Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 94: Vương Tuyết thổ lộ

Chương 94: Vương Tuyết thổ lộ
Lâm Vân lái chiếc Lamborghini, sau khi rời khỏi khách sạn Thiên Nhạc, liền đi thẳng đến bệnh viện, chuẩn bị đón Vương Tuyết xuất viện.
Lâm Vân nghĩ đến việc sắp gặp Vương Tuyết, tâm tình liền trở nên rất phức tạp, bởi vì chính mình đã cùng Tô Yên xảy ra chuyện như vậy.
Mặc dù chuyện này không phải do Lâm Vân tự nguyện, mà là bị ba của Tô Yên tính kế, nhưng sự việc đã xảy ra, không cách nào thay đổi được nữa.
Trong phòng bệnh của bệnh viện.
Lâm Vân mang theo tâm trạng bất định, đẩy cửa phòng bệnh ra.
"Vương Tuyết, ta đến đón ngươi xuất viện." Lâm Vân mỉm cười đi đến trước giường bệnh của Vương Tuyết.
"Lâm Vân, cuối cùng anh cũng đến rồi, em chỉ bị chút thương ngoài da thôi mà, đã sớm muốn xuất viện rồi." Vương Tuyết nhìn Lâm Vân cười dịu dàng.
Mặc dù Lâm Vân và Vương Tuyết vẫn chưa chính thức trở thành người yêu, nhưng nhìn thấy Vương Tuyết vui vẻ như vậy, trong lòng Lâm Vân lại càng thêm cảm thấy áy náy với cô.
"Đi thôi, em thu dọn đồ đạc một chút, chúng ta xuất viện, thủ tục anh vừa mới xuống dưới đã làm giúp em rồi." Lâm Vân nói.
"Ừm!" Vương Tuyết cười gật đầu, sau đó bắt đầu thu dọn đồ đạc.
"À đúng rồi Vương Tuyết, hai ngày nay ở bệnh viện có thuận lợi không?" Lâm Vân hỏi.
"Cũng được, chỉ là có một anh bác sĩ trẻ, cứ đến vây quanh em, làm em có chút phản cảm." Vương Tuyết nói.
"Ồ? Vô sự mà ân cần, không phải lừa đảo thì cũng là kẻ trộm, có lẽ hắn ta có ý với em đấy? Mà cũng đúng thôi, em xinh đẹp như vậy, không ai để ý đến em mới là lạ." Lâm Vân vừa cười vừa nói.
"Kệ đi, dù sao em cũng sắp xuất viện rồi, sẽ không gặp lại hắn nữa." Vương Tuyết nói.
Ngay lúc này, một anh bác sĩ trẻ tuổi đi đến.
"Vương Tuyết, tôi mua cho cô một bát canh gà, cô uống lúc còn nóng nhé." Anh bác sĩ vừa nói, vừa đi đến đặt bát canh gà lên trên bàn.
"Bác sĩ Phí, canh gà tôi không uống đâu, với cả tôi giới thiệu cho anh một chút, vị này là bạn trai của tôi, Lâm Vân." Vương Tuyết kéo tay Lâm Vân.
Lâm Vân thấy thế, lập tức lộ ra vẻ cười khổ, Vương Tuyết rõ ràng là muốn để anh đóng giả bạn trai, để ứng phó với tên bác sĩ này mà.
Lâm Vân đã đoán được, anh chàng bác sĩ này, hẳn là người mà Vương Tuyết vừa mới nói, kẻ luôn vây quanh cô.
Anh bác sĩ nghe vậy, liền quay đầu đánh giá Lâm Vân.
"Tiểu Tuyết, đây là bạn trai mà em nói với anh trước đây à? Nhìn hắn thế này, có vẻ không xứng với em đâu."
Bác sĩ nam nhìn thấy cách ăn mặc của Lâm Vân, trong mắt lập tức lộ ra vẻ khinh thường.
Đồng thời, anh bác sĩ này vẫn giữ thẳng lưng, lộ ra vẻ tự tin, cho thấy anh ta rất có cảm giác ưu việt, như thể đang nói với Vương Tuyết rằng, "tôi hơn cái tên bạn trai này của cô nhiều lắm".
"Phụt!"
Vương Tuyết nghe thấy lời của bác sĩ nam, lập tức nhịn không được che miệng cười.
Vương Tuyết rất rõ ràng, Lâm Vân là chủ tịch tập đoàn Hoa Đỉnh, vậy mà anh bác sĩ này lại dám nói Lâm Vân như vậy, Vương Tuyết đương nhiên phải cười rồi.
Lâm Vân cũng cười, sau đó lấy ra chìa khóa Lamborghini, một bên cầm lên tay nghịch, vừa nói: "Vị bác sĩ này, tôi nghĩ, có lẽ anh xách giày cho tôi còn không xứng."
Anh bác sĩ nam nhìn thấy chìa khóa xe Lamborghini trong tay Lâm Vân, sắc mặt của anh ta bỗng nhiên hoàn toàn thay đổi.
"Lan...Lamborghini?"
Anh bác sĩ này đương nhiên nhận ra, chìa khóa xe Lamborghini trong tay Lâm Vân.
"Sao có thể! Với bộ dạng này của anh, sao có thể lái nổi Lamborghini!" anh bác sĩ lộ ra vẻ không thể tin được.
"Tôi không cần thiết phải chứng minh gì với một tên tiểu lâu la như anh, nhưng nếu anh không tin, có thể cùng đi xem." Lâm Vân thản nhiên nhún vai.
"Vương Tuyết, chúng ta đi thôi."
Lâm Vân trực tiếp kéo Vương Tuyết, hướng ra phía ngoài phòng bệnh.
"Được, tôi ngược lại muốn xem thử! Anh có phải đang lái Lamborghini không đấy!" bác sĩ nam nghiến răng nói.
Chỉ bằng một chiếc chìa khóa, không đủ để anh bác sĩ này tin phục, bởi vì trên mạng rất dễ dàng mua được chìa khóa xe xịn giả mạo.
Sau khi nói xong, anh bác sĩ liền đi theo ra ngoài.
Lâm Vân kéo Vương Tuyết ra khỏi bệnh viện, sau đó trực tiếp đi vào bãi đỗ xe của bệnh viện.
Một chiếc Lamborghini màu xanh lá cây hầm hố, đang dừng ở trong bãi đỗ xe, lúc này đang có rất nhiều người trẻ tuổi, cầm điện thoại, chụp ảnh chiếc Lamborghini, muốn đăng lên mạng xã hội.
"Tích tích!"
Lâm Vân vừa ấn nút mở khóa, đèn pha của chiếc Lamborghini lập tức sáng lên đầy uy lực, như thể một con thú dữ mở ra đôi mắt.
"Chủ xe đến! Chủ xe đến!"
Những người đang chụp ảnh, đều vội vàng lùi lại phía sau.
Lâm Vân trực tiếp tiến lên mở cửa xe ở vị trí ghế lái phụ.
Anh chàng bác sĩ trẻ tuổi đi cùng, nhìn thấy Lâm Vân mở cửa chiếc Lamborghini, sắc mặt của anh ta lập tức tái mét.
"Bạn trai của Vương Tuyết, vậy mà...... Vậy mà lại thực sự lái Lamborghini!"
Sự thật đã bày ra trước mắt, cho dù anh ta không muốn tin cũng không được, giờ phút này anh ta không thể không chấp nhận sự thật này.
Lâm Vân quay đầu nhìn anh chàng bác sĩ trẻ tuổi, anh chàng bác sĩ vội vàng cúi đầu xuống, căn bản không dám nhìn vào mắt Lâm Vân.
Ngay sau đó, Lâm Vân cười rồi thu ánh mắt về, đối với Lâm Vân mà nói, đây chỉ là một tên tiểu lâu la mà thôi, Lâm Vân thậm chí còn không buồn biết tên của anh ta.
"Vương Tuyết, xin mời." Lâm Vân nhã nhặn làm một động tác mời.
"Lâm Vân, mấy hôm trước xe của anh không phải màu cam sao? Bây giờ...... bây giờ sao lại biến thành màu xanh lá?" Vương Tuyết lộ vẻ rất kinh ngạc.
"Bởi vì, tôi lại đổi một chiếc khác rồi." Lâm Vân vừa cười vừa nói.
"Được thôi, anh giỏi thật." Vương Tuyết cười, rồi sau đó ngồi vào trong chiếc Lamborghini.
"Oa, thật là ngưỡng mộ cô gái đó!"
Xung quanh những cô gái trẻ tuổi đang chụp ảnh, đều hướng ánh mắt ngưỡng mộ về phía Vương Tuyết, có thể ngồi trong chiếc Lamborghini, ai mà không ngưỡng mộ chứ?
Ầm ầm!
Theo tiếng nổ máy vang lên, chiếc Lamborghini màu xanh nhanh chóng phóng đi.
Trong xe.
"Không ngờ, em lại một lần nữa đóng vai bạn gái anh." Lâm Vân vừa cười vừa nói.
"Sao thế, anh có thể thường xuyên đóng vai bạn trai của Tô Yên, thì không thể đóng vai bạn trai của em à?" Vương Tuyết bĩu môi nói.
"Đương nhiên không phải ý đó, chỉ cần em cần, tôi bất cứ lúc nào cũng có thể đóng vai bạn trai của em." Lâm Vân cười gượng, anh sao cảm thấy Vương Tuyết có chút ghen tị vậy.
Lúc này, Vương Tuyết đột nhiên cúi đầu, nhỏ giọng nói: "Vậy...... nếu không anh làm bạn trai em đi."
Kít kít!
Vừa dứt lời của Vương Tuyết, chiếc Lamborghini lập tức phanh gấp.
Lâm Vân lập tức dừng xe lại bên đường.
Lời của Vương Tuyết vừa rồi, chẳng khác nào đang tỏ tình với mình sao?
Nếu như đổi lại trước kia, Lâm Vân chắc chắn sẽ rất vui mừng, chắc chắn sẽ đồng ý ngay.
Nhưng hiện tại, bởi vì chuyện giữa mình và Tô Yên, Lâm Vân không có khả năng đáp ứng được.
Lâm Vân nhất thời không đáp lại, trong xe đột nhiên im lặng lại, bầu không khí trong xe, cũng trở nên có chút kỳ lạ.
Vương Tuyết cũng tỏ ra rất khẩn trương, cô mang theo ánh mắt chờ đợi nhìn Lâm Vân, đối với cô mà nói, cô cũng đã chờ đợi rất lâu, hôm nay cô đã lấy hết dũng khí mới có thể nói ra những lời này.
Lâm Vân trầm ngâm một lát, rồi ngẩng đầu nhìn Vương Tuyết, chân thành nói: "Vương Tuyết, anh...... anh cảm thấy anh vẫn chưa xứng với em, anh không xứng làm bạn trai của em."
"Sao lại không, anh ưu tú như vậy, lại thiện lương, sao anh lại không xứng với em chứ, là do anh chướng mắt em sao?" Vương Tuyết cắn môi đỏ, tự ti cúi đầu xuống.
Vài giây sau, Vương Tuyết ngẩng đầu lên, cười gượng gạo nói: "Em biết gia cảnh của em kém, mà anh lại là chủ tịch tập đoàn Hoa Đỉnh, lại còn là cháu ngoại của Liễu Chí Trung, sao em có thể xứng với anh được? Là em quá ngây thơ rồi, vậy mà lại nói ra những lời đó, xin lỗi, đã làm anh sợ."
Khi Vương Tuyết nói xong câu cuối, nước mắt đã chực trào ra, nhưng cô vẫn cố gắng gượng gạo nở một nụ cười với Lâm Vân.
Nhìn dáng vẻ của Vương Tuyết, lòng Lâm Vân đau nhói, như thể bị dao cắt vào vậy.
Ngay sau đó, Vương Tuyết trực tiếp mở cửa xe.
"Vậy không làm phiền Lâm Tổng đưa nữa, em tự bắt xe về, cảm ơn anh, số tiền mà anh đã từng giúp em, cả quãng đời còn lại em sẽ từ từ trả lại cho anh."
Vương Tuyết nói xong câu đó, liền trực tiếp xuống xe.
"Vương Tuyết!"
Lâm Vân cố kiềm chế hét lên một tiếng.
Nhưng Vương Tuyết đã đóng cửa xe lại rồi.
Lâm Vân nhanh chóng tháo dây an toàn, mở cửa xe, xuống xe đuổi theo.
Sau khi xuống xe, Lâm Vân trực tiếp chạy đến phía đầu xe bên ghế phụ, Vương Tuyết lúc này đang ngồi xổm bên lề đường khóc nức nở, cô cố hết sức để không khóc thành tiếng.
Nhìn thấy Vương Tuyết như vậy, Lâm Vân có một loại xúc động muốn xông tới, ôm chặt lấy Vương Tuyết.
Nhưng cuối cùng, Lâm Vân vẫn không làm vậy.
Lâm Vân trong lòng yêu thích Vương Tuyết, điều này không thể nghi ngờ.
Nhưng Lâm Vân biết, mình đã phát sinh quan hệ với Tô Yên, hơn nữa còn lấy đi lần đầu tiên của Tô Yên, cho dù thế nào, mình cũng phải có trách nhiệm với Tô Yên.
Nếu Lâm Vân hiện tại lại đồng ý với Vương Tuyết, vậy thì mình là cái gì chứ?
"Vương Tuyết, thật sự không phải như em nghĩ, anh...anh...." Lâm Vân ban đầu muốn giải thích cho Vương Tuyết, nhưng lại không biết phải giải thích như thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận