Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 622: lên như diều gặp gió

Đám người thấy Lưu Ba Chân đi đến trước mặt họ, lại càng luống cuống, thậm chí có chút đứng ngồi không yên, có chút không biết phải làm sao, thân phận của Lưu Ba thật sự khiến họ áp lực tâm lý quá lớn. Mọi người đều bất giác im lặng, không dám nói thêm, sợ lại vì vậy mà đắc tội Lưu Ba bề trên. Sau khi Lưu Ba đi tới, lại trực tiếp đi đến trước mặt Lâm Vân. "Vân Ca, cuối cùng ngươi cũng đã về!" Lưu Ba tươi cười nghênh đón Lâm Vân. "Lâm Đổng!" Hai vệ sĩ phía sau Lưu Ba vội cúi người chào Lâm Vân. Tình huống gì đây? Đám người nhìn thấy cảnh này đều ngây ra! Tổng giám đốc của Vân Diệu Tập Đoàn, Lưu Ba vậy mà gọi hắn là ca? Hai vệ sĩ kia lại gọi hắn là Lâm Đổng sự trưởng? Họ bỗng nhớ ra, chủ tịch của Vân Diệu Tập Đoàn, hình như họ Lâm, được người gọi là Lâm Gia! Chẳng lẽ nói... hắn chính là chủ tịch Lâm Vân của Vân Diệu Tập Đoàn? Mọi người nghĩ đến đây thì trong lòng đều trào dâng kinh đào hải lãng! Trời ạ, Lâm Gia lừng lẫy vậy mà lại ngồi cùng xe với họ? Họ tuyệt đối không ngờ, người trẻ tuổi ăn mặc bình thường như vậy lại là một nhân vật tầm cỡ ngưu bức như thế. Đường Thiên Hoa đứng cạnh Lâm Vân cũng hoàn toàn kinh hãi trợn to mắt, ngơ ngác đứng tại chỗ. Đặc biệt là nam thanh niên đeo bông tai và cô gái xinh đẹp, sau khi biết được thân phận của Lâm Vân, cả hai chỉ cảm thấy như bị sét đánh giữa trời quang! Nam đeo bông tai vốn đang gọi điện thoại, nhưng chiếc điện thoại trên tay hắn đã “đông” một tiếng rơi xuống đất, vỡ tan tành. Trời ạ, bọn họ vậy mà lại đắc tội Lâm Gia của Vân Diệu Tập Đoàn? Hai người nghĩ tới đây thì cảm thấy trời đất quay cuồng, người mất trọng lượng, phảng phất tận thế hàng lâm, thế giới sụp đổ. Cô gái xinh đẹp thậm chí trực tiếp tê liệt ngã xuống đất, trên mặt đầy tuyệt vọng. Lúc này Lâm Vân không thèm để ý đến hai con tép riu này. "Lưu Ba, ta chỉ bảo ngươi phái xe tới thôi, sao ngươi lại đích thân đến vậy." Lâm Vân nói. "Vân Ca người đã về, ta đương nhiên muốn đích thân đến đón chứ!" Lưu Ba cười đáp. "Nghe nói Vân Diệu Đại Hạ đã xây xong rồi, nhanh thật đấy, hai tháng đã xong, nghe nói còn lập nhiều kỷ lục nữa." Lâm Vân cười vỗ vai Lưu Ba. "Vân Ca muốn nhanh, ta đương nhiên phải làm theo rồi." Lưu Ba cười nói. Dừng một chút, Lưu Ba cười nói tiếp: "Vân Ca, đi thôi, ta đưa người đi tham quan Vân Diệu Đại Hạ!" "Được, nhưng ta phải giải quyết chút việc nhỏ đã." Lâm Vân nói. "Sao vậy Vân Ca, có người chọc ngươi sao?" Lưu Ba vội hỏi. "Không sai, có hai con ruồi ồn ào, nhất định cứ bổ vào người ta làm phiền." Lâm Vân buông tay. "Vân Ca, chuyện nhỏ nhặt này sao có thể để người động thủ?" Lưu Ba nói. Ngay sau đó, Lưu Ba khoát tay. Hai vệ sĩ phía sau Lưu Ba hiểu ý gật đầu, rồi xông thẳng về phía đôi tình nhân kia. Lâm Vân không nói thêm gì, thấy đôi tình nhân này phách lối ngạo mạn, chắc chắn không ít lần bắt nạt người khác, Lâm Vân rất ghét loại người này nên muốn cho bọn chúng chút giáo huấn. Lúc này, xe Bentley đã mở cửa trước mặt Lâm Vân. "Vân Ca, lên xe thôi." Lưu Ba mở cửa xe. Lâm Vân không lập tức lên xe mà quay sang nhìn Đường Thiên Hoa cao lớn. "Huynh đệ, cùng ta đi tham quan Vân Diệu Đại Hạ nhé, sao nào?" Lâm Vân mỉm cười mời. "Ta... Ta sao? Ta... Ta có thể ư?" Đường Thiên Hoa nghe thấy lời Lâm Vân thì kinh hãi mừng rỡ. "Đương nhiên, đi theo ta đi, không phải ngươi đến đế đô tìm việc làm sao? Ta tiện thể giúp ngươi sắp xếp." Lâm Vân vừa nói vừa trực tiếp kéo Đường Thiên Hoa lên, đi về phía xe Bentley. "Anh chàng này đúng là gặp được quý nhân rồi!" "Đúng đúng đúng, anh chàng này vậy mà lại leo lên được chủ tịch của Vân Diệu Tập Đoàn, sau này e là phải phất lên như diều gặp gió, hâm mộ quá đi!" Những hành khách vừa xuống xe không ngừng hâm mộ nhìn Đường Thiên Hoa lên xe. Về phần đôi tình nhân trêu chọc Lâm Vân thì tự nhiên bị hai vệ sĩ hành hung, chúng thậm chí không dám hé răng, chỉ dám ngoan ngoãn chịu trận, vì chúng biết, thế lực của Vân Diệu Tập Đoàn ở đế đô mạnh đến mức nào, hậu quả chống lại Vân Diệu Tập Đoàn chúng không dám tưởng tượng... Lâm Vân dẫn Đường Thiên Hoa lên chiếc Bingley phiên bản dài được thiết kế riêng. Đường Thiên Hoa nhìn đồ vật xa hoa bên trong xe thì liên tục tặc lưỡi, chỗ nào cậu ta từng được ngồi xe tốt thế này? Sau khi ba người Lâm Vân ngồi vào trong xe, xe liền khởi động, chạy khỏi nhà ga, hướng đến Vân Diệu Đại Hạ. "Lưu Ba, chiếc Bingley phiên bản dài đặt riêng này tốn không ít tiền nhỉ?" Lâm Vân hỏi. Lâm Vân vừa nãy đã quan sát qua, chiếc Bingley phiên bản dài đặt riêng này không chỉ được dát vàng toàn bộ, mà còn được khảm kim cương. Bên trong xe càng xa hoa, ghế ngồi mát xa hạng nhất như khoang máy bay, thêm vào đó là dãy ghế sofa dài, toàn bộ đều được bọc da bê con. Còn có cả máy pha cà phê, hệ thống âm thanh BOSE, WIFI 4G, màn hình tinh thể lỏng 40 inch chạy điện có thể nâng lên hạ xuống (có cả truyền hình vệ tinh) và quầy bar. Đâu đâu cũng toát lên vẻ xa hoa. "Đúng vậy, tốn hơn 80 triệu để đặt làm, dù sao Vân Diệu Tập Đoàn chúng ta giờ lớn mạnh thế này rồi, không thể thiếu một chiếc xe tốt để ra oai mà, đương nhiên tiền này là ta tự móc tiền túi." Lưu Ba vừa cười vừa nói. Trước đó Lâm Vân đã cho Lưu Ba 10 tỷ, anh ta lấy 80 triệu ra mua xe, đương nhiên không tính là gì cả. "Chuyện này, cứ trực tiếp rút tiền từ tài khoản công ty là được, sao lại tự móc tiền túi." Lâm Vân thành thật nói. "Ta cũng sợ dùng tiền công ty mua xe, bị người khác dị nghị thôi." Lưu Ba cười gượng nói. "Với quan hệ của chúng ta thì không cần câu nệ như vậy." Lâm Vân nói. Dừng một chút, Lâm Vân nói tiếp: "Đúng rồi, ta đi vắng khoảng thời gian này, tình hình các mặt thế nào rồi?" "Tình hình các mặt đều rất ổn định, Cô Lang vẫn luôn cung cấp liên tục nguyên liệu cho 'Thần Tiên Nước Phục Dịch', dù trước mắt số lượng anh ta cung cấp vẫn chưa đủ lớn, nhưng cũng đủ để cung ứng cho khách VIP và một bộ phận nhỏ người mua bình thường." Lưu Ba nói. Dừng một chút, Lưu Ba cười nói tiếp: "Trong khoảng thời gian này, nhờ bán VIP mà lại lãi ròng hơn 400 ức rồi, thậm chí có vài phú thương ở nơi khác, vì có được 'Thần Tiên Nước Phục Dịch' nên đặc biệt chạy đến đế đô mở thẻ VIP của Vân Diệu, mua sắm 'Thần Tiên Nước Phục Dịch'." "Vậy sao? Xem ra, chiêu bán VIP của ngươi thật sự là một biện pháp tốt đấy." Lâm Vân nhếch miệng cười nói. Lâm Vân mới rời đi mười ngày, mà chỉ nhờ vào bán thẻ VIP đã lãi ròng hơn 400 ức, thêm vào tiền bán chính bản thân 'Thần Tiên Nước Phục Dịch' và các hoạt động kinh doanh khác ở đế đô, ít nhất phải được 600 ức. Tốc độ kiếm tiền này khiến Lâm Vân cũng phải ngạc nhiên! "Chỉ là sản lượng 'Thần Tiên Nước Phục Dịch' vẫn thấp, cung không đủ cầu, vẫn là vấn đề lớn nhất trước mắt, bằng không, đem bán rộng rãi khắp cả nước, thậm chí cả thế giới thì tốc độ kiếm tiền còn nhanh hơn nhiều lần." Lưu Ba nói. "Ừm, vấn đề sản lượng trước mắt chưa có biện pháp nào tốt, chỉ có thể dựa vào thời gian giải quyết, ta tin rằng sau mấy tháng nữa, sản lượng sẽ dần dần tăng lên." Lâm Vân nói. Các loại thuật luyện đan của Cô Lang ngày càng quen thuộc, Lâm Vân tin rằng sản lượng sẽ tăng lên đáng kể, nhưng đương nhiên, cho dù đến lúc đó, vẫn sẽ không đủ để cung ứng. "Đúng rồi Lưu Ba, giới thiệu cho người một người bạn, đây là Đường Thiên Hoa, bạn ta vừa mới quen trên xe." Lâm Vân chỉ Đường Thiên Hoa. "Đường Thiên Hoa huynh đệ, rất vui được làm quen!" Lưu Ba tươi cười bắt tay. "Lưu tổng, rất vui được gặp anh!" Đường Thiên Hoa vội vàng lau tay mình, sau đó kích động nắm tay Lưu Ba. Đối với Đường Thiên Hoa mà nói, trước kia cậu ta chỉ là một bảo an, nào có tư cách được ngồi trong một chiếc xe sang trọng như thế này, được bắt tay với một nhân vật như Lưu Ba? Đây là điều mà trước kia nằm mơ cậu ta cũng chưa từng nghĩ tới. Vì quá kích động nên tay của cậu ta thậm chí còn có chút run rẩy. "Lưu Ba, đó là một người tài có thể đào tạo, ngươi sắp xếp cho anh ấy một công việc, sắp xếp cho làm tổng giám đốc một thời gian để rèn luyện nhé." Lâm Vân nói. Đường Thiên Hoa có tinh thần trọng nghĩa, người như vậy trong xã hội ngày nay đã hiếm lắm rồi, đã gặp được thì Lâm Vân luôn muốn nâng đỡ người như vậy một chút, bản thân Lâm Vân cũng thiếu người tài có tinh thần trọng nghĩa này. Lâm Vân trước kia cũng là một tên nghèo không tiền không quyền không thế, nên Lâm Vân hiểu, một cơ duyên như thế này có thể thay đổi cả cuộc đời của Đường Thiên Hoa. "Không vấn đề!" Lưu Ba lập tức đồng ý. Lưu Ba biết, Lâm Vân nhìn người xưa nay tương đối chuẩn xác, anh tin tưởng người mà Lâm Vân chọn, chắc chắn không có vấn đề. "Tổng... Tổng giám đốc?" Đường Thiên Hoa nuốt một ngụm nước bọt, cả người ngơ ngẩn. Cậu ta trừ chút võ phòng thân, có thể đánh tầm hai ba người ra thì chẳng có gì xuất chúng, cũng không có quan hệ hay bối cảnh. Cậu ta chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày mình có thể trở thành tổng giám đốc, mà còn là tổng giám đốc của Vân Diệu Tập Đoàn nữa!
Bạn cần đăng nhập để bình luận