Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 63: hướng Kim Cường nhược điểm

Chương 63: Hướng nhược điểm của Kim Cường
“Chúng ta đi.” Giang thiếu ánh mắt u oán nhìn Lâm Vân một chút phía sau, sau đó bước nhanh quay người rời đi.
Giang thiếu và những người khác sau khi rời đi.
“Lâm Đổng, thật xin lỗi, cháu trai ta không hiểu chuyện, mạo phạm ngài, ta lần nữa thay nó xin lỗi ngài.” Chu Trạch một mực cung kính xin lỗi Lâm Vân.
“Chu lão bản khách khí rồi.” Lâm Vân khoát tay áo.
Tục ngữ nói, người đưa tay không đánh người mặt tươi cười, Chu Trạch đối với mình như thế cung kính, Lâm Vân tự nhiên không cần thiết phải tìm hắn gây sự.
Chu Trạch thấy Lâm Vân nói vậy, hắn rốt cục thở phào một hơi.
Về phần chuyện phát sinh ở đây, bởi vì xảy ra ở phía ngoài hội trường nhất, thêm vào đó hội trường mười phần ầm ĩ, cho nên cũng không gây chú ý nhiều, đặc biệt là các đại lão bản ở bên trong hội trường, càng không ai để ý đến chuyện đã xảy ra ở đây.
Bao gồm cả Tô Tổng, cha của Tô Yên, bởi vì ông đang nói chuyện với Bình Ca, cho nên cũng không để ý tới Lâm Vân bên này.
Lúc này, Lưu Ba đi vệ sinh xong, từ bên ngoài đi vào.
“Lâm Đổng, xảy ra chuyện gì sao?” Lưu Ba thấy bầu không khí có gì đó không đúng.
“Không có gì, một chút chuyện con tôm con tép thôi.” Lâm Vân cười lắc đầu.
“Chu lão bản, hôm nay chắc hẳn ông bận nhiều việc, ông đi làm việc trước đi.” Lâm Vân phẩy tay với ông ta.
“Được, vậy tôi xin cáo từ trước.” Chu Trạch cười gật đầu, sau đó biết ý quay người rời đi.
Chu Trạch sau khi rời đi.
“À đúng rồi Lâm Đổng, tôi vừa mới ở bên ngoài gặp được ông chủ tập đoàn Kim Cường, Hướng Kim Cường, hẳn là ông ta sắp vào đây ngay thôi.” Lưu Ba nói.
“Hướng Kim Cường à?” Lâm Vân lẩm bẩm một tiếng.
“Đúng vậy, nếu như ông ta vào, chắc chắn sẽ đi qua chỗ này, có thể sẽ đụng mặt với chúng ta.” Lưu Ba nói.
Dù sao vị trí hiện tại của Lâm Vân ngay ở gần cửa ra vào.
“Đã vậy, ta vừa vặn gặp mặt hắn, ta còn chưa thấy mặt thật của hắn nữa.” Lâm Vân lộ ra một nụ cười.
Đang lúc nói chuyện, một người đàn ông trung niên mặc sơ mi hoa, đeo kính đen, dáng người khôi ngô, khắp mặt là mụn đi đến.
“Hướng gia tốt!” “Hướng gia tốt!”
Những nơi người đàn ông đi qua, mọi người xung quanh đều cung kính chào hỏi ông ta, ông ta chỉ sải bước đi lên phía trước, mặc kệ những tiếng chào hỏi xung quanh, khí chất vô cùng lớn mạnh.
Ông ta chính là chủ tịch tập đoàn Kim Cường, Hướng Kim Cường!
Trong nháy mắt, Hướng Kim Cường đã đi đến trước mặt Lâm Vân.
Một khắc sau, ông ta dừng lại, đứng trước mặt Hướng Kim Cường.
“Vị này hẳn là Hướng gia danh tiếng lẫy lừng đi?” Lâm Vân mỉm cười nhìn Hướng Kim Cường trước mặt.
“Mày là thằng chó nào, dám cản đường của lão tử!” Hướng Kim Cường ngẩng đầu nói.
Lâm Vân khẽ chau mày.
Mặc dù hai người họ chưa thấy tận mặt đối phương, nhưng Lâm Vân tin rằng Hướng Kim Cường chắc chắn đã thấy ảnh của mình, hơn nữa Lưu Ba cũng đứng cạnh mình, đủ để nói cho ông ta biết mình là ai.
Nhưng ông ta lại giả vờ như không biết, rõ ràng là muốn làm khó Lâm Vân.
“Tôi nói Hướng gia khí phách đủ đấy, chỉ tiếc là vẫn bị vợ mình cắm sừng.” Lâm Vân cười lạnh nói.
Hướng Kim Cường vốn đang ngẩng đầu ưỡn ngực, nghe được câu nói này của Lâm Vân xong, khóe mắt ông ta lập tức giật mạnh, sắc mặt trong nháy mắt cũng trở nên khó coi.
Chuyện này đối với Hướng Kim Cường mà nói, tuyệt đối là một vết nhơ trong lòng, một nỗi đau.
Kết quả Lâm Vân vừa mở miệng đã đánh trúng điểm yếu của ông ta.
“Lâm Vân! Mày……Mày muốn chết?” Trong mắt Hướng Kim Cường bốc lên cơn giận dữ.
“Nha, Hướng gia biết ta tên Lâm Vân à? Đã biết, vừa rồi còn giả bộ như không biết ta? Ngươi làm bộ cái gì vậy?” Lâm Vân cười nói.
“Mày…mày……” Mặt Hướng Kim Cường tái mét, ngược lại không biết phải phản bác thế nào.
“Lâm Vân, mày tin không, lão tử bây giờ sẽ giết chết mày!” Hướng Kim Cường trợn tròn mắt, hung hăng trừng mắt Lâm Vân.
Sau khi Hướng Kim Cường nói xong, trực tiếp rút một vật thật mang theo bên mình, nhắm vào Lâm Vân.
Hai mắt Lâm Vân nheo lại: “Trước mặt bao nhiêu người, ông dám động thủ? Ông coi ông ngoại ta Liễu Chí Trung là kẻ ăn không ngồi rồi sao? Chỉ cần ông dám làm vậy, ông có tin không, ông cũng phải chết không thể nghi ngờ.”
Lâm Vân không sợ Hướng Kim Cường động thủ, một là Lâm Vân chắc chắn Hướng Kim Cường không ngu đến mức tự mình giết mình ở chỗ công cộng. Hai là Cô Lang cũng đang bí mật bảo vệ mình ở gần đó, nếu Hướng Kim Cường thật sự mất trí mà động thủ, Cô Lang sẽ ra tay. Hai điểm này khiến Lâm Vân không hề sợ hãi.
Quân sư của Hướng Kim Cường thấy thế, vội vàng kéo Hướng Kim Cường lại.
“Hướng gia, ngài bình tĩnh lại, đây không phải nơi động thủ! Hắn nói không sai, nếu ngài động thủ ở đây, chúng ta cũng xong đời!”
Mặc dù Hướng Kim Cường tức giận, nhưng nghe vậy cũng chỉ có thể cắn răng, sau đó thu lại đồ vật.
Hướng Kim Cường có thể đạt đến tình trạng như bây giờ, ngoài việc liều lĩnh, tự nhiên ông ta cũng có đầu óc, đạo lý trong đó đương nhiên ông ta hiểu rõ.
“Thằng nhãi ranh, mày cứ yên tâm, cho dù hiện tại tao không động đến mày, nhưng tao có thể đảm bảo, mày tuyệt đối không sống được bao lâu nữa đâu.” Hướng Kim Cường nghiến răng nghiến lợi nói.
“Nếu như ông còn muốn âm thầm phái người đến giết ta, thì ông có thể sẽ thất vọng đấy, mười mấy tên tiểu lâu la ông phái tới lần trước còn chưa đủ ta nhét kẽ răng.” Lâm Vân cười lạnh nói.
Sắc mặt Hướng Kim Cường biến đổi.
“Mấy người đó đều là do mày giết?” Sắc mặt Hướng Kim Cường tái mét.
Lần trước phái đi hơn mười người đến giết Lâm Vân, Hướng Kim Cường vẫn luôn không tìm được, bây giờ bị Lâm Vân nói như vậy, ông ta càng thêm chắc chắn.
Chỉ là Hướng Kim Cường không hiểu được, hơn mười người kia thừa dịp Lâm Vân ở một mình mà đánh lén, Lâm Vân sao có thể một chọi mười được?
“Chỉ trách ông phái người quá yếu, ngay cả nhét kẽ răng cho ta cũng không đủ.” Lâm Vân khinh thường nói.
Dừng một chút, Lâm Vân cười nói tiếp: “À đúng rồi, vừa nãy ông uy hiếp ta đúng không? Vậy ta cũng uy hiếp lại ông vậy.”
“Uy hiếp tao? Ha ha, mày lấy cái gì mà uy hiếp tao?” Hướng Kim Cường cũng cười lạnh một tiếng.
“Đương nhiên là cầm cái này.” Lâm Vân lấy điện thoại di động ra, lắc lư trước mặt Hướng Kim Cường.
“Mày có ý gì?” Hướng Kim Cường xụ mặt, không hiểu ý Lâm Vân.
“Rất đơn giản, trong điện thoại di động của ta có video bà vợ Lục của ông, nếu như tâm trạng của ta không tốt, có thể ta sẽ phát cho rất nhiều người xem.” Lâm Vân vừa cười vừa nói.
“Mày…… mày…… mày……”
Sau khi nghe Lâm Vân nói xong, mặt Hướng Kim Cường đều tái rồi.
Lần trước mặc dù đã gửi video này cho những thủ hạ của mình, nhưng ông ta đã hạ lệnh chết, nếu ai dám truyền video này ra ngoài, thì phải chết không thể nghi ngờ.
Cho nên video này vẫn không bị phát tán ra ngoài.
Nếu như video này bị truyền ra ngoài, mặt mũi của ông ta tuyệt đối sẽ mất hết.
Hướng Kim Cường tức đến đau ngực, thiếu chút nữa thì phun máu.
“Hướng gia!” Quân sư của Hướng Kim Cường vội vàng tiến lên đỡ lấy ông ta.
“Thế nào? Điểm yếu này của ông, cũng không tệ chứ?” Lâm Vân vừa cười vừa nói.
“Mày tên tiểu tử thối hèn hạ, lại dùng loại thủ đoạn này để chơi đểu tao!” Hướng Kim Cường nghiến răng nghiến lợi.
“Hèn hạ? Ha ha, là ông hèn hạ trước đó, nếu như không phải ông vụng trộm gây phiền phức cho tập đoàn Hoa Đỉnh của ta, nếu như không phải ông phái người ám sát ta, ta có làm như vậy với ông sao? Tất cả chẳng qua là ông tự tìm.” Lâm Vân cười lạnh nói.
Dừng một chút, Lâm Vân nói tiếp: “Ngoài ra, ta sẽ giữ video này trước, nếu lần sau ông còn dám dùng ám chiêu với ta, ta đảm bảo, sẽ để cho tất cả người dân Thanh Dương thị nhìn thấy video này.”
“Khốn kiếp! Khốn kiếp! Khốn kiếp!”
Hướng Kim Cường gần như tức nổ tung, ông ta biết nhược điểm video này rơi vào tay Lâm Vân, Lâm Vân tùy thời đều có thể uy hiếp ông ta.
“Ông tức giận lắm đúng không? Không sao, tại buổi đấu giá hôm nay, chúng ta sẽ bằng thực lực để so tài.” Lâm Vân vừa cười vừa nói.
Lúc này Hướng Kim Cường, hai mắt đỏ ngầu, trong mắt càng lóe lên sự tức giận không thể nào ngăn chặn được.
Hướng Kim Cường cảm thấy lửa giận trong lồng ngực sắp nổ tung, ông ta hận không thể xông lên giết Lâm Vân ngay bây giờ, nhưng ông ta cũng biết mình không thể làm vậy được.
“Lâm Vân, buổi đấu giá hôm nay, ta nhất định phải khiến mày phải bẽ mặt!” Hướng Kim Cường nhìn chằm chằm vào Lâm Vân, giọng nói lạnh như băng.
Hướng Kim Cường hiện tại không thể động đến Lâm Vân, ông ta chỉ có thể thông qua buổi đấu giá hôm nay, cho Lâm Vân phải bẽ mặt.
Trong lòng Hướng Kim Cường đã quyết tâm, dù buổi đấu giá hôm nay phải bỏ ra cái giá lớn hơn, ông ta cũng muốn cho Lâm Vân một sự phản kích thật mạnh.
“Buổi đấu giá sẽ làm tôi bẽ mặt sao? Vậy thì ông có thể sẽ thất vọng đấy, buổi đấu giá hôm nay, tôi chỉ khiến ông rất khó coi thôi.” Khóe miệng Lâm Vân hiện lên một nụ cười.
“Lưu Ba, chúng ta đi!”
Sau khi Lâm Vân nói xong, liền mang Lưu Ba đi thẳng.
“Đồ hỗn đản đáng chết!”
Hướng Kim Cường nhìn bóng lưng Lâm Vân rời đi, nắm đấm của ông ta bóp đến kêu răng rắc, đốt ngón tay vì bóp quá mạnh mà trắng bệch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận