Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 287: ngoài ý liệu kết quả

Chương 287: Kết quả ngoài dự kiến
Lâm Vân vừa nói, vừa đưa tay di chuyển đến giữa, lật tấm bài poker ở giữa lên, đập vào mắt mọi người là một lá A.
Ngay sau đó, Lâm Vân lại đưa tay sang phải, nhanh chóng lật lá bài bên phải lên.
Mọi người tập trung nhìn vào, lá này cũng là A.
“Trong ba lá bài này, có tổng cộng hai lá A và một lá K. Nếu giữa và bên phải đều là A, vậy thì ta chọn lá bài bên trái kia, hiển nhiên là K, cũng không cần ta phải tiếp tục nữa chứ?” Lâm Vân vừa cười vừa nói.
Nụ cười trên mặt Diệp Như Long vốn có bỗng nhiên biến sắc.
“Ngươi… Ngươi…” Sắc mặt Diệp Như Long tím tái, lắp bắp không nói nên lời.
K bị Diệp Như Long đánh tráo đi, ba lá bài này đều là A. Hắn để Lâm Vân lật ra K, thì Lâm Vân dù có lật thế nào cũng khó có thể lật ra được K.
Nhưng hắn không ngờ, Lâm Vân lại chơi phản lại mánh của hắn, lật ra hai lá A, rồi chỉ vào lá cuối cùng và nói, đó chính là K!
“Sao vậy, có vấn đề gì không? Hay muốn ta lật bài lên cho mọi người kiểm chứng thử?” Lâm Vân cười nói.
“Không… Không cần.” Diệp Như Long gượng cười.
Nếu lật ra thì mọi người sẽ thấy đó vẫn là A, vậy thì mọi người sẽ biết hắn gian lận mất!
“Đã vậy thì tức là ta thắng rồi chứ?” Lâm Vân cười nói.
Diệp Như Long không nói gì, chỉ là sắc mặt càng trở nên khó coi.
Xôn xao!
Nhìn thấy kết quả lật bài, xung quanh lập tức xôn xao.
“Ở giữa và bên phải đều là A, vậy thì bên trái chắc chắn là K rồi, thật không ngờ, K lại thật sự ở bên trái!”
“Nói vậy, Lâm Vân thắng thật rồi!”
“Kết quả này thật quá sức tưởng tượng!”
Không ai nghĩ rằng, K lại thật sự ở bên trái.
Liễu Chí Trùng thấy Lâm Vân thắng ván này, trong lòng rốt cuộc thở phào một hơi.
“Oa! Vậy mà thắng!” Triệu Linh lại càng cao hứng hoan hô.
Triệu Linh lao đến trước mặt Lâm Vân, kích động nói: “Lâm Vân, làm sao anh đoán được K ở bên trái vậy? Anh thật sự quá thần kỳ!”
“Chẳng lẽ khi Diệp Như Long đổi chỗ, các người không để ý nhìn sao? Hắn đổi chậm lắm, chỉ là đổi K sang bên trái thôi.” Lâm Vân dang tay nói.
“Chỉ đơn giản vậy thôi?” Triệu Linh ngạc nhiên không thể tin nổi.
“Chỉ đơn giản vậy thôi mà. Chỉ có thể nói Diệp Như Long đó quá ngu thôi, chuyện dễ dàng vậy mà mọi người đều nhìn rõ mồn một rồi, hắn vẫn cứ khăng khăng muốn bắt ta đoán, còn đặt cược lớn như vậy, vậy thì ta chỉ đành thuận theo ý hắn vậy.” Lâm Vân nói nhẹ tênh.
“Hì hì, đúng vậy, đúng vậy,” Triệu Linh cười liên tục gật đầu.
Người xung quanh cũng nhao nhao gật đầu.
“Diệp Như Long vậy mà thật chỉ đổi chỗ bình thường thôi sao? Vậy mà thật sự để K di chuyển sang bên trái, hắn… hắn đây là coi người khác là ngu ngốc sao?”
“Bây giờ xem ra, Diệp Như Long đang tự đào hố chôn mình rồi.”
Mặc dù Diệp Như Long đã động tay chân.
Nhưng lúc này trong mắt mọi người, Diệp Như Long lại không hề động tay chân, vậy mà thật sự chuyển K sang bên trái.
Cho nên mọi người bây giờ lại thấy Diệp Như Long quá ngu xuẩn, vậy mà tự đào hố chôn mình.
“Chết tiệt! Đáng c·h·ế·t, hỗn đản!”
Diệp Như Long nghe được tiếng bàn tán xung quanh, trong mắt hắn đã bùng lên ngọn lửa giận vô tận.
Hắn đã thiết kế cái bẫy hoàn hảo như vậy, hắn đã đào một cái hố lớn như vậy, vốn muốn chôn Lâm Vân.
Kết quả nằm mơ hắn cũng không ngờ rằng, Lâm Vân vậy mà lại phá được thế của hắn, lại quay ngược lại chôn hắn vào cái hố này, để hắn mất mặt trước mặt nhiều người, để mọi người thấy hắn ngu ngốc.
Mà hắn còn phải chịu quả đắng này!
Lúc này, Lâm Vân lại một lần nữa đi tới trước mặt Diệp Như Long.
“Diệp Như Long, nếu ta thắng, vậy thì anh cũng nên thực hiện thỏa thuận cá cược chứ? Ta nghĩ anh chắc sẽ không quỵt chứ? Dù sao chúng ta đã ký hiệp ước rồi.”
Lâm Vân vừa nói vừa giơ cái hiệp ước trong tay lên.
Theo như thỏa thuận cá cược trước đó, nếu Diệp Như Long thua, vậy thì Diệp gia phải lập tức hủy bỏ việc chèn ép Hoa Đỉnh, cộng thêm đưa cho Lâm Vân 30 tỷ, và cho Lâm Vân tát hắn một cái.
“Ngươi…”
Diệp Như Long nghiến răng, hai mắt đỏ ngầu, đối với Diệp Như Long mà nói, việc thực hiện cá cược và mất tiền bạc chỉ là một phần, quan trọng nhất là việc mất đi tôn nghiêm.
Đặc biệt là yêu cầu Lâm Vân tát mình một cái, phải biết, xung quanh đây đều là những ông lớn trong giới chính thương Kim Đô.
Ngay trước mặt những người đó, nếu bị tát một cái thì Diệp Như Long còn mặt mũi nào?
Nhưng nếu hắn không đồng ý, những ông lớn trong giới chính thương này sẽ nói, hắn Diệp Như Long chơi không lại, thua cá cược mà không giữ lời hứa.
“Diệp Như Long, trước hết thực hiện cái tát kia đi.” Lâm Vân vừa cười vừa nói.
Nói xong, Lâm Vân liền trước sự chứng kiến của một đám ông lớn trong giới chính thương, vung tay tát vào mặt Diệp Như Long một cái.
“Bốp!”
Tiếng tát vang dội, vang khắp bốn phía, cái tát này của Lâm Vân, gần như đã dùng hết toàn bộ sức lực, chính là muốn phát tiết hết ngọn lửa giận đang dồn nén trong lòng.
Chỉ trong chớp mắt, trên mặt Diệp Như Long hiện lên năm ngón tay hằn rõ.
“Trước đó ngươi bóp tay ta, một tát này coi như trả lại cho ngươi!” Lâm Vân híp mắt lạnh giọng nói.
“Ngươi… Ngươi vậy mà có gan đánh ta!”
Con ngươi Diệp Như Long co rút đáng sợ, trong mắt lóe lên ngọn lửa giận vô tận, nắm đấm cũng nắm chặt kêu răng rắc.
Diệp Như Long là một người cực kỳ sĩ diện, trước mặt nhiều danh nhân Kim Đô như vậy, bị Lâm Vân tát một cái, chuyện này khiến hắn còn mặt mũi nào nữa?
“Sao, muốn động thủ đánh nhau à? Ông đây không phải không có người!” Giọng Lâm Vân vang dội.
Sau khi Lâm Vân nói xong, Cô Lang lập tức tiến lên một bước, ra vẻ như sẵn sàng giao chiến với Diệp Như Long bất cứ lúc nào.
Trong phút chốc, bầu không khí căng thẳng.
“Hai vị công tử bớt nóng giận, hôm nay là tiệc rượu từ thiện, ai cũng không được gây chuyện, đánh nhau càng không được phép xảy ra.” Trịnh lãnh đạo tiến lên nói.
Địa vị của Trịnh lãnh đạo, đặt ở thời cổ đại đó chính là Đại tướng trấn giữ biên cương, cho dù là Diệp gia hay Liễu Chí Trùng cũng phải e ngại mấy phần.
Lời ông vừa dứt, toàn trường liền im lặng trở lại.
“Trịnh thúc thúc, con… con đương nhiên sẽ không động thủ.” Diệp Như Long gượng cười.
“Vậy là tốt rồi, Diệp Như Long à, dù sao ván cược này cũng là do chính con bày ra, dù thắng hay thua, con cũng phải gánh chịu.” Trịnh lãnh đạo nói.
“Trịnh thúc thúc dạy phải!” Diệp Như Long chỉ còn biết nghiến răng gật đầu.
Ngay sau đó, Diệp Như Long quay đầu nhìn về phía Lâm Vân.
“Lâm Vân, mối thù này, Diệp Như Long ta nhớ kỹ! Dù ta không ra tay ở đây thì sau này ta cũng nhất định sẽ trả lại gấp bội!” Giọng Diệp Như Long sắc bén.
“Thật sao, vậy thì ta chờ, Lâm Vân ta cũng không phải dạng vừa đâu!” Lâm Vân híp mắt lạnh giọng đáp.
Sau đó, Lâm Vân lại lắc lắc cái hiệp ước trong tay, nói: “Ngoài ra, theo hiệp ước thì Diệp gia các anh nhất định phải chấm dứt ngay việc chèn ép giá của Hoa Đỉnh, còn phải đưa cho tôi 3 tỷ nữa, hy vọng trước ngày mai anh sẽ thực hiện đầy đủ, nếu không thì cũng chỉ có thể ra tòa.”
“Lâm Vân, cậu cứ chờ đó! Chuyện hôm nay chưa xong đâu!”
Diệp Như Long nói xong liền quay người rời đi, hắn vừa mới mất mặt như vậy, đương nhiên không thể nào ở lại được nữa.
Lâm Vân cũng không sợ Diệp Như Long dám quỵt, mình có hiệp ước đây, còn có nhiều người xung quanh chứng kiến, nếu thật ra tòa, kẻ thua chắc chắn là Diệp Như Long!
Trong cuộc đấu vừa rồi, hiển nhiên Lâm Vân đã giành được thắng lợi hoàn toàn.
Mối thù lúc trước bị bóp tay, Lâm Vân cũng đã trả lại đủ!
Sau khi Diệp Như Long rời đi, mọi người cũng nhao nhao tản ra, nhưng mọi người vẫn còn bàn tán sôi nổi về những chuyện vừa xảy ra.
Trước khi Lâm Vân đồng ý đánh cược với Diệp Như Long, mọi người đều cảm thấy Lâm Vân quá ngốc, nhưng bây giờ thì ai cũng hiểu rõ câu thắng làm vua thua làm giặc, không ai còn thấy Lâm Vân khờ khạo nữa, mà ngược lại Diệp Như Long lại bị mọi người nhất trí cho là quá ngu.
Khu nghỉ ngơi trong sảnh tiệc.
Lâm Vân, Liễu Chí Trùng, Triệu Linh, Triệu lão gia tử và một vài ông lớn trong giới chính thương thân thiết với họ đều đang ở đây.
“Lâm Vân, cái bẫy mà Diệp Như Long vừa giăng ra, chắc chắn không đơn giản như vậy đâu, hắn tuyệt đối sẽ không ngốc đến nỗi thực sự để K ở bên trái nhất cho con lật. Nói thử xem, rốt cuộc là chuyện gì?” Liễu Chí Trùng hỏi.
Liễu Chí Trùng buôn bán nhiều năm, với trí tuệ của ông, tuyệt đối không tin mọi chuyện sẽ đơn giản như vậy.
Liễu Chí Trùng vừa hỏi, Triệu Lão gia tử và những ông lớn trong giới chính thương khác cũng mang vẻ nghi hoặc giống nhau, đều nhìn về phía Lâm Vân.
Bọn họ đều là những con cáo già cả rồi, đương nhiên cũng không tin mọi chuyện vừa rồi lại đơn giản như vậy.
“Nếu ông ngoại đã hỏi, vậy cháu xin nói thẳng. Vừa rồi Diệp Như Long nếu đã dám bày trò, dám định kèo cá cược lớn như vậy với cháu, chắc chắn không đơn giản đâu.” Lâm Vân nói.
Lâm Vân tiếp tục nói: “Vừa rồi có ba lá bài, nếu Diệp Như Long tráo bài thì cho dù hắn có giở trò, đổi K sang những vị trí khác, thì cháu cũng có một phần ba tỷ lệ lật ra được.”
Mọi người nhao nhao gật đầu, đúng là vậy.
“Nhưng, Diệp Như Long đã dám tự tin chơi với cháu như vậy thì cháu kết luận, hắn tuyệt đối sẽ không để cháu có một phần ba tỷ lệ thắng, hắn muốn tỉ lệ thắng của cháu bằng không!” Lâm Vân nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận