìn chằm chằm cửa lớn rách nát nói.
Đúng lúc này, một bác gái đi ngang qua thấy ba người đi qua đi lại trước cửa, hạ giọng nhắc nhở.
- Các ngươi đến mua nhà sao? Ta khuyên các ngươi đừng mua tòa nhà này, có quỷ đấy.
Tang Thiến vội vàng hỏi thăm, sau đó từ trong miệng đối phương biết được chủ nhân đầu tiên của tiểu viện này, người trong nhà lần lượt chết yểu, sau cùng bị một đứa cháu họ hàng xa kế thừa, hắn không dám tiếp tục ở, ủy thác người môi giới bán đi, nhưng qua tay mấy đời chủ nhân, đều phát sinh các loại biến cố, cả đám đều không dám ở, dần dần người phụ cận bắt đầu lưu truyền tiểu viện này có quỷ.
Tổ An nhịn không được cười lên, xem ra mặc kệ ở thời không nào, đều có loại bác gái nhiệt tình bát quái như vậy.
Tang Thiến còn muốn hỏi lại, kết quả đối phương lo lắng rước họa vào thân, vội vã rời đi.
Tổ An cười:
- Có quỷ thì đúng rồi, xem ra chúng ta đã tìm được chỗ.
- Thật có quỷ sao?
Sắc mặt Tang Thiến hơi trắng bệch, mới đầu nàng còn ghét bỏ Tổ An tiếp xúc thân thể nàng, hiện tại lại không tự chủ được dựa vào người hắn.
- Ngươi là tu hành giả, tốt xấu gì cũng coi như cao thủ, sao lại sợ những vật này.
Tổ An cảm thấy buồn cười.
- Không giống nhau nha.
Tang Thiến thở phì phò nguýt hắn một cái, gia hỏa này thật chán ghét, lúc này rồi còn chê cười ta.
- Vào xem thì biết.
Cửa lớn bị khóa, Tổ An trực tiếp mang theo Trịnh Đán bay vọt qua tường vây.
Tang Thiến dậm chân, do dự một chút vẫn theo vào.
Bên trong rách nát, khắp nơi đều là cành khô lá vụn, còn có một số đồ dùng mục nát, phòng cũng chỉ có một gian chính và mấy gian nhỏ, hiển nhiên nguyên chủ nhân cũng không sung túc lắm.
- Không có vết chân người.
Sau khi đi vào, Tang Thiến không dám tự mình đi tra, mà trước dùng khí thế quét nhìn bốn phía, nàng dù sao cũng là Ngũ phẩm, trừ khi bên trong cất giấu người tu vi cao hơn nàng quá nhiều, bằng không rất khó giấu diếm được nàng cảm ứng.
Cứ như vậy, lá gan của nàng nhất thời lớn, vì vãn hồi mặt mũi, nàng chạy tới mở vài cửa phòng, quả nhiên bên trong không có gì.
- Bằng hữu của ngươi không đáng tin cậy nha, nơi này rõ ràng không có cái gì.
Tang Thiến mượn những lời này vãn hồi tôn nghiêm vừa rồi mất đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận