Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 55 đỉnh cấp giàu đời thứ ba

Chương 55 đỉnh cấp phú nhị đại “Bình Ca, bạn trai ta đi vệ sinh rồi, chờ chút nữa sẽ tới.” Tô Yên mỉm cười nói. “À, vậy Tô Yên muội muội cô cứ vào chỗ trước đi.” Bình Đầu Ca khoát tay. Sau khi vào chỗ. “Bình Ca, nghe nói lần này cậu từ tỉnh thành về, là tới tiếp quản cái thôn du lịch Thanh Sơn Độ này sao?” Giang thiếu hỏi. “Không sai, cha ta nói muốn rèn luyện ta, nên giao thôn Thanh Sơn Độ cho một mình ta kinh doanh.” Bình Đầu Ca nói. Một cô thiên kim tiểu thư hiếu kỳ hỏi: “Bình Ca, không biết tổng cộng đã đầu tư vào thôn Thanh Sơn Độ này bao nhiêu tiền vậy?” “Cũng không nhiều, đầu tư vào khu du lịch 150 triệu, lần này ta về, cha ta lại cho ta thêm 50 triệu để đầu tư thêm, triển khai các hạng mục trò chơi dưới nước giai đoạn hai.” Bình Đầu Ca ngạo nghễ nói. “200 triệu? Trời...” Đám phú nhị đại trên bàn, tất cả đều không nhịn được hít sâu một hơi. “Bình Ca, tuổi tác của chúng ta cũng tương tự, mà cậu đã có thể độc lập quản lý sản nghiệp 200 triệu, thật sự là tấm gương cho chúng tôi noi theo!” Giang thiếu lên tiếng. “Đúng đúng đúng, chúng ta chắc phải mười, hai mươi năm nữa mới có thể đạt được trình độ như Bình Ca bây giờ!” Các phú nhị đại khác nhao nhao phụ họa. Ở đây, phần lớn các phú nhị đại trong nhà mới có tổng tài sản hai, ba trăm triệu. Mà Bình Đầu Ca đã có thể độc lập quản lý sản nghiệp 200 triệu, hơn nữa đây chỉ là bố Bình Đầu Ca cho Bình Đầu Ca để luyện tập. Vậy nên, bọn họ hoàn toàn không có tư cách so bì với Bình Đầu Ca. Ngay cả Tô Yên cũng không khỏi âm thầm kinh ngạc, năng lực này, khiến nàng cũng không khỏi thán phục. “Bình Ca, sau này ngài phát triển ở thành phố Thanh Dương chúng ta, nhất định phải chiếu cố chúng ta nhiều hơn nhé, tôi xin kính ngài một ly.” Giang thiếu vừa nói, vừa nâng ly rượu lên, trên mặt đầy vẻ lấy lòng. “Đúng đúng đúng, Bình Ca sau này nhất định phải chiếu cố chúng ta nhiều hơn nhé.” Đám phú nhị đại ở đây đều nhao nhao nâng ly đứng dậy, muốn mời Bình Đầu Ca. Sau khi nói xong, mọi người ở đây đều ngửa đầu uống cạn, không còn một giọt. “Mọi người quá lời rồi, đáng lẽ là các vị nên quan tâm đến công việc làm ăn của tôi mới đúng, sau này nếu muốn đến khu du lịch chơi, nhất định phải chọn Thanh Sơn Ôn Tuyền Độ Giả Thôn của tôi đầu tiên đấy nhé!” Bình Đầu Ca nói xong, bưng ly rượu lên nhấp một miếng, cả quá trình thậm chí không thèm nhấc mông lên. Nói thật, đối với Bình Đầu Ca mà nói, những phú nhị đại đang ngồi ở đây thật sự không lọt nổi vào mắt hắn, tầm mắt của hắn, đã sớm vượt ra khỏi thành phố Thanh Dương nhỏ bé này. Hắn mời những người này, chủ yếu là vì mấy phú nhị đại này, có thể là khách hàng chính của khu du lịch sau này, hắn vì việc làm ăn, nên mới mời những phú nhị đại này ăn cơm. “Đó là đương nhiên! Bình Ca đều làm ăn trong lĩnh vực du lịch rồi, chúng tôi nào dám đi khu du lịch khác tiêu tiền chứ?” Giang thiếu dẫn đầu nói. “Chính là, chiếu cố công việc của Bình Ca, đó là điều nhất định rồi!” Các phú nhị đại khác nhao nhao phụ họa. Mọi người sau khi ngồi xuống. “Bình Ca, ngài vừa mới trở về, sau này trong giới phú nhị đại ở Thanh Dương, ngài chính là người giỏi nhất rồi.” Giang thiếu tiếp tục nịnh nọt. “Tiểu Giang cậu quá lời rồi, theo như tôi được biết, Thanh Dương có một người thật sự là đỉnh cấp phú nhị đại, so với hắn thì tôi còn kém xa lắm.” Bình Đầu Ca nói. “A? Thanh Dương của chúng ta có nhân vật giỏi như vậy sao? Đến Bình Ca mà ngài còn nói thế, không biết vị đại thần này là ai vậy?” Giang thiếu hiếu kỳ hỏi. “Các cậu có biết chuyện Hoa Đỉnh Tập Đoàn ở phân công ty Thanh Dương có chủ tịch mới tới không?” Bình Ca chậm rãi nói. “Biết!” “Nghe hơi thấy!” Đám phú nhị đại đang ngồi nhao nhao gật đầu. “Vậy các cậu có biết vị tân chủ tịch này, có lai lịch, bối cảnh như thế nào không?” Bình Ca vừa cười vừa nói. “Lai lịch ra sao?” Mọi người đều tỏ ra rất ngạc nhiên, bọn họ cũng đều biết chuyện Hoa Đỉnh Tập Đoàn có một chủ tịch mới đến. Nhưng bọn họ không hề biết, chủ tịch mới này có bối cảnh, lai lịch gì. Ngay cả Tô Yên cũng tỏ ra rất ngạc nhiên. “Haizz, tin tức của các cậu đúng là tụt hậu rồi đấy, Thanh Dương có một nhân vật lớn như vậy, mà các cậu, đám phú nhị đại bản địa ở Thanh Dương, lại không biết?” Bình Đầu Ca cười lắc đầu. “Tin tức của chúng tôi, đâu dám so với Bình Ca ngài chứ, còn xin Bình Ca cho biết rõ ạ.” Giang thiếu cười giả lả nói. “Vậy thì tôi sẽ nói cho các cậu biết, vị tân chủ tịch này, là cháu ngoại ruột của Liễu Chí Trung!” Bình Đầu Ca vừa cười vừa nói. “Cái gì? Cháu ngoại ruột của Liễu Chí Trung?!” “Trời!” Đám phú nhị đại trên bàn, sau khi nghe được tin tức này, đều không khỏi hít một ngụm khí lạnh. Trong số những người đang ngồi, ai mà không biết đến uy danh của Liễu Chí Trung? Ai mà không biết Liễu Chí Trung là một tồn tại đáng sợ như thế nào? “Cháu ngoại ruột của Liễu lão, vậy mà lại ở Thanh Dương! Chậc chậc, thảo nào vừa nãy Bình Ca lại nói như thế, người này thật sự là một đại thần mà!” “Đúng vậy, một nhân vật giỏi như vậy ở Thanh Dương mà chúng ta vẫn không hề hay biết!” “Cháu ngoại của Liễu lão, đây quả thật là đỉnh cấp phú nhị đại.” Đám phú nhị đại đang ngồi nhao nhao cảm thán. Phải biết rằng, tập đoàn Hoa Đỉnh của Liễu lão, giá thị trường lên đến hàng trăm tỷ. So với gia sản của bọn họ thì kém xa vạn dặm, tầng lớp phú nhị đại này, so với bọn họ, quả thực là một trời một vực. “Bình Ca, ngài đã từng gặp vị cháu ngoại của Liễu Chí Trung này chưa ạ?” Có một phú nhị đại hỏi. “Vẫn chưa, ban đầu tôi cũng chuẩn bị mời cậu ta đến tham gia tụ họp, nhưng mà nghĩ đi nghĩ lại, tôi vẫn nên chọn thời điểm thích hợp để tự mình đến cửa bái phỏng thì hơn.” Bình Đầu Ca nói. Cha của Bình Ca ở tỉnh thành làm ăn, hợp tác với Hoa Đỉnh Tập Đoàn rất nhiều. Vậy nên trước khi quay lại Thanh Dương, cha Bình Ca đã dặn dò cậu ta rằng, sau khi về đến Thanh Dương, nhất định phải đến bái phỏng cháu ngoại của Liễu Lão, nhất định phải cung kính đối đãi như với bậc trưởng bối. Nghe đến đây, mọi người nhao nhao giật mình gật đầu, nhân vật giỏi như vậy, cho dù là Bình Đầu Ca, cũng phải tự mình đến cửa bái phỏng mới được. Lúc này, một người đàn ông chải đầu bóng mượt đang ngồi trên ghế, đột nhiên lên tiếng: “Vị chủ tịch mới của Hoa Đỉnh Tập Đoàn ở phân công ty Thanh Dương, cháu ngoại ruột của Liễu Chí Trung, ngược lại thì tôi đã gặp rồi.” Người đàn ông đầu bóng mượt này, chính là Thiệu Văn Bang, gã phú nhị đại đã bị Lâm Vân đuổi đi hôm trước tại nhà hàng Tây vì muốn hẹn hò Hoàng Mộng Di. Lúc đó ở bãi đỗ xe ngầm, gã còn suýt chút nữa tông xe Porche Cayenne của mình vào người Lâm Vân. “Thiệu thiếu, anh đã gặp cậu ta rồi sao?” Thiệu Văn Bang vừa nói, mọi người ở đây nhao nhao quay đầu nhìn về phía Thiệu Văn Bang. “Tiểu Bang, nếu cậu quen, vậy thì hãy kể một chút, cháu ngoại của Liễu Chí Trung này là người như thế nào vậy?” Bình Đầu Ca hỏi. Mọi người cũng một mặt tò mò nhìn Thiệu Văn Bang. “Cậu ta còn rất trẻ, ăn mặc cũng rất bình thường, căn bản không nhìn ra là một người đỉnh cấp phú nhị đại, đúng rồi, cậu ta hình như tên Lâm...Lâm...” Thiệu Văn Bang vừa nói, vừa ngẩng đầu. Khi gã nói xong những lời cuối cùng, đột nhiên nhìn thấy Lâm Vân đang từ ngoài cửa bước vào phòng bao. Trong nháy mắt, Thiệu Văn Bang bị dọa đến toàn thân run lên, suýt nữa ngã xuống đất, sắc mặt của gã càng trở nên trắng bệch. Trời ạ, đây chẳng phải là cháu ngoại của Liễu Chí Trung, Lâm Vân sao? Gã tuyệt đối không thể ngờ được rằng, lại đột ngột nhìn thấy Lâm Vân ở đây. Sự xuất hiện đột ngột của Lâm Vân cũng thu hút sự chú ý của mọi người. “Cậu nhóc này là ai vậy?” Mọi người đều mang vẻ nghi hoặc. Lúc này, Tô Yên vội vàng đứng dậy đi đến bên cạnh Lâm Vân, chủ động kéo tay Lâm Vân, rồi nói với mọi người: “Để tôi giới thiệu với mọi người một chút, đây là bạn trai mới của tôi, Lâm Vân.” Tô Yên vừa cười vừa nói. Nghe thấy thế, Thiệu Văn Bang hoàn toàn đơ ra. Mấy hôm trước Lâm Vân vẫn còn là bạn trai của Hoàng Mộng Di, hiện giờ tại sao lại thành bạn trai của Tô Yên rồi? Lẽ nào nói Lâm Vân đồng thời có được hai cô mỹ nữ tuyệt sắc này? Thiệu Văn Bang chỉ có thể trong lòng vừa ghen ghét vừa ngưỡng mộ, dù sao thân phận và địa vị của Lâm Vân cao hơn gã rất rất nhiều. “Cậu em này, ngồi xuống đi.” Bình Ca là chủ nhà liền khoát tay. Trong quá trình này, Lâm Vân cũng nhìn thấy Thiệu Văn Bang sắc mặt tái nhợt. Lâm Vân liếc mắt nhìn gã một cái, dọa Thiệu Văn Bang lại run lên bần bật. Sau khi Lâm Vân ngồi xuống. Bình Ca nhìn về phía Lâm Vân, hỏi: “Cậu em này, theo như tôi được biết, mắt nhìn người của Tô Yên muội muội rất cao, cậu có thể theo đuổi được Tô Yên muội muội, chắc hẳn gia thế nhà cậu cũng không tầm thường nhỉ? Không biết cậu là công tử của nhà nào vậy?” Còn chưa đợi Lâm Vân trả lời, Giang thiếu đang ngồi trên bàn đã lên tiếng: “Bình Ca, cậu nhóc này có phải công tử nhà nào đâu, chỉ là một thằng nhóc nghèo ở khu nhà ổ chuột, thân phận của cậu ta tôi đều đã điều tra rồi, chẳng có thân thế hay bối cảnh gì cả, trong nhà nghèo rớt mồng tơi.” Hôm qua sau khi Lâm Vân bị Tô Yên lôi ra làm bình phong, Giang thiếu đã đến phòng hồ sơ của trường để lấy thông tin của Lâm Vân. “Ồ?” Tất cả mọi người có vẻ hơi kinh ngạc, Tô Yên vậy mà lại chọn một thằng nhóc nghèo làm bạn trai. Mà lại nhìn dáng vẻ của Lâm Vân, đúng là trông có vẻ một thằng nhóc nghèo thật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận