Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 107: đến nhà tạ tội

Chương 107: Đến nhà tạ tội Giang Thành trước đó còn vô cùng bồn chồn, chính mình rõ ràng không có đắc tội qua Lâm Vân, vì sao Lâm Vân phải tốn nhiều công sức điều động phong sát hắn? Đây là cỡ nào đại thù, mới có thể làm như vậy chứ! Hiện tại, Lâm Vân nếu để hắn mang theo nhi tử đến gặp, đủ để chứng minh, khẳng định là con của hắn chọc giận Lâm Vân. “Thật không biết tên tiểu súc sinh này rốt cuộc đã làm gì! Vậy mà chọc giận Lâm thiếu Gia, động viên toàn bộ giới kinh doanh Thanh Dương Thị phong sát ta Giang Thị Tập Đoàn!” Giang Thành hung hăng nói. Giang Thành đi ra khỏi Hoa Đỉnh Đại Hạ, lúc này bấm điện thoại của con trai. “Alo, ba có chuyện gì ạ.” Đầu dây bên kia, Giang thiếu lộ ra rất cao hứng. “Lập tức cút về nhà cho ta!” Giang Thành tức giận hét lớn....... Nhà Giang thiếu. Giang thiếu lúc này đã về đến nhà. Chỉ là đến bây giờ hắn vẫn còn mờ mịt, vì sao cha hắn ở trong điện thoại đột nhiên nổi giận với hắn. Về phần chuyện Giang Thị Tập Đoàn nhà hắn bị từng công ty hợp tác đơn phương hủy hợp đồng, Giang thiếu vừa mới cũng nghe từ chỗ thư ký của ba mình nói. “Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy! Đây là ai đang nhằm vào Giang gia chúng ta, chẳng lẽ cha ta đắc tội nhân vật lớn nào?” Giang thiếu lúc này cũng tỏ ra rất lo lắng. Giang thiếu cũng không phải đồ ngốc, hắn không dám tưởng tượng nhà hắn đến tột cùng đắc tội nhân vật lợi hại cỡ nào, vậy mà có thể liên kết toàn bộ giới kinh doanh Thanh Dương Thị đến phong sát nhà hắn. Phải biết, Giang gia hắn ở Thanh Dương Thị cũng không phải dạng vừa. Giang thiếu cũng rất gấp, nếu nhà hắn thật bị đánh sụp đổ, vậy những ngày tháng tốt đẹp của một phú nhị đại của hắn cũng coi như chấm hết. Đúng vào lúc này, cửa bị mở ra, lão ba Giang Thành của Giang thiếu, mặt mày tái mét bước nhanh đi tới. “Ba, con nghe thư ký Lý nói, có người muốn phong sát Giang Thị Tập Đoàn của chúng ta, rốt cuộc là chuyện gì vậy ạ!” Giang thiếu vội vàng hướng về phía Giang Thành đang đi đến hỏi thăm. “Bốp!” Giang thiếu nào biết được, ba hắn đi đến trước mặt hắn xong, lại trực tiếp tát thẳng vào mặt hắn một cái. Một cái tát này, trực tiếp đánh Giang thiếu choáng váng. Lúc này, Giang Thành mặt mày tái mét, trực tiếp quát vào mặt Giang thiếu: “Mày còn hỏi tao chuyện gì xảy ra hả? Tao còn muốn hỏi mày chuyện gì xảy ra đấy! Theo tao đi!” Giang Thành trực tiếp nắm chặt lấy lỗ tai Giang thiếu kéo ra ngoài. “Ba, đau đau đau! Ba hỏi con làm gì, con không biết mà!” Giang thiếu cảm thấy rất mơ hồ. Giang Thành trực tiếp lôi Giang thiếu lên xe, sau đó xe hướng Hoa Đỉnh Đại Hạ chạy đi. Trong xe. “Ba, ba muốn dẫn con đi đâu vậy?” Giang thiếu không nhịn được hỏi. “Mày đắc tội với ai, chẳng lẽ trong lòng mày không biết sao? Lão tử vất vả lắm mới gây dựng nên Giang Thị Tập Đoàn, có phải mày muốn trực tiếp phá hủy nó không?” Giang Thành trực tiếp trút xuống một tràng mắng mỏ. “Ba, con...... Con thật không biết chuyện gì xảy ra mà, thư ký Lý nói có nhân vật trâu bò nào đó, muốn phong sát Giang Thị Tập Đoàn của chúng ta, chuyện này liên quan gì đến con đâu.” Giang thiếu lớn tiếng nói. “Mày còn ngụy biện? Vậy mà mày lại dám đắc tội đến chủ tịch Hoa Đỉnh Tập Đoàn chi nhánh Thanh Dương, chẳng lẽ trong lòng mày không có chút ý niệm nào sao?” Giang Thành mặt mày tái mét. “Chủ tịch Hoa Đỉnh? Ba, con cũng không quen biết ai là chủ tịch Hoa Đỉnh, sao con có thể đắc tội với người ta chứ? Ba chắc chắn có sự nhầm lẫn rồi!” Giang thiếu lớn tiếng nói. Vừa nói xong câu đó, Giang thiếu đột nhiên ngơ ngác một chút. Bởi vì Giang thiếu đột nhiên nhớ tới, hôm qua ở cửa nhà Tô Yên, Lâm Vân từng nói với hắn, nói mình là chủ tịch Hoa Đỉnh Tập Đoàn chi nhánh Thanh Dương, còn nói với Giang thiếu, chọc giận hắn, hậu quả tuyệt đối sẽ rất nghiêm trọng. “Chẳng lẽ, hắn thật sự là chủ tịch Hoa Đỉnh?” Giang thiếu kinh hãi nói. Nếu Lâm Vân là chủ tịch Hoa Đỉnh, vậy hắn xác thực là đắc tội với Hoa Đỉnh Tập Đoàn rồi. “Không! Tuyệt đối không có khả năng! Chỉ bằng cái bộ dạng sợ sệt của thằng nhóc đó, tuyệt đối không thể nào là chủ tịch Hoa Đỉnh được! Tuyệt đối không thể!” Giang thiếu khẳng định chắc nịch. Từ trước đến nay, hắn vẫn đinh ninh rằng, Lâm Vân chỉ là một tên nhóc nghèo hèn. Mà hơn nữa, tài liệu cá nhân của Lâm Vân, hắn từng xem qua, gia đình Lâm Vân rõ ràng nghèo khó, hơn nữa còn đang học đại học, làm sao có thể là chủ tịch Hoa Đỉnh Tập Đoàn chi nhánh Thanh Dương được? “Không phải thì tốt nhất, lát nữa gặp chủ tịch Hoa Đỉnh, ta sẽ hỏi cho ra lẽ.” Giang Thành nghiêm mặt nói. Giang Thành cũng hy vọng không phải, nếu chỉ là hiểu lầm, lát nữa giải quyết hiểu lầm thì sẽ mọi chuyện sẽ ổn thỏa. “Ba, mặc dù Hoa Đỉnh Tập Đoàn chi nhánh Thanh Dương lợi hại thật, nhưng nó cũng chỉ là một công ty chi nhánh mà thôi, hắn dựa vào cái gì mà có thể khiến toàn bộ giới kinh doanh Thanh Dương Thị đều nghe theo hắn? Hắn dựa vào đâu mà có thể liên kết tất cả mọi người lại để phong sát Giang Thị Tập Đoàn của chúng ta?” Giang thiếu không phục nói. Giang Thành lắc đầu: “Con có biết vị chủ tịch Hoa Đỉnh này còn có thân phận gì không?” “Thân phận gì?” Giang thiếu vội vàng hỏi tới. Giang Thành lắc đầu nói: “Vị chủ tịch này, là cháu ngoại ruột của ông cụ Liễu Chí Trung đấy, con nói xem thân phận này có đủ sức hiệu lệnh giới kinh doanh Thanh Dương Thị hay không?” “Liễu...... Liễu Chí Trung cháu ngoại ruột? Hít hà!” Giang thiếu kinh hãi hít vào một hơi khí lạnh. Giang thiếu không nhịn được cảm thán: “Thật không ngờ, ở Thanh Dương Thị của chúng ta lại còn có một nhân vật thân phận khủng bố đến như vậy.” Xe rất nhanh đã tới Hoa Đỉnh Đại Hạ. Giang Thành dẫn theo con trai Giang thiếu, thuận lợi tiến vào Hoa Đỉnh Đại Hạ, hai người được tiểu thư lễ tân dẫn đường, một đường đi vào tầng cao nhất của tòa nhà. “Hai vị, chủ tịch của chúng tôi đang ở bên trong.” Sau khi cô lễ tân ở quầy nói xong, liền trực tiếp quay người rời đi. Hai người đứng ở cửa ra vào. “Nhi tử, nếu thật sự chỉ là hiểu lầm thì giải thích là được, nhưng con phải nhớ, đây là cháu ngoại của Liễu Chí Trung, là người mà chúng ta tuyệt đối không thể đắc tội, con tuyệt đối đừng có nói lung tung.” Giang Thành dặn dò Giang thiếu. “Yên tâm đi, con biết mà.” Giang thiếu cười nói. Giang thiếu tự nhận là bản thân mình căn bản không đắc tội nhân vật cỡ chủ tịch Hoa Đỉnh, hắn chắc chắn đây nhất định là hiểu lầm, cho nên hắn không hề e ngại chút nào. Giang Thành gật đầu, sau đó tiến lên đẩy cửa ra, Giang thiếu cũng theo sát phía sau. Sau khi vào cửa, bọn họ chỉ thấy một bóng dáng trẻ tuổi đang đứng ở trước cửa sổ sát đất, nhìn ra xa bên ngoài, chỉ là quay lưng lại với bọn họ. Giang Thành dẫn con trai Giang thiếu đi đến trung tâm. “Lâm thiếu Gia, tôi là Giang Thành, lão bản của Giang Thị Tập Đoàn, đến đây để bái kiến Lâm thiếu Gia.” Giang Thành cúi người chào. Giang thiếu cũng cúi người chào. Cùng lúc đó, hai người bọn họ đều nhìn chằm chằm vào bóng lưng kia. Một khắc sau. Bóng lưng kia từ từ xoay người lại, mặt đối diện với bọn họ. “Lâm...... Lâm Vân!” Giang thiếu nhìn thấy Lâm Vân ngay tức khắc, hắn lập tức kinh hãi trừng lớn hai mắt, đồng thời không nhịn được kinh hô một tiếng. Âm thanh của hắn đều trở nên the thé dị thường vì nội tâm chấn động. Trong lòng Giang thiếu càng giống như bão tố ập đến. Trời ạ, chủ tịch Hoa Đỉnh, cháu ngoại của Liễu Chí Trung, lại là... Lâm Vân? “Không sai, chính là ta!” Lâm Vân hai tay chắp sau lưng, nhìn chằm chằm vào Giang thiếu. “Ta đã nói rồi, ta là chủ tịch Hoa Đỉnh, xe thể thao Lamborghini là của ta, đội Việt Nam CBA cũng là do ta bỏ tiền mời, chỉ tiếc ngươi không tin.” Lâm Vân híp mắt nói. Lâm Vân vừa nói vừa bước đến trước mặt Giang thiếu. “Hiện tại, ngươi tin chưa?” “Tôi tôi tôi......” Trong lòng Giang thiếu một trận hoảng loạn, lông tóc cả người dựng đứng lên vì lạnh lẽo, đầu óc mờ mịt như một trang giấy trắng không biết phải làm sao. Lâm Vân lại là chủ tịch Hoa Đỉnh Tập Đoàn chi nhánh Thanh Dương? Lâm Vân lại là cháu ngoại của ông cụ Liễu Chí Trung? Nghĩ tới đây, Giang thiếu chỉ cảm thấy như có sấm sét giữa trời quang đánh thẳng vào đầu, lại giống như bị ai dội một chậu nước lạnh từ trên xuống dưới. Trời ạ, người mà hắn từ trước đến nay đắc tội, lại có thân phận bối cảnh khủng bố như vậy? Nghĩ tới đây, tâm của Giang thiếu liền rơi vào vực sâu vạn trượng... Giang Thành đứng một bên, nhìn thấy tình huống như vậy, hắn đã hiểu ra, xem ra con của hắn thực sự đã đắc tội với Lâm Vân. “Đồ hỗn trướng, trước đó mày còn nói không biết Lâm thiếu Gia! Mày lại dám đắc tội với cả Lâm thiếu Gia! Còn không mau mau tranh thủ thời gian xin lỗi Lâm Vân đi!” Giang Thành vừa mắng vừa xông lên đá mạnh một cái vào chân Giang thiếu, trực tiếp đạp Giang thiếu quỳ xuống đất. Giang thiếu quỳ rạp trên mặt đất, toàn thân run rẩy. Hắn nghĩ đến thân phận bối cảnh của Lâm Vân, lại nghĩ tới hành động trước đây của mình đối với Lâm Vân, trong lòng hắn liền sợ hãi không thôi. “Mày không biết nói chuyện sao? Tao bảo mày xin lỗi!” Giang Thành lại vung một bàn tay, hung hăng đập vào gáy Giang thiếu. “Tôi...... Tôi xin lỗi! Lâm...... Lâm thiếu Gia, tôi sai rồi, xin...... Xin ngài tha cho tôi!” Giang thiếu âm thanh run rẩy liên tục cầu xin tha thứ. Giang thiếu biết được thân phận bối cảnh của Lâm Vân, hắn còn dám cùng Lâm Vân tranh giành Tô Yên nữa sao? Tuyệt đối không dám! Hắn còn dám tiếp tục khiêu chiến đối nghịch với Lâm Vân sao? Tuyệt đối không dám! Lâm Vân nhìn Giang thiếu đang quỳ trước mặt mình.
Hôm qua ta đã nói rồi, ngươi sẽ hối hận vì quyết định của ngươi, ngươi nhất định sẽ quỳ gối trước mặt ta cầu xin tha thứ, hôm qua ngươi còn thấy buồn cười lắm à? Bây giờ sao không cười tiếp đi, ngươi cầu xin tha thứ làm gì?” Lâm Vân lạnh giọng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận