Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 593: chết?

Chương 593: c·h·ế·t?
“Ngươi cũng đừng nghĩ lung tung, ta chỉ là hù dọa mà thôi, ta Tần Thí cũng sẽ không lo lắng cho việc ngươi tên vô lại này sống c·h·ế·t đâu!” Tần Thí chủ động nói ra.
Lâm Vân bất đắc dĩ cười một tiếng, sau đó ch·ố·n·g đỡ người đang ngồi đứng lên!
Đan dược vừa mới vào bụng, liền hóa thành tinh túy năng lượng, chữa trị vết thương trong cơ thể.
Lâm Vân lúc này mới miễn cưỡng ch·ố·n·g đỡ được, ngồi dậy.
Ước chừng mấy phút sau, dược lực lan tỏa, thương thế của Lâm Vân khôi phục không ít.
Lúc này, Lâm Vân mới nhặt thanh Xích Huyết k·i·ế·m lên, rồi đứng dậy.
“Tần Thí, hay là ngươi đỡ ta vào phòng trước rồi nói sau.” Lâm Vân vẫn lộ ra hết sức yếu ớt.
“A, tốt!”
Tần Thí ngoan ngoãn gật đầu, sau đó liền tranh thủ đỡ lấy Lâm Vân, đi vào trong nhà.
Bị Tần Thí vịn như vậy, Lâm Vân có thể cảm nh·ậ·n rõ ràng được nhuyễn ngọc ôn hương của nàng.
“Tần Thí, mùi thơm tr·ê·n người ngươi, thật làm cho không ai có thể kháng cự a!” Lâm Vân vừa cười vừa nói.
Dáng dấp vốn đã xinh đẹp như vậy, tr·ê·n người còn mang th·e·o một mùi thơm bẩm sinh, ai mà không m·ấ·t đi sức ch·ố·n·g cự.
“Đến lúc nào rồi! Ngươi còn suy nghĩ lung tung! Ngươi có biết hay không, nếu là đổi lại người khác dám nói với ta như thế, hậu quả chắc chắn sẽ rất t·h·ả·m!”
Tần Thí nói chuyện, đồng thời còn hất tay ra.
Nàng Tần Thí thân là cháu gái của Tần lão gia t·ử, dù ở đâu, người khác cũng e ngại nàng, có ai dám giống Lâm Vân, mở miệng khinh bạc nàng như thế.
Sau khi Tần Thí buông tay, Lâm Vân đang bị thương lập tức m·ấ·t thăng bằng, ngã nhào xuống đất, không phản ứng gì.
Tần Thí nhìn Lâm Vân ngã xuống đất, che miệng, đôi mắt linh động trợn to, bị dọa sợ!
“Lâm Vân! Lâm Vân!”
Tần Thí vội vàng ngồi xổm xuống, lay mạnh Lâm Vân.
Nhưng Lâm Vân không có phản ứng nào.
“Hừ, ngươi cứ giả c·h·ế·t đi, coi ta Tần Thí là kẻ ngốc sao? Ta xem ngươi giả vờ được bao lâu!” Tần Thí bĩu môi nói.
Tần Thí đợi khoảng hơn 20 giây, sắc mặt bắt đầu lo lắng.
“Lâm Vân, ngươi mau dậy đi, đừng có giả bộ nữa!”
“Lâm Vân, ngươi…ngươi sẽ không thật sự đã c·h·ế·t rồi chứ! Mau dậy đi mà!”
Đến cuối câu nói, Tần Thí rốt cục cuống lên, vội đưa tay ngọc muốn thử xem Lâm Vân còn thở không.
Tần Thí vừa giơ tay, Lâm Vân bỗng ngồi bật dậy.
“Tần Thí, ta đùa ngươi thôi!” Lâm Vân nhếch mép cười.
Lâm Vân cũng không hiểu vì sao, cứ thích trêu chọc Tần Thí.
“Ngươi… ngươi quá đ·á·n·g!” Tần Thí giậm chân một cái.
Cùng lúc đó, hai hàng nước mắt long lanh trượt xuống từ gương mặt nàng.
Thấy Tần Thí kh·ó·c, mà lại kh·ó·c đáng yêu như vậy, Lâm Vân cũng giật nảy mình.
Lâm Vân nằm mơ cũng không nghĩ tới, mình làm vậy lại khiến Tần Thí kh·ó·c.
Lâm Vân cũng không thể ngờ, Tần Thí bình thường mạnh mẽ lại có một mặt như vậy.
“Tần Thí, ngươi đừng kh·ó·c, ta...ta sai rồi được chưa.” Lâm Vân có vẻ hơi luống cuống.
Lâm Vân sợ nhất là gặp con gái kh·ó·c.
Một khắc sau, Tần Thí bỗng nín khóc mỉm cười.
“Lâm Vân, ta cũng đùa ngươi đó! Lúc nào cũng là ngươi trêu ta, lần này đến lượt ta trêu ngươi thôi.” Tần Thí che miệng cười nói.
Lâm Vân cạn lời trợn mắt: “Được thôi, diễn xuất của ngươi tốt thật đấy, ta cũng bị ngươi l·ừ·a rồi, lại còn nói khóc là khóc được, ngươi có thể đi tranh giải Nữ diễn viên xuất sắc nhất Oscar đó.”
“Ai bảo ngươi cứ thích trêu chọc ta!” Tần Thí vừa nói, vừa dùng tay ngọc lau đi nước mắt.
Tần Thí vừa mới thút thít, rốt cuộc là diễn hay thật, cũng khó mà nói...
“Tê tê...” Lâm Vân biến sắc, đồng thời lập tức ôm lấy l·ồ·ng n·g·ự·c.
Luồng tà khí kia lại lần nữa tàn phá bừa bãi trong người Lâm Vân.
Vì đau đớn cùng khó chịu, cơ mặt Lâm Vân hơi có chút vặn vẹo.
“Đáng đời ngươi nghịch ngợm! Bị thương rồi còn không yên, ta đỡ ngươi vào trước.” Tần Thí nói.
Ngay sau đó, Tần Thí dìu Lâm Vân vào trong biệt thự.
Lâm Vân ngồi xuống ghế sa lông, liền lập tức vận công, vừa chữa thương, vừa trấn áp tà khí trong người.
Tần Thí cũng không dám quấy rầy Lâm Vân, chỉ có thể im lặng ngồi đối diện Lâm Vân...
Một bên khác.
Nhà Hắc Xuyên.
Hắc Xuyên Tiểu Lang và Hắc Xuyên Trạch đang ngồi trong phòng, chờ đợi tin tốt của Thạch Dã Khải Toàn!
Hai người vừa có vẻ mong chờ, lại vừa lo lắng.
“Cha, không phải hắn nói rất nhanh sẽ giải quyết được sao? Sao còn chưa về, chẳng lẽ có biến cố gì?” Hắc Xuyên Tiểu Lang lo lắng nói.
“Đừng nói linh tinh, Thạch Dã Ninja lợi h·ạ·i lắm đó, trong toàn bộ Đông Doanh đều có tiếng, lần này ta phải bỏ ra cái giá rất lớn mới mời được hắn, chắc chắn hắn sẽ thành c·ô·ng!” Hắc Xuyên Trạch nói.
Hắc Xuyên Trạch vừa dứt lời, một bóng đen liền chạy vào.
Hắc Xuyên Trạch và Hắc Xuyên Tiểu Lang chăm chú nhìn, đúng là Thạch Dã!
“Thạch Dã Quân!”
Hắc Xuyên Trạch và Hắc Xuyên Tiểu Lang thấy Thạch Dã, đều kinh ngạc kêu lên.
Bởi vì Thạch Dã lúc này, trông rất chật vật, so với trước đây, khác nhau một trời một vực.
“Thạch Dã Quân, ngươi làm sao vậy?”
Hắc Xuyên Trạch vội xông lên đỡ Thạch Dã.
“Phụt!”
Hắc Xuyên Trạch vừa đỡ Thạch Dã, Thạch Dã liền phun ra một ngụm m·á·u tươi.
Hơi thở của hắn rất yếu ớt.
Trước đó để chiến thắng Lâm Vân, hắn phải dùng tuyệt kỹ hiến tế sinh m·ệ·n·h của p·h·ái, tuyệt kỹ này tung ra là đả thương đ·ị·c·h 1000, tự tổn 800, chẳng những khiến cơ thể hắn b·ị thương nặng, mà còn làm tuổi thọ tiêu hao không ít.
“Hắc Xuyên Trạch, tên đ·ị·c·h nhân kia mạnh hơn tưởng tượng của chúng ta rất nhiều, không! Là quá kỳ lạ!” Thạch Dã nghiến răng nói.
Nghĩ đến cuộc chiến trước đó, Thạch Dã rất tức giận, rõ ràng hắn mạnh hơn Lâm Vân một chút, mà cảnh giới của Lâm Vân là do ngoại lực kéo lên, theo kinh nghiệm của hắn thì Lâm Vân chắc chắn sẽ nhanh hết nội lực.
Nhưng mà đợi đến khi hắn sắp hết nội lực, thì hắn phát hiện Lâm Vân vẫn còn nội lực, điều này quả thực quá kỳ quái!
“Ta trước đây cũng giao thủ với mấy tu sĩ Hoa Quốc, nhưng người này là kỳ quái nhất!” Thạch Dã không cam lòng nói.
“Nói vậy, Thạch Dã Quân thất bại? Ngươi không g·iết c·h·ế·t thằng nhóc kia?” Hắc Xuyên Trạch giật mình.
Thạch Dã ôm ngực, sắc mặt tái nhợt gật đầu: “Đúng vậy, nhưng hắn cũng b·ị thương.”
“Cái này…cái này...” Sắc mặt Hắc Xuyên Trạch khó coi.
Hắc Xuyên Tiểu Lang cũng tỏ ra rất tức giận, hắn còn mong nhờ Thạch Dã g·iết c·h·ế·t Lâm Vân để hả mối h·ậ·n trong lòng!
Hắc Xuyên Tiểu Lang vốn tưởng rằng lần này thế nào cũng xong.
“Ngoài ra, người này đã đoán được chuyện này là do nhà Hắc Xuyên các ngươi làm.” Thạch Dã nói.
“Cái gì!?”
Hắc Xuyên Tiểu Lang và Hắc Xuyên Trạch nghe tin này, sắc mặt đều biến đổi lớn.
“Hắn giờ đang ở đế đô, như mặt trời ban trưa, sau lưng có nhiều thế lực ủng hộ và giúp đỡ, hắn biết chuyện này là do chúng ta làm, chắc chắn sẽ khiến chúng ta gặp bất lợi!” Hắc Xuyên Tiểu Lang vội nói.
Sau đó, Hắc Xuyên Tiểu Lang nhìn ba hắn.
“Cha, giờ chúng ta phải làm sao!”
Hắc Xuyên Tiểu Trạch dù sao cũng là thương trưởng lão làng, không đến nỗi hoảng sợ không biết làm gì.
“Không được tự loạn, chúng ta là người Đông Doanh, thân phận phú thương đến đế đô, dù hắn có quyền thế lớn ở đế đô, cũng không dám tùy t·i·ệ·n đụng đến chúng ta!” Hắc Xuyên Tiểu Lang nói.
“Đúng đúng đúng!” Hắc Xuyên Tiểu Lang liên tục gật đầu.
“Cha, vậy giờ đối phó thằng nhãi đó như thế nào!” Hắc Xuyên Tiểu Lang vội nói.
“Ngay cả Thạch Dã Quân cũng không đối phó được hắn, muốn đối phó hắn, mười phần khó giải quyết.” Hắc Xuyên Trạch lắc đầu thở dài.
Thạch Dã đang ngồi điều chỉnh trạng thái, chữa trị thương thế, từ từ nói: “Chuyện này, cứ giao cho ta giải quyết đi, ta về mời sư huynh ta ra tay, do hắn ra tay, nhất định có thể tiêu diệt kẻ này!”
“Mời hắn ra tay sao?” Hắc Xuyên Trạch giật mình.
Hắc Xuyên Trạch đương nhiên biết sư huynh của Thạch Dã là ai, danh tiếng của người này ở Đông Doanh còn cao hơn Thạch Dã!
Với mặt mũi của Hắc Xuyên Trạch, mời Thạch Dã đã tốn rất nhiều công sức, muốn mời được sư huynh của Thạch Dã, gần như là chuyện không thể nào!
“Thạch Dã Quân, lời ngươi nói là thật sao?” Hắc Xuyên Trạch thậm chí không dám tin.
“Đương nhiên là thật, nhưng ta có một điều kiện.” Thạch Dã nói.
Hắc Xuyên Trạch vội nói: “Điều kiện gì ngài cứ nói.”
“Chờ sư huynh ta ép thằng nhãi đó giao ra công thức, đồng thời g·iết c·h·ế·t hắn, sau này các ngươi tiêu thụ thần tiên khẩu phục dịch lợi nhuận, năm phần thuộc về ta và sư huynh của ta.” Thạch Dã nói.
Thạch Dã biết rõ, thần tiên khẩu phục dịch này sẽ tạo ra lợi nhuận lớn cỡ nào, lợi nhuận này đương nhiên khiến hắn động lòng.
“Cái này...”
Hắc Xuyên Trạch và Hắc Xuyên Tiểu Lang đều biến sắc.
Đây là trọn vẹn năm phần lợi nhuận, mà đối phương căn bản không tham gia sản xuất, tiêu thụ... an tọa hưởng trọn năm phần lợi nhuận!
Hắn Hắc Xuyên gia tộc tham gia sản xuất, tiêu thụ... các khâu, mới có năm phần lợi nhuận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận