Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 230: Lâm Vân ra sân

Chương 230: Lâm Vân ra mặt
Vì đây là ở cổng trường, nên xung quanh đã tụ tập không ít học sinh vây xem.
“Đây không phải Giả thiếu cùng bạn gái của hắn sao?”
“Nữ sinh kia dám đắc tội bạn gái của Giả thiếu, chỉ sợ lành ít dữ nhiều.”
Mọi người đều chỉ trỏ, nhỏ giọng bàn tán.
Không có bạn học nào dám lên tiếng xen vào chuyện người khác, vì uy danh của Giả thiếu trong trường nổi tiếng lắm!
“Lâm Gia, sao ngươi còn chưa đến!”
Bị đá ngã trên mặt đất, An Manh tủi thân nước mắt lã chã rơi.
“Ầm ầm!”
Đúng lúc này, đám đông mơ hồ nghe được tiếng động cơ xe thể thao gầm rú, âm thanh từ xa đến gần, trở nên vang dội hơn.
“Xe thể thao của ai mà ồn vậy!”
Tiểu Thái Muội, Giả thiếu, và những người khác ở đó, đều quay đầu nhìn lại.
Trong mắt mọi người, xuất hiện một chiếc Lamborghini huyễn khốc màu đen, đang hướng thẳng cổng trường chạy tới.
Chiếc Lamborghini đeo biển số xe, là con số báo hiệu bá khí 9999!
“Oa, đây là thiếu gia nhà nào mà lái Lamborghini vậy!”
“Đẹp trai quá, chiếc Lamborghini này ngầu thật!”
Tiểu Thái Muội cùng mấy nam nữ trẻ tuổi bên cạnh, và những học sinh vây xem xung quanh đều hâm mộ kinh hô.
Chiếc Lamborghini đại ngưu này, chiếc xe thể thao siêu cấp gần cả chục triệu tệ, ở thành phố cấp địa như Thanh Dương, tuyệt đối được coi là hàng hiếm và cực kỳ nổi bật.
Lại phối thêm biển số xe con báo 9999 thế này, càng thêm phong cách khỏi bàn.
Chỉ có Giả thiếu, lại lộ vẻ đăm chiêu.
“Lamborghini đại ngưu, biển số 9999, đây… đây là…”
Mặt Giả thiếu bỗng biến sắc, vì hắn chợt nhớ ra, cha hắn từng nói, xe của Lâm công tử là chiếc Lamborghini đại ngưu, biển số xe là 9999.
Cha hắn đã dặn dò cẩn thận, một khi thấy người này, chính là Lâm công tử cháu ngoại của Liễu Chí Trùng, ngàn vạn lần không được trêu chọc, nếu không… đến cha hắn cũng không cứu được hắn!
“Anh yêu, sao vậy? Sao sắc mặt anh đột nhiên khó coi thế?”
Tiểu Thái Muội vẻ mặt nghi hoặc nhìn Giả thiếu.
“Đây… Xe này là xe của Lâm Gia!” Giả thiếu trừng lớn mắt.
“Không thể nào? Lâm Gia thật sự tới?” Tiểu Thái Muội kinh ngạc không thôi.
Trước đó nàng nghe Giả thiếu nói về thân phận và bối cảnh của Lâm Gia, nên biết rõ Lâm Gia đáng sợ đến mức nào!
“Tuyệt đối không sai được! Chẳng lẽ… chẳng lẽ Lâm Gia thật sự là bị An Manh gọi tới?” Giả thiếu nói tới đây, trên mặt đã lộ vẻ hoảng sợ.
“Sao có thể! Dù Lâm Gia thật sự đến! Chắc chắn không phải vì An Manh! An Manh là cái thá gì? Cô ta có tư cách gì mà chỉ cần gọi một cuộc điện thoại là Lâm Gia sẽ đến!” Tiểu Thái Muội khẳng định.
“Đúng đúng đúng!” Mấy người sau lưng Giả thiếu cũng nhao nhao phụ họa.
Giả thiếu cũng gật đầu: “Mong là cô nói không sai.”
Giả thiếu chỉ có thể mong Tiểu Thái Muội nói đúng, bằng không thì hắn không dám tưởng tượng hậu quả của việc đánh bạn Lâm Gia nghiêm trọng đến thế nào…
“Ầm ầm!”
Theo tiếng động cơ xe thể thao, chiếc Lamborghini tiến thẳng vào cổng trường, dừng ngay trước mặt mọi người.
Đám đông vây xem nhao nhao nhường đường.
Sau khi cửa xe Lamborghini mở ra, Lâm Vân bước ra khỏi xe!
“Vị này, chính là Lâm Gia trong truyền thuyết sao?”
Giả thiếu và đồng bọn nhìn Lâm Vân với vẻ mặt kính sợ, ánh mắt đó như đang nhìn một vị thần tiên giáng trần.
Bọn hắn biết, Lâm Gia là sự tồn tại kinh khủng mà bọn hắn tuyệt đối phải ngưỡng vọng!
Học sinh vây xem xung quanh cũng kính sợ nhìn Lâm Vân, họ biết người lái được chiếc xe này chắc chắn là một nhân vật cực kỳ ghê gớm.
“Lâm Gia cuối cùng ngươi cũng đến!”
An Manh ngã dưới đất, thấy người xuống xe là Lâm Vân liền kích động đứng dậy, chạy về phía Lâm Vân.
“Lâm Gia!”
An Manh nhào vào lồng ngực Lâm Vân, tủi thân khóc lớn.
“Cái này…”
Giả thiếu và đồng bọn thấy cảnh này thì sắc mặt lập tức thay đổi.
Đặc biệt là Giả thiếu và Tiểu Thái Muội, cả hai mắt đều trừng tròn.
Trời ơi, Lâm Gia thật sự là bị An Manh gọi đến?
Nghĩ tới đây, Tiểu Thái Muội và Giả thiếu đều cảm thấy trời đất quay cuồng, như tận thế ập đến…
“Oa, cậu ấm lái Lamborghini này lại đến vì nữ sinh kia à?”
Người xung quanh thấy cảnh này đều kinh ngạc.
“Giả thiếu đánh nữ sinh kia, nữ sinh đó lại gọi một cậu ấm lái Lamborghini tới, màn kịch này càng ngày càng đặc sắc, không biết, Giả thiếu và cậu ấm lái Lamborghini kia, rốt cuộc ai ngầu hơn!”
Mọi người vây xem đều hăng hái bàn tán.
Bên cạnh chiếc Lamborghini.
Lâm Vân cúi đầu nhìn An Manh đang trong lồng ngực, cô ấy vẫn đang khóc nức nở, nước mắt đã làm ướt áo Lâm Vân, Lâm Vân có thể cảm nhận rõ ràng độ nóng từ nước mắt của nàng.
“An Manh, em yên tâm, có ta ở đây, ta sẽ làm chủ cho em, ai đánh em, nói cho ta biết!” Lâm Vân lên tiếng hỏi.
Lúc Lâm Vân vừa đến, đã thấy An Manh ngã trên đất.
Khi An Manh vừa chạy tới, Lâm Vân cũng thấy trên mặt cô có dấu tay, hiển nhiên là An Manh đã bị đánh!
“Ừm!”
An Manh gật mạnh đầu, sau đó ngừng nức nở.
Theo An Manh dẫn đầu, Lâm Vân đi đến trước mặt Giả thiếu và Tiểu Thái Muội.
“Lâm… Lâm Gia!”
Giả thiếu sợ hãi, run rẩy tiến lên chào Lâm Vân.
Tuy trong lòng Giả thiếu lúc này sợ muốn chết, nhưng hắn vẫn phải đối mặt!
Những người sau lưng Giả thiếu, tám phần đã bị dọa đến run cầm cập, chỉ riêng uy danh của Lâm Vân, cũng đủ tạo nên áp lực lớn đến vậy!
“Ngươi biết ta?” Lâm Vân nhíu mày nhìn Giả thiếu.
“Lâm Gia, tôi chưa từng gặp ngài, nhưng tôi biết xe của ngài.” Giả thiếu nặn ra nụ cười hèn mọn với Lâm Vân.
Lâm Vân gật đầu, sau đó quay sang hỏi An Manh: “An Manh, nói cho ta biết, ai ức hiếp em!”
“Lâm Gia, chính là cô ta đánh em!”
An Manh giận dữ chỉ vào Tiểu Thái Muội.
Lâm Vân gật đầu, sau đó kéo An Manh, đi đến trước mặt Tiểu Thái Muội.
“Lâm… Lâm Gia!”
Tiểu Thái Muội toàn thân run rẩy, mặt mày tái mét, lộ vẻ sợ hãi tột độ, hiển nhiên là bị thân phận của Lâm Vân dọa sợ!
Đừng thấy những người như Tiểu Thái Muội bình thường ngông cuồng càn quấy, ra vẻ ngầu đời, khi thật sự gặp nhân vật máu mặt, gặp người có thể chơi chết nàng thì không sợ mới lạ!
“Chính là ngươi đánh An Manh, đúng không?” Lâm Vân ánh mắt lạnh lùng nhìn nàng.
“Lâm Gia tha mạng! Tôi… Tôi không biết cô ta là bạn của ngài!”
Vốn đã sợ hãi, khi nghe Lâm Vân chất vấn, Tiểu Thái Muội càng thêm khiếp đảm, trực tiếp quỳ rạp xuống đất.
Tiểu Thái Muội hiểu rất rõ, Lâm Vân là nhân vật lớn cỡ nào, chỉ cần một câu nói, cũng có thể khiến nàng biến mất khỏi thế gian này.
“Không biết? Ha, chẳng lẽ nàng không nói với ngươi, ta đang che chở cô ấy?” Lâm Vân lạnh lùng hỏi.
An Manh vội nói: “Lâm Gia, em đã sớm nói với bọn họ rồi, nhưng bọn họ không tin, còn cười nhạo em khoác lác!”
Nghe đến đó, vẻ sợ hãi trên mặt Tiểu Thái Muội càng thêm đậm.
“An Manh, vừa nãy cô ta đánh em thế nào, bây giờ em trả lại gấp 10 lần, ta làm chỗ dựa cho em!” Lâm Vân nói.
“Thật sao? Vậy thì em không khách khí!”
An Manh kích động gật đầu.
Vừa rồi bị Tiểu Thái Muội ức hiếp, mà lại trước mặt bao nhiêu người, đương nhiên cô muốn trả lại!
Ngay sau đó, An Manh đi đến trước mặt Tiểu Thái Muội.
“Lý Bình Lý Bình! Mày ức hiếp tao, bây giờ đến lượt tao ức hiếp mày!” An Manh giận dữ nói.
Nói xong, An Manh liền giáng một cái tát mạnh vào mặt Tiểu Thái Muội.
“An Tả, tôi… Tôi biết sai rồi!”
Tiểu Thái Muội bị đánh chỉ dám van xin tha thứ.
“Hừ, giờ mày mới biết sợ? Giờ cho mày nếm thử cảm giác bị bắt nạt!”
Sau khi An Manh tức giận nói, lại tiếp tục đánh nàng mấy cái tát trời giáng, để giải tỏa nỗi ấm ức trước đó.
“Anh yêu ơi, mau cứu em! Anh giúp em xin Lâm Gia tha cho em đi!”
Tiểu Thái Muội bị đánh, quay sang ôm chân Giả thiếu.
Đối với Tiểu Thái Muội mà nói, có lẽ Giả thiếu bây giờ là chiếc phao cứu sinh duy nhất của nàng.
“Cô… Cô cút ngay cho tôi, tôi biết cô là ai chứ!” Giả thiếu biến sắc, sau đó một cước đá văng Tiểu Thái Muội.
Đối với Giả thiếu bây giờ, hắn chỉ muốn làm sao để không bị liên lụy, ai ngờ Tiểu Thái Muội lúc này lại nhào vào người hắn, hắn đương nhiên vừa sợ vừa giận…
“Ngươi là bạn trai cô ta?” Lâm Vân quay sang nhìn Giả thiếu.
“Lâm Gia, tôi… tôi với cô ta không có quan hệ gì! Không có quan hệ gì!” Giả thiếu gắng gượng nặn ra nụ cười khó coi.
Lâm Vân hơi nhíu mày: “Mẹ kiếp, thả cái rắm, không quan hệ? Ngươi coi lão tử là thằng ngốc à?”
Giả thiếu nghe Lâm Vân mắng thì sợ hãi toàn thân run rẩy, mặt xanh mét.
An Manh vội nói: “Lâm Gia, hắn tên Giả thiếu, cô ta là bạn gái Lý Bình, chính hắn là chỗ dựa của Lý Bình!”
“Giả thiếu, đúng không? Nói thử xem, cha ngươi là ai? Công ty nào?” Lâm Vân mở miệng hỏi.
“Tôi… tôi là con trai của Giả Kiến Bình.” Giả thiếu ấp úng nói.
“Giả Kiến Bình của công ty Hoành Quang đó sao? Ngươi tin không, chỉ cần một câu nói của ta thôi, công ty Hoành Quang nhà ngươi phải đóng cửa ở Thanh Dương Thị!” Lâm Vân híp mắt, lạnh giọng nói.
“Tin tin tin! Tôi tin! Lâm Gia tôi xin ngài, ngài… ngài đừng làm thế mà!”
Giả thiếu quỳ xuống cầu xin Lâm Vân, lúc này hắn đâu còn nhớ tới vấn đề thể diện nữa?
Học sinh vây xem xung quanh thấy cảnh này đều không khỏi cảm thán.
“Ác thiếu nổi danh của trường mình, cũng có lúc bị dọa đến mức cầu xin tha thứ thế này ư?
"Vừa nhìn đến, Giả thiếu căn bản không thể so được với vị chủ xe Lamborghini kia.” “Chậc chậc, hắn Giả thiếu quen k·h·i· ·d·ễ người rồi, không ngờ cũng có lúc đá phải tấm sắt! Có thể thấy Giả thiếu bị khi dễ, thật không dễ dàng a!” Giữa sân. “Giả thiếu, ta cho ngươi một cơ hội chuộc t·ộ·i, đem Tiểu Thái Muội này đ·á·n·h một trận, để ta hài lòng, ta sẽ tha cho ngươi!” Lâm Vân nhìn hắn nói. “Đúng đúng đúng!” Giả thiếu gật đầu, sau đó quay người lại đối Tiểu Thái Muội, vung quyền đấm tới. Trước đó Tiểu Thái Muội còn là bạn gái Giả thiếu, bây giờ lại rơi vào cảnh bị Giả thiếu Bạo đ·á·n·h. Mà Giả thiếu vì để Lâm Vân hài lòng, ra tay vô cùng nặng! Tiểu Thái Muội đau khổ kêu r·ê·n, nhưng mặc cho nàng có kêu r·ê·n thế nào cũng vô dụng. Lâm Vân đi đến trước mặt An Manh. “An Manh, hiện tại trong lòng ngươi đã hết giận chưa?” Lâm Vân hỏi. “Ừm, nhìn Lý Bình bị Giả thiếu đ·á·n·h, trong lòng ta thoải mái hơn nhiều!” An Manh nở một nụ cười tươi. “Tốt, vậy thì lên xe thôi!” Lâm Vân trực tiếp kéo An Manh đến trước xe Lamborghini. “Xe thể thao đẹp quá nha, ta chưa từng được ngồi xe xịn như vậy đâu!” An Manh có vẻ ngưỡng mộ. “Lên xe đi, cho ngươi trải nghiệm cảm giác ngồi Lamborghini!” Lâm Vân vừa cười vừa nói. An Manh dùng sức gật đầu, sau đó vội vàng mở cửa xe, trong ánh mắt ngưỡng mộ không ngớt của đám người vây xem, ngồi vào bên trong chiếc Lamborghini. Lamborghini đại ngưu khởi động. “Ầm ầm!” Tiếng nổ vang dội vừa dứt, chiếc Lamborghini nhanh ch·ó·ng biến mất trong tầm mắt mọi người. Còn về Giả thiếu và Tiểu Thái Muội, Lâm Vân cũng lười quan tâm nữa, Lâm Vân tin rằng sau chuyện hôm nay, ở Thanh Dương Nhất Trung, sẽ không ai dám k·h·i· ·d·ễ An Manh nữa. Trong xe. “Lâm Gia, ngươi thật là quá lợi h·ạ·i, vừa đến đã khiến Giả thiếu bọn hắn sợ đến t·è ra quần! Ngươi thật sự là thần tượng của ta!” An Manh vẻ mặt sùng bái nhìn Lâm Vân. “Đừng mê trai, trai chỉ là truyền thuyết thôi.” Lâm Vân hờ hững nói một câu. “Nhưng ta chính là mê ngươi đó!” An Manh làm nũng nói. An Manh vừa nói xong, nàng liền nhanh c·h·ó·ng tiến đến trước mặt Lâm Vân, hôn lên má Lâm Vân một cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận