Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 268: định ngày hẹn Lâm Thanh

Chương 268: Định ngày hẹn Lâm Thanh
Đưa Chu Tĩnh về nhà xong, trời đã xế chiều bốn giờ, Lâm Vân lại lái xe, đi thẳng đến công ty của chị họ Lâm Thanh.
Vì chị họ đang trong giai đoạn khởi nghiệp, nên chỉ thuê văn phòng làm việc trong một tòa cao ốc.
Dưới tòa cao ốc văn phòng.
“Chị Thanh!”
Lâm Vân tươi cười chạy đến trước mặt Lâm Thanh.
“Lâm Vân, có thể gặp được em ở Kim Đô, thật sự rất vui! Đi thôi, chị dẫn em đi ăn tiệc.” Lâm Thanh cười nói.
Hai người gặp nhau, đương nhiên là vô cùng vui vẻ.
Lâm Thanh dẫn Lâm Vân đến một nhà hàng Pháp cao cấp.
Trên thế giới có hai nền ẩm thực nổi tiếng nhất, lần lượt là cơm trưa và các món Pháp, đồ ăn Pháp có ngon hay không thì không cần phải nói nhiều.
Hơn nữa, người Pháp rất coi trọng việc ăn uống, có người còn nói đồ ăn Pháp là những món ăn cao cấp nhất trên thế giới.
Trong nhà hàng.
Khung cảnh nhà hàng rất có phong cách.
“Lâm Vân, đây là nhà hàng Pháp cao cấp nhất ở Kim Đô, mức chi tiêu rất cao, bình thường chị rất ít khi đến ăn, hôm nay chiêu đãi em, nên mới đặc biệt dẫn em đến đây đấy.” Lâm Thanh vừa cười vừa nói.
“Không sao đâu, để em mời khách.” Lâm Vân cười nói.
“Sao được chứ, chị là chị của em mà, hôm nay thế nào cũng phải để chị mời khách, em không được tranh với chị.” Lâm Thanh bĩu môi nói.
Lúc này, nhân viên phục vụ đưa thực đơn lên.
Lâm Vân cầm thực đơn xem thử, thực đơn có hai bản, một bản là tiếng Anh, một bản là tiếng Pháp, Lâm Vân nhìn vào đều thấy choáng váng cả lên.
Trình độ tiếng Anh của Lâm Vân, thực sự rất bình thường.
“Thưa ngài, có cần tôi giới thiệu cho ngài không?” nhân viên phục vụ mỉm cười nói.
Hiển nhiên nhân viên phục vụ nhìn ra Lâm Vân có thể không biết đọc thực đơn, đối với những người mời khách như vậy, họ đều sẽ giới thiệu bằng miệng.
“Không cần đâu, chị Thanh, chị chọn đi.”
Lâm Vân đưa thực đơn cho Lâm Thanh.
Dù sao Lâm Thanh tốt nghiệp Học viện Thương mại Cáp Phất ở Mỹ, trình độ tiếng Anh chắc chắn rất cứng.
“Được, chị chọn.” Lâm Thanh gật đầu.
Sau khi chọn món xong.
“À đúng rồi Lâm Vân, hôm qua chị có hẹn một người bạn, hôm nay để cô ấy đến ăn cơm cùng, em không ngại chứ?” Lâm Thanh nói.
“Chị Thanh, không phải bạn trai của chị đấy chứ?” Lâm Vân nhếch miệng cười một tiếng.
“Nói bậy bạ, đây là con gái, là một người bạn tốt của chị, cô ấy là bạn học của chị ở Cáp Phất.” Lâm Thanh nói.
“Thì ra là vậy.” Lâm Vân gật đầu.
Nghe Lâm Thanh nói đến đây, trong lòng Lâm Vân mới lập tức nghĩ đến, chị họ Lâm Thanh cũng tốt nghiệp Học viện Thương mại Cáp Phất, không biết nàng có quen Chu Tĩnh không.
“Cô ấy là một đại mỹ nữ đấy, có muốn chị tác hợp cho em một chút không?” Lâm Thanh vừa cười vừa nói.
“Chị Thanh, chị đừng trêu em.” Lâm Vân xấu hổ cười một tiếng.
“À đúng rồi chị Thanh, dự án của chị đang thiếu vốn, làm sao rồi?” Lâm Vân mở miệng hỏi thăm.
“Nhắc đến chuyện này, còn phải nhờ vào lần trước ở tiệc sinh nhật ông nội, em cho chị một trăm triệu đấy.”
“Số tiền đó sau khi về đến tài khoản, giúp chị giải quyết được vấn đề tài chính trước mắt, hiện tại dự án đã hoàn thành, APP sắp bắt đầu tiến hành mở rộng, dự tính đầu tư ba mươi triệu để làm mở rộng.” Lâm Thanh nói.
“Ba mươi triệu vốn mở rộng, không đủ đâu.” Lâm Vân nói.
Lâm Vân biết, việc mở rộng là tiêu tiền như nước, mấy chục triệu căn bản không đủ để tiêu, e là chỉ một tuần là đốt hết sạch.
“Chị liên hệ với một bên đầu tư rồi, sau vòng mở rộng ba mươi triệu này, họ bằng lòng đầu tư thêm hai, ba vòng nữa, dự tính khoảng năm trăm triệu, đủ để tiến hành một đợt mở rộng lớn.” Lâm Thanh nói.
Lâm Vân gật đầu.
“À đúng rồi Lâm Vân, sao em đột nhiên chạy đến Kim Đô vậy, có phải định đến Kim Đô phát triển không?” Lâm Thanh tò mò hỏi.
“Ông ngoại bảo em đến Hoa Đỉnh Tổng Công Ty phát triển.” Lâm Vân nói.
“Hả? Nếu chị nhớ không nhầm thì Liễu Chí Trung còn có một đứa cháu trai, em đến tổng công ty, chắc chắn hắn sẽ xem em là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt đấy!” Lâm Thanh nói.
“Không sai, lúc đầu ông ngoại muốn bổ nhiệm em làm phó tổng giám đốc Hoa Đỉnh, liền bị hắn và một số người nhà họ Liễu cản trở.” Lâm Vân cười khổ nói.
Lâm Vân tiếp tục nói: “Ông ngoại để ngăn chặn miệng của những người đó, giao cho em và Liễu Nguyên Hải một nhiệm vụ, phải đào một tài nữ giới kinh doanh đến Hoa Đỉnh, ai đào được thì người đó sẽ thăng chức phó tổng giám đốc, bây giờ em đang đau đầu về chuyện này đây.”
“Hả? Tài nữ giới kinh doanh đó là ai vậy? Mà có thể được Liễu lão gia tử coi trọng như vậy?” Lâm Thanh hiếu kỳ hỏi.
Lâm Thanh vừa dứt lời, điện thoại di động của nàng liền vang lên.
“Lâm Vân, là điện thoại của người bạn chị vừa mới nói với em đó, cô ấy đến rồi, chị ra ngoài đón cô ấy.” Lâm Thanh tươi cười nói.
Nói xong, Lâm Thanh liền đứng dậy, vừa nghe điện thoại vừa đi ra ngoài.
Lâm Vân nghĩ thầm, lát nữa Lâm Thanh và bạn cô ấy vào đây, nhất định phải hỏi các nàng một chút, có biết Chu Tĩnh không.
Mấy phút sau, cửa nhà hàng bị đẩy ra, Lâm Thanh dẫn theo một bóng người xinh đẹp, đi vào phòng ăn, sau đó đi thẳng vào trong.
Lâm Vân ngẩng đầu nhìn lại, khi nhìn thấy cô gái đang đi bên cạnh Lâm Thanh.
“Là cô ấy! Bạn của chị Thanh, vậy mà… lại là cô ấy!”
Lâm Vân trừng lớn hai mắt, trong mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc.
Bởi vì, cô gái cùng Lâm Thanh đi vào trong không phải ai khác, mà chính là Chu Tĩnh!
Lâm Thanh và Chu Tĩnh vừa nói vừa cười đi đến, đến mức Chu Tĩnh còn chưa để ý đến Lâm Vân.
Hai người họ rất nhanh đã đến trước bàn.
“Chu Tĩnh, chị giới thiệu với em, đây là em họ chị, Lâm Vân!” Lâm Thanh nói.
“Lâm… Lâm Vân!”
Chu Tĩnh bụm miệng, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Lâm Vân.
“Chu Tĩnh, thật sự không ngờ, em lại là bạn tốt của chị họ ta.” Lâm Vân cười gượng nói.
“Lâm Vân, em cũng tuyệt đối không ngờ, anh lại là em họ của chị Thanh!” Chu Tĩnh che miệng cười nói.
“Hai người… hai người quen nhau sao?” Lâm Thanh càng ngơ ngác, không hiểu chuyện gì xảy ra.
“Không sai, bọn em quen nhau!”
Lâm Vân và Chu Tĩnh đồng thanh nói.
“Cái này… ai có thể nói cho chị biết, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy? Sao chị có cảm giác chỉ có mình chị là mơ mơ màng màng thế?” Lâm Thanh kỳ quái hỏi.
“Chị Thanh, tụi mình ngồi xuống trước, rồi từ từ nói với chị.” Lâm Vân vừa cười vừa nói.
Ba người sau khi ngồi xuống.
“Chị Thanh, có phải lúc nãy chị hỏi em, Liễu lão gia tử bảo em và Liễu Nguyên Hải đi đào tài nữ là ai không? Chính là Chu Tĩnh đây.” Lâm Vân dang hai tay nói.
“Là Chu Tĩnh?” Lâm Thanh kinh ngạc nhìn về phía Chu Tĩnh.
Lâm Vân cũng nhìn Chu Tĩnh, không nhịn được hỏi: “Chu Tĩnh, trước kia em nói em đã hứa muốn đến công ty bạn, cho nên mới không đồng ý với anh, lẽ nào… em muốn đến công ty của chị Thanh sao?”
“Đúng vậy!” Chu Tĩnh gật đầu.
“Cái này… cái này đúng là hài kịch mà, thì ra mọi chuyện là như vậy.” Lâm Vân không khỏi lắc đầu cười.
Mọi chuyện thật quá hài hước, cũng trách Lâm Vân không nghĩ nhiều như vậy.
Thật ra Lâm Vân sớm nên nghĩ ra, người bạn học ở Cáp Phất của Chu Tĩnh có thể là chị họ Lâm Thanh.
“Chị hình như cũng hiểu ra rồi, Lâm Vân em muốn mời Chu Tĩnh về Hoa Đỉnh, Chu Tĩnh vì đã hứa với chị, nên mới từ chối em, đúng không?” Lâm Thanh nói.
“Không sai.” Lâm Vân cười khổ gật đầu.
“Thì ra là thế, chuyện này đúng là hài kịch mà, buồn cười quá.” Lâm Thanh che miệng cười.
“Ai nói không phải chứ, đi một vòng lớn như vậy, cuối cùng lại quanh quẩn ở trên người chị họ.” Lâm Vân dang tay nói.
Lâm Vân trước đó còn nhờ răng độc đi điều tra xem Chu Tĩnh đã hứa với ai, không ngờ lại là chị họ.
Lâm Thanh nhìn về phía Chu Tĩnh, vừa cười vừa nói: “Chu Tĩnh, Hoa Đỉnh rất tốt, hay là… em đến Tập Đoàn Hoa Đỉnh thử sức một phen đi.”
Lâm Thanh vừa rồi đã nghe Lâm Vân nói, việc mời Chu Tĩnh liên quan đến cuộc đối đầu giữa Lâm Vân và Liễu Nguyên Hải, đương nhiên nàng muốn giúp Lâm Vân một tay.
“Nhưng mà, công ty bên chị thì…” Chu Tĩnh nhìn Lâm Thanh.
“Không sao, chị OK, khi nào em rảnh thì đến chỉ đạo một hai là được rồi.” Lâm Thanh vừa cười vừa nói.
Lâm Vân cũng mong đợi nhìn Chu Tĩnh, giờ phút này, Lâm Vân đột nhiên cảm thấy, hy vọng đang ở ngay trước mắt.
“Nếu Lâm Thanh chị đã nói như vậy, vậy được thôi!”
Chu Tĩnh vừa nói, vừa nhìn về phía Lâm Vân: “Lâm Vân, nếu chị họ Lâm Thanh của anh đã nói như vậy, vậy thì em đồng ý với anh, đến Hoa Đỉnh Tập Đoàn làm việc.”
Sau hai ngày tiếp xúc, đặc biệt là hôm nay Chu Tĩnh và Lâm Vân đã có một ngày ở sân chơi, khiến cho ấn tượng của Chu Tĩnh đối với Lâm Vân rất tốt, chỉ là do trước đó cô đã đồng ý cùng Lâm Thanh cùng nhau khởi nghiệp, cho nên mới từ chối Lâm Vân.
Bây giờ vấn đề bên phía Lâm Thanh đã được giải quyết, cô đương nhiên là không còn vấn đề gì nữa.
Lâm Vân nghe Chu Tĩnh đồng ý, cả người liền thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ cần Chu Tĩnh gia nhập Hoa Đỉnh, cũng tuyên cáo Lâm Vân đã toàn thắng trong trận chiến lần này với Liễu Nguyên Hải!
Thắng lợi lần này, đối với việc Lâm Vân khống chế Hoa Đỉnh sau này, tuyệt đối có ý nghĩa phi phàm!
Hơn nữa, Hoa Đỉnh Tập Đoàn có thể có thêm một nữ tướng thương trường như Chu Tĩnh, đối với Hoa Đỉnh Tập Đoàn mà nói chắc chắn là một chuyện tốt lớn.
“Chu Tĩnh, cảm ơn em đã tin tưởng anh!” Mặt Lâm Vân tràn đầy nụ cười vui mừng.
Cuối cùng mình vẫn là người thắng trong trận chiến này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận