Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 158: ngươi không có tư cách quản ta

Chương 158: ngươi không có tư cách quản ta Ngay sau đó, nữ sinh kia lại quay đầu nhìn về phía Lâm Vân, giọng dịu dàng nói: “Anh Lâm Vân, em tên là Nguyên Linh, sinh viên năm ba khoa tài chính kế toán, nếu anh Lâm Vân muốn hẹn em thì cứ tự nhiên nhé.” Nói xong, nữ sinh nọ lại liếc mắt đưa tình với Lâm Vân, sau đó mới rời đi.
Nhìn theo bóng lưng cô gái, Lâm Vân cười khổ.
“Vân Ca, bây giờ anh đi đâu cũng được hưởng diễm phúc cả, lần trước dạ hội hóa trang, thân phận của anh bị bại lộ rồi, lúc đó còn có rất nhiều học sinh trường mình ở đấy, bọn họ đăng lên diễn đàn của trường, bây giờ cơ bản cả trường đều biết thân phận của anh rồi.” Mập nói.
“Thì ra là vậy.” Lâm Vân giật mình gật đầu.
“Lâm Vân, anh còn nhìn!” Vương Tuyết bĩu môi.
“Vân Ca, bà xã ghen rồi, ha ha.” Mập cười.
Lâm Vân cũng lộ vẻ lúng túng.
“Lâm Vân, thân phận của anh chói mắt như vậy, em thật sợ mình không giữ được anh, dù sao trên thế giới này có rất nhiều cô gái ưu tú và xinh đẹp hơn em! Em…” Vương Tuyết cúi đầu nói.
“Nhưng em là người duy nhất, đồ ngốc!” Lâm Vân cười nắm tay Vương Tuyết.
Khi đi ngang qua thư viện của trường, bên ngoài thư viện có rất nhiều người tụ tập, trông rất náo nhiệt.
“Vân Ca, chúng ta đến xem có chuyện gì xảy ra không?” Mập nói.
Lâm Vân gật đầu, sau đó kéo tay Vương Tuyết đi cùng, ba người đi vào đám đông.
“Vân Ca đến rồi! Vân Ca đến rồi!” Sau khi Lâm Vân đến gần, những người vây xem nhìn thấy Lâm Vân thì nhao nhao tránh đường cho anh.
Mọi người bây giờ đều đã biết thân phận của Lâm Vân, cho nên anh muốn đi lên phía trước thì ai dám cản?
Bất quá, mọi người lại xì xào bàn tán.
“Tô Yên chính là người mà Vân Ca để ý, bây giờ Vân Ca đến đây, chắc có kịch hay để xem!” “Đúng vậy đó, lần trước Vân Ca đi tham gia dạ hội hóa trang là vì Tô Yên đấy, lúc đó có tên phú nhị đại muốn tán tỉnh Tô Yên, liền bị Lâm Vân xử lý rồi!” “Nhưng lần này tên phú nhị đại mở xe thể thao Bugatti trị giá mấy chục triệu đó, đây là bản giới hạn đấy, ở Thanh Dương Thị bình thường không thấy loại xe này đâu.” “Hơn nữa, xe này còn mang biển số xe trong tỉnh, chẳng lẽ là công tử nhà nào ở tỉnh tới?” “Lần này, e rằng sẽ có kịch hay để xem!” Lâm Vân nghe được những lời bàn tán xung quanh, không khỏi hơi nhíu mày.
Bugatti? Biển số xe trong tỉnh?
Chẳng lẽ không phải là Diệp Như Long đấy chứ?
Lúc này, Lâm Vân đã đi vào bên trong.
Lâm Vân nhìn kỹ thì đúng là xe của Diệp Như Long!
Trên mặt đất bày đầy hoa hồng đỏ tươi, xếp thành hình trái tim to lớn.
Diệp Như Long mặc âu phục, đứng ở chính giữa.
Thư viện của trường có một màn hình quảng cáo điện tử rất lớn.
Trên màn hình, lúc này đang viết dòng chữ, “Tô Yên em làm bạn gái của anh nhé!” Hiển nhiên, Diệp Như Long đã thuê màn hình quảng cáo này.
Tô Yên, lúc này đang đứng trước mặt Diệp Như Long.
Lâm Vân thấy cảnh này, trong lòng không hiểu sao lại rất khó chịu.
Mặc dù Lâm Vân đã nói, không còn bất kỳ quan hệ gì với Tô Yên nữa.
Nhưng Lâm Vân dù sao cũng đã từng xảy ra chuyện đó với Tô Yên, đây là việc không thể xóa bỏ, nhìn thấy người khác tỏ tình với Tô Yên, Lâm Vân trong lòng có chút không thoải mái!
Huống chi, người tỏ tình với Tô Yên lại là Diệp Như Long mà Lâm Vân căm hận!
“Ồ, đây không phải là Lâm Vân sao?” Diệp Như Long nghe thấy tiếng bàn tán xung quanh bỗng nhiên lớn hơn, hắn quay đầu nhìn lại, vừa vặn nhìn thấy Lâm Vân.
Tô Yên nghe vậy, cũng nhìn về phía Lâm Vân.
Lâm Vân kéo tay Vương Tuyết, trực tiếp đi đến trước mặt hai người.
“Lâm Vân, cô gái này là ai vậy?” Tô Yên nhìn Lâm Vân đang kéo tay Vương Tuyết.
“Giới thiệu với em một chút, đây là bạn gái hiện tại của anh, cô ấy tên Vương Tuyết.” Lâm Vân thản nhiên nói.
Vương Tuyết cũng mỉm cười với Tô Yên nói: “Chào chị Tô Yên, em tên Vương Tuyết.” “Bạn gái?!” Tô Yên nghe đến đây, sắc mặt có chút thay đổi, trong mắt thoáng qua một tia đau khổ, khó chịu, nhưng ngay lập tức lại khôi phục bình thường, không để người khác phát hiện.
“Lâm Vân, chúc mừng anh! Sau này anh không cần phải đeo bám em nữa.” Tô Yên vừa cười vừa nói.
Tô Yên bên ngoài thì đang cười, nhưng trong lòng lại khó chịu, cảm giác như một món đồ quan trọng thuộc về mình bị người khác cướp mất vậy.
“Chị Tô Yên, cảm ơn chị đã nhường Lâm Vân cho em.” Vương Tuyết cười thân thiện.
Vương Tuyết hiểu rõ, Lâm Vân và Tô Yên từng xảy ra quan hệ, đáng lẽ hai người bọn họ phải ở bên nhau, nên trong lòng Vương Tuyết có chút cảm thấy có lỗi với Tô Yên.
Tô Yên nghe vậy, chỉ nở một nụ cười gượng gạo.
Lúc này, Lâm Vân lên tiếng: “Tô Yên, chúng ta bây giờ đã không liên quan, theo lý thì chuyện của em, anh không nên xen vào, nhưng anh vẫn muốn nhắc nhở em một câu, cái tên Diệp Như Long này, không phải là người tốt, em có chọn ai thì cũng đừng chọn hắn.” Lời này vừa thốt ra, sắc mặt Diệp Như Long lập tức trở nên khó coi.
“Thằng nhóc, mày còn dám nói thế hả? Hôm qua cho mày bài học vẫn chưa đủ hay sao?” Diệp Như Long tức giận nắm chặt nắm đấm, định lao vào đấm Lâm Vân.
“Bảo tiêu của tao đang ở gần đây, muốn động thủ với tao thì mày phải đánh được hắn đã rồi nói.” Lâm Vân lạnh giọng nói.
“Mày chỉ biết dựa vào bảo tiêu có thân thủ tốt thôi, không có hắn bảo vệ, cái loại phế vật như mày, tao tùy tiện có thể phế đi!” Diệp Như Long lạnh giọng nói.
“Đáng tiếc, cái loại phế vật như tao, lại hết lần này đến lần khác có người bảo hộ lợi hại hơn cả mày, có tức không?” Lâm Vân cười nói.
Dừng một chút, Lâm Vân tiếp tục nói: “Mày thật sự cho rằng, chuyện ngày hôm qua làm tao sợ hả? Mày thật sự cho rằng, Lâm Vân tao chỉ biết ăn chay hả? Yên tâm đi, tao sẽ cho mày biết, bất luận là ai, kẻ nào đối đầu với Lâm Vân tao, tuyệt đối không có kết cục tốt!” Lâm Vân thẳng lưng, trừng mắt nhìn Diệp Như Long, khí thế không hề thua kém Diệp Như Long.
Lúc này, Tô Yên bên cạnh mở miệng nói: “Lâm Vân, tại sao em phải nghe lời anh! Anh có thể chọn người khác, em cũng có quyền lựa chọn!” Ngay sau đó, Tô Yên quay sang nói với Diệp Như Long: “Diệp Như Long, em đồng ý với anh!” Tô Yên làm như vậy, rõ ràng là đang hờn dỗi với Lâm Vân.
“Tô Yên, em đồng ý với anh sao?” Diệp Như Long vui mừng.
“Em chỉ đồng ý tối nay cùng anh đi ăn cơm thôi, còn chuyện làm bạn gái của anh thì em vẫn còn phải suy nghĩ.” Tô Yên nói.
“Tốt!” Diệp Như Long cười gật đầu, với hắn mà nói, chỉ cần Tô Yên đồng ý đi ăn cơm cùng, thì hắn đã có hy vọng rồi.
“Tô Yên, em thật sự muốn đi ăn cơm với hắn sao?” Lâm Vân cau mày hỏi.
Tô Yên nhíu mày: “Anh cũng không phải bạn trai em, dựa vào cái gì mà anh quản em!” Lâm Vân nghe vậy, chỉ đành nuốt lời đã lên đến miệng xuống.
“Vương Tuyết, chúng ta đi thôi.” Lâm Vân kéo tay Vương Tuyết, đi ra bên ngoài.
Tô Yên nhìn Lâm Vân kéo tay Vương Tuyết, trong lòng liền khó chịu vô cùng.
“Diệp Như Long, chúng ta cũng đi thôi!” Tô Yên có chút tức giận nói.
Ngay sau đó, Tô Yên ngồi vào trong xe Bugatti của Diệp Như Long.
Một màn này lại làm cho các bạn học vây xem bàn tán, bọn họ vốn cho rằng Tô Yên và Lâm Vân là một cặp, kết quả bây giờ lại thành ra như vậy… Sau khi ra khỏi đám đông.
“Lâm Vân, cái tên Diệp Như Long kia, là ai vậy, hắn có thù oán với anh à?” Vương Tuyết tò mò hỏi.
Lâm Vân gật đầu: “Không sai, hôm qua hắn mới phá hỏng một dự án của tập đoàn Hoa Đỉnh, làm Hoa Đỉnh chúng ta tổn thất rất lớn.” “Khó trách anh vừa nãy thấy hắn lại tức giận như vậy.” Vương Tuyết giật mình gật đầu.
“Tên Diệp Như Long này, quá hống hách, anh nhất định phải cho hắn một bài học!” Lâm Vân hung hăng nói.
Nhìn thấy Diệp Như Long hống hách trước mặt mình, Lâm Vân trong bụng liền nổi giận.
Đương nhiên, Lâm Vân tức giận còn có một nguyên nhân khác, đó là vì Diệp Như Long theo đuổi Tô Yên!
Mặc dù Lâm Vân và Tô Yên ngoài mặt đã không còn bất kỳ quan hệ gì.
Nhưng Tô Yên dù sao cũng là lần đầu tiên của anh!
Cho nên, tận sâu trong nội tâm, Lâm Vân vẫn có chút tình cảm với Tô Yên!
Ngay sau đó, Lâm Vân lấy điện thoại ra, gọi cho cá mập trắng, bảo hắn đến nhà hàng gặp mình, có việc muốn giao cho hắn.
Bởi vì bình thường có cô lang bảo vệ, cũng không cần phải để cá mập trắng theo bên người, cho nên sáng nay, Lâm Vân đã sắp xếp cho cá mập trắng vào công ty bảo an Hoa Đỉnh, để hắn làm tổng huấn luyện viên của công ty, huấn luyện các đội viên bên đó, khi nào có việc sẽ gọi hắn đến… Nhà hàng Hoa Kim Thực Phủ.
Đây là một nhà hàng cấp bậc rất cao ở Thanh Dương Thị.
Lâm Vân đưa Vương Tuyết và mập mạp đến nhà hàng.
Ở cửa có hai nhân viên tiếp khách.
Một nam một nữ đi trước Lâm Vân, khi đi tới cửa, hai nhân viên tiếp khách vội cúi người chào, đồng thời nhiệt tình nói: “Hoan nghênh quý khách.” Lúc này, Lâm Vân dẫn theo Vương Tuyết và mập mạp cũng đi tới cửa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận