Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 259: tin tức xấu

Chương 259: Tin tức xấu.
Liễu Nguyên Hải lúc này cũng nhìn thấy Lâm Vân, trên mặt hắn nở nụ cười, nhanh chân đi đến trước mặt Lâm Vân.
"Lâm Vân, ngươi tới chậm rồi, không sợ nói cho ngươi biết, ta đã thỏa thuận xong với Chu Tĩnh rồi, nàng đã đồng ý ta, gia nhập Hoa Đỉnh Tập Đoàn, ha ha!" Liễu Nguyên Hải lộ ra vẻ tươi cười đắc ý.
"Cái gì?"
Sắc mặt Lâm Vân lập tức thay đổi, Liễu Nguyên Hải đã thỏa thuận xong rồi sao?
"Lâm Vân, ngươi thua rồi, cút nhanh lên về Thanh Dương Thị của ngươi đi thôi, ha ha!" Liễu Nguyên Hải cười ha hả nói.
Sau khi nói xong, Liễu Nguyên Hải trực tiếp cười rồi đi ra ngoài.
Sau khi Liễu Nguyên Hải rời đi.
"Vân Ca, cái này...... Vậy phải làm sao bây giờ a?" Cô Lang lộ vẻ lo âu.
"Coi như hắn đã thỏa thuận, ta cũng muốn đi gặp Chu Tĩnh, ta cũng muốn thử lại lần nữa!" Lâm Vân nghiến răng nói.
Ngay sau đó, Lâm Vân nói với nhân viên lễ tân:
"Làm phiền cô giúp tôi đi thông báo một chút, nói là tổng giám đốc Lâm Vân của Hoa Đỉnh Tập Đoàn, muốn xin gặp nàng một lần."
"Cái này... được ạ, tôi sẽ báo ngay cho ngài."
Nhân viên lễ tân nghĩ đến thân phận tổng giám đốc Hoa Đỉnh của Lâm Vân, vẫn gật đầu đồng ý, nếu đổi lại người bình thường, nàng chỉ sợ đã từ chối khéo rồi.
"Alo, Tĩnh Tổng, ở đây có một vị tự xưng là tổng giám đốc Lâm Vân của Hoa Đỉnh, muốn gặp ngài." nhân viên lễ tân nói.
"Được, Tĩnh Tổng, tôi biết rồi." nhân viên lễ tân gật đầu, sau đó cúp điện thoại.
"Thế nào?" Lâm Vân vội vàng hỏi thăm.
"Lâm tiên sinh, thật sự là ngại quá, Tĩnh Tổng nói nàng có việc bận, không có thời gian gặp ngài, mời tiên sinh ngài trở về." nhân viên lễ tân nói.
Lâm Vân nghe vậy, sắc mặt lại lần nữa thay đổi.
Chính mình cứ như vậy bại bởi Liễu Nguyên Hải sao?
Trong lòng Lâm Vân bỗng nảy ra ý nghĩ rõ ràng, đây là nhiệm vụ đầu tiên của mình khi mới tới Hoa Đỉnh, nếu lần này thua, để cho Liễu Nguyên Hải thăng lên chức phó tổng của Hoa Đỉnh Tập Đoàn, vậy sau này mình, tại toàn bộ Hoa Đỉnh Tập Đoàn, chỉ sợ đều không thể ngóc đầu lên được!
"Không!"
Lâm Vân lắc đầu, hắn tuyệt đối không cam tâm cứ như vậy mà thua trận!
Huống chi, Lâm Vân ngay cả mặt Chu Tĩnh còn chưa gặp đâu, điều này càng khiến hắn không cam lòng.
"Cô, làm phiền cô thông báo lại cho Tĩnh Tổng của các cô một tiếng, cứ nói là tôi thật sự có chuyện rất quan trọng, nhất định phải gặp mặt nàng!" Lâm Vân mặt đầy trịnh trọng nói với nhân viên lễ tân.
"Cái này...... Tiên sinh, Tĩnh Tổng đã dặn dò, nói không gặp." nhân viên lễ tân nói.
"Vậy được, vậy tôi liền ở đây chờ nàng, nàng sẽ không vĩnh viễn ở trên lầu chứ, tôi sẽ đợi nàng xuống, dù là đợi đến lúc tan việc."
Lâm Vân vừa nói, vừa đứng thẳng người, một bộ chuẩn bị đánh trận chiến sức bền.
Lâm Vân trong lòng rõ ràng, coi như Liễu Nguyên Hải đã thỏa thuận với Chu Tĩnh, chỉ cần mình gặp được Chu Tĩnh, thì vẫn còn có thể cố gắng thêm.
Nếu mình ngay cả Chu Tĩnh cũng không gặp được, thì chính là thật sự không còn một chút cơ hội nào!
Cho nên, Lâm Vân tuyệt đối không thể đi!
"Cái này...... Lâm tiên sinh anh......"
Nhân viên lễ tân thấy Lâm Vân lại ở đây không chịu đi, nàng cũng có chút bất lực.
Nhưng nàng lại không dám gọi bảo vệ đến đuổi Lâm Vân, dù sao Lâm Vân là tổng giám đốc của Hoa Đỉnh Tập Đoàn, Hoa Đỉnh lại là tập đoàn lớn có giá thị trường cao nhất ở Tây Xuyên Tỉnh, đừng nói là Tây Xuyên Tỉnh, tại ba tỉnh Tây Nam lực ảnh hưởng đều là rất lớn.
Công ty hữu hạn internet Dạo Chơi của bọn họ, tuy là lợi hại nhất trong giới internet Tây Xuyên, nhưng so với quái vật khổng lồ như Hoa Đỉnh, thì vẫn có sự chênh lệch không nhỏ, cho dù là ông chủ công ty của bọn họ, cũng không dám đắc tội Hoa Đỉnh Tập Đoàn.
Đây chính là thân phận địa vị mang tới uy hiếp!
"Lâm tiên sinh, nếu ngài muốn đợi ở đây thì bên kia có chỗ ngồi."
Nhân viên lễ tân chỉ chỗ cách đó không xa, nơi bày ghế sô pha để khách nhân nghỉ ngơi, chờ đợi.
"Cô Lang, đi, chúng ta ngồi chờ."
Lâm Vân dẫn Cô Lang, ngồi vào ghế sa lon ở gần đó.
Nữ nhân viên lễ tân kia nghĩ nghĩ, vẫn quyết định gọi điện thoại, kể lại chuyện Lâm Vân đang đợi dưới lầu cho Chu Tĩnh, nàng đã chuyển lời của Lâm Vân nói "đợi không được liền không đi" cho Chu Tĩnh.
Lâm Vân ngồi xuống, một cái liền một tiếng.
"Sắp mười hai giờ rồi." Lâm Vân lấy điện thoại di động ra nhìn đồng hồ.
Lúc Lâm Vân đến công ty này đã gần mười một giờ, hiện tại đã gần đến giữa trưa giờ tan sở.
"Vân Ca, mặc dù chúng ta ở đây chờ, có thể đợi Chu Tĩnh tan tầm đi qua, nhưng mà...... chúng ta chưa từng thấy mặt nàng, coi như nàng đi qua trước mặt chúng ta, chúng ta cũng không biết ai là Chu Tĩnh." Cô Lang nói.
Lâm Vân lộ ra vẻ mặt cười khổ: "Cái này... ta đương nhiên hiểu, nhưng hiện tại cũng không còn biện pháp nào tốt hơn, chỉ có thể thông qua khí chất, khí tràng các thứ mà phân biệt thôi."
Phần tài liệu mà ông ngoại đưa cho Lâm Vân tương đối đơn giản, cũng không có ảnh của Chu Tĩnh, nên Lâm Vân thật sự không biết Chu Tĩnh này, trông như thế nào.
Đúng lúc này, nhân viên lễ tân đi tới.
"Lâm tiên sinh, Tĩnh Tổng bảo tôi dẫn ngài lên." nhân viên lễ tân nói.
"Thật sao?" Lâm Vân lập tức mừng rỡ.
"Thật ạ, Lâm tiên sinh đi theo tôi, tôi dẫn Lâm tiên sinh lên lầu." nhân viên lễ tân nói.
"Tốt!"
Lâm Vân vui vẻ gật đầu, sau đó cùng nhân viên lễ tân cùng nhau đi về phía cửa thang máy.
"Vân Ca, xem ra sự kiên trì của anh đã khiến Chu Tĩnh kia cảm động rồi." Cô Lang vừa đi vừa cười nói.
"Có lẽ vậy." Lâm Vân lộ ra một nụ cười tươi.
Đối với Lâm Vân mà nói, chỉ cần có thể gặp được Chu Tĩnh, thì chí ít vẫn còn cơ hội.
Cho dù Liễu Nguyên Hải đã thỏa thuận với Chu Tĩnh, Lâm Vân có thể dùng tiền để Chu Tĩnh thay đổi ý, Liễu Nguyên Hải cho nàng bao nhiêu tiền, Lâm Vân có thể gấp đôi cho nàng!
Lâm Vân không tin Chu Tĩnh này không động lòng, đây chính là ý nghĩ của Lâm Vân.
Dưới sự dẫn dắt của cô lễ tân ở quầy, Lâm Vân đi thang máy, một đường lên tới trước phòng làm việc của tổng giám đốc.
"Lâm tiên sinh, Tĩnh Tổng ở bên trong, ngài cứ vào là được."
Sau khi nói xong câu đó, nhân viên lễ tân liền quay người rời đi.
"Cô Lang, em chờ anh ở bên ngoài."
Sau khi nói xong, Lâm Vân trực tiếp đẩy cửa bước vào phòng làm việc.
Trong văn phòng.
Sau khi Lâm Vân đi vào, đập vào mắt Lâm Vân, là một người phụ nữ có tướng mạo xinh đẹp, làn da trắng nõn, đoan trang, khí chất tuyệt hảo.
Lâm Vân nhìn thấy nàng trong thoáng chốc, cũng có chút kinh ngạc.
Lâm Vân vốn tưởng rằng, tài nữ như vậy, chắc dáng dấp bình thường thôi?
Không ngờ, đây là một người, rõ ràng có thể dựa vào nhan sắc để kiếm cơm, lại vẫn cứ cần dựa vào tài năng.
"Lâm Vân tiên sinh, mời vào ngồi." Chu Tĩnh lên tiếng.
Nghe vậy, Lâm Vân mới hơi định thần lại.
"Tốt!"
Lâm Vân cười gật đầu, sau đó đi đến trước mặt Chu Tĩnh rồi ngồi xuống.
Lúc này, trợ lý của Chu Tĩnh mang đến cho Lâm Vân một ly cà phê nóng.
Chu Tĩnh ngẩng đầu, mỉm cười nhìn Lâm Vân, nói: "Lâm Vân tiên sinh, anh rất lợi hại, chỉ trong vòng mấy tháng ngắn ngủi, đã đánh sập Kim Cường Tập Đoàn ở Thanh Dương Thị, đây chính là một con rắn địa phương khó đối phó."
"Cô biết tình hình của tôi?" Lâm Vân có chút kinh ngạc.
"Đương nhiên." Chu Tĩnh gật đầu.
Vừa rồi Chu Tĩnh nghe nói Lâm Vân cứ ở dưới lầu chờ, nàng liền tìm hiểu tư liệu về Lâm Vân, rất nhanh đã tra ra Lâm Vân là cháu ngoại của Liễu Chí Trung, và cả những thành tích của Lâm Vân tại Thanh Dương Thị.
Cho nên, nàng mới quyết định để Lâm Vân lên.
"Lâm tiên sinh, không biết anh tìm tôi có chuyện gì, chẳng lẽ, cũng giống như thiếu gia Liễu Nguyên Hải, là muốn đến đào tôi về Hoa Đỉnh?" Chu Tĩnh nói.
"Không sai." Lâm Vân gật đầu.
Chu Tĩnh nhẹ nhàng nhấp một ngụm cà phê, sau đó lãnh đạm nói: "Nếu Hoa Đỉnh Tập Đoàn thật sự muốn đào tôi, chỉ cần phái một người tới đây là được, lại để cho anh cùng Liễu Nguyên Hải cùng đến, mà hơn nữa, anh với Liễu Nguyên Hải, một người là cháu ngoại của Liễu lão, một người là cháu trai của Liễu lão, tôi đoán không lầm thì, đây có lẽ là một cuộc kiểm tra mà Liễu lão đưa ra cho hai vị?"
"Tĩnh Tổng, cô không hổ là tài nữ tốt nghiệp từ Học viện Thương mại Cáp Phật, một lời đã trúng." Lâm Vân mỉm cười nói.
Nói thật, trong lòng Lâm Vân có chút kinh ngạc, Chu Tĩnh này tùy tiện đã có thể đoán ra, đủ để chứng minh, Chu Tĩnh có tư duy chu toàn, không hổ là được xưng tụng là tài nữ, không hổ là người ngay cả Liễu Lão đều muốn đưa về công ty mình.
Chỉ trong cái nháy mắt tiếp xúc này, Lâm Vân đã có thể kết luận, Chu Tĩnh này thật sự có bản lĩnh.
"Lâm tiên sinh quá khen rồi." Chu Tĩnh cười nhạt một tiếng.
Dừng lại một chút, Chu Tĩnh nói tiếp: "Nếu Lâm tiên sinh vì chuyện này mà đến, vậy tôi nói thẳng luôn, tôi không chỉ không đồng ý với Liễu Nguyên Hải, mà cũng sẽ không đồng ý với Lâm tiên sinh anh."
Lâm Vân nghe vậy liền lập tức ngẩn người.
"Cô... không phải cô đã đồng ý với Liễu Nguyên Hải sao?" Lâm Vân vẻ mặt vô cùng nghi hoặc.
"Điều kiện và giá mà hắn đưa ra, thật sự rất hậu hĩnh, giá cả từ 10 triệu, một đường cho tôi thêm lên gấp mười lần giá cả, cuối cùng lên đến tận 500 triệu, cái giá tiền này, gấp 10 lần lương một năm của tôi, tôi muốn làm mười năm, mới có thể kiếm được số này." Chu Tĩnh nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận