Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 282: từ thiện tiệc rượu

Chương 282: Tiệc rượu từ thiện Theo thông báo của Trương Bí thư, tin tức Triệu Gia kết thúc hợp tác với Diệp Gia, ngừng giảm giá ưu đãi chèn ép Hoa Đỉnh, nhanh chóng lan khắp toàn bộ Hoa Đỉnh.
Khu làm việc tầng hai tòa nhà Hoa Đỉnh.
“Lâm thiếu Gia thật sự quá lợi hại, vậy mà có thể thuyết phục được Triệu Gia.”
“Thật không thể tin được, theo lý thuyết, Triệu Gia tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp, thật không dám tưởng tượng, Lâm thiếu Gia đã thuyết phục Triệu Gia bằng cách nào!”
“Chúng ta vẫn đánh giá thấp năng lực của vị Lâm thiếu Gia này rồi, không thể không thừa nhận, hắn so với Liễu Nguyên Hải thiếu gia, quả thực lợi hại hơn nhiều.”
Các quản lý cấp trung và cấp cao của công ty sau khi biết tin, đều vô cùng phấn khởi, chạy đi báo cáo, đồng thời bọn họ cũng thán phục sự lợi hại của Lâm Vân, vậy mà lại thành công, hơn nữa còn nhanh như vậy.
Liễu Hằng đương nhiên cũng đã nhận được tin tức này.
Trong văn phòng của giám đốc tài vụ Liễu Hằng.
Sắc mặt Liễu Hằng khó coi đến cực điểm.
“Chết tiệt! Chết tiệt! Tại sao có thể như vậy? Triệu Gia đang làm cái gì vậy!”
Liễu Hằng tức giận đập một chưởng xuống bàn, hắn nằm mơ cũng không ngờ, lời Lâm Vân nói lại là sự thật, hắn nằm mơ cũng không ngờ, Lâm Vân vậy mà có thể thuyết phục được Triệu Gia!
Việc này khiến kế hoạch của bọn hắn, trong nháy mắt tan thành mây khói!
Ngay sau đó, Liễu Hằng lén lút nhắn tin, truyền tin này cho Diệp Như Long…
Trong biệt thự của Diệp Gia.
“Rầm!”
Diệp Như Long đang uống trà, sau khi nhận được tin tức thì đập mạnh làm vỡ tan chén trà.
“Đáng chết Triệu Gia, vậy mà lại trở mặt!” Trong mắt Diệp Như Long lóe lên lửa giận.
Bởi vì Triệu Gia rút lui, phá hỏng kế hoạch của Diệp Như Long, hắn đương nhiên phẫn nộ.
Ngay sau đó, Diệp Như Long bấm số điện thoại của Triệu Gia lão gia tử, nhưng gọi mấy cuộc đều không có ai bắt máy.
“Tốt lắm Triệu Gia, ta Diệp Gia nhất định sẽ khiến ngươi phải trả một cái giá rất lớn!” Diệp Như Long hung hãn nói…
Sáng ngày hôm sau.
Lâm Vân lái chiếc Porche 918, từ biệt thự xuất phát, đến khách sạn Đông Thành, đây là một khách sạn năm sao, cũng là địa điểm tổ chức tiệc rượu hôm nay.
Theo Lâm Vân được biết, tiệc rượu hôm nay là một buổi tiệc từ thiện.
Bãi đỗ xe của khách sạn, xe sang trọng đỗ san sát như mưa.
Lâm Vân ở cửa tiệc rượu lầu hai của khách sạn, sau khi đưa thư mời mà ông ngoại đưa cho mình, liền thuận lợi tiến vào tiệc rượu.
Hôm nay là trường hợp chính thức, Lâm Vân đương nhiên mặc âu phục.
Sau khi tiến vào tiệc rượu, Lâm Vân nhìn lướt qua, tiệc rượu được trang trí lộng lẫy, hội trường đã rất náo nhiệt, các đại lão bản của tỉnh Tây Xuyên, các nhân vật lớn, lấy vòng tròn riêng của mình, tụ tập lại một chỗ nói chuyện phiếm khoác lác, tăng thêm tình cảm.
Ở trên sân khấu tiệc rượu, thậm chí còn có mấy ca sĩ có danh tiếng không nhỏ, biểu diễn trợ hứng!
Những minh tinh này, trước đây Lâm Vân chỉ thấy trên TV.
“Lâm Vân!”
Lâm Vân vừa mới tiến vào tiệc rượu, liền nghe thấy phía sau truyền đến một giọng nói nhẹ nhàng uyển chuyển.
Lâm Vân quay đầu lại nhìn, hóa ra là Triệu Linh, nàng là cháu gái của Triệu Gia lão gia tử, tham gia tiệc rượu từ thiện hôm nay, đương nhiên không có gì lạ.
Hôm nay Triệu Linh, mặc một bộ lễ phục dạ hội màu trắng viền ren, cộng thêm trang điểm đẹp mắt vừa phải, trông càng xinh đẹp và có khí chất.
“Lâm Vân, anh mặc âu phục rất đẹp trai!” Triệu Linh vừa cười vừa nói.
“Cô cũng vậy, hôm nay rất xinh đẹp.” Lâm Vân mỉm cười.
“Vậy ý của anh là, bình thường tôi không xinh đẹp à.” Triệu Linh bĩu môi nói.
Lâm Vân vội vàng khoát tay: “Ách, tôi không có ý đó, ý của tôi là… hôm nay cô đặc biệt xinh đẹp.”
Triệu Linh che miệng cười một tiếng: “Tôi trêu anh thôi, xem anh cuống lên kìa.”
Lâm Vân nghe vậy, không khỏi xấu hổ cười một tiếng.
“Đúng rồi Triệu Linh, trong tiệc rượu, cô có bạn bè không?” Lâm Vân lên tiếng giới thiệu.
“Cô Lang, đây là bạn tôi, tôi giới thiệu cho cô làm quen.”
“Xin chào Triệu tiểu thư, tôi là bảo tiêu của Vân Ca.” Cô Lang mở miệng nói.
“Cô Lang, rất vui được biết cô.” Triệu Linh lên tiếng chào hỏi.
Hai người hàn huyên vài câu sau.
“Đúng rồi Lâm Vân, trong tiệc rượu này, anh có bạn bè không?” Triệu Linh đột nhiên hỏi.
“Tôi mới đến Kim Đô không lâu, những người này trong tiệc rượu, tôi cơ bản đều không quen, ngoài cô ra.” Lâm Vân cười xòa tay.
“Vậy anh đi cùng tôi đi.” Triệu Linh lộ ra nụ cười tươi tắn.
Lúc này, bảy tám nam nữ trẻ tuổi đi tới.
Những người có thể vào được đây, cha mẹ của bọn họ đương nhiên đều là những nhân vật máu mặt trong giới kinh doanh.
“Triệu Linh Tả.”
Bảy tám nam nữ trẻ tuổi này, nhao nhao chào Triệu Linh.
“Linh Tả, vị này là ai vậy? Sao lạ mắt thế? Chắc không phải… bạn trai của cô đấy chứ?” Bọn họ đều nhìn về phía Lâm Vân.
Một nam tử tóc vàng bên trong, còn cười nói: “Chắc không phải là Linh Tả bao nuôi tiểu bạch kiểm đấy chứ?”
“Ha ha!”
Lời này vừa nói ra, cả đám nam nữ trẻ tuổi, tất cả đều cười ha hả.
Lâm Vân hơi nhướng mày: “Hoàng Mao, nói chuyện thêm chút đầu óc vào, đừng có giống thằng ngốc vậy, cho dù cha cậu ở đây, cũng không dám nói chuyện với tôi kiểu này!”
Hoàng Mao nghe thấy Lâm Vân nói vậy, lập tức không vui.
“Tiểu bạch kiểm, cậu TM chửi ai là thằng ngu đấy, cậu biết tôi là ai không? Lão tử là con trai của chủ tịch tập đoàn Kim Nhuận đấy.” Hoàng Mao ngẩng đầu ưỡn ngực.
“Vậy cậu có biết tôi là ai không?” Lâm Vân cười lạnh.
Triệu Linh bên cạnh, đã không nhịn được che miệng bật cười.
“Phụt, Hoàng Mao, người bên cạnh tôi đây là Lâm Vân, cháu ngoại của Liễu Chí Trung, hiện đang là phó tổng quản lý của tập đoàn Hoa Đỉnh.” Triệu Linh cười nói.
“Cái gì! Hắn… hắn là cháu ngoại của Liễu Chí Trung.” Sắc mặt Hoàng Mao biến đổi lớn.
Mấy nam nữ trẻ tuổi xung quanh kia, cũng bị giật mình.
“Hoàng Mao, tập đoàn Kim Nhuận nhà cậu giỏi lắm sao?” Lâm Vân nhíu mày chất vấn.
Hoàng Mao nghe thấy Lâm Vân chất vấn, sắc mặt đã trở nên tái nhợt, cả người đều lộ ra vẻ rất hoảng.
“Lâm thiếu Gia, tôi… tập đoàn Kim Nhuận của tôi so với Hoa Đỉnh, đó chỉ là cái rắm! Tôi vừa nãy nói năng lỗ mãng có nhiều đắc tội, tôi xin lỗi Lâm thiếu Gia, mong Lâm Vân thiếu Gia rộng lượng!” Hoàng Mao vội vàng nhận sai xin lỗi.
Tập đoàn Hoa Đỉnh ở tỉnh Tây Xuyên, thậm chí cả ba tỉnh Tây Nam, đều là tập đoàn có tầm ảnh hưởng lớn nhất, Liễu Gia là một trong tứ đại gia tộc ở Kim Đô, sức mạnh của nó càng không cần bàn nhiều.
Tập đoàn Kim Nhuận ở Kim Đô, tuy cũng coi là một tập đoàn lớn, nhưng so với Hoa Đỉnh, thực sự kém quá xa.
Nếu để Hoa Đỉnh chèn ép tập đoàn Kim Nhuận, thì tập đoàn Kim Nhuận tuyệt đối không có một ngày tốt lành nào!
Đừng nói hắn chỉ là một tên công tử bột, ngay cả ba hắn, cũng phải đối với Lâm Vân khách khí.
“Về sau nói chuyện thêm chút suy nghĩ, đừng có TM giống thằng ngu nữa, hiểu chưa?” Lâm Vân nhìn chằm chằm Hoàng Mao, lạnh giọng giáo huấn.
“Vâng vâng vâng, Lâm thiếu Gia dạy phải.” Hoàng Mao lau mồ hôi lạnh trên trán.
Lâm Vân vừa nhìn sang bảy tám nam nữ trẻ tuổi bên cạnh.
“Lâm thiếu Gia.”
Những người này đều có chút sợ hãi nhìn Lâm Vân, dù sao trước đó bọn họ đều cùng Hoàng Mao cười nhạo Lâm Vân.
“Nha, ai đang làm loạn ở đây vậy!”
Một giọng nói sắc bén truyền đến, ngay sau đó, một nam tử trẻ tuổi cạo tóc cua, đẩy đám người đi tới.
Lâm Vân nhìn kỹ, hóa ra là Chu Tuấn của Chu Gia.
Chu Tuấn đi bên cạnh Black Widow - nhện góa phụ đen.
Lần trước đấu quyền, chính là do Chu Gia tổ chức, khi đó Lâm Vân tại đấu quyền, đã cùng Chu Tuấn điên cuồng đặt cược, cuối cùng Cô Lang đã đánh bại Black Widow - nhện góa phụ đen, Lâm Vân thắng lớn 36 ức.
Lâm Vân cùng Chu Tuấn cũng kết thù từ đó.
Chu Gia, là gia tộc đứng thứ tư trong tứ đại gia tộc Kim Đô, theo ông ngoại nói, Chu Gia có quan hệ rất mật thiết với Diệp Gia.
Về phần Chu Tuấn, ở Kim Đô cũng là một công tử nổi tiếng ngông cuồng.
“Là ngươi!”
Khi Chu Tuấn nhìn thấy Lâm Vân, cơ mặt của hắn lập tức co giật mạnh.
Hắn vừa nhìn thấy Lâm Vân, liền nghĩ tới trận đấu quyền lần trước, hắn thua thảm hại, đây thực sự là cơn ác mộng của hắn.
Sau sự kiện đó, bọn hắn mất không bao nhiêu thời gian, đã điều tra ra thân phận của Lâm Vân, e ngại bối cảnh của Lâm Vân, Chu Tuấn không ra tay trả thù, nhưng mối thù này, hắn khắc cốt ghi tâm.
“Ồ, đây chẳng phải là Chu Tuấn thiếu Gia sao, lần trước thua trong trận đấu quyền với ta, không biết bây giờ có khỏe không?” Lâm Vân vừa cười vừa nói.
Chu Tuấn nghe Lâm Vân công khai khơi lại chuyện này, nụ cười trên mặt hắn trong nháy mắt đông cứng lại.
Lời này của Lâm Vân vừa nói ra, những phú nhị đại xung quanh kia, các tiểu thư quyền quý, đều giật mình không thôi.
“Người thần bí đã thắng Chu Tuấn thiếu gia trong trận đấu quyền, chẳng lẽ là Lâm Vân thiếu Gia?”
“Nghe giọng điệu của Lâm Vân thiếu gia, chắc là rồi!”
Lần trước đấu quyền, nhiều người xem như vậy, nên sự kiện đó đương nhiên đã lan truyền sôi sục trong giới phú nhị đại Kim Đô.
Chu Tuấn nghe được những lời bàn tán xung quanh, sắc mặt càng khó coi, sự việc đó chính là nỗi đau trong lòng hắn!
“Lâm Vân, chuyện đó tôi cũng biết, hóa ra chuyện đó là anh làm à, làm tốt lắm!” Triệu Linh vừa cười vừa nói.
Chu Tuấn đi đến trước mặt Triệu Linh.
“Linh Nhi, thằng nhãi này không phải là người tốt, cô cách xa nó ra một chút.” Chu Tuấn nói.
Những người trong giới ở Kim Đô đều biết, Chu Tuấn luôn theo đuổi Triệu Linh.
“Chu Tuấn, anh mới không phải người tốt đâu, tôi đi cùng ai đâu cần anh quản!” Triệu Linh bĩu môi nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận