Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 186: xảo ngộ Giang Tổng Giam

Chương 186: Tình cờ gặp gỡ Giang Tổng Giám
Trong bữa tối tại nhà Lưu Mẫn, Lưu Mẫn và mẹ cô luôn nhiệt tình chiêu đãi Lâm Vân. Sau khi rời khỏi nhà Lưu Mẫn thì đã hơn chín giờ tối. Đi trên đường, Lâm Vân đang nghĩ sẽ bắt taxi về khách sạn.
“Ơ?”
Lâm Vân vừa đi vừa nghĩ, đột nhiên phát hiện phía trước có một bóng hình quen thuộc.
“Bóng dáng này, sao có chút giống Giang Tổng Giám!”
Lâm Vân dù cảm thấy giống nhưng không dám chắc, bèn bước nhanh tới trước xem có đúng là nàng không.
“Giang Tổng Giám, thật là cô!”
Lâm Vân đi tới thì phát hiện đúng là Giang Tĩnh Văn, vị tổng giám đã giúp mình rửa oan hôm nay. Chỉ là, Giang Tĩnh Văn đang cầm một chai Whisky, vừa đi vừa uống rượu.
“Anh là… nhân viên quét dọn hôm nay?” Giang Tổng Giám cũng nhận ra Lâm Vân.
“Đúng là tôi, Giang Tổng Giám, trời tối như vậy, sao cô lại một mình ở đây? Như vậy rất không an toàn, hay là tôi đưa cô về nhà nhé.” Lâm Vân nói.
Giang Tĩnh Văn lúc này đang mặc một bộ váy dài màu đen, vốn đã là một vưu vật, giờ lại thêm chút hơi men càng làm người ta thèm thuồng. Vào đêm khuya khoắt thế này, nếu gặp kẻ xấu có ý đồ bất chính, hậu quả khó lường.
“Đừng quản tôi, đó là việc của tôi!” Giang Tĩnh Văn nói rồi lại uống một ngụm rượu.
“Xem ra là gặp phải chuyện gì rồi.” Lâm Vân lẩm bẩm.
Lúc này, Giang Tĩnh Văn đột nhiên dừng bước, quay đầu nhìn Lâm Vân.
“Anh đi cùng tôi đến quán bar uống vài ly được không?” Giang Tĩnh Văn nói.
Lâm Vân hơi giật mình, nàng vậy mà lại muốn mình đi uống rượu cùng nàng sao?
Ngay sau đó, Lâm Vân lắc đầu: “Giang Tổng Giám, cô uống đủ nhiều rồi, uống nữa không hay đâu.”
“Anh không muốn à? Vậy thì thôi, tôi tự đi vậy.” Giang Tĩnh Văn vừa nói vừa tiếp tục bước đi.
Nhìn bóng lưng Giang Tĩnh Văn bước đi, Lâm Vân do dự một chút rồi đuổi theo.
“Giang Tổng Giám, được thôi! Tôi đi quán bar uống rượu cùng cô!” Lâm Vân nói.
Ý nghĩ của Lâm Vân rất đơn giản, dù mình có đi hay không thì xem ra Giang Tĩnh Văn vẫn sẽ đi uống rượu ở quán bar. Mà với trạng thái hiện tại của Giang Tĩnh Văn, nếu còn uống thêm thì sẽ như thế nào? Lâm Vân không dám nghĩ. Thà mình đi cùng, lỡ có chuyện gì Lâm Vân cũng có thể bảo vệ cô ấy. Dù sao thì ban ngày nàng đã giúp Lâm Vân, và Lâm Vân cũng thấy nàng là một người quản lý tốt. Đương nhiên, một cô gái xinh đẹp vốn đã dễ khiến người khác có hảo cảm, huống chi là một vưu vật quyến rũ như Giang Tĩnh Văn? Đây cũng là một yếu tố tiềm ẩn. Lâm Vân không muốn nàng gặp chuyện không hay ở quán bar.
.......
Tại một quán rượu.
Trong quán nhạc heavy metal đinh tai nhức óc. Ở sàn nhảy của quán bar, một cô gái ăn mặc hở hang đang uốn éo quanh một cây cột sắt. Xung quanh rất nhiều đàn ông đang hò hét, hoặc là nhảy nhót theo nhạc, trong đó không ít người là những nhân viên công sở ăn mặc lịch sự, nhưng lúc này lại hoàn toàn khác.
Tại quầy bar.
“Hai ly Whisky, cảm ơn!” Giang Tĩnh Văn đưa tiền cho bartender.
Rất nhanh, hai ly Whisky được đặt trước mặt Lâm Vân và Giang Tĩnh Văn. Giang Tĩnh Văn cầm lấy ly Whisky rồi một hơi uống cạn. Whisky vốn là loại rượu mạnh, Giang Tĩnh Văn cứ một ly một hơi thế này khiến Lâm Vân cũng lo lắng.
Đặt ly xuống, Giang Tĩnh Văn liếc mắt đưa tình với Lâm Vân, giọng điệu mềm mại nói:
“Tôi nhớ không nhầm thì anh tên Lâm Vân đúng không? Uống cùng tôi nhé.”
“Được, tôi uống.” Lâm Vân không nói nhiều, trực tiếp uống cạn ly Whisky.
“Thêm hai ly nữa!” Giang Tĩnh Văn lại đưa tiền cho bartender.
Bartender nhận tiền rồi lại rót rượu cho Giang Tĩnh Văn.
“Giang Tổng Giám, cô có thể nói cho tôi biết đã xảy ra chuyện gì được không?” Lâm Vân mở miệng hỏi.
Theo Lâm Vân thì, Giang Tổng Giám uống rượu như thế chắc chắn là có chuyện gì đó xảy ra, và nó đã gây ra một cú sốc không nhỏ đối với nàng.
“Bạn trai tôi ngoại tình, mà đối tượng ngoại tình lại chính là bạn thân của tôi, anh thấy buồn cười không?”
Nói xong, Giang Tĩnh Văn lại cầm ly rượu lên, uống cạn ly Whisky.
“Cô bị bạn trai phản bội sao?” Lâm Vân giật mình.
Lâm Vân nhớ ban ngày ở công ty, Trịnh Cường đã từng nói với Lâm Vân rằng Giang Tĩnh Văn có bạn trai, và thân phận địa vị của bạn trai cô ấy chắc hẳn không tầm thường.
Ngay sau đó, Lâm Vân cười khổ nói: “Giang Tổng Giám, hắn lại bỏ mặc một mỹ nữ như cô, mà đi ngủ với những người phụ nữ khác sao?”
“Đàn ông không phải đều như vậy sao?” Giang Tĩnh Văn lắc đầu cười một tiếng.
Sau khi nói xong, Giang Tĩnh Văn trực tiếp cầm ly Whisky trước mặt Lâm Vân, uống cạn không còn một giọt.
Đặt ly xuống, Giang Tĩnh Văn mặt mũi đỏ bừng tiếp tục nói: “Tôi đã nói, trước khi kết hôn tôi sẽ không trao lần đầu tiên cho anh ta, không ngờ anh ta lại phản bội tôi, ngủ với hết người phụ nữ này đến người phụ nữ khác, mà không chỉ có một người!”
“Buồn cười hơn là, tôi hỏi anh ta vì sao, anh ta lại nói là chỉ để tìm khoái cảm! Còn lớn tiếng nói rằng ai bảo tôi không cho anh ta, anh ta chỉ có thể làm thế!”
“Tôi coi như nhìn rõ anh ta rồi, hắn chính là tên khốn! Đồ súc sinh!”
Khi nói lời cuối, Giang Tĩnh Văn gần như gào thét trong cơn cuồng loạn.
“Giang Tổng Giám, tôi biết trong lòng cô lúc này chắc chắn rất khó chịu.” Lâm Vân nói.
Lâm Vân tiếp tục nói: “Nhưng ít nhất cô cũng đã nhìn rõ con người hắn, nếu đợi đến sau khi kết hôn mới biết, nỗi đau đó còn lớn hơn gấp nhiều lần.”
Giang Tĩnh Văn nở một nụ cười khó coi rồi quay sang bartender nói:
“Cho tôi một ly trăm-cộng-một-tạc-đạn.”
“Thưa cô, cô... Cô muốn một ly trăm-cộng-một-tạc-đạn sao?” Bartender không kìm được hỏi.
Bartender chỉ cảm thấy, vị mỹ nữ trước mặt kia quá điên cuồng rồi? Trăm-cộng-một-tạc-đạn, nguyên liệu là rum Bacardi 151, Bacardi trắng, và Bacardi đen, tất cả đều là rượu Rum, trộn lại với nhau cùng đá. Nguyên liệu chính là rum Bacardi 151 có nồng độ cồn lên đến 75.5 độ, một ly cocktail có màu sắc giống trà đen, độ cồn cao như thế, chẳng khác nào một quả bom xăng! Vì thế nên mới có cái tên tạc đạn! Loại rượu mạnh như thế này, cho dù là rất nhiều đàn ông cũng khó mà uống nổi, huống chi là một người phụ nữ.
“Tiền không thiếu của anh, nhanh lên cho tôi!” Giang Tĩnh Văn ném tiền lên bàn.
“Được, cô chờ một chút!”
Bartender gật đầu, nếu khách hàng đã kiên quyết muốn vậy, thì đương nhiên anh ta không thể không pha chế. Rất nhanh, một ly trăm-cộng-một-tạc-đạn được đặt trước mặt Giang Tĩnh Văn.
Giang Tĩnh Văn không nói hai lời, ực ực uống cạn.
“Khụ khụ!”
Uống được một nửa, Giang Tĩnh Văn bị rượu mạnh sặc đến ho sặc sụa.
“Giang Tổng Giám, cô không uống được đâu!”
Lâm Vân liền giật lấy ly trăm-cộng-một-tạc-đạn đó rồi uống hết nửa ly còn lại.
Rượu này quả nhiên là mạnh, vừa uống xong nửa ly, Lâm Vân lập tức cảm thấy bụng nóng ran, cổ họng thì như bốc khói.
“Lâm Vân, ly rượu này tôi đã uống rồi, trên đó còn dấu môi của tôi đấy, anh... Anh không thấy ghê sao?” Giang Tĩnh Văn quyến rũ nhìn Lâm Vân.
“Tôi không nghĩ nhiều vậy, nhưng tôi sẽ không thấy ghê.” Lâm Vân nói.
Lúc nãy Lâm Vân uống thì thật sự không nghĩ nhiều vậy. Giang Tĩnh Văn quyến rũ như thế, tự nhiên sẽ khiến người khác chú ý, những người đàn ông đi lại trong quán bar đều sẽ không kìm lòng được mà liếc nhìn Giang Tĩnh Văn vài lần. Nàng xinh đẹp như vậy, khiến không ít đàn ông phải đỏ mắt.
Đúng lúc này, một người đàn ông đi tới trước mặt Giang Tĩnh Văn.
“Mỹ nữ, tôi có thể mời cô một ly được không?” Trên mặt người đàn ông nở một nụ cười tươi tắn, một bộ dạng rất lịch sự.
Người đàn ông chủ động bắt chuyện, đồng thời còn vô tình hay cố ý đặt chùm chìa khóa xe Maserati lên quầy bar.
“Vậy anh phải hỏi bạn trai tôi xem anh ấy có đồng ý không đã!”
Giang Tĩnh Văn hơi say nói rồi đưa tay ôm lấy vai Lâm Vân.
Người đàn ông liếc nhìn Lâm Vân, rồi lạnh lùng nói: “Cậu em, cậu may mắn thật đấy, mặc thế này mà vẫn cua được người đẹp.”
Rõ ràng gã đàn ông này đang rất ghen tị với Lâm Vân.
“Biết sao được, tôi có số may mắn mà!” Lâm Vân cười nói.
Nghe vậy, người đàn ông chỉ đành hậm hực bỏ đi.
Đúng lúc này, Giang Tĩnh Văn đột nhiên ôm lấy cổ Lâm Vân, tiến đến sát mặt Lâm Vân, quyến rũ nói:
“Lâm Vân, anh thấy tôi đẹp không?”
Hai người gần đến nỗi Lâm Vân hoàn toàn cảm nhận được hơi thở của Giang Tĩnh Văn và hương thơm trên người nàng. Lâm Vân nuốt nước bọt: “Giang Tổng Giám, cô đừng đùa như vậy, tôi chỉ là nhân viên quét dọn thôi mà!”
Giang Tĩnh Văn đây coi như là đang trêu chọc mình sao? Dù nàng đang trong tình trạng say rượu, nhưng ở trạng thái này nàng lại càng trở nên quyến rũ hơn...... Với một chàng trai trẻ nhiệt huyết như Lâm Vân mà nói, thật sự làm cho tim anh đập rộn lên!
“Tôi hỏi anh có thấy tôi đẹp không?” Giang Tĩnh Văn với ánh mắt đầy ma mị lại hỏi.
“Đẹp... đẹp!”
Lâm Vân đành phải thành thật trả lời.
“Vậy đêm nay anh ở lại với tôi nhé?” Giang Tĩnh Văn phả vào mặt Lâm Vân một hơi thở thơm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận