Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 526: lợi hại hơn sản phẩm mới

Tần Lão đã cảm nhận được sự kỳ diệu của loại thuốc này, hắn cảm thấy nếu như uống loại thần tiên nước này lâu dài, có lẽ có thể khiến hắn khỏe hơn.
“Không, thuốc này mặc dù có thể giúp cơ thể ngươi chuyển biến tốt hơn, nhưng tình trạng sức khỏe của Tần Lão đã quá tệ rồi, chỉ dựa vào thuốc này không thể khiến ngươi hoàn toàn hồi phục được.” Lâm Vân nói.
Loại thần tiên nước này, dù sao cũng chỉ được luyện chế từ đan dược sơ cấp Vô Cực Hoàn, chỉ có thể chữa được các bệnh thông thường.
Nhưng với tình trạng sức khỏe hiện tại của Tần Lão, cần đến đan dược trung cấp “Khử Bệnh Đan” mới có thể giúp ông ấy hồi phục hoàn toàn.
Trước đây ông ngoại của Lâm Vân là Liễu Chí Trung bị ung thư, cũng chính nhờ Khử Bệnh Đan mới chữa khỏi.
“Vậy… Lâm Vân tiểu hữu còn có biện pháp nào khác không?” Tần Lão lên tiếng hỏi.
“Đương nhiên là có biện pháp, nếu không ta sao dám phiền Tần Lão đích thân đến đây.” Lâm Vân vừa cười vừa nói.
Ngay sau đó, Lâm Vân xoay người, lớn tiếng nói: “Hôm nay buổi họp báo, còn có một tiết mục cuối cùng, ta sẽ công bố một loại thần dược còn lợi hại hơn!” Lời của Lâm Vân vừa dứt, cả khán phòng lập tức náo loạn tưng bừng.
“Còn có thần dược lợi hại hơn nữa sao?” “Thần tiên nước này đã thần kỳ như vậy rồi, thần dược còn lợi hại hơn, vậy nó sẽ lợi hại đến mức nào!” “Oa, thật đúng là mong chờ!” Mọi người đã thấy được sự thần kỳ của “Thần tiên nước”, hiện tại đối với Lâm Vân không còn bất kỳ nghi ngờ nào, nếu Lâm Vân nói có thần dược lợi hại hơn, bọn họ chắc chắn sẽ tin tưởng và chờ mong.
Lâm Vân đi thẳng lên lễ đài, sau đó lấy ra một viên dược hoàn đen sì.
Toàn bộ ánh mắt đều đổ dồn vào Lâm Vân.
“Thứ này, tạm thời cứ gọi là… Vạn Năng Thần Dược đi, nó mới thực sự có thể chữa khỏi bách bệnh, bởi vì chỉ cần ăn nó, về cơ bản bệnh gì cũng có thể chữa trị được, cho dù là ung thư giai đoạn cuối, hay bất kỳ bệnh nan y nào khác, ăn vào là khỏi bệnh ngay, cơ thể cũng có thể hồi phục sức khỏe lập tức, nó tuyệt đối xứng đáng với hai chữ thần dược.” Lâm Vân nói.
Lời Lâm Vân vừa dứt, cả khán phòng lại lần nữa “oanh” một tiếng như vỡ tung.
“Cái gì? Ngay cả ung thư giai đoạn cuối cũng có thể chữa khỏi!” “Trời ạ, thần kỳ vậy sao? Bệnh gì cũng chữa được ư? Đây chẳng khác nào Đại La Kim Đan trong truyện thần thoại xưa, nếu thực sự thần kỳ đến thế, thì thần dược này tuyệt đối có thể phá vỡ toàn bộ giới y học!” “Đúng vậy! Đây đúng là Đại La Kim Đan trong truyền thuyết, Lâm Vân rốt cuộc có bản lĩnh gì, chẳng lẽ hắn là thần tiên hạ phàm sao? Vậy mà có thể tạo ra loại thần dược lợi hại như vậy!” “Nếu thực sự thần kỳ như thế, lại thêm nguồn năng lượng mà thuốc này sinh ra, thì Lâm Vân chắc chắn có thể nhờ nó mà trở thành người giàu nhất thế giới!” Tất cả mọi người đều đang kịch liệt bàn tán, mọi người đều bị dược hiệu kinh người như vậy làm cho khiếp sợ.
Ngay cả Tần Lão, sau khi nghe Lâm Vân giới thiệu về loại thuốc này, cũng không khỏi kinh ngạc tột độ, một viên thuốc có thể chữa được mọi bệnh nan y, đây là khái niệm gì!
Nhưng lần này, không ai nghi ngờ Lâm Vân đang khoác lác.
Lúc này, Tần Thi hướng lên phía Lâm Vân trên đài hỏi: "Lâm Vân, có phải thuốc này có thể giúp ông ta hồi phục sức khỏe không?"
“Không sai, chính là nó!” Lâm Vân gật đầu mỉm cười.
"Lâm Gia, thuốc này của ngươi bán thế nào, nhiều tiền hơn nữa ta cũng mua! Lão nhà ta đang bị ung thư!"
"Lâm Gia, ta cũng cần mua, con trai nhà ta bị ung thư dạ dày, bao nhiêu tiền ngươi cứ nói!"
"Lâm Gia, ta cũng cần mua! Ta cũng cần mua!"
Dưới khán phòng vang lên từng tràng tiếng hô.
Tất cả mọi người đều thèm thuồng "Thần dược" này.
Những người giàu có, những đại gia ở đây, đều là những người giàu nhất ở đế đô, họ không thiếu tiền!
Lâm Vân khoát tay ra hiệu mọi người im lặng.
Toàn trường lập tức yên tĩnh.
"Thuốc này tuy lợi hại, nhưng chế tạo vô cùng phức tạp, chi phí cực lớn, nên số lượng có hạn, vô cùng trân quý, trước mắt ta cũng chỉ có một viên này." Lâm Vân chậm rãi nói.
Thực ra Lâm Vân còn có 6 viên nữa.
Nhưng "Khử Bệnh Đan" này là đan dược trung cấp, hiện tại Lâm Vân vẫn chưa luyện chế được, bán đi một viên là mất một viên, Lâm Vân chắc chắn không thể bán hết cùng một lúc.
Hôm nay Lâm Vân chỉ chuẩn bị lấy một viên ra.
Việc Lâm Vân đưa nó ra chủ yếu là để tạo chiêu trò, cho mọi người thấy, ngoài "Thần tiên nước" ra mình còn có loại thuốc nghịch thiên như vậy, để địa vị của Lâm Vân trong lòng mọi người được nâng lên một tầm cao mới.
"Chỉ có một viên thôi sao, tiếc thật."
“Nghĩ lại cũng đúng, thuốc này đơn giản là Đại La Kim Đan trong truyền thuyết, làm sao có thể sản xuất hàng loạt được.” "Trân quý như vậy, lại hiếm có như vậy, muốn có được, e rằng phải tốn một cái giá rất lớn."
"Chỉ cần nó chữa được cả ung thư, ta có bỏ ra bao nhiêu tiền cũng cam tâm."
Mọi người một phen bàn tán xôn xao.
Lúc này, dưới khán đài có người lên tiếng: "Lâm Gia, tôi ra 500 triệu mua viên vạn năng thần dược này!"
"Lưu Tổng, 500 triệu mà đòi mua được thần dược này? Ngươi cũng keo kiệt quá đó, ta Ngô Mỗ Nhân ra 1,5 tỷ!"
“1,5 tỷ vẫn chưa nhiều, ta ra 2,5 tỷ.” “Con trai tôi ung thư dạ dày giai đoạn cuối, hiện đang điều trị ở M quốc, tôi ra 5 tỷ!” Trong phút chốc, dưới khán đài ồn ào tranh giá.
Đặc biệt là những đại gia có người nhà bệnh nặng, càng không tiếc vung tiền, quyết phải giành được viên vạn năng thần dược trân quý này.
"Đừng nói nữa, Tần gia ta ra 10 tỷ!" Tần Thi lên tiếng.
Giọng Tần Thi trong trẻo, vang vọng khắp khán phòng, mang theo sự chắc chắn không thể nghi ngờ.
Cả khán phòng lập tức im lặng, không ai dám trả giá thêm.
Dù họ có muốn, cũng không dám tranh giành với Tần gia, họ cũng không có bản lĩnh để tranh giành với Tần gia.
Lâm Vân nghe vậy, cười cười nói: "Tần đại tiểu thư, ta vừa nãy hình như không nói, viên vạn năng thần dược này ta muốn bán đi mà?"
Đôi mắt trong veo của Tần Thi khẽ run lên: "Ngươi… ngươi có ý gì? Ngươi lấy ra chẳng lẽ không phải để bán sao?"
"Không sai, ta không bán!" Lâm Vân nhếch mép cười nói.
Ngay sau đó, Lâm Vân từ từ đi xuống đài, đi đến trước mặt Tần Thi và Từ Lão.
"Tiểu tử, rốt cuộc ngươi có ý gì!" Tần Thi mặt mày sa sầm chất vấn.
“Tần Thi đại tiểu thư, ngươi hung dữ làm gì, với thái độ như thế này của ngươi, dù ta có muốn bán cho ngươi, cũng không có tâm trạng, nếu ngươi muốn mua, tốt nhất nên thay đổi thái độ đi, làm ta vui, ta mới cân nhắc bán cho ngươi.” Lâm Vân buông tay nói.
"Ngươi......"
"Hô......"
Tần Thi thở dài một hơi, sau đó nở một nụ cười gượng gạo nói: “Như bây giờ được chưa?” Tính tình Tần Thi rất ương ngạnh, bình thường sao cô chịu cúi đầu trước người khác, nhưng nghĩ đến việc hiện tại cô đang cần nhờ đến Lâm Vân, nghĩ đến sức khỏe của ông nội, cô chỉ còn cách thỏa hiệp.
"Như vậy cũng tạm được, nhưng rất xin lỗi Tần đại tiểu thư, thuốc này hôm nay ta căn bản không có ý định bán." Lâm Vân buông tay nói.
"Ngươi... ngươi đùa bỡn ta sao?" Tần Thi nhíu mày.
Lâm Vân cười cười, nhìn Tần Lão nói: "Bởi vì thuốc này, hôm nay ta chuẩn bị tặng cho Tần Lão."
Lâm Vân vừa nói vừa đưa viên dược hoàn cho Tần Lão.
Tần Thi thấy vậy, trong lúc nhất thời không biết nên tức giận hay không tức giận, dù sao cô cảm thấy mình bị tiểu tử này trêu đùa một vố...
"Ha ha, thì ra Lâm Vân tiểu hữu, đã sớm định tặng thuốc này cho ta." Tần Lão mỉm cười nhận lấy đan dược.
Lâm Vân mỉm cười, Lâm Vân hoàn toàn có thể bán cho Tần gia 100 tỷ, nhưng Lâm Vân vẫn chọn cách tặng không.
Không phải Lâm Vân ngốc, mà là Lâm Vân hiểu rõ, nếu như Tần gia dùng tiền mua, vậy Tần gia sẽ không nợ mình chút ân tình nào.
Mà mình tặng không cho Tần gia, như vậy Tần gia sẽ nợ mình một ân tình lớn.
Hiện tại Lâm Vân không thiếu tiền, chỉ thiếu ân tình này của Tần gia.
Tần Lão cầm đan dược, cười híp mắt nói: “Lâm Vân tiểu hữu, ngươi quả là có chút bản lĩnh, con bé cháu gái ta đây, bình thường không ai làm gì được nó, vậy mà ngươi có thể trêu nó đến không còn cách nào khác.” Lâm Vân nghe vậy, cũng lộ ra vẻ bối rối cười.
"Tần Lão, ăn vào viên đan dược này, ngươi sẽ khỏi bệnh ngay." Lâm Vân nói.
"Tốt!"
Có kinh nghiệm uống "Thần tiên nước" trước đó, Tần Lão không còn do dự nữa, trực tiếp ăn viên đan dược kia vào.
Đan dược vừa vào bụng, trong nháy mắt hóa thành một luồng năng lượng tinh túy khổng lồ, ngay lập tức tỏa ra toàn thân Tần Lão.
"Cái này... cái này..."
Cảm nhận được loại cảm giác kỳ diệu này, Tần Lão hoàn toàn ngây người.
Hắn phát hiện ra năng lượng mà viên đan dược kia tỏa ra, so với "Thần tiên nước" trước đó mà ông uống còn lớn hơn rất rất nhiều.
Nếu như so sánh "Thần tiên nước" trước như một cái hồ, thì năng lượng mà Khử Bệnh Đan này tỏa ra, giống như một biển cả mênh mông.
Giờ khắc này, mọi ánh mắt của cả khán phòng đều đổ dồn vào người Tần Lão, muốn xem hiệu quả của Tần Lão sau khi dùng thuốc này sẽ như thế nào.
Vốn dĩ Tần Lão sắc mặt tiều tụy vàng vọt, da dẻ nhăn nheo, tinh thần uể oải dị thường, khiến người ta cảm giác như ngọn đèn trước gió, có thể tắt thở bất cứ lúc nào.
Mà lúc này, sắc mặt của Tần Lão lại đang thay đổi với tốc độ kinh ngạc bằng mắt thường có thể thấy, trở nên hồng hào, trở nên có sức sống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận