Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 482: Tần gia

Chương 482: Tần gia
Một bên khác.
Lâm Vân trở lại biệt thự, liền gọi điện thoại cho phụ thân Tiểu Điệp là Nam Cung Chính, hỏi thăm hắn xem ở đế đô có nhân vật nào lợi hại, gọi là Tần Lão không.
Trong điện thoại.
“Tần Lão? Là Tần Vĩ Dân sao? Hắn thật không đơn giản đâu, hắn từng là một đại nhân vật nắm quyền lực ở Hoa Quốc đó, tuy hắn đã về hưu nhiều năm rồi, nhưng sức ảnh hưởng của ông ta vẫn lớn đến kinh người, con trai ông ấy là Tần Quân cũng rất lợi hại, mấy năm nay thường xuất hiện trên ti vi, ngươi hẳn là từng thấy trên TV rồi chứ?” Nam Cung Chính nói.
“A?” Lâm Vân đột nhiên giật mình.
Ngay sau đó, Lâm Vân nhớ lại, lúc còn bé, hình như mình từng thấy một đại nhân vật tên Tần Vĩ Dân trên TV.
Khi đó trên tin tức, trên TV, thường xuyên thấy hình ảnh hoạt động của ông ấy.
Bất quá khi đó Lâm Vân mới học tiểu học, cho nên ký ức không sâu sắc, bây giờ nghe Nam Cung Chính nhắc, Lâm Vân mới nhớ ra, Lâm Vân không ngờ ông ta lại chính là Tần Lão.
Mà bây giờ, Tần Lão đã về hưu nhiều năm.
Còn về Tần Quân trong miệng Nam Cung Chính, hiện giờ thường xuyên thấy ông ta trên TV, nào là đi thăm hỏi dân chúng, nào là an ủi người dân bị nạn, rồi tiếp kiến mấy sứ giả nước ngoài, ông ta là một nhân vật vô cùng quan trọng của Hoa Quốc.
Lâm Vân không ngờ Tần Quân lại là con trai của Tần Lão.
“Nói vậy, Tần Lão này đúng là không hề đơn giản.” Lâm Vân lẩm bẩm một câu.
Trước đó tại kh·á·c·h sạn, Lâm Vân đã ngờ được Tần Lão thân ph·ậ·n tuyệt đối không tầm thường, nhưng không ngờ Lâm Vân vẫn đ·á·n·h giá thấp thân ph·ậ·n của Tần Lão!
“Tần Lão x·á·c thực không hề đơn giản, trong mạng lưới quan hệ ở đế đô, Tần Lão chính là người đứng ở vị trí cao nhất, các chủ của Bạch Vân Các khi gặp Tần Lão, cũng phải kh·á·c·h khí.” Nam Cung Chính nói.
Dừng một chút, Nam Cung Chính nói tiếp: “Bất quá Tần Lão không có bất kỳ sự nghiệp kinh doanh nào, bình thường không tham gia bất kỳ tranh chấp nào của các gia tộc, bình thường lại càng không tham gia bất kỳ hoạt động thương nghiệp nào, cho nên việc ngươi không biết, chưa thấy ông ấy cũng rất bình thường, ta cũng ít khi có cơ hội gặp ông ấy.”
Lâm Vân gật đầu, một nhân vật như vậy, bình thường sẽ không tham gia bất cứ hoạt động thương mại nào, nhưng lại có thể ảnh hưởng đến cục diện toàn đế đô.
“Đúng rồi Lâm Vân, sao ngươi đột nhiên hỏi chuyện này vậy, ngươi gặp Tần Lão à?” Nam Cung Chính tò mò hỏi.
“Cũng không có gì, tình cờ biết đến người này thôi, tò mò nên hỏi một chút.” Lâm Vân nói.
“Lâm Vân, nếu ngươi có thể kết giao được với Tần Lão, vậy thì sau này ở đế đô ngươi mới thực sự là lợi hại đó, nếu có thể có Tần Lão làm chỗ dựa, mấy cái Công Tôn gia tộc, Chu gia, đều phải ra vẻ đáng thương trước mặt ngươi, các chủ của Bạch Vân Các cũng không dám làm gì được ngươi đâu.” Nam Cung Chính nói.
Sau khi cúp điện thoại.
“Bây giờ Tần Quân thường xuyên xuất hiện trên TV, là con trai của Tần Lão, vậy thì, vị Tần tiểu thư kia hôm nay là con gái của Tần Quân sao? Chẳng trách giá đỡ lớn như vậy, tính tình lớn như vậy.” Lâm Vân lẩm bẩm nói.
Xét thân ph·ậ·n của Tần tiểu thư, bối cảnh của cô ta, những đại tiểu thư của các gia tộc kia hoàn toàn không sánh bằng, việc cô ta có giá đỡ lớn cũng là bình thường.
Đúng lúc này, chuông cửa đột nhiên vang lên.
Lâm Vân đứng dậy đi ra mở cửa.
Sau khi mở cửa, người xuất hiện là một ông lão mặc tây trang.
“Lâm tiên sinh khỏe, ta là quản gia của Tần gia, tiểu thư nhà ta mời ngài đến Tần gia một chuyến.” quản gia nói.
Lâm Vân không ngờ người của Tần gia đến nhanh như vậy.
“Xin lỗi, ta bận nhiều việc, không có thời g·i·a·n.” Lâm Vân trực tiếp từ chối.
Quản gia thấy Lâm Vân từ chối, liền tỏ ra rất ngạc nhiên.
“Lâm tiên sinh, không biết có bao nhiêu người tha t·h·iết mơ ước đến Tần gia nhà ta làm k·h·á·c·h mà không được cơ hội, vậy mà ngài lại muốn từ chối? Ngài x·á·c định chứ?” quản gia nói.
“Những người khác ta không biết, nhưng ta không có hứng thú lắm, nếu tiểu thư nhà ông đích thân đến mời, có lẽ ta có thể suy nghĩ.” Lâm Vân bình thản nói.
Dù Tần gia lợi hại, nhưng Lâm Vân biết, việc Tần gia mời mình đến, đơn giản chỉ là chữa b·ệ·n·h thôi, hơn nữa hiện tại chính Tần gia đang cần cầu cạnh Lâm Vân.
Lâm Vân muốn cho Tần gia hiểu rõ, mình không phải muốn đến là đến, muốn đi là đi.
“Ta còn có việc, xin lỗi không tiếp được.” Lâm Vân nói với quản gia.
Sau khi nói xong, Lâm Vân trực tiếp đóng cửa lại.
Ngay sau đó, Lâm Vân đi vào phòng luyện đan, bắt đầu luyện đan, cố gắng sớm đột p·h·á lên thành Luyện Đan sư tr·u·ng cấp.

Nửa tiếng sau.
Trong một biệt thự trên đỉnh núi ở đế đô.
“Cái gì? Hắn từ chối?” Tần tiểu thư nhíu đôi mày thanh tú lại.
“Đúng vậy tiểu thư, hắn nói nếu cô đích thân đến mời, hắn có thể sẽ cân nhắc.” quản gia nói.
“Tên nhóc này dám từ chối Tần gia ta, còn bảo ta đích thân đi mời, hắn cũng quá c·u·ồ·n·g rồi!” Tần tiểu thư không vui nói.
Ở đế đô, chưa ai từng dám từ chối Tần gia như vậy!
“Tiểu thư, vậy chúng ta nên làm sao đây?” quản gia mở miệng hỏi.
Tần tiểu thư trầm ngâm một lát, rồi nói: “Thôi vậy, để ta tự mình đến chiếu cố hắn.”
Tần tiểu thư nghĩ đến ông nội lúc này vẫn đang nằm tr·ê·n g·i·ư·ờ·n·g b·ệ·n·h, cô chỉ có thể thỏa hiệp, ai bảo cô có chuyện muốn nhờ người.

Thời gian trôi qua rất nhanh, thoáng chốc đã đến tám giờ tối.
Lâm Vân đã luyện đan được ba tiếng.
Liên tục luyện đan ba tiếng khiến toàn thân Lâm Vân đổ mồ hôi, cảm giác hơi mệt mỏi.
Bất quá hiệu quả cũng vô cùng tốt, Lâm Vân mơ hồ cảm thấy độ thuần thục của mình hiện giờ đã sờ được đến ngưỡng cửa của Luyện Đan sư tr·u·ng cấp.
Lâm Vân chuẩn bị ngày mai thử luyện chế một ít đan dược tr·u·ng cấp, chỉ cần luyện chế thành công, có nghĩa là Lâm Vân đã chính thức trở thành Luyện Đan sư tr·u·ng cấp.
Lâm Vân vừa ra khỏi phòng luyện đan, chuông cửa biệt thự liền vang lên.
“Ai vậy? Muộn vậy còn đến.”
Lâm Vân vừa nói vừa đi ra cửa.
Cửa biệt thự có một màn hình, thông qua màn hình, có thể thấy người đến bên ngoài là ai.
“Tần tiểu thư đến rồi sao?”
Lâm Vân nhìn một cái, người ngoài cửa chính là cháu gái của Tần Lão, Tần tiểu thư.
Ngay sau đó, Lâm Vân không nhịn được cười, việc Tần tiểu thư đến, lại nằm trong dự đoán của Lâm Vân.
Sau đó, Lâm Vân mở cửa.
Tần tiểu thư mặc váy công chúa màu trắng gạo, đeo vòng cổ ngọc trai, trên cổ tay là chiếc túi x·á·c·h hàng hiệu phiên bản giới hạn, ngũ quan xinh đẹp, da trắng, hơn nữa khí chất tuyệt hảo, không thua Tô Yên.
Bất quá, xét gia thế của Tần tiểu thư, e rằng không có mấy người đàn ông dám mơ tưởng đến cô.
Hơn nữa, Tần tiểu thư mang đến cho người khác một cảm giác cao lãnh, khó tiếp cận, điều này có lẽ liên quan đến thân ph·ậ·n của cô.
“Lâm Vân tiên sinh, tôi đặc biệt đến thăm anh.” Tần tiểu thư nhìn Lâm Vân.
Tần tiểu thư trong lòng rất không vui với Lâm Vân, nhưng dù sao cô cũng có chuyện muốn nhờ người, cho nên thái độ cũng không tệ lắm.
Lâm Vân nghe cô một mực xưng tên mình, trong lòng đã hiểu, Tần tiểu thư đã điều tra rõ ràng lai lịch của mình, với năng lực của Tần gia, muốn tra Lâm Vân quá dễ dàng.
“Không ngờ Tần tiểu thư lại thật sự đến, mời vào.” Lâm Vân vừa cười vừa nói.
Sau đó, Lâm Vân mời Tần tiểu thư vào biệt thự.
Cùng vào với cô còn có hai vệ sĩ mặc đồ tây đen, đeo tai nghe.
“Tần tiểu thư cứ tự nhiên ngồi.” Lâm Vân vừa nói vừa tùy ý ngồi xuống ghế sofa.
Tần tiểu thư ngồi đối diện Lâm Vân, hai bảo tiêu đứng thẳng sau lưng cô.
Sau khi vào chỗ.
“Lâm Vân, anh là cháu ngoại của người giàu có tiếng ở Tây Xuyên là Liễu Chí Tr·u·ng, anh dựa vào thế lực và tài sản của ông ngoại mình, tái tổ hợp lại giới kinh doanh ở Tây Xuyên, trở thành thủ phủ ở khu vực Tây Nam, gần đây đến đế đô, giúp tiểu tình nhân của mình là Tô Yên lật lại vụ án, còn đắc tội với Công Tôn gia tộc và Chu gia, hôm nay lại trong trận đấu quyền ngầm ở đế đô, đ·á·n·h bại bát đại thế gia, còn khiêu chiến và đ·á·n·h bại Bạch Vân Các, anh thật sự là nổi như cồn!”
Tần tiểu thư một hơi nói hết câu này.
Rõ ràng là Tần tiểu thư đã tìm hiểu kỹ tình huống của Lâm Vân rồi.
Điều duy nhất Tần tiểu thư không rõ chính là, trước đây Lâm Vân chỉ là người bình thường, cô rất nghi hoặc sao Lâm Vân đột nhiên từ một người bình thường trở thành tu sĩ, chuyện này cho dù cô tìm thế nào cũng không thể điều tra được.
Lâm Vân nghe vậy thì chỉ cười, không cảm thấy ngạc nhiên, với năng lực của Tần gia, việc tìm hiểu về mình quá đơn giản.
Tần tiểu thư nói tiếp:
“Tự giới thiệu một chút, tôi là Tần t·h·i, cha tôi là Tần Quân, chắc hẳn anh từng thấy ông ấy trên TV rồi.”
“Tần t·h·i à, tên thật dễ nghe.” Lâm Vân tựa vào ghế sofa, vắt chân lên.
Tần t·h·i thấy Lâm Vân có vẻ xem thường mình, đôi mày thanh tú của cô khẽ nhíu lại.
“Lâm Vân tiên sinh, tôi không thể không nói, gan của anh rất lớn, bình thường không ai dám đối xử với tôi như vậy đâu, tôi thậm chí còn nghi ngờ, anh có biết Tần gia chúng tôi lợi hại đến mức nào không đấy.” Tần t·h·i nói.
Tần t·h·i trong lòng thực sự rất khó chịu, sao người đàn ông này lại không hề sợ hãi mình vậy?
Bình thường cô ra ngoài, dù là những cậu ấm của các gia tộc lớn gặp mình, cũng giống như con c·h·ó, các loại tâng bốc, các kiểu nịnh hót, thái độ khoa trương khiến Tần t·h·i còn cảm thấy phản cảm.
Nhưng người như Lâm Vân, có vẻ mặt không quan trọng, coi thường cô như thế này, cô thật sự chưa từng gặp.
“Tần gia nhà cô lợi hại, tôi cũng hơi nghe thấy rồi, nhưng mà… “Ta, Lâm Vân, không phải loại người thích nịnh nọt, ta cũng không học được cách vẫy đuôi lấy lòng, đừng nói là ngươi, dù cha ngươi hay ông nội ngươi ở đây, ta vẫn giữ thái độ này thôi.” Lâm Vân bình thản nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận