Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 506: Tô Yên tâm

Chương 506: Tô Yên tâm “Không, còn chưa đủ! Còn muốn nhiều hơn nữa!” Trong mắt Lâm Vân lóe lên một tia điên cuồng. Lâm Vân cần sản lượng lớn hơn nữa! “Thử xem một lần luyện chế bốn viên!” Vừa nói liền bắt tay vào làm, Lâm Vân sau khi nói xong, liền bắt đầu thử nghiệm ngay, xem có thể luyện chế một lần bốn viên Vô Cực đan hay không. Lâm Vân trực tiếp ném bốn phần dược liệu vào trong đỉnh luyện dược, sau đó thúc đẩy nội lực bắt đầu luyện chế. Một phút, hai phút, ba phút, thời gian chậm rãi trôi qua... Khi đến phút thứ năm, trên trán Lâm Vân đã đầy mồ hôi, nhìn ra được, việc cùng lúc luyện chế bốn viên Vô Cực đan, đối với nội lực và sức chịu đựng của Lâm Vân là một thử thách lớn. Phút thứ bảy, “Oanh!” Bốn viên Vô Cực đan trực tiếp ngưng kết trong đỉnh luyện dược! “Thành công!” Nhìn bốn viên Vô Cực đan, Lâm Vân xoa mồ hôi trên trán, nở nụ cười vui vẻ. Điều này đánh dấu rằng sản lượng "Nước thần tiên" sẽ tăng lên gấp bội lần nữa. Từ lúc đầu một ngày 800 viên, đến bây giờ nếu như một lần luyện chế 4 viên, sản lượng "nước thần tiên" hàng ngày sẽ đạt đến 6000 viên, sản lượng hàng tháng chính là hơn 10 vạn viên. Nhưng một lần luyện chế bốn viên Vô Cực đan, rõ ràng khiến Lâm Vân cảm thấy rất mệt mỏi, muốn tăng lên một lần luyện chế 5 viên thì Lâm Vân biết chắc không thể. Tuy vậy, điều này đã khiến Lâm Vân vô cùng hài lòng. Lâm Vân tiếp tục bắt đầu luyện chế, luyện một mạch đến 6 giờ chiều mới ngừng. Trước đó, Tô Yên đã nhắn tin cho Lâm Vân, nói buổi hòa nhạc của nàng ở nơi khác đã kết thúc, hôm nay khoảng sáu giờ sẽ về. Hiện tại Tô Yên là đại minh tinh đang nổi của cả nước, nên vô cùng bận rộn, bay khắp mọi nơi trên cả nước. Hiện tại Tô Yên khó khăn lắm mới có thời gian rảnh, Lâm Vân đương nhiên sẽ không bỏ qua thời gian này để gặp nàng. Tắm rửa sạch sẽ, thay một bộ quần áo khác, Lâm Vân liền đi thẳng đến nhà Tô Yên. Biệt thự của Tô Yên nằm ngay cạnh biệt thự của Lâm Vân, đi bộ cũng chỉ mất vài phút. Lâm Vân có chìa khóa nhà Tô Yên, cho nên không gõ cửa, trực tiếp mở cửa đi vào, muốn tạo bất ngờ cho Tô Yên. Trong phòng khách không có ai, nhưng túi xách của Tô Yên được ném trong phòng khách, chứng tỏ Tô Yên đang ở nhà. Rào rào. Lâm Vân nghe thấy trên lầu có tiếng nước truyền đến. “Xem ra là đang tắm.” Lâm Vân nhếch miệng cười một tiếng, rồi nhẹ nhàng chạy lên lầu, đi đến bên ngoài phòng tắm. Lâm Vân vừa đến cửa thì tiếng nước đã ngừng. Ngay sau đó, cửa phòng tắm mở ra, Tô Yên từ bên trong bước ra. Tô Yên quấn khăn tắm, tóc còn ướt sũng, trông có một vẻ quyến rũ đặc biệt. “A a!” Tô Yên đột nhiên nhìn thấy có người trong phòng, hoảng sợ hét lên một tiếng, sau đó bản năng lùi về phía sau, kết quả chân bị trượt. “A a!” Tô Yên trượt chân, lại tiếp tục hét lên. Lâm Vân mắt nhanh tay lẹ, vội vàng xông lên ôm lấy eo Tô Yên, mới không để nàng ngã sấp xuống. Sau khi Lâm Vân ôm Tô Yên, hai người ở cự ly gần, ánh mắt chạm nhau. Tô Yên vừa tắm xong, trên người còn có một mùi sữa tắm thoang thoảng, thấm vào ruột gan. Gương mặt xinh đẹp của Tô Yên, cũng ở khoảng cách gần hiện ra trước mặt Lâm Vân, không thể không nói, Tô Yên đúng là một đại mỹ nữ, lại vô cùng hút mắt. Mặt Tô Yên, lập tức đỏ lên. “Lâm… Lâm Vân, đỡ ta lên.” Khuôn mặt Tô Yên đỏ bừng, cắn môi, giọng nói nhỏ như muỗi kêu. Lâm Vân nghe vậy thì lập tức hoàn hồn. “Ách, đương nhiên.” Lâm Vân cười gượng một tiếng, sau đó đỡ Tô Yên dậy. “Lâm… Lâm Vân, ngươi đến cũng không nói một tiếng, làm ta sợ muốn ch·ết, ta còn tưởng rằng có trộm nữa chứ.” Tô Yên bĩu môi nói. “Đây chẳng phải muốn cho ngươi bất ngờ thôi sao.” Lâm Vân gãi đầu. “Lâm Vân, dạo gần đây ngươi nổi như cồn đấy, đoạt được quán quân giải đấu quyền anh ngầm, lại trong buổi họp báo kéo được một đống quan hệ, nghe nói ngay cả Tần lão cũng đích thân có mặt, hôm qua còn tiêu diệt Công Tôn gia tộc, bây giờ người khác đều gọi ngươi là Lâm Gia, giờ ở đế đô, ngay cả bát đại thế gia và Bạch Vân Các cũng sợ ngươi.” Tô Yên vừa cười vừa nói. Nhìn thấy Lâm Vân có thể tạo dựng được một chỗ đứng tại đế đô, Tô Yên cũng mừng thay cho Lâm Vân từ tận đáy lòng. “Ngươi cũng không kém nha, gần đây hot đến điên đảo, đứng đầu các bảng xếp hạng âm nhạc, trở thành ca sĩ, minh tinh hot nhất hiện tại của cả nước.” Lâm Vân cười nói. Tô Yên đột nhiên chu môi ra, nói: “Lâm Vân, nghe nói dạo này ngươi qua lại rất thân thiết với đại tiểu thư nhà họ Tần nha.” “Ách, ta chỉ là giúp ông nội của cô ấy, nên mới tiếp xúc với cô ấy, nhưng giữa chúng ta không có quan hệ gì khác, thật đấy.” Lâm Vân giống như một học sinh tiểu học vừa làm sai chuyện vậy. “Hừ, cái tên củ cải lớn trăng hoa, nhưng ngươi ưu tú như vậy, nếu không có cô gái nào thích ngươi mới là lạ đấy.” Tô Yên nói. “Chắc ngươi còn chưa ăn tối đi, đi thôi, ta dẫn ngươi đi ăn tối.” Lâm Vân nói. “Chờ một chút!” Tô Yên kéo Lâm Vân lại. Lâm Vân vừa còn muốn hỏi làm sao thì Tô Yên đã trực tiếp nhào vào lòng Lâm Vân. Lâm Vân lập tức ngây ngẩn cả người, đầu óc đều như oanh một tiếng. Trước đó, Tô Yên luôn khá mâu thuẫn, khá thận trọng, Lâm Vân không ngờ nàng sẽ chủ động nhào vào n·g·ự·c mình. Ngây người vài giây, Lâm Vân nuốt một ngụm nước bọt, sau đó nói: “Tô Yên, làm sao vậy? Có phải đã xảy ra chuyện gì không?” “Lâm Vân, ngươi có biết không, khoảng thời gian này có rất nhiều người theo đuổi ta, thổ lộ với ta, thậm chí muốn có quy tắc ngầm với ta, có công t·ử ca đại t·h·iếu gia, cũng có những nhân vật quyền thế, người của đại gia tộc, tập đoàn lớn, có người trong nước, cũng có người ở ngoại cảng, thậm chí là người nước ngoài.” Tô Yên nói. “Vậy ngươi từ chối bọn họ à?” Lâm Vân hiếu kỳ hỏi. Lâm Vân nghĩ cũng phải, Tô Yên vốn xinh đẹp, hát lại hay, chắc chắn sẽ có rất nhiều người muốn dòm ngó đến nàng. “Đương nhiên!” Tô Yên dùng sức gật đầu. Dừng lại một chút, Tô Yên tiếp tục nói: “Lâm Vân, ngươi… ngươi có thể trả lời ta một câu hỏi không, thật sự trong lòng ngươi có thích ta không?” “Thích, thật lòng!” Lâm Vân chân thành nói. Tô Yên nghe đến đây thì lập tức khóc nấc lên, nhưng trên mặt lại là nụ cười, đây là nước mắt của sự k·í·ch đ·ộ·n·g. “Lâm Vân, có câu nói này của ngươi, vậy là đủ rồi, lần trước phương án ngươi nói, ta đã nghĩ xong rồi, chỉ cần có thể ở bên ngươi, ta thế nào cũng được, nhưng mà, ngươi không được phụ ta đâu!” Tô Yên nói. “Trời đất chứng giám, ta Lâm Vân nếu đời này phụ ngươi, trời tru đất diệt! Chết không được yên lành!” Lâm Vân trịnh trọng thề thốt, giọng điệu đầy quả quyết. Lâm Vân vừa dứt lời thì Tô Yên lại trực tiếp hôn Lâm Vân. Cảm nhận được sự ấm áp của Tô Yên, đầu óc Lâm Vân lại lần nữa như oanh một tiếng, nổ tung bình thường. Mặc dù Lâm Vân và Tô Yên đã ở bên nhau lâu như vậy, nhưng đây mới thực sự là lần đầu tiên Tô Yên chủ động! Sự chủ động của Tô Yên khiến Lâm Vân kinh ngạc, đồng thời trong lòng cũng dâng lên sự vui mừng, tâm trạng k·í·ch đ·ộ·n·g. Bởi vì, cuối cùng Tô Yên cũng đã chịu chấp nhận mình. Tô Yên đột nhiên dừng lại, nhìn Lâm Vân, khẽ thở ra rồi nói “Lâm Vân, hôm nay anh muốn thế nào cũng được.” Lâm Vân nghe được câu này, hormone trong người bùng nổ. Lâm Vân trực tiếp ôm Tô Yên, đi về phía phòng ngủ...
Sau một giờ, trong phòng ngủ của Tô Yên. Tô Yên nằm trong lòng Lâm Vân, tựa như chim non nép vào người. Rõ ràng, hai người trong một giờ vừa qua đã trải qua một trận chiến. Tuy hai người từng phát sinh một lần quan hệ, nhưng lần đó không phải hai người tự nguyện, lần này mới là lần đầu tiên đúng nghĩa của hai người. “Tô Yên, sau này nếu ai theo đuổi ngươi, ngươi cứ nói cho hắn biết, ngươi là người của ta, Lâm Vân.” Lâm Vân nói. “Ừ!” Tô Yên cười gật gật đầu. “À đúng rồi Lâm Vân, có một người hâm mộ của em tìm em nhờ giúp đỡ, mẹ của cô ấy bị bệnh không có tiền chữa, anh có thể cho em 10 lọ nước thần tiên không? Em muốn quyên cho cô ấy.” Tô Yên nói. “Đương nhiên không vấn đề, ngày mai ta sẽ lấy 100 lọ cho em, em muốn quyên kiểu gì cũng được.” Lâm Vân trực tiếp đáp ứng. “Ngoài ra, em còn muốn làm từ thiện, hiện tại em cũng k·i·ế·m được chút tiền, ngoài tiền chi tiêu của bản thân, còn lại em muốn quyên hết, cho những người cần giúp đỡ.” Tô Yên nói. “Cái này rất tốt mà, ta ủng hộ em, ngoài ra, ta sẽ đưa thêm 50 tỷ cho em, em giúp ta cùng nhau quyên đi.” Lâm Vân nói. Thực ra, từ trước đến nay Lâm Vân đều muốn làm từ thiện, Lâm Vân biết trên thế giới này có rất nhiều người cần được giúp đỡ. Chỉ là trước đây Lâm Vân nghĩ rằng, đợi khi việc làm ăn của mình tiến thêm một bước nữa, mới bắt đầu làm việc thiện. Bao gồm cả nước thần tiên, thứ này rất tốt, nhưng giá bán lại rất đắt, người bình thường chắc chắn mua không nổi. Đợi sau này sản lượng được tăng lên, không còn khan hiếm nữa, Lâm Vân định lấy ra một phần nước thần tiên để phân phát miễn phí, cho những người cần mà không có tiền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận