Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 289: kình bạo tin tức

Chương 289: Tin tức gây chấn động
"Liên quan đến chuyện thiếu gia Diệp Như Long sao?"
Diệp Như Long là nhân vật phong vân ở Kim Đô, là nhân vật rất nổi bật, đám ký giả này vừa nghe đến Diệp Như Long thì nhao nhao đi theo.
Lâm Vân dẫn theo đám phóng viên này, đi vào phòng nghỉ sát vách tiệc rượu.
"Mọi người nghe nhanh, bên trong là âm thanh gì vậy?"
"Cái này hình như là tiếng nam nữ đang làm chuyện kia!"
Đám ký giả này vừa đến cửa đã nghe thấy, trong phòng nghỉ phát ra từng đợt âm thanh, đặc biệt là tiếng kêu của phụ nữ rất vang dội.
Lâm Vân lấy điện thoại ra, mở chế độ quay phim, sau đó khoát tay ra hiệu:
"Cô Lang, phá cửa!"
Cô Lang cười gật đầu, sau đó trực tiếp đá mạnh vào cửa.
"Rầm!"
Một tiếng vang lớn, cửa phòng trực tiếp bị đá bay.
Lâm Vân dẫn theo Cô Lang, cùng đám ký giả và thợ quay phim xông vào phòng nghỉ.
Trước mắt mọi người là một cảnh tượng khó coi, Diệp Như Long đang quấn lấy một người phụ nữ trung niên.
Mọi người nhìn kỹ, người phụ nữ trung niên kia lại vừa béo vừa xấu.
"Mẹ ơi! Đây thật là thiếu gia Diệp Như Long!"
"Thật không ngờ, thiếu gia Diệp Như Long lại thích loại hình này?"
"Khẩu vị của thiếu gia Diệp Như Long cũng nặng quá đi!"
Mọi người không ngừng kinh ngạc.
Mấy thợ quay phim cũng không rảnh rỗi, liên tục chụp ảnh, Lâm Vân cũng dùng điện thoại quay phim.
"A a!"
Bác gái nhân viên vệ sinh thấy một đám người xông vào, sợ hãi kêu lên.
Diệp Như Long ngẩng đầu lên, thấy một đám phóng viên và thợ quay phim, mặt hắn trong nháy mắt tái mét, hắn rõ ràng bị dọa sợ la lên.
"Quay cái gì mà quay? Tất cả câm mẹ nó cho ta!!! Nếu không ta giết chết các ngươi!" Diệp Như Long cuồng loạn hét lớn.
Diệp Như Long tuyệt đối không ngờ rằng, lại có người xông vào!
Hắn hiểu rất rõ, nếu vấn đề này bị phát hiện, bị phơi bày ra ngoài thì hắn sẽ mất hết mặt mũi.
Mấy nhiếp ảnh gia nghe vậy, đều nhao nhao tắt máy quay phim, dù sao Diệp Như Long là con trai trưởng của Diệp gia.
Mà hình ảnh gây sốc vừa rồi, bọn họ đã quay được hết.
Ngược lại Lâm Vân chẳng hề e ngại gì, vẫn cứ cầm điện thoại quay.
Lúc này, Diệp Như Long mặc quần áo vào rồi đứng dậy.
Hắn nhìn tập trung, người đứng ở phía trước lại là Lâm Vân, hơn nữa còn đang quay mình.
"Diệp Như Long, không ngờ rằng anh lại có sở thích này, vậy mà anh cũng làm được, bội phục! Bội phục!" Lâm Vân vừa cười vừa giơ ngón tay cái lên.
"Lâm Vân! Là mày dẫn bọn họ đến đây?! Mẹ nó chứ tao giết mày!"
Diệp Như Long tức giận quá mà nổi điên, trực tiếp xông về phía Lâm Vân!
"Rầm!"
Cô Lang tiến lên thay Lâm Vân đỡ lấy một đấm này.
"Diệp Như Long, chính là anh động thủ trước, Cô Lang, đánh hắn!" Giọng Lâm Vân vang dội.
Cô Lang gật đầu, sau đó đánh nhau với Diệp Như Long.
"Phanh phanh phanh!"
Trong phòng chiến đấu kịch liệt vô cùng, Diệp Như Long tuy lợi hại, nhưng so với Cô Lang thì vẫn còn non nớt.
Giao thủ chưa được bao lâu, Diệp Như Long đã bị đánh liên tiếp.
"Rầm!"
Cô Lang lại đấm một phát trúng Diệp Như Long, trực tiếp đánh Diệp Như Long ngã trên mặt đất.
Lần này, sau khi Diệp Như Long đứng dậy, không tiếp tục xông lên đánh nhau với Cô Lang nữa, bởi vì hắn biết mình đánh không lại Cô Lang.
Nhưng lúc này, mặt Diệp Như Long tái xanh, trong mắt lửa giận bùng cháy hơn cả lò than, thái dương nổi gân xanh!
Có thể tưởng tượng được, lúc này Diệp Như Long khẳng định đang tức muốn nổ tung.
"Lâm Vân, mày...mày lại lừa tao như vậy, tao nhất định sẽ khiến mày phải trả giá đắt, nhất định sẽ!!!"
Diệp Như Long cuồng loạn gào thét về phía Lâm Vân, giống như con thú mất lý trí.
"Diệp Như Long, có phải anh rất muốn giết tôi không? Tôi thích nhất là cái bộ dạng anh ghét tôi, nhưng lại không làm gì được tôi, muốn tôi phải trả giá đắt? Tôi chờ đấy!" Lâm Vân cười nói.
Lâm Vân và Diệp Như Long đã là kẻ thù không đội trời chung.
Vì vậy thù hận nhiều hơn hay ít đi, đối với Lâm Vân mà nói cũng không khác gì nhau.
Ngay sau đó, Lâm Vân giơ điện thoại trên tay.
"Diệp Như Long, video vừa rồi, tôi đã quay lại hết, cho dù Diệp Gia anh có năng lực, có thể bắt mấy ký giả này xóa video đi, nhưng tôi chắc chắn không xóa, tôi sẽ cân nhắc xem, có nên tung video này ra không."
"Tôi muốn...video này vừa tung ra, thanh danh của anh Diệp Như Long ở Kim Đô chỉ sợ sẽ xấu đi."
Lâm Vân nói xong liền trực tiếp quay người bước ra ngoài.
Đám ký giả và thợ quay phim đâu còn dám ở lại? Cũng đi theo Lâm Vân rời đi.
"Lâm Vân, tao nhất định sẽ giết mày! Giết mày!"
Trong phòng nghỉ truyền ra tiếng gầm gừ cuồng loạn của Diệp Như Long.
Trong phòng nghỉ.
Bác gái nhân viên vệ sinh tiến đến trước mặt Diệp Như Long.
"Soái ca, anh đừng giận mà......"
Bác gái nhân viên vệ sinh vừa nói, vừa muốn dựa vào vai Diệp Như Long.
Diệp Như Long trực tiếp giơ tay lên, bóp cổ bác gái nhân viên vệ sinh, trong mắt hắn lóe lên lửa giận vô tận.
"Còn tiếp tục nữa à? Con mẹ nó mày chết đi cho tao!"
Diệp Như Long nghiến răng nghiến lợi nói xong câu đó, rồi siết chặt thêm.
"Rắc!"
Cổ của bác gái nhân viên vệ sinh trực tiếp bị bóp gãy, không còn hơi thở.
Bác gái nhân viên vệ sinh đến chết vẫn không hiểu, chuyện gì đã xảy ra!
......
Lâm Vân rời khỏi phòng nghỉ, liền trở về hiện trường tiệc rượu.
Lúc này Lâm Vân đang rất vui vẻ, hôm nay cuối cùng đã xử đẹp Diệp Như Long một lần, trút được cục tức trong lòng.
Chỉ là cái tay bị Diệp Như Long bóp trước đó, đến bây giờ vẫn còn sưng đỏ và đau nhức.
"Vân ca, chỉ cần anh tung cái video vừa rồi ra, Diệp Như Long chắc chắn sẽ thân bại danh liệt!" Cô Lang nói.
"Video này, không vội tung ra, đây chính là một con át chủ bài rất tốt, cứ nắm giữ trong tay đã, biết đâu có thể phát huy tác dụng lớn." Lâm Vân nói.
Sau đó tiệc rượu lại tiếp tục tổ chức đấu giá từ thiện, tiền đấu giá thu được, sẽ đều quyên cho vùng núi nghèo khó.
Sau khi đấu giá từ thiện kết thúc, chính là tiệc trưa từ thiện.
Trong tiệc trưa, rất nhiều ông lớn chính giới và doanh nghiệp ở Kim Đô đến mời ông ngoại uống rượu, ông ngoại mượn cơ hội giới thiệu Lâm Vân cho bọn họ, Lâm Vân cũng nhận được vô số danh thiếp của các ông chủ này, còn có cả thẻ hội viên mà họ tặng cho Lâm Vân.
Về phần Diệp Như Long, từ sau sự kiện video bị lộ, hắn liền không trở lại hiện trường tiệc rượu nữa.
Tiệc rượu từ thiện kết thúc thì cũng đã xế chiều.
Sau khi tiệc rượu kết thúc, Lâm Vân liền trực tiếp lái xe, trở về biệt thự ven hồ của mình.
Dù sao Vương Tuyết vẫn còn ở trong biệt thự đợi mình.
Trở về biệt thự, theo kế hoạch ban đầu của Lâm Vân, buổi chiều sẽ dẫn Vương Tuyết đi chơi một vòng, ngày mai phải đưa nàng trở lại trường, nhưng Vương Tuyết nói, cô của nàng cũng ở Kim Đô.
Cô nàng biết Vương Tuyết đến Kim Đô, liền gọi điện thoại cho Vương Tuyết, để Vương Tuyết đến nhà cô nàng chơi một lát.
Vương Tuyết nói, nhà cô nàng với nhà cô cũng có mối quan hệ bình thường thôi, nhưng vì là người thân, nàng vẫn đồng ý.
Lâm Vân lúc này nói, sẽ cùng Vương Tuyết đi.
Trong ga ra của biệt thự.
"Tuyết Nhi, lên xe!"
Lâm Vân mở cửa xe ghế phụ của chiếc Porsche ra.
"Lâm Vân, chiếc xe này khoa trương quá, nếu lái chiếc này đi, cô ta còn hiểu lầm là em bị phú nhị đại bao nuôi nữa thì sao, hay là chúng ta...điệu thấp một chút đi." Vương Tuyết nói.
Vương Tuyết không phải là kiểu con gái thích phô trương khoe khoang.
"Được thôi, vậy thì mở chiếc Volkswagen Passat này đi." Lâm Vân chỉ vào chiếc Volkswagen Passat ở bên cạnh.
Chiếc Passat này dù sao cũng là xe hơn một triệu tệ, mặc dù không phô trương như xe thể thao, nhưng lái ra ngoài cũng không bị mất mặt.
Đầu xe của chiếc Volkswagen Passat, còn có vết va chạm, Lâm Vân cũng lười đi sửa, dù sao xe này chắc chắn không thường xuyên dùng.
Thế là, Lâm Vân liền mở chiếc Volkswagen Passat này, cùng Vương Tuyết, đến nhà cô nàng.
Nửa tiếng sau, Lâm Vân đến một khu biệt thự liền kề cao cấp.
Ở trước một tòa biệt thự liền kề.
"Lâm Vân, đây là nhà cô em, đây cũng là lần đầu tiên em tới." Vương Tuyết nói.
"Căn biệt thự liền kề này, cũng phải mấy chục triệu chứ nhỉ? Xem ra cô em có tiền lắm đây." Lâm Vân cảm thán nói.
"Nhà cô mở một xưởng sản xuất, đúng là có tiền thật." Vương Tuyết gật đầu.
Ngập ngừng một chút, Vương Tuyết tiếp tục nói: "Nhưng mà lúc mẹ em bệnh, em có hỏi bọn họ mượn 100.000 tệ, bọn họ không cho mượn, nói vừa mua nhà, trong tay không có tiền nhàn rỗi."
"Hả?" Lâm Vân hơi nhíu mày.
Tiền chữa bệnh cho mẹ của Vương Tuyết, lúc đó là Lâm Vân đưa, Lâm Vân không ngờ rằng, Vương Tuyết lại có một người thân có tiền như vậy, lại thấy chết không cứu.
Chỉ vì chuyện này, ấn tượng của Lâm Vân với nhà cô của Vương Tuyết, người chưa từng gặp mặt, lập tức tụt dốc không phanh.
"Đã như vậy, loại thân thích này, em còn đến gặp làm gì?" Lâm Vân khó hiểu nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận