Lục Địa Kiện Tiên

Chương 1592: Thẩm vấn (3)

Thái Y dặn dò.
Thị vệ ân một tiếng, rất nhanh trong phòng an tĩnh lại, chỉ còn thanh âm Thái Y chế thuốc.
Lại cách một hồi, cửa phòng bị đẩy ra, thanh âm của Chu Tà Xích Tâm truyền đến:
- Hắn thế nào?
Thị vệ kia thuật lại một lần.
- Vậy lúc nào hắn có thể tỉnh lại?
Chu Tà Xích Tâm không nhịn được nhíu mày.
- Nhanh thì ba ngày, nhiều thì nửa tháng.
Thái Y đáp.
Chu Tà Xích Tâm lắc đầu:
- Chờ quá lâu, Hoàng Thượng muốn lập tức hỏi hắn, có dược vật gì giúp hắn lập tức tỉnh lại không.
Thái Y do dự đáp:
- Có là có, thế nhưng loại Hổ Lang Đan kia thương tổn rất lớn với thân thể người, Tổ đại nhân bị thương nặng như vậy, rất có thể dẫn đến thương thế hắn tăng thêm, nguy hiểm đến tính mạng.
- Hoàng Thượng đang ở ngự thư phòng chờ, không bằng ngươi đi giải thích?
Chu Tà Xích Tâm lạnh lùng nhìn hắn.
Trong lòng Thái Y run lên, lập tức sửa lời nói:
- Hiện tại ta đi phối dược, Đại thống lĩnh chờ một lát.
Lời nói trước đó hắn là xuất phát từ lương tâm thầy thuốc, nhưng cũng không thể vì lương tâm, mà ngay cả mạng nhỏ cũng không muốn.
Ở trong hoàng cung ăn người này, thiện lương là đồ vật vô dụng nhất.
Nằm ở trên giường, trong lòng Tổ An thầm mắng, nghĩ thầm gia hỏa Chu Tà Xích Tâm này ngày bình thường còn cùng ta xưng huynh gọi đệ, vừa gặp phải sự tình liền đẩy ta vào chỗ chết.
Tuy việc này là Hoàng Đế buộc, nhưng hắn cũng không phải không có cách, kết quả lựa chọn cách đơn giản thô bạo nhất.
Trong kinh thành người người đều nói Chu Tà Xích Tâm là con chó trung thành của Hoàng Đế, hiện tại xem ra quả thế.
Cách không lâu, Thái Y bưng tới một chén thuốc, sớm có thị vệ vịn Tổ An ngồi dậy, Thái Y rót thuốc vào trong miệng hắn.
Bất quá những thuốc kia vừa tiến vào trong cơ thể Tổ An đã bị nguyên khí bao trùm, sau đó chậm rãi luyện hóa, tự nhiên không cách nào thương tổn được thân thể.
Cách một hồi, Tổ An ho khan, làm bộ bị thuốc kích thích tỉnh lại.
- Cái này... Đây là nơi nào?
Tổ An rất tự nhiên nói, mờ mịt nhìn xung quanh.
Chu Tà Xích Tâm thay đổi khuôn mặt lạnh, tươi cười lại gần:
- Tổ huynh đệ, nơi này là hoàng cung, ngươi cảm giác thế nào?
Thị vệ và Thái Y ở bên cạnh mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm, không có người nào lộ ra dị thường.
Tổ An âm thầm cười lạnh, nếu không phải vừa rồi mình giả bộ bất tỉnh, chỉ sợ giờ phút này còn thật bị ngươi lừa gạt.
Hắn không có biểu hiện ra ngoài:
- Toàn thân đau nhức, hơn nữa trong bụng không biết làm sao, giống như lửa thiêu.
Môi Thái Y mấp máy, bất quá Chu Tà Xích Tâm lạnh lùng nhìn qua, hắn liền lập quây đầu đi.
Chu Tà Xích Tâm nói:
- Có thể là bị thương di chứng, hiện tại Hoàng Thượng đang ở trong ngự thư phòng chờ ngươi, chúng ta trước đi qua, sau khi trở về ca ca sẽ lấy chút linh dược cho ngươi điều dưỡng thân thể?
Tổ An cố nặn ra vẻ tươi cười:
- Vậy thì cám ơn Đại thống lĩnh.
Nói xong liền muốn xuống giường, bất quá thân hình lay động, như tùy thời sẽ ngã xuống đất.
Chu Tà Xích Tâm vội vàng đỡ hắn:
- Ngươi bị thương nặng như vậy sao có thể tự mình đi đường, người đâu, mang Tổ đại nhân tới ngự thư phòng.
- Như vậy có thể thất lễ không.
Tổ An giả vờ lo âu hỏi.
- Sẽ không, ngươi cứu Thái Tử và Thái Tử Phi, Hoàng Thượng cao hứng còn không kịp, sao có thể để ý những chi tiết này.
Chu Tà Xích Tâm cười ha ha nói.
Tổ An thầm mắng, các ngươi còn biết ta cứu Thái Tử và Thái Tử Phi, kết quả trọng thương nằm ở trên giường lại bị các ngươi dùng thuốc thúc tỉnh, có nhân tính hay không.
Rất nhanh đoàn người khiêng Tổ An đi tới ngự thư phòng, để băng ca xuống, ngay cả Chu Tà Xích Tâm cũng lặng lẽ lui ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại Tổ An và Hoàng Đế.
- Bái... bái kiến Hoàng Thượng.
Tổ An run rẩy làm bộ muốn đứng lên hành lễ, bất quá nhiều lần không thành công.
- Bây giờ ngươi trọng thương, không cần đa lễ.
Khuôn mặt Triệu Hạo âm trầm, lúc này hắn quan tâm là sự tình khác, những nghi thức xã giao này hắn tự nhiên không thèm để ý.
- Đa tạ Hoàng Thượng.
Tổ An "cảm kích" nói, đồng thời vụng trộm đánh giá đối phương.
Ở trong bí cảnh hai người quyết đấu sinh tử, hình tượng Hoàng Đế vô địch ở trong lòng hắn càng lúc càng mờ nhạt, bây giờ hắn đã có dũng khí và tư cách trực diện đối phương.
Triệu Hạo nhíu mày, hắn không thích loại ánh mắt này của đối phương, không biết vì sao, sau lần bí cảnh này, nhìn gia hỏa kia liền vô ý thức không vui.
Hắn chỉ nghĩ bởi vì phân hồn tử vong tâm tình không tốt, hắng giọng hỏi:
- Nghe nói ngươi cứu Thái Tử và Thái Tử Phi?
- Ta chỉ hết sức nỗ lực, đáng tiếc học nghệ không tinh, y nguyên để bọn hắn bị thương không nhẹ.
Tổ An đáp.
- Há, trong bí cảnh đến cùng phát sinh cái gì, ngươi nói rõ chi tiết cho trẫm, không cho phép có một chút bỏ sót.
Hoàng Đế ở trên long ỷ ngồi thẳng thân thể, ánh mắt sáng rực nhìn hắn.
Tổ An nghĩ thầm vừa rồi Triệu Hạo hơn phân nửa là hỏi qua Bích Linh Lung, xem ra Bích Linh Lung không có lộ ra sơ hở gì, nữ nhân kia ở phương diện này quả nhiên đáng tin, hiện tại nhìn khẩu cung của hai nhân có khớp hay không.
Hắn giả vờ nhớ lại, sau đó chậm rãi nói:
- Sau khi chúng ta vào bí cảnh, ở Bích Thủy Hàn Đàm không có tìm được Lượng Thiên Bích Nguyệt Giao, không thể không tiếp tục thâm nhập...
Hắn kể huynh đệ Cố thị làm phản, Thạch Thống xen lẫn trong đội ngũ một năm một mười nói ra, những sự tình này không cần giấu diếm, sau đó còn nói sự tình giải quyết Lượng Thiên Bích Nguyệt Giao, cao thủ Tề Vương phủ đột nhiên xuất hiện, sau đó đám người bọn họ bắt đầu đào vong, cuối cùng thiên địa nứt toác...
Hắn nói chuyện chín thật một giả, quan trọng ở chỗ Tây Khuyển Khâu xuất hiện thời gian sớm hơn, như vậy giải thích vì sao bọn họ có thể đào thoát cường giả của Tề Vương phủ đuổi bắt, đồng thời để Hoàng Đế tin tưởng, thời điểm kia Triệu Duệ Trí không cần bại lộ phân hồn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận