Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 392: khiêu khích

Chương 392: khiêu khích
Đối với ánh mắt và sắc mặt của Thẩm thiếu, Lâm Vân đương nhiên không để vào mắt.
Hắn, Thẩm thiếu là cái thá gì? Lâm Vân còn cần phải nhìn sắc mặt hắn sao?
Đừng nói là Thẩm thiếu, dù là bố của Thẩm thiếu ở đây, thì bố hắn cũng phải tỏ vẻ đáng thương trước mặt Lâm Vân.
Lâm Vân khách khách khí khí nói chuyện với hắn, đó là bởi vì hôm nay là sinh nhật của Triệu Linh, Lâm Vân không muốn náo ra bất cứ chuyện không vui nào trong ngày sinh nhật của Triệu Linh.
“Triệu Linh, chúng ta đi khiêu vũ đi.”
Lâm Vân cũng thân sĩ đưa một tay ra, mời Triệu Linh.
Triệu Linh nhìn tay Lâm Vân, nội tâm giằng xé ba giây đồng hồ.
“Đương nhiên!”
Triệu Linh đặt bàn tay nhỏ nhắn mềm mại của mình vào tay Lâm Vân, trên mặt cũng nở nụ cười dịu dàng.
Cứ vậy, Lâm Vân nắm tay Triệu Linh, hướng về sàn nhảy đi đến, chỉ để lại Thẩm thiếu đứng trơ tại chỗ.
“Đáng chết, hỗn đản!”
Thẩm thiếu trừng mắt nhìn chằm chằm vào bóng lưng Lâm Vân, trong hai con ngươi lóe ra lửa giận vô tận, nắm đấm cũng bóp vang lên răng rắc.
Nếu không phải vì đây là hiện trường tiệc sinh nhật, có lẽ Thẩm thiếu đã xông lên, đấm đá Lâm Vân một trận rồi.
Một màn này, cũng bị không ít đám phú nhị đại ở đây thu vào tầm mắt.
“Triệu Linh vậy mà chọn khiêu vũ với tên nhóc đó, mà không phải Thẩm thiếu, thật không thể tưởng tượng!”
“Đúng vậy, Thẩm thiếu cũng được xem là thanh niên tài tuấn trong đám phú nhị đại ở Kim Đô, còn tên nhóc kia, ăn mặc bình thường như vậy, gia cảnh chắc cũng tầm thường, nếu không quen biết Triệu Linh, e rằng cũng không có tư cách đến loại địa phương này, Thẩm thiếu sao cũng hơn tên nhóc này gấp vạn lần chứ?”
“Tên nhóc này vận may thật tốt, không biết gặp phải cái vận may c·ứ·t c·h·ó gì mà quen được Triệu Linh rồi còn kết bạn.”
Mọi người lộ vẻ không hiểu, cũng rất ghen ghét, mỹ nhân như Triệu Linh, nếu phối với một tài tử như Thẩm thiếu thì bọn họ cảm thấy không có gì để nói.
Nhưng nếu phối với một tên nhóc bình thường không rõ từ đâu ra, thì bọn họ đương nhiên là ghen ghét.
Lúc này, Lâm Vân cùng Triệu Linh đi đến giữa sàn nhảy, bắt đầu khiêu vũ.
Dưới khoảng cách gần như vậy, vẻ đẹp của Triệu Linh, càng được hiện ra tỉ mỉ trước mắt Lâm Vân.
Rất nhiều mỹ nữ, khi quan sát gần sẽ phát hiện ra rất nhiều khuyết điểm, ví dụ như da không đẹp chẳng hạn.
Nhưng làn da Triệu Linh trắng nõn tinh tế mịn màng, dù quan sát dung nhan ở cự li gần, cũng hoàn mỹ không tì vết.
Mà hơn nữa trên người Triệu Linh, còn thoang thoảng hương nước hoa nhè nhẹ, mùi hương rất dễ chịu, khiến người ta không kìm lòng được mà hít sâu một hơi.
“Lâm Vân, anh khiêu vũ cùng em, bạn gái của anh…sẽ không để bụng chứ?” Triệu Linh cắn môi, cảm xúc có chút sa sút.
“Chắc là không, bọn ta là bạn bè thôi, hơn nữa hôm nay lại là sinh nhật của em mà.” Lâm Vân lộ vẻ bối rối cười cười.
“Ừm, là bạn bè.” Triệu Linh cố gắng gượng cười.
“Triệu Linh, cái Thẩm thiếu đó muốn theo đuổi em, em định như thế nào?” Lâm Vân lên tiếng hỏi dò.
“Hắn không phải là kiểu người em thích.” Triệu Linh lắc đầu.
“Muốn tìm được người thực sự thích mình, không phải là chuyện dễ, chúc em sớm tìm được một nửa còn lại mình thích.” Lâm Vân nói.
“Em đã tìm được rồi.” Triệu Linh ngẩng đầu nhìn Lâm Vân, vẻ mặt thành thật.
“Ồ? Không biết là thiếu gia nhà ai mà may mắn thế.” Lâm Vân cười hỏi.
“Không nói cho anh.” Triệu Linh dí dỏm cười một tiếng…
…Một bên khác.
Thẩm thiếu ngồi trên ghế sofa, đột nhiên rót một ly rượu, hắn nhìn thấy Lâm Vân và Triệu Linh vừa khiêu vũ vừa cười nói, sắc mặt của hắn càng thêm khó coi.
“Thẩm thiếu, thằng nhãi đó dám cướp phụ nữ của anh, đúng là đáng ăn đòn, anh phải hảo hảo đánh cho hắn một trận.” một phú nhị đại tóc tím ngồi bên cạnh nói.
“Không sai, một tên nhãi không rõ từ đâu tới, cũng muốn chen vào vòng tròn của chúng ta mà cướp gái, như vậy chẳng phải làm mất mặt Thẩm ca cùng với các phú nhị đại bọn này sao?”
Mấy phú nhị đại ngồi đây, đều nhao nhao phụ họa.
“Nếu không phải là nể mặt đây là tiệc sinh nhật của Triệu Linh, ta đã sớm trừng trị nó rồi.” Thẩm thiếu lạnh lùng nói.
Nói xong, Thẩm thiếu lại uống một ngụm rượu lớn, giờ phút này hắn hoàn toàn không có tâm tư mà đi khiêu vũ nữa.
Trong lòng hắn âm thầm hạ quyết tâm, hôm nay dù thế nào hắn cũng phải làm cho Lâm Vân bẽ mặt trước mặt mọi người, đặc biệt là ngay trước mặt Triệu Linh.
Ước chừng mười phút sau, Lâm Vân cùng Triệu Linh từ sàn nhảy đi ra, tìm một chỗ ngồi xuống.
“Triệu Linh, mau đến bên này, chúng ta uống rượu.” mấy thiên kim tiểu thư gọi Triệu Linh.
“Lâm Vân, anh cứ ngồi đây đợi một lát nhé, em đi chào hỏi khách.” Triệu Linh nói.
Hôm nay là sinh nhật của Triệu Linh, nàng chính là nhân vật chính ở đây, tự nhiên cần phải đi chào hỏi khách khứa.
“Cứ đi đi, không cần để ý đến anh.” Lâm Vân mỉm cười gật đầu.
Một bên khác.
“Thẩm thiếu, nghe nói anh là hắc đai Tae Kwon Do, thân thủ rất tốt.” Phú nhị đại tóc tím mở miệng nói.
“Cũng tàm tạm, đánh ba năm tên lưu manh, cũng dễ như trở bàn tay.” Thẩm thiếu ngạo nghễ nói.
“Thẩm thiếu, trong giới phú nhị đại, người có thân thủ tốt như anh, đúng là hiếm như lá mùa thu vậy.”
“Đùa gì vậy, Thẩm thiếu là tài tử của Kim Đô mà, văn võ song toàn!”
Không ít công tử ca, tiểu thư đều mở miệng nịnh nọt.
Tuy rằng nhà Thẩm thiếu, không so được với Triệu gia, nhưng ở Kim Đô cũng được coi là một gia tộc lớn, hơn hẳn nhiều phú nhị đại ở đây.
Cũng chính vì vậy, Thẩm thiếu mới đủ lực theo đuổi Triệu Linh, còn lại rất nhiều phú nhị đại bình thường, có ngấp nghé vẻ đẹp của Triệu Linh thì cũng không dám theo đuổi nàng, vì bọn hắn không có tư cách đó!
“Thẩm thiếu, ở đằng kia có một máy đo lực đấm, không bằng anh đến thử xem, cho bọn em mở mang tầm mắt đi?” phú nhị đại tóc tím chỉ vào nơi không xa.
Trong phòng khách có một cái máy đo lực đấm, trước đây ông nội Triệu có luyện quyền một thời gian, nên đã đặt máy này ở đây.
“Không vấn đề!” Thẩm thiếu cười đứng lên.
Có cơ hội để thể hiện năng lực của mình, Thẩm thiếu sao lại bỏ lỡ?
Ngay sau đó, Thẩm thiếu trực tiếp đi về phía máy đo lực đấm.
Rất nhiều phú nhị đại đều theo sau, muốn xem náo nhiệt.
Loại máy đo lực này, thao tác tương đối dễ dàng, chỉ cần đấm lên là sẽ hiện chỉ số.
Thẩm thiếu trực tiếp cắm điện vào máy.
“Để tôi thử trước cho.” Một phú nhị đại tóc tím đứng ra, vẻ mặt tò mò.
Nói xong, phú nhị đại tóc tím đấm một quyền vào máy đo lực.
“Tích tích!”
Theo âm thanh của máy đo lực, chỉ số trên màn hình không ngừng tăng lên.
Cuối cùng, chỉ số dừng lại ở mức 30KG.
“30KG, Dương thiếu, lực đấm của anh yếu quá đấy.” Thẩm thiếu cười nói.
“Hắc hắc, em bình thường có rèn luyện thân thể đâu, ngày nào cũng sống phóng túng, vậy là bình thường thôi mà.” phú nhị đại tóc tím cười gượng.
“Thẩm thiếu, anh cho tụi em biểu diễn chút, đấm xem sao.”
“Đúng đúng, Thẩm thiếu, anh biểu diễn cho chúng em xem đi!”
Đám phú nhị đại nhao nhao mở miệng, ai nấy đều rất chờ mong.
“Không vấn đề gì, hôm nay sẽ cho các cậu mở mang tầm mắt.” Thẩm thiếu vừa cười vừa nói.
Ngay sau đó, Thẩm thiếu làm một chút động tác khởi động đơn giản, sau đó nhắm máy đo lực mà đấm mạnh một quyền.
“Phanh!”
Một âm thanh trầm đục vang lên.
Ngay sau đó.
“Tích tích!”
Âm thanh của máy đo lực vang lên, đồng thời các con số trên màn hình cũng bắt đầu tăng vọt.
Máy đo có thể hiển thị ba chữ số.
Khi các con số tăng lên, rất nhanh con số đã trở thành ba chữ số.
Chữ số đầu tiên là 1, hai chữ số còn lại không ngừng tăng.
Cuối cùng, các con số từ từ dừng lại.
183KG.
“Mẹ ơi, một đấm 183 kg, Thẩm ca giỏi quá!”
“Oa, 183kg, quá giỏi quá giỏi!”
Đám phú nhị đại vây xem, đều kinh hô lên.
Lúc trước phú nhị đại tóc tím đấm được 30kg, còn giờ Thẩm thiếu đấm ra 183kg, chênh lệch lớn như vậy, không thể không khiến mọi người kinh ngạc.
Người bình thường trưởng thành, tùy theo thể chất khác nhau, khi tung một cú đấm thêm lực xung kích thì cũng có thể tạo ra lực 40-100KG.
Việc Thẩm thiếu đấm ra được lực này, đúng là lợi hại hơn người bình thường rất nhiều.
“Có hơn 100 kg mà đã lên mặt sao?” một giọng nói không được hài hòa đột nhiên vang lên.
Mọi người đều hướng theo hướng phát ra giọng nói mà nhìn lại, đập vào mắt chính là Lâm Vân.
“Nhóc con, ý của cậu là gì?” Thẩm thiếu nhíu mày nhìn Lâm Vân.
Lâm Vân tay cầm ly đế cao, nhẹ nhàng nhấp một ngụm rượu đỏ, sau đó thản nhiên nói: “Ý của tôi rất đơn giản, với chút lực đó của cậu mà cũng bày đặt đắc chí, đúng là mất mặt xấu hổ.”
Lời này của Lâm Vân vừa nói ra, mọi người lập tức nhốn nháo.
“Mẹ ơi, tên nhóc này trắng trợn khiêu khích kìa!”
“Hắn đang miệt thị Thẩm thiếu sao? Thẩm thiếu là cao thủ hắc đai Tae Kwon Do đấy!”
Thẩm thiếu nhìn chằm chằm vào Lâm Vân, giận dữ nói: “Nhóc con, cậu đang khiêu khích ta đúng không?”
Từ việc trước đó Triệu Linh đeo mặt dây chuyền, cùng với chuyện khiêu vũ, đã khiến cho Thẩm thiếu nổi giận trong lòng, chỉ là hắn không tìm được cơ hội và lý do thích hợp để gây sự với Lâm Vân.
Hắn không ngờ tới, Lâm Vân vậy mà lại đến khiêu khích hắn, điều này khiến cơn giận của hắn bùng phát. "Thật xin lỗi, ta không có ý gây hấn, ta chỉ đang ăn ngay nói thật mà thôi." Lâm Vân thản nhiên nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận