Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 599: nguyên lai là hắn

“Ta đương nhiên biết, Lâm Gia có bao nhiêu lợi hại.” Lâm Vân cười nói.
Tần Thi cũng không ngừng cười trộm.
Lúc này, điện thoại của Hắc Xuyên Tiểu Lang reo lên tin nhắn.
Hắn vội vàng mở ra xem, số điện thoại đã được đối phương gửi tới.
“Ha ha, số của chủ tịch Vân Diệu Tập Đoàn đến tay rồi.” Hắc Xuyên Tiểu Lang lộ ra vẻ cao hứng vô cùng.
“Anh yêu, anh tranh thủ thời gian liên hệ đi, đặt lịch hẹn gặp mặt trước.” Hàn An Lôi nói.
“Được, em sẽ gọi điện thoại ngay.” Hắc Xuyên Tiểu Lang gật đầu.
Ngay sau đó, Hắc Xuyên Tiểu Lang ấn vào số này, gọi ra ngoài.
“Đinh linh linh! Đinh linh linh!” Điện thoại của Lâm Vân lúc này vang lên.
Lâm Vân lấy điện thoại ra xem xét, là một số lạ, không cần suy nghĩ nhiều liền biết ngay, đây nhất định là Hắc Xuyên Tiểu Lang gọi tới.
Khóe miệng Lâm Vân nở một nụ cười đầy suy tư, sau đó ấn nút nghe, bật loa ngoài.
“Alo.” Lâm Vân nhận điện thoại.
“Alo, Lâm Gia, tôi là Hắc Xuyên Tiểu Lang, tôi là Hắc...” Hắc Xuyên Tiểu Lang nói một tràng vào điện thoại, nhưng đang nói được nửa chừng thì hắn đột nhiên im bặt.
Bởi vì hắn phát hiện, những lời vừa nãy của mình, đang từ trong điện thoại của Lâm Vân không ngừng phát ra.
“Tôi… Tôi… tại sao lại gọi đến chỗ anh!” Hắc Xuyên Tiểu Lang ngơ ngác nhìn Lâm Vân.
Hàn An Lôi cũng hết sức nghi hoặc.
Rõ ràng bọn họ đang gọi cho chủ tịch Vân Diệu Tập Đoàn là Lâm Gia, sao điện thoại lại đổ chuông ở chỗ Lâm Vân này?
“Hắc Xuyên Tiểu Lang, anh thật ngốc, chẳng lẽ còn không nhận ra sao? Tôi chính là chủ tịch Vân Diệu Tập Đoàn, Lâm Gia mà anh nhắc tới đó, anh gọi cho Lâm Gia thì đương nhiên là đổ chuông ở đây rồi.” Lâm Vân khoanh tay trước ngực, trên mặt mang nụ cười.
“Cái gì?!” Hắc Xuyên Tiểu Lang và Hàn An Lôi nghe xong thì không kìm được mà che miệng kinh hô.
Hai người nghe tin này thì như bị sét đánh!
Lâm Vân chính là chủ tịch Vân Diệu Tập Đoàn, Lâm Gia?
Dù Lâm Gia họ Lâm, Lâm Vân cũng họ Lâm, nhưng từ trước đến giờ bọn họ chưa hề nghĩ Lâm Vân lại chính là Lâm Gia kia.
Dù sao thiên hạ người họ Lâm nhiều như vậy.
Nhưng ngay giờ phút này, hai chữ Lâm này, lại hoàn toàn hợp thành một.
Tần Thi thấy thân phận của Lâm Vân cuối cùng cũng bị Hắc Xuyên Tiểu Lang và Hàn An Lôi phát hiện, cô đương nhiên cao hứng, xem sau này hai người họ còn dám giễu cợt Lâm Vân không.
“Không sai, anh ấy chính là chủ tịch Vân Diệu Tập Đoàn Lâm Vân, chuyện này, tôi có thể xác nhận.” Tần Thi cười nói.
Hắc Xuyên Tiểu Lang và Hàn An Lôi, khi nghĩ đến việc Lâm Vân lại chính là Lâm Gia đại danh đỉnh đỉnh kia, bọn họ không kìm được nuốt một ngụm nước bọt, kinh hãi trong lòng, không gì sánh nổi.
Trước đây bọn họ không hiểu, Tần Thi có thân phận của Tần gia, ánh mắt cũng cao như vậy, sao lại tìm một người đàn ông không ra gì làm bạn trai, giờ thì bọn họ đã hiểu rõ rồi.
Chỉ việc điện thoại gọi tới chỗ Lâm Vân thôi, cùng với việc hai người cùng họ Lâm, rồi lại còn Tần Thi chứng thực, tất cả những điều này cộng lại, dù bọn họ không muốn tin, cũng không thể không tin!
Trời ơi, người mà bọn họ đã nhiều lần chế giễu, châm chọc, móc mỉa, lại chính là Lâm Gia đại danh đỉnh đỉnh kia!
Nghĩ đến đây, lòng họ như rơi xuống vực sâu vạn trượng.
Chủ tịch Vân Diệu Tập Đoàn Lâm Gia lợi hại cỡ nào, bọn họ rất rõ, ngay cả Công Tôn gia tộc cũng có thể bị xóa sổ trong một đêm.
“Hắc Xuyên Tiểu Lang, không phải anh muốn tìm tôi nói chuyện hợp tác sao? Bây giờ tôi đang ở ngay trước mặt anh, có gì thì anh cứ nói thẳng đi.” Lâm Vân bình tĩnh nhìn chằm chằm Hắc Xuyên Tiểu Lang.
“Anh anh anh… tôi… tôi…” Hắc Xuyên Tiểu Lang ấp úng, mãi nửa ngày cũng không nói được câu nào.
“Nếu anh không nói, vậy để tôi nói, thứ nhất, chuyện dùng công thức giả lừa anh 30 tỷ, chính là do tôi chủ trương, thứ hai, chuyện nhà Hắc Xuyên các anh muốn nắm quyền đại lý, tôi có thể trả lời rõ ràng cho anh, đừng mơ nữa!” Giọng nói Lâm Vân sắc bén.
Hắc Xuyên Tiểu Lang nghe Lâm Vân nói xong thì sắc mặt khó coi như vừa ăn phải phân, thậm chí trên mặt còn lộ vẻ tuyệt vọng.
Bởi vì Hắc Xuyên Tiểu Lang hiểu rõ, chuyện cha hắn bảo hắn bàn bạc về quyền đại lý phân phối thần tiên cửa nước, đừng mong mà được!
“Lâm Vân, anh… Anh một mực không nói rõ thân phận của mình, là để giả vờ làm heo ăn thịt hổ, là để trêu đùa tôi sao?!” Hắc Xuyên Tiểu Lang nghiến răng, vô cùng không cam tâm.
“Ở Phú Lâm Cung Đại Phạn Điếm, tôi đã từng nói rõ thân phận rồi, tiếc là anh không tin.” Lâm Vân buông tay.
“Tôi còn nhiều việc phải làm, không rảnh ở đây nói nhảm với Hắc Xuyên Tiểu Lang anh.” Nói xong, Lâm Vân trực tiếp đi về phía xe mình, chuẩn bị rời đi.
Hắc Xuyên Tiểu Lang nhìn bóng lưng Lâm Vân rời đi, trên mặt lộ vẻ tuyệt vọng, bởi vì hắn hiểu rõ, chuyện quyền đại lý phân phối thần tiên cửa nước, coi như xong rồi.
Hắn biết, nhiệm vụ này thất bại, sẽ ảnh hưởng lớn thế nào đến hắn!
Ngay cả Thái Tử Sa Lai cũng có vẻ hơi kinh ngạc.
“Hắn chính là người đã nghiên cứu ra tập đoàn phân phối thần tiên cửa nước đó sao?” Thái Tử Sa Lai lẩm bẩm.
Tuy Sa Lai Vương Tử ở đế đô không lâu, nhưng tên tuổi của Lâm Gia, cùng với tên tuổi của thần tiên cửa nước, hắn đều biết, thậm chí hắn còn mở tài khoản hội viên Mây Diệu, đích thân mua thần tiên cửa nước về uống, còn mua một lô chuẩn bị mang về.
Ngay sau đó, giọng của Sa Lai Vương Tử chuyển sang lạnh lùng nói: “Thì thế thì sao chứ? Chẳng phải cũng chỉ là một thương nhân mà thôi.” Lúc này, Tần Thi mở miệng chào tạm biệt, rồi đi về phía xe của mình, Lâm Vân và cô đều tự lái xe đến.
Lâm Vân vào xe, chuẩn bị khởi hành rời đi.
Sa Lai Vương Tử đi tới trước xe Lâm Vân.
“Sa Lai Vương Tử, có gì chỉ giáo?” Lâm Vân ngồi trong xe, nở nụ cười nhìn hắn.
“Lâm Vân, anh không hề sợ tôi sao?” Sa Lai Vương Tử sắc mặt âm u.
Với thân phận của Sa Lai Vương Tử, dù hắn đi đến đâu, cũng có rất nhiều người phải nể sợ, cho dù là những nhà giàu nhất.
Tiền và quyền, ai lợi hại hơn, không cần nói cũng biết.
“Sao tôi phải sợ? Đây là Hoa Quốc, không phải Sa Lai Quốc.” Lâm Vân vừa cười vừa nói.
“Nghe nói bây giờ anh ở đế đô rất lợi hại, nhưng đối với tôi, anh vẫn chỉ là một thương nhân mà thôi, Tần Thi là người phụ nữ tôi để ý, hãy nhường cô ấy cho tôi, xem như chúng ta kết giao bằng hữu, việc này tốt hơn là đắc tội tôi nhiều.” Sa Lai Vương Tử nói.
“Đây là lần đầu tiên tôi nghe nói, vì kết bạn mà mang cả bạn gái ra dâng, anh thấy điều này có hợp lý không?” Lâm Vân cười nói.
Ngay sau đó, Lâm Vân khởi động xe.
“Sa Lai Vương Tử, Lâm Vân tôi từ trước đến giờ chưa bao giờ là người sợ phiền phức, nếu như anh có chiêu trò gì, cứ việc dùng, Lâm Vân tôi sẽ ứng phó hết.” Mặt Lâm Vân vẫn mang nụ cười.
Sa Lai Vương Tử chỉ đơn giản là muốn dùng tên tuổi của mình để dọa Lâm Vân.
Chiêu này có lẽ đối với rất nhiều người mà nói đều hữu hiệu, nghe hắn là Sa Lai Vương Tử, khẳng định sẽ sợ hắn.
Nhưng Lâm Vân không cần bị hắn dắt mũi, đây là Hoa Quốc, Lâm Vân sợ hắn một tên hoàng tử ngoại quốc sao?
Sau khi nói xong, Lâm Vân trực tiếp lái xe rời đi.
...
Hắc Xuyên Tiểu Lang từ câu lạc bộ cưỡi ngựa trở về, hắn hiểu rằng, nhiệm vụ cha hắn giao đã thất bại, nhưng hắn lại không dám nói với cha, dù sao cũng là do hắn đắc tội Lâm Vân, mới dẫn đến thất bại này.
Ngay lúc hắn đang khó xử, quản gia đột nhiên đến thông báo, nói cha hắn gọi hắn đến một chuyến.
Hắn chỉ có thể mang tâm trạng thấp thỏm, đến phòng khách.
Trong sảnh.
Hắc Xuyên Trạch vừa pha trà, vừa chậm rãi hỏi: “Tiểu Lang, sự tình chuẩn bị thế nào rồi? Đã liên lạc được với chủ tịch Vân Diệu Tập Đoàn chưa?” “Cái này… Cái này…” Hắc Xuyên Tiểu Lang lau mồ hôi trên trán, không biết nên trả lời như thế nào.
Hắc Xuyên Trạch thấy vậy, lập tức ý thức được không ổn.
“Sao vậy? Xảy ra vấn đề gì à?” Hắc Xuyên Trạch đặt chén trà xuống, nhìn về phía Hắc Xuyên Tiểu Lang.
“Cha, nhiệm vụ… Mất rồi… Thất bại, chủ tịch Vân Diệu Tập Đoàn, từ chối hợp tác với chúng ta.” Hắc Xuyên Tiểu Lang cúi đầu, giọng nhỏ như tiếng muỗi kêu.
“Cái gì?!” Hắc Xuyên Trạch nghe xong thì sắc mặt lập tức trở nên khó coi.
“Con làm ăn kiểu gì vậy! Con biết đây là lần thứ mấy con thất bại không? Rốt cuộc con có làm cho xong không hả!” Hắc Xuyên Trạch nghiêm nghị quát mắng.
“Cha, chuyện này không trách con được, chủ yếu là… chủ yếu là Vân Diệu Tập Đoàn chê gia tộc Hắc Xuyên chúng ta không đủ tư cách, không chịu hợp tác với chúng ta, hắn còn chê gia tộc Hắc Xuyên chúng ta là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga!” Hắc Xuyên Tiểu Lang vội vàng nói.
Lời này đương nhiên là do Hắc Xuyên Tiểu Lang bịa ra, hắn không dám nói sự thật, cho nên đổ hết mọi trách nhiệm lên đầu Lâm Vân.
“Hừ, bất kể thế nào, đều là do con hành sự bất lực, bây giờ 30 tỷ đã đổ xuống sông xuống biển, chuyện cũng không xong, trách nhiệm là do con gánh!” Hắc Xuyên Trạch nghiêm nghị quát mắng.
Hắc Xuyên Tiểu Lang chỉ có thể cúi đầu, mặc cho bị đánh mắng.
“Thôi được, trước tiên gọi tỷ con tới đây, nó nhiều chủ ý, hỏi nó xem, biết đâu nó có cách.” Hắc Xuyên Trạch nói.
Ngay sau đó, Hắc Xuyên Trạch bảo quản gia đi gọi Hắc Xuyên Nại Tử.
Một nơi khác.
Tại nơi ở của Hắc Xuyên Nại Tử.
Một lão giả vội vàng đi tới.
“Tiểu thư, tư liệu về chủ tịch Vân Diệu Tập Đoàn mà cô cần, tôi đã lấy được rồi.” Lão giả vừa nói, vừa đưa cho Hắc Xuyên Nại Tử một xấp tài liệu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận