Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 548: mua say

Hắc Xuyên Nại Tử hiểu rõ, nếu nàng làm tốt việc này, liền rất có thể nhờ vào đó, cùng Hắc Xuyên Tiểu Lang tranh đoạt quyền thừa kế, chuyện này đối với nàng mà nói, vô cùng quan trọng.
“Chờ chút đã, chuyện này hay là giao cho tiểu Lang đi làm đi, Nại Tử ngươi đừng bận tâm.” Hắc Xuyên Trạch khoát tay nói.
Vốn còn tươi cười, Hắc Xuyên Nại Tử, nghe đến đây, nụ cười trên mặt lập tức cứng đờ.
“Cha, đây là biện pháp do con nghĩ ra, đáng lẽ con nên đi làm, sao có thể giao cho em trai!” Hắc Xuyên Nại Tử không cam lòng nói.
“Nại Tử, con là chị, không nên nhường em trai một chút sao? Chẳng lẽ con còn muốn tranh công với nó à.” Hắc Xuyên Trạch bình tĩnh nói.
“Thế nhưng là...... Thế nhưng là......” Hắc Xuyên Nại Tử rất không cam tâm.
“Được rồi, không có thế nhưng là gì cả! Kế sách của con rất tốt, những đóng góp của con cho Hắc Xuyên gia, ba ba sẽ ghi nhớ trong lòng.” Hắc Xuyên Trạch vừa nói, vừa bưng ly trà lên nhâm nhi thưởng thức.
“Vậy thì...... vậy con xin phép cáo lui.” Hắc Xuyên Nại Tử uể oải nói.
Sau khi Hắc Xuyên Nại Tử nói xong, liền quay người rời đi.
Ra khỏi đại môn, Hắc Xuyên Nại Tử trực tiếp ngồi vào xe Ferrari của mình.
“Vì sao! Vì sao đối xử với ta như vậy! Vì sao bất công đến thế!”
Hắc Xuyên Nại Tử cuối cùng cũng không kìm nén được nỗi bất cam lòng và phẫn nộ trong lòng, cắn môi gầm nhẹ, nước mắt tủi thân cũng từ gương mặt xinh đẹp tuôn rơi.
Ngay sau đó, Hắc Xuyên Nại Tử khởi động chiếc Ferrari, sau đó đột ngột đạp chân ga, đến một quán rượu gần đó, tên là Tinh Hào tửu Ba.
Hắc Xuyên Nại Tử đang mang nỗi tủi hờn, rõ ràng là chuẩn bị uống say......
Hắc Xuyên Tiểu Lang sau khi về đến nhà, liền bị cha gọi tới.
“Cha, muộn thế này gọi con đến, có chuyện gì không?” Hắc Xuyên Tiểu Lang nhìn cha mình.
“Là chuyện phục dịch thần tiên nước, trước thay đổi kế hoạch, tìm Vân Diệu Tập Đoàn hợp tác trước, đẩy những cái khác sau, sử dụng kế hoạch trước, nếu kế hoạch thất bại, sẽ quay lại nói chuyện hợp tác với Vân Diệu Tập Đoàn.” Hắc Xuyên Trạch nói.
Ngay sau đó, Hắc Xuyên Trạch kể lại kế hoạch mà Hắc Xuyên Nại Tử đã nghĩ ra cho Hắc Xuyên Tiểu Lang nghe.
“Cha, kế hoạch này hay quá!” Hắc Xuyên Tiểu Lang nghe xong kế hoạch, hai mắt sáng rực lên.
“Tiểu Lang, kế hoạch này, cha giao toàn quyền cho con xử lý, vốn đầu tư do con điều động, nhớ kỹ, nếu như con có thể thành công lấy được công thức phục dịch thần tiên nước, đó sẽ là công lớn, cũng có thể giúp Hắc Xuyên gia chúng ta, bước lên đỉnh cao mới.” Hắc Xuyên Trạch nói.
“Cha yên tâm, con nhất định sẽ cố gắng hoàn thành kế hoạch.” Hắc Xuyên Tiểu Lang thề thốt.
......
Ở một nơi khác, Tần Thi đưa Lâm Vân đến cửa biệt thự.
“Lâm Vân, hôm nay anh thay tôi hả giận, tôi hôm nay rất vui, cảm ơn anh.” Tần Thi vừa cười vừa nói.
Sau khi Tần Thi nói xong ba chữ cuối, liền ngay lập tức quay người lên xe, có vẻ như cô hơi xấu hổ?
Nhìn Tần Thi lái chiếc xe thể thao lớn rời đi, Lâm Vân cười lắc đầu, cô nàng Tần Thi này, dù bề ngoài có vẻ mạnh mẽ, thậm chí tạo cho người ta cảm giác có chút dữ dằn, khó tiếp cận, nhưng thực chất cô ấy vẫn là một cô gái yếu đuối.
Đúng lúc này, điện thoại di động của Lâm Vân vang lên, Lâm Vân lấy điện thoại ra xem, là Lưu Ba gọi.
“Alo, Lưu Ba.” Lâm Vân bắt máy.
“Vân ca, Hắc Xuyên Tiểu Lang vừa gọi điện cho em, nói là vì một vài nguyên nhân cá nhân, nên ngày mai không thể đến Vân Diệu nói chuyện hợp tác, việc hợp tác hắn muốn trì hoãn.” Lưu Ba nói.
“Hả? Đột ngột trì hoãn việc hợp tác?” Lâm Vân có vẻ hơi nghi hoặc.
Theo Lâm Vân nghĩ, Hắc Xuyên gia đáng lẽ phải nóng lòng muốn nói chuyện hợp tác với mình chứ? Sao lại đột nhiên chủ động muốn trì hoãn? Điều này khiến Lâm Vân ngửi thấy có gì đó không bình thường.
“Đúng rồi Vân ca, Hắc Xuyên Tiểu Lang đó còn hẹn em đi uống trà vào sáng mai với danh nghĩa cá nhân, nói có chút chuyện riêng cần, nhất định bắt em phải đi.” Lưu Ba nói.
“Tìm ngươi bàn việc riêng?” Lâm Vân lẩm bẩm.
“Vân ca, em cũng không biết hắn muốn làm gì, hay là ngày mai anh đi cùng em nhé, nếu có tình huống gì xảy ra, anh cũng sẽ biết trước.” Lưu Ba nói.
“Đi.” Lâm Vân gật đầu.
Vừa cúp điện thoại, điện thoại của Lâm Vân lại vang lên, Lâm Vân xem, là Chu Tiểu Huy gọi đến.
Chu Tiểu Huy là người ngồi cùng chuyến bay với Lâm Vân khi đến đế đô, sau đó Lâm Vân đã điều anh ta đến tập đoàn Kinh Ngu làm chủ quản.
“Alo, Tiểu Huy.” Lâm Vân bắt điện thoại.
“Vân ca, hôm nay là sinh nhật của em, em ở đế đô cũng không có bạn bè gì, muốn mời Vân ca đi uống vài chén rượu, không biết Vân ca có thời gian không.” Chu Tiểu Huy nói.
“Hôm nay là sinh nhật của cậu à? Đương nhiên không thành vấn đề, uống rượu ở đâu, địa điểm cậu quyết định đi.” Lâm Vân nói.
“Em sẽ gửi định vị qua tin nhắn VX cho Vân ca.” Chu Tiểu Huy nói.
“Được!” Lâm Vân gật đầu đồng ý.
Sau khi cúp máy, Lâm Vân nhận được tin nhắn định vị do Chu Tiểu Huy gửi tới, Lâm Vân trực tiếp lái xe đến.
Quán rượu Tinh Hào.
“Vân ca, chỗ này!”
Chu Tiểu Huy đang ngồi ở khu vực ngoài trời, vẫy tay với Lâm Vân, Lâm Vân liền mỉm cười đi đến trước mặt Chu Tiểu Huy.
“Tiểu Huy, hôm nay sinh nhật mà sao cậu không đặt phòng bao vậy.” Lâm Vân vừa nói, vừa ngồi xuống bên cạnh Chu Tiểu Huy.
“Chẳng phải tại em từ nhỏ đã quen tiết kiệm sao.” Chu Tiểu Huy cười nói.
Sau khi Chu Tiểu Huy trở thành tổng giám của tập đoàn Kinh Ngu, thu nhập tự nhiên tăng lên rất nhiều.
“Đây là quà sinh nhật tặng cậu.”
Lâm Vân vừa nói, vừa đưa cho Chu Tiểu Huy một hộp phục dịch thần tiên nước.
“Oa, đây chính là phục dịch thần tiên nước à!” Chu Tiểu Huy nhìn thấy thứ này thì vô cùng kích động.
Phục dịch thần tiên nước, hiện tại một ống đã tăng lên đến 50 vạn, một hộp 20 ống, tức là trị giá tận 10 triệu!
Quan trọng nhất, thứ đồ này bây giờ rất hút hàng, rất khó mua được, cho nên đối với Chu Tiểu Huy mà nói, đây tuyệt đối là một món quà sinh nhật quý giá.
Lâm Vân vẫy tay với nhân viên phục vụ, gọi một chút rượu, sau đó cùng Chu Tiểu Huy vừa uống, vừa trò chuyện.
Chu Tiểu Huy cũng kể cho Lâm Vân nghe về tình hình công việc của anh ta trong thời gian này.
Khoảng nửa tiếng sau, hai người đã uống khá nhiều rượu.
“Vân ca, anh nhìn bên kia!” Chu Tiểu Huy chỉ tay sang bên trái.
Cách đó không xa, có mấy nam thanh niên đang trêu ghẹo một cô gái trẻ say rượu.
“Vân ca, sao đây?” Chu Tiểu Huy hỏi.
“Đi!”
Lâm Vân không nói hai lời, liền đứng dậy đi về phía đó.
Lâm Vân không dám nói mình là người tốt gì, nhưng khi gặp chuyện như vậy, Lâm Vân nhất định sẽ không khoanh tay đứng nhìn!
Khi Lâm Vân đến gần, mấy nam thanh niên đó đã xé rách áo khoác của cô gái trẻ.
Cô gái trẻ có vẻ say khá nặng, dù có phản kháng, nhưng hiệu quả cực kỳ nhỏ.
“Dừng tay!”
Lâm Vân quát lớn một tiếng.
Mấy nam thanh niên này nghe vậy, đều quay đầu nhìn về phía Lâm Vân.
“Nhóc con, mày muốn xen vào chuyện người khác hả?” tên xăm trổ cầm đầu, vẻ mặt hung tợn nhìn Lâm Vân.
“Các anh trai, mấy anh ức hiếp một cô gái say rượu như vậy không tốt đâu? Tôi hi vọng mấy anh có thể rời đi.” Lâm Vân bình tĩnh nói.
“Ha ha!”
Mấy nam thanh niên này nghe Lâm Vân nói xong, lập tức cười ha ha.
Tên xăm trổ dẫn đầu, trực tiếp sáp lại gần Lâm Vân, sau đó dùng tay tát vào mặt Lâm Vân, vừa tát vừa hung hãn nói: “Nhóc con, chỗ này đến lượt mày lên tiếng à? Hả!?”
“Kẻ nào dám tát vào mặt ta, thường đều không có kết cục tốt.” Lâm Vân cười lạnh.
Dứt lời, Lâm Vân trực tiếp bắt lấy tay của tên xăm trổ kia, sau đó dùng lực vặn mạnh.
“Răng rắc!”
Cùng với một tiếng xương gãy răng rắc, tay của tên xăm trổ, bị Lâm Vân vặn gãy xương ngay.
“Ngao ngao!”
Tên xăm trổ lăn lộn trên mặt đất, ôm cánh tay kêu rên thống khổ.
“Lên!”
Mấy thanh niên đứng sau tên xăm trổ, lập tức xông về phía Lâm Vân.
“Bốp bốp bốp!”
Lâm Vân tung một quyền là một thanh niên đổ gục, ba thanh niên xông lên đều bị đánh ngã, số còn lại nào dám xông? Quay đầu liền chạy, bọn họ biết đã gặp phải kẻ cứng cựa.
Kể cả tên xăm trổ kia, cũng nhịn đau đứng lên, sau đó vội vàng chuồn đi.
Sau khi bọn họ rời đi.
Lâm Vân tiến lên vỗ vỗ cô gái trẻ, còn gọi mấy tiếng.
Nhưng cô gái trẻ đã hoàn toàn say khướt, gọi không tỉnh.
“Vân ca, bây giờ phải làm sao?” Chu Tiểu Huy hỏi.
“Nếu cứ để cô ta nằm ở đây ngủ tiếp, chỉ sợ sẽ bị người nhòm ngó, vậy thì, ta đưa cô ấy về trước đi, đợi cô ấy tỉnh, rồi cho cô ấy về nhà, như vậy mới đảm bảo.” Lâm Vân nói.
Cứu người thì cứu cho trót, nếu Lâm Vân đã chọn cứu cô ấy, đương nhiên không thể cứu dở dang được.
“Ừm, đây cũng là một biện pháp.” Chu Tiểu Huy gật đầu.
Thế là, Lâm Vân trực tiếp đỡ cô gái lên, vác cô ta vào trong xe, rồi lái xe về biệt thự của mình.
Trên đường đi, Lâm Vân còn nghe cô ta lảm nhảm nói gì đó trong cơn say, nói cái gì bất công, bất công gì đó, Lâm Vân biết, cô gái này chắc là đã gặp phải chuyện gì đó, nên mới đi uống say.
Bạn cần đăng nhập để bình luận