Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 471: chuyện thông gia

Chương 471: Chuyện thông gia.
Về phần Microblogging của Khương Tiểu Nhu, thì bị công kích dữ dội, dưới khu bình luận Microblogging của nàng, vô số cư dân mạng nhắn lại chửi rủa, mà những lời mắng đó, mức độ khó nghe so với trước kia mắng Tô Yên còn hung ác hơn rất nhiều.
Có thể tưởng tượng, Khương Tiểu Nhu về sau cho dù xuất hiện, cũng sẽ mang tiếng xấu cả đời, vĩnh viễn không thể thoát thân!
Về phần ca khúc mới của Tô Yên «Túng Ái» cũng một lần nữa đăng lên nhạc của Qi Goose và nhạc của KG.
Sau khi đăng lại, mặc dù thành tích lại bắt đầu từ con số không, nhưng lần này tốc độ phá kỷ lục, còn nhanh hơn trước!
Chỉ vừa mới lên kệ một giờ, tổng số lượt phát trên khắp internet đã phá 30 triệu!
Phải biết rằng, trước đó Tô Yên lần đầu tiên đưa lên kệ «Túng Ái», mất tới tận bốn tiếng, tổng số lượt phát trên khắp internet mới phá 30 triệu, lúc đó thành tích này đã là vô cùng bùng nổ!
Lần này, còn khủng bố hơn!
Lần này có thể nhanh như vậy phá kỷ lục, chủ yếu là bởi vì, sự việc Tô Yên kiện tụng, lan truyền quá rộng, thậm chí ngay cả đài truyền hình cũng đã đưa tin, cho nên khiến Tô Yên nổi tiếng, tăng lên trên diện rộng, ca khúc mới một lần nữa lên kệ, tự nhiên cũng thu hút càng nhiều người tới nghe.
Có thể tưởng tượng, bài hát này, tuyệt đối có thể đổi mới rất nhiều kỷ lục của giới âm nhạc Hoa ngữ!
Có thể tưởng tượng, từ nay về sau, thanh danh của Tô Yên trong giới âm nhạc và ngành giải trí sẽ đạt tới độ cao như thế nào!
Có thể tưởng tượng, Tô Yên rất nhanh sẽ có thể trở thành đại minh tinh siêu nhất tuyến của Hoa Quốc!
Lần này, cũng không có ai có thể cản trở Tô Yên!
......
Đế đô, bên trong căn biệt thự mà Lâm Vân đã mua.
Lúc này, trong phòng đã tụ tập hơn mười người, mỗi người đều mặc âu phục.
Bọn họ, đều là đại diện đến từ các công ty giải trí khác nhau.
"Tô Yên tiểu thư, tôi là đại diện của Kim An Ngu Lạc Hữu Hạn Công Ti, đến đây để mời Tô Yên gia nhập Kim An Ngu Lạc Công Ti chúng tôi, công ty của chúng tôi nguyện ý coi cô như một tỷ để bồi dưỡng."
"Tô Yên tiểu thư, tôi là đại diện của Hoa Ngu Tập Đoàn, Hoa Ngu Tập Đoàn chúng tôi, chân thành mời cô gia nhập công ty của chúng tôi, công ty của chúng tôi nguyện ý toàn lực nâng đỡ cô."
"Tô Yên tiểu thư, hãy chọn công ty của chúng tôi đi!"
"Tô Yên tiểu thư, chọn chúng tôi đi, công ty chúng tôi nguyện ý dốc hết toàn lực đầu tư tài nguyên cho cô!"
Mười người đại diện công ty giải trí mặc tây trang này, nhao nhao đưa ra lời mời với Tô Yên, bọn họ tranh nhau đổ máu, thậm chí muốn đánh nhau!
Kỳ thực, trước kia ca khúc mới của Tô Yên «Túng Ái» vừa mới bắt đầu được xếp hạng, những công ty giải trí này, đã từng đến mời Tô Yên, mà còn tranh giành rất kịch liệt.
Nhưng mà, sau khi Khương Tiểu Nhu tố cáo Tô Yên đạo nhạc, bọn họ nhao nhao gọi điện thoại cho Tô Yên, bày tỏ sẽ không hợp tác với Tô Yên nữa.
Hiện tại chân tướng đã rõ, bọn họ lại tới tranh nhau mời mọc.
"Thật xin lỗi các vị, tôi sẽ không gia nhập công ty của các người." Tô Yên trực tiếp từ chối.
Lần trước Tô Yên đối mặt bọn họ, chỉ nói là trước mắt cần suy nghĩ cân nhắc, còn lần này, là trực tiếp cự tuyệt.
"Tô Yên tiểu thư, cô không suy nghĩ lại sao? Chúng tôi đều là những công ty giải trí lợi hại nhất của Hoa Quốc, cô lại muốn từ chối tất cả chúng tôi?"
"Đúng vậy Tô Yên tiểu thư, cô ít nhiều gì cũng phải chọn một nhà chứ."
Những người này nhao nhao lên tiếng, chỉ cần Tô Yên chọn một nhà, ít nhất bọn họ vẫn còn cơ hội, Tô Yên trực tiếp cự tuyệt, thì bọn họ không còn chút cơ hội nào.
"Không cần, tôi đã suy nghĩ rất rõ rồi, xin mời các vị trở về đi." Thái độ của Tô Yên kiên quyết.
Đám người thấy thái độ của Tô Yên kiên quyết như vậy, đành phải nhao nhao cáo từ.
Sau khi những người này rời đi, Lâm Vân đang ngồi ở một bên trên ghế sa lon, đứng dậy.
"Tô Yên, sao em lại từ chối hết bọn họ vậy? Sao không chọn một công ty nào đó?" Lâm Vân vừa nói, vừa đi đến trước mặt Tô Yên.
"Bởi vì...em muốn gia nhập Kinh Ngu Tập Đoàn của anh." Tô Yên che miệng cười nói.
"Bây giờ em đang là người có sức hút lớn đấy, trong các công ty giải trí cả nước thì Kinh Ngu Tập Đoàn của chúng ta, chỉ có thể miễn cưỡng lọt vào Top 10, cái miếu nhỏ Kinh Ngu Lạc Tập Đoàn của chúng ta, có thể không chịu nổi một đại minh tinh như em đâu." Lâm Vân cười trêu nói.
Tô Yên liếc Lâm Vân một cái: "Nói vớ vẩn, chỉ cần là công ty của anh, cho dù nhỏ thế nào, em cũng nguyện ý gia nhập."
"Hắc hắc, vậy thì anh thay mặt Kinh Ngu Tập Đoàn, hoan nghênh đại minh tinh Tô Yên gia nhập." Lâm Vân nhếch miệng cười nói.
Tô Yên đột nhiên cúi đầu xuống, tựa như chim non nép vào người nói: "Lâm Vân, lần này, thật sự rất cảm ơn anh, nếu không có sự giúp đỡ của anh, em thật sự sẽ không làm được, đừng nói đến chuyện rửa sạch oan khuất, anh giúp em ân tình lớn như vậy, em thật không biết, nên cảm ơn anh như thế nào mới tốt."
Sau chuyện này, thái độ và cách nhìn của Tô Yên đối với Lâm Vân, tự nhiên cũng phát sinh thay đổi cực lớn!
Tô Yên hiện tại có một loại cảm giác, chỉ có Lâm Vân ở bên cạnh nàng, nàng mới có được cảm giác an toàn, mới có được cảm giác hạnh phúc...
Lâm Vân ôm Tô Yên vào lòng, sau đó nhếch miệng cười nói: "Vậy thì...lấy thân báo đáp thôi."
Sau khi được Lâm Vân ôm vào lòng, mặt Tô Yên lập tức đỏ lên.
"Lâm Vân, anh cũng có bạn gái, em...em..." Giọng nói của Tô Yên rất nhỏ, khi nói đến câu cuối cùng thì gần như không phát ra tiếng.
Nghe đến đây, Lâm Vân cũng lộ ra vẻ xấu hổ và bất đắc dĩ.
Hai người bọn họ đều trao lần đầu tiên của mình cho đối phương, mối tình cảm này, Lâm Vân không thể nào quên, đối với Lâm Vân mà nói, anh thực sự muốn có trách nhiệm với Tô Yên.
Nhưng mà, Lâm Vân đã có bạn gái, đây đúng là một vấn đề rất thực tế.
"Đúng rồi Tô Yên, anh đang nghĩ, sau này em cũng là một đại minh tinh, ở cùng một biệt thự với anh, chỉ sợ không tốt lắm, nhỡ bị cẩu tử chụp được, khẳng định sẽ hiểu lầm chúng ta ở chung, đến lúc đó e rằng sẽ tạo ảnh hưởng không tốt đến danh tiếng của em, cho nên biệt thự này, anh để em ở một mình, anh sẽ đi mua một căn biệt thự khác." Lâm Vân nói.
Nghe vậy, Tô Yên vội vàng túm lấy ống tay áo Lâm Vân, vội vàng nói: "Đừng... đừng chuyển đi được không, em mới không sợ mấy lời đồn nhảm nhí!"
Khi Tô Yên nghe thấy tin Lâm Vân muốn chuyển đi, cô chỉ cảm thấy trong lòng trống rỗng, giống như mất đi thứ gì đó quan trọng nhất trong lòng vậy.
"Đừng sợ, anh sẽ mua biệt thự bên cạnh, như vậy chúng ta sẽ là hàng xóm, như vậy cũng vừa hay anh có thể bảo vệ em." Lâm Vân nói.
Nghe Lâm Vân nói vậy, lòng của Tô Yên mới miễn cưỡng yên ổn lại.
"Tô Yên, thời gian cũng không còn sớm, tối nay Kinh Ngu Tập Đoàn có tiệc ăn mừng, chúng ta lên đường đi." Lâm Vân vừa cười vừa nói.
Đánh bại Khương Tiểu Nhu, giúp Tô Yên rửa sạch oan khuất, đương nhiên phải ăn mừng một phen cho thật tốt.
Đương nhiên, đây chỉ là thắng lợi mang tính giai đoạn, Lâm Vân hiểu rõ, mình vẫn còn một đối thủ lớn hơn cần đối phó, đó chính là Chu thiếu!
Hơn nữa, trong lòng Lâm Vân cũng hiểu rõ, sáng nay trong nhà vệ sinh ở Tòa án, Chu thiếu đã buông lời thô tục, với tính cách của loại người như Chu thiếu, chắc chắn hắn sẽ không bỏ qua, hắn nhất định sẽ trả thù Lâm Vân.
Huống chi, hắn đã nhiều lần đối đầu với Lâm Vân, mối thù này, Lâm Vân cũng ghi tạc trong lòng.......
Một trang viên tư nhân lớn ở vùng ngoại ô Đế Đô.
Bên trong một tòa lầu trắng.
Tiểu Điệp cầm trong tay một tờ báo, phía trên đăng tin Tô Yên thắng kiện.
Phía dưới tin tức này, còn có một tin tức khác, tiêu đề là "Tô Yên vừa thắng kiện, đã nhào vào ngực một người đàn ông xa lạ một cách kích động".
Đồng thời, còn có kèm một bức ảnh, chính là cảnh Tô Yên và Lâm Vân ôm nhau.
Lúc này, vị lão bộc đứng ở bên cạnh, không kìm được mà nói ra: "Tiểu thư, cô giúp Lâm Vân tiên sinh giành được Kinh Ngu Lạc Tập Đoàn, mới thành công giúp Tô Yên lật bàn, cô âm thầm bỏ ra, lại thành toàn cho bọn họ, việc này... Có đáng không?"
Trong lòng lão bộc hiểu rõ, Tiểu Điệp chịu bỏ ra nhiều như vậy, là vì trong lòng thích Lâm Vân.
Tiểu Điệp lộ ra một nụ cười bất đắc dĩ: "Ta đã có hôn ước, ta và Lâm Vân ca ca, căn bản không có bất kỳ khả năng nào, thấy hắn có thể vui vẻ hạnh phúc, ta cũng mãn nguyện."
"Tiểu thư, cô nghĩ được như vậy là tốt nhất, làm tiểu thư của đại gia tộc, rất nhiều khi, hôn sự đều là thân bất do kỷ." Lão bộc nói.
Lúc này, cửa phòng khách bị đẩy ra, một người đàn ông trung niên, sải bước đi vào.
Người đàn ông trung niên có một khuôn mặt chữ quốc, không giận mà uy, trên người còn có một khí chất của người bề trên, khí thế vô cùng mạnh mẽ, tạo cho người ta một cảm giác áp bức rất lớn.
"Lão gia." Lão bộc thấy người đàn ông trung niên thì vội vàng cúi người chào.
Còn có những người hầu khác trong phòng cũng vội vàng hành lễ với người đàn ông trung niên này.
Hắn, chính là gia chủ Nam Cung gia tộc - Nam Cung Chính, cũng là cha ruột của Tiểu Điệp.
Tiểu Điệp thấy cha mình đến, liền tranh thủ giấu tờ báo đang cầm trong tay ra sau lưng, sau đó cười đứng dậy nói: "Cha, người tới rồi."
Khuôn mặt uy nghiêm của Nam Cung Chính, đi đến trước mặt Tiểu Điệp, rồi nở nụ cười hiền từ.
"Tiểu Điệp à, mấy ngày nữa có một buổi tiệc rượu, lúc đó vị hôn phu của con là Công Tôn Lưu Vân, cũng sẽ tham gia buổi tiệc này, khi đó con cùng ta đi, vừa hay con có thể tiếp xúc với nó cho tốt." Nam Cung Chính vừa cười vừa nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận