Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 493: thành lập quan hệ

Chương 493: Thiết lập quan hệ
Ước chừng ba phút sau, dược hiệu đã phát huy hoàn toàn. Giờ khắc này, Tần Lão cả người tràn đầy tinh lực, khác hẳn dáng vẻ suy tàn như ngọn đèn trước gió lúc trước.
“Ha ha, thần diệu! Thật thần diệu!”
Tần Lão kích động đứng dậy từ xe lăn, sau đó tại chỗ nhảy mấy lần.
“Tần Lão!”
Mấy vệ sĩ của Tần Lão thấy ông nhảy nhót thì hoảng sợ, vội vàng đến đỡ ông, sợ ông xảy ra chuyện gì.
“Không cần đỡ ta, ta hiện tại cảm thấy vô cùng khỏe khoắn, ha ha, cảm giác khỏe mạnh, toàn thân tràn đầy sức lực thế này, thật sự quá tuyệt vời!”
Tần Lão cười ha hả sung sướng.
Mấy năm nay, thân thể Tần Lão rất suy nhược, chẳng khác nào một người bệnh tật, đã lâu lắm ông không có được vận động nhảy nhót như thế này.
Đối với Tần Lão sắp xuống lỗ mà nói, khỏe mạnh là điều trân quý nhất, thứ mà ông khát khao nhất nhưng không thể có được!
Tần gia dù quyền thế hay giàu có đến đâu cũng không mua nổi sức khỏe.
Mà giờ đây, ông lại có thể hồi phục thân thể tráng kiện, cái cảm giác khỏe mạnh này đối với Tần Lão mà nói, tuyệt đối là niềm vui bất ngờ lớn nhất.
Mọi người thấy cảnh này đều vô cùng kinh ngạc.
"Thuốc này thật sự là thần kỳ! Lúc trước Tần Lão vẫn ngồi xe lăn, đến nói cũng khó khăn, bây giờ có thể đứng dậy nhảy nhót!”
"Đúng vậy đúng vậy, thuốc này quá sức lợi hại, quả không hổ danh thần dược!”
"Giá như ta có thể có được một viên thuốc này thì tốt biết mấy, tiếc là nó quá trân quý......”
Giữa sân.
"Ông ơi, ông khỏe rồi! Tuyệt vời quá! Quá tuyệt vời!"
Tần Thi thấy ông nội khôi phục sức sống, vô cùng phấn khích, vừa kéo tay Tần Lão vừa nhảy lên vui mừng.
“Tiểu Thi à, xem ra chúng ta đã tìm đúng người rồi.” Tần Lão cũng lộ vẻ hết sức vui mừng.
Sau đó, Tần Lão nhìn về phía Lâm Vân.
“Lâm Vân tiểu hữu, cậu giúp tôi khôi phục sức khỏe, Tần Vĩ Dân này nợ cậu một ân tình lớn, sau này nếu Lâm Vân tiểu hữu cần Tần Vĩ Dân tôi giúp đỡ, cứ nói, ở thủ đô hay thậm chí cả nước, nhiều việc tôi có thể nhúng tay vào.” Tần Lão vừa cười vừa nói.
Dừng lại một chút, Tần Lão cười tiếp lời: “Mặt khác, tôi muốn kết bạn với Lâm Vân tiểu hữu, không biết Lâm Vân tiểu hữu có bằng lòng kết giao với một lão nhân này không?"
Trong mắt Tần Lão, Lâm Vân có thể làm ra loại thuốc thần kỳ như vậy, tuyệt đối là người có bản lĩnh lớn, ông đương nhiên muốn kết giao bằng hữu với Lâm Vân.
Hơn nữa, nếu sau này ông tái phát bệnh cũ hoặc con cháu mắc bệnh nan y thì nói không chừng lại cần đến Lâm Vân xin thuốc, nên ông chủ động muốn thiết lập quan hệ với Lâm Vân!
Mọi người nghe thấy lời Tần Lão nói đều thầm cảm thán, sau này tuyệt đối không thể đắc tội Lâm Vân.
Đùa sao, sau này Lâm Vân có Tần Lão che chở, đắc tội Lâm Vân chẳng khác nào muốn chết!
“Tần Lão đây là bạn tốt của ta, ta đương nhiên bằng lòng giao thiệp.” Lâm Vân mỉm cười nói.
Đây cũng chính là điều Lâm Vân muốn.
Sau khi kết giao quan hệ với Tần Lão, trong lòng Lâm Vân cũng trút bỏ được một gánh nặng.
Về sau ở thủ đô, Lâm Vân rốt cuộc không cần cẩn trọng từng li từng tí nữa, rốt cuộc không còn phải lo lắng không có chỗ dựa quyền thế nữa!
Tiền tài, quyền lực!
Hiện tại Lâm Vân đã có cả trong tay.
Lúc này, một ông chủ đứng lên hỏi: “Lâm gia, thuốc này sau này còn nữa không? Nếu có, vậy thì cần điều kiện gì để mua?"
Câu hỏi này vừa được đưa ra, các phú hào, các đại lão ở đây đều nhìn về phía Lâm Vân, đây cũng là vấn đề họ quan tâm.
“Sau này có lẽ sẽ có, số lượng chắc chắn không nhiều, về điều kiện mua thì còn tùy tình hình, ai có quan hệ tốt với ta thì ta tặng cũng không có vấn đề gì, còn người có quan hệ không tốt thì cho nhiều tiền hơn nữa ta cũng không bán.” Lâm Vân đáp lời.
Lời Lâm Vân vừa nói ra càng khiến mọi người kiên quyết giữ gìn mối quan hệ với anh.
“Các vị, hạng mục thứ hai đã tuyên bố xong, tiên dịch được tranh nhau mua, chúng ta tiếp tục thôi.” Lâm Vân lên tiếng nói.
Thế là những ông chủ còn chưa cướp được tiên dịch phục vụ kia lại ồ ạt xông đến khu tiêu thụ để giành mua.
Hôm nay chỉ có 3000 chai tiên dịch được bán ra, với mỗi người được mua giới hạn 20 chai thì chỉ đủ cho hơn trăm người mua, chắc chắn một số khách quen hôm nay sẽ không giành được.
Tần Thi bước đến trước mặt Lâm Vân.
“Lâm Vân, thần dược vạn năng của cậu dù chỉ có một viên, nhưng tiên dịch thì chắc là có không ít nhỉ? Bán cho tôi 100 chai, tôi mang về cho ba mẹ.” Tần Thi nói.
“Với thái độ này của cô, dù ta có muốn bán cho cô cũng không được.” Lâm Vân nhún vai nói.
"Tôi là Tần Thi đối với ai cũng như vậy!" Tần Thi nói hùng hồn.
“Đã thế thì không cần nói nữa.” Lâm Vân lạnh nhạt nói.
"Cậu......" Tần Thi tức đến giậm chân.
Tần Thi thật sự rất tức giận, sao cô cứ phải chịu thiệt thòi từ tay người đàn ông này thế!
"Ông ơi, nhìn xem, hắn luôn bắt nạt con!" Tần Thi chu môi mách với Tần Lão.
"Ha ha, Tiểu Thi à, không ngờ trên đời này lại có người bắt nạt được con." Tần Lão cười nói.
Lâm Vân cười khan một tiếng, sau đó nói: "Tần đại tiểu thư, ta không trêu cô nữa, 100 chai tiên dịch này ta biếu cô, vậy là được chứ?"
Sau đó, Lâm Vân sai Lưu Ba đi lấy tiên dịch.
Rất nhanh, Lưu Ba liền mang 100 chai đến.
Lâm Vân định đưa nó cho Tần Thi.
Tần Thi nhận lấy tiên dịch, rồi nói: "Ta Tần Thi không phải người tham của, nói đi, ngươi muốn gì làm thù lao."
"Ta không thiếu tiền, cô nếu thật sự băn khoăn thì mời ta bữa cơm là được." Lâm Vân hờ hững nói.
“Tiểu thư ta không dễ ăn cơm với người lạ, bất quá, nể 100 chai tiên dịch này, ta sẽ chiếu cố cho cậu.” Tần Thi nói.
Nếu Tần Lão đã được chữa khỏi, ông tự nhiên muốn cáo từ, Lâm Vân đưa Tần Lão ra đến cổng hội nghị.
Khi vào, Tần Lão phải ngồi xe lăn, lúc ra thì đã có thể đi lại bình thường, chiếc xe lăn hiển nhiên không còn dùng được nữa.
"Lâm Vân tiểu hữu, đưa đến đây thôi, đây là danh thiếp riêng của tôi, có số điện thoại hoạt động 24/24, sau này nếu cần giúp đỡ cứ gọi cho tôi." Tần Lão đưa danh thiếp cho Lâm Vân.
"Vâng." Lâm Vân tươi cười nhận lấy danh thiếp.
Sau khi Lâm Vân quay người rời đi.
“Tiểu Thi à, thằng nhóc Lâm Vân này ngược lại có chút thú vị đấy, vậy mà lại có thể làm cho con nhường nhịn, hơn nữa kẻ này có thuốc thần kỳ như vậy, chắc hẳn tương lai sẽ có tiền đồ, kiểu con trai như vậy, con có thích không?” Tần Lão cười híp mắt nói.
"Ông nội, ông nói lung tung gì vậy, con tuyệt đối sẽ không thích cái kiểu người đó."
“Hơn nữa, tên tiểu tử này chính là tên lăng nhăng, con đã sớm điều tra ra, tiểu tử này có mấy bạn gái, với nhiều cô gái còn có mối quan hệ không rõ ràng, chắc chắn không phải loại người tốt lành gì.” Tần Thi bĩu môi nói.
...
Lâm Vân đưa Tần Lão và Tần Thi đi rồi, sau đó quay lại hiện trường buổi họp báo.
Sau khi trở về hội trường.
Ông ngoại Liễu Chí Trung đi đến trước mặt Lâm Vân, kích động nói: “Vân Nhi, đó chính là Tần Vĩ Dân đấy, con vậy mà đã có quan hệ với ông ấy rồi, Vân Nhi, con thật sự khiến ông ngoại cảm thấy kinh diễm!”
Cách đây mười mấy năm, khi Tần Vĩ Dân thường xuyên xuất hiện trên TV, ông ngoại Liễu Chí Trung đương nhiên biết rõ thân phận của Tần Vĩ Dân.
Liễu Chí Trung phấn khởi nói tiếp: “Ông ngoại thật không ngờ, một mình con vào thủ đô, không có bất kỳ thế lực nào giúp đỡ, vậy mà vẫn có thể xông xáo tạo dựng được sự nghiệp, đến cả ông ngoại cũng cảm thấy xấu hổ đấy.”
Lâm Vân có thể đạt được thành tựu như vậy thật sự làm Liễu Chí Trung bất ngờ, ông vẫn luôn đánh giá cao Lâm Vân nhưng vẫn đánh giá thấp năng lực của Lâm Vân.
Nhìn thấy cháu trai ngày càng phất lên như diều gặp gió, Liễu Chí Trung đương nhiên rất vui mừng.
“Hắc hắc, ông ngoại quá khen rồi.” Lâm Vân cười tủm tỉm.
Nghe được lời tán dương cùng sự kích động của ông ngoại, Lâm Vân cũng vui mừng thật sự, cuối cùng mình cũng không làm ông ngoại thất vọng.
Cô Lang cũng cười nói: “Vân ca, chí lớn của huynh đã dần dần được thể hiện, ta là Cô Lang từ tận đáy lòng thấy vui mừng cho huynh.”
Không chút khách khí mà nói, Cô Lang chính là người chứng kiến Lâm Vân từ yếu đuối đến mạnh mẽ, anh tận mắt chứng kiến con đường quật khởi của Lâm Vân.
Lúc này, lại có rất nhiều phú hào, đại lão đã mua xong tiên dịch, chạy đến trước mặt Lâm Vân.
“Lâm gia, tôi là gia chủ Chu gia trong bát đại thế gia của thủ đô, đây là danh thiếp riêng của tôi, sau này Chu gia chính là bạn bè vững chắc của Lâm gia, bất cứ khi nào Lâm gia cần Chu gia hỗ trợ, cứ việc lên tiếng.” Gia chủ Chu gia mặt mày tươi cười nói.
“Đương nhiên, bạn của Chu gia chủ đây, ta giao.” Lâm Vân tươi cười bắt tay ông, sau đó nhận lấy danh thiếp.
“Lâm gia, tôi là chủ tịch tập đoàn Thanh Hào, đây là danh thiếp của tôi, sau này Lâm gia cần gì, cứ việc gọi điện cho tôi!”
“Lâm gia, tôi là chủ tịch tập đoàn Lãng Dương, đây là danh thiếp của tôi......”
"Lâm Gia, ......"
Trong chốc lát, vô số ông chủ đưa danh thiếp cho Lâm Vân, đồng thời chân thành muốn lấy lòng Lâm Vân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận