Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 14 người xa lạ

"Chờ một chút!" Đúng vào lúc này, một giọng nói nhẹ nhàng vang lên. Lâm Vân quay đầu nhìn lại, trước mắt Lâm Vân là một cô gái trẻ tết tóc đuôi ngựa. Cô gái mặc áo khoác trắng và quần jean, làm nổi bật đôi chân dài thon thả, hàng mi dài, đôi mắt long lanh như hai viên ngọc, cùng đôi môi nhỏ nhắn xinh xắn như trái đào. Một mỹ nữ! Đây chắc chắn là một mỹ nữ tràn đầy vẻ tươi tắn, sức sống, không chỉ xinh đẹp mà khí chất cũng rất tốt! Thật sự, nàng như một thỏi nam châm có sức hút, Lâm Vân vừa nhìn thấy đã bị thu hút, không thể không nhìn thêm mấy lần. Cô gái đi thẳng đến, dừng lại trước mặt Lâm Vân. “Quản lý, tôi thanh toán cho bọn họ, quẹt thẻ đi.” Cô gái đưa cho quản lý một tấm thẻ, giọng nói dịu dàng, nhỏ nhẹ. “Mỹ nữ, cô thật sự muốn trả tiền giúp bọn họ sao? Nhìn họ đích thị là lừa đảo! Cô chỉ là bị họ lừa thôi!” Quản lý lộ vẻ rất ngạc nhiên, hắn không nghĩ rằng lại có người đứng ra trả tiền giúp hai người Lâm Vân. “Bị lừa hay không là chuyện của tôi, các người cứ nhận tiền là được.” Cô gái nói. “Cái này...... Được thôi.” Quản lý gật đầu, sau đó nhận thẻ ngân hàng, đi quẹt thẻ. Với nhà hàng bọn họ, chỉ cần nhận được tiền là được, đó mới là điều quan trọng nhất, nếu báo cảnh sát, dù có bắt được Lâm Vân hai người thì cũng chẳng ai trả tiền cơm, nhà hàng họ ngược lại còn bị thiệt hại. Cảnh này khiến rất nhiều thực khách xung quanh bàn tán, họ đều có chung một ý kiến, cảm thấy cô gái này quá ngốc, chuyện này mà cũng tin. Trong lúc quản lý đi quẹt thẻ. “Mỹ nữ, cảm ơn cô đã tin bọn tôi không phải lừa đảo, cảm ơn cô đã đồng ý giúp bọn tôi!” Mập mạp không ngừng cảm tạ. “Không cần cảm ơn, ai cũng có lúc khó khăn.” Cô gái lịch sự mỉm cười. Lâm Vân thì rất bất ngờ nhìn nàng, không ngờ thật sự có người đồng ý giúp đỡ, hơn nữa còn là một mỹ nữ xinh đẹp như vậy. “Mỹ nữ, cô khỏe, tôi tên Lâm Vân, mạo muội hỏi một câu, vì sao mọi người đều cảm thấy chúng tôi là lừa đảo, mà cô lại tin chúng tôi?” Lâm Vân hiếu kỳ hỏi. “Nếu các anh là lừa đảo, thì coi như tôi xui xẻo, nếu các anh không phải lừa đảo, vậy tôi có thể giúp đỡ một người đang cần giúp, tôi cảm thấy đáng giá.” Cô gái thản nhiên nói. Nghe được lời này trong lòng cô gái, trong lòng Lâm Vân không khỏi có chút rung động, đây chẳng phải là cô gái có tấm lòng thiện lương sao? Lúc này, quản lý quay lại. “Thưa cô, đã quẹt thẻ thành công, đây là biên lai!” Quản lý đưa thẻ và biên lai cho cô gái. Lâm Vân thấy vậy liền nói với cô gái: “Mỹ nữ, tôi sẽ viết giấy nợ cho cô, cô cho tôi xin số điện thoại đi, ngày mai tôi nhất định trả lại cho cô gấp 10 lần, tôi sẽ cho cô thấy, tôi không phải lừa đảo.” Lâm Vân đã từng nói, nếu ai chịu cho mình vay tiền, mình sẽ hoàn trả gấp 10 lần, Lâm Vân tự nhiên sẽ giữ lời! Cô gái lắc đầu: “Không cần, tôi giúp anh không phải vì tiền, chỉ là muốn giúp người thôi.” Nói xong, cô gái đi thẳng ra ngoài. Cô gái đột ngột rời đi khiến Lâm Vân có chút ngỡ ngàng. Lâm Vân vốn cho rằng, cô gái này đồng ý giúp mình là vì món tiền gấp 10 lần kia. Kết quả, cô gái này căn bản không vì tiền, thậm chí không tính để Lâm Vân trả số tiền kia? Cứ thế mà đi thẳng? “Vân ca, chuyện này......” Mập mạp cũng ngạc nhiên. “Mập mạp, đi thôi!” Lâm Vân vội gọi mập mạp, đuổi theo! Vừa ra khỏi nhà hàng, Lâm Vân liền thấy được bóng lưng xinh đẹp của cô gái. “Này, có thể cho tôi biết, cô tên là gì không?” Lâm Vân hướng về phía bóng lưng cô gái lớn tiếng hỏi. Lâm Vân muốn biết tên của cô gái, muốn trả lại số tiền mình đã thiếu. Cô gái dừng bước, nói một câu: “Người xa lạ.” Sau khi nói xong, cô gái đi thẳng đến chiếc Audi A4 màu trắng bên đường, mở cửa xe bước vào. Ngay sau đó, xe khởi động, chớp mắt đã biến mất khỏi tầm mắt Lâm Vân. “Người xa lạ, một người xa lạ thật tốt.” Lâm Vân ngẩn ngơ cảm thán một câu. “Lâm Vân, chúng ta cứ thế để cô ta trả tiền giúp sao?” Mập mạp nhìn Lâm Vân. “Đương nhiên là tôi muốn trả tiền cho cô ấy, đáng tiếc cô ấy chẳng cho chúng ta thông tin gì cả.” Lâm Vân bất đắc dĩ buông tay. “Đúng rồi! Biển số xe!” Lâm Vân đột nhiên vỗ đầu. Vừa nãy cô gái lái xe rời đi, chỉ cần Lâm Vân biết biển số xe, chắc chắn sẽ có cách tìm được nàng. Chỉ tiếc, Lâm Vân vừa nãy không nghĩ đến chuyện này, nên cũng không để ý đến biển số xe. “Mập mạp, cậu nhớ biển số xe không?” Lâm Vân nhìn mập mạp. “Tớ...... Tớ cũng không để ý đến vậy.” Mập mạp cười khổ nói. “Hôm nay tôi đã nợ cô ấy một ân tình, hy vọng sau này có thể gặp lại nàng......” Lâm Vân nhìn xa xăm. Một cô gái thiện lương như vậy, Lâm Vân đương nhiên mong có thể gặp lại, hơn nữa Lâm Vân cũng muốn tự tay trả lại ân tình mình đã thiếu. Chỉ có điều, biển người mênh mông, muốn gặp lại, chỉ sợ không dễ, có lẽ sau này mãi mãi cũng không gặp lại được nàng. “Đúng rồi, cái tên trộm túi tiền của mình! Đừng để mình gặp lại hắn, nếu không mình nhất định phải cho hắn đẹp mặt!” Lâm Vân nghiến răng nghiến lợi, hung hăng nói. Lâm Vân biết, kẻ đầu sỏ khiến mình không có tiền thanh toán, thậm chí còn bị hiểu lầm là lừa đảo, chính là tên trộm kia, nếu không phải hắn trộm túi tiền của Lâm Vân, thì đã không xảy ra những chuyện này! “Đúng đúng! Cái loại trộm cắp đáng ghét này, bắt được nhất định phải cho hắn đẹp mặt!” Mập mạp gật đầu phụ họa....... Ở một nơi khác. Trong chiếc xe Audi A4 màu trắng vừa rồi, cô gái đã giúp Lâm Vân trả tiền, đang hết sức tập trung lái xe, chuyện giúp Lâm Vân vừa nãy nàng đã quên béng. Đúng lúc này, điện thoại cô gái đột nhiên vang lên. “Alo, ba à.” Cô gái nghe điện thoại. “Mộng Di, tiệc rượu ngày mai rất quan trọng, liên quan đến sự sống còn của công ty chúng ta, con nhất định không được đến muộn, phải đúng giờ đó.” Giọng một người đàn ông trung niên vang lên từ điện thoại. “Con biết rồi ba, yên tâm đi, con chắc chắn không đến muộn.” Cô gái đáp. Dừng một chút, trên gương mặt xinh đẹp của cô gái tràn đầy lo lắng: “Ba, quy mô công ty mình nhỏ, về giá cả cũng không có ưu thế, so với các công ty đối thủ hoàn toàn không thể cạnh tranh, con thật sự rất lo, mà lần này nếu vẫn không bàn bạc được thì...... Công ty của chúng ta e rằng khó mà duy trì tiếp.” Người đàn ông trung niên ở đầu dây bên kia im lặng một lát, sau đó nói với giọng thấu tình đạt lý: “Chúng ta thực sự không có ưu thế gì, chúng ta chỉ có thể dốc hết 100% thành ý, để Hoa Đỉnh Tập Đoàn thấy được sự chân thành của chúng ta, chỉ mong có thể có kỳ tích xảy ra thôi......” Ngày hôm sau. Với phần lớn mọi người, hôm nay chỉ là một ngày thứ Bảy bình thường. Nhưng với Lâm Vân mà nói, hôm nay là ngày công ty tổ chức tiệc rượu. Đây là một bữa tiệc nhỏ, khách mời đều là các công ty có quan hệ hợp tác với Hoa Đỉnh Tập Đoàn. Tửu Điếm Thanh Vân. Đây là khách sạn hạng nhất ở thành phố Thanh Dương, Hoa Đỉnh Tập Đoàn là một tập đoàn lớn, việc chọn nơi này tổ chức tiệc rượu cũng là điều dễ hiểu. Lâm Vân đến tương đối sớm, 9 giờ đã tới khách sạn. Trong phòng nghỉ VIP lầu hai khách sạn, vì còn sớm nên Lâm Vân lấy điện thoại ra chơi game. Là một sinh viên, tuy Lâm Vân học giỏi nhưng vẫn biết chơi game, năm nay không chơi game thì quả là hiếm thấy. Lâm Vân cũng thỉnh thoảng chơi game giải trí. Lúc này, cửa phòng VIP bị đẩy ra, một người đàn ông trung niên mặt tươi cười bước vào. “Chào chủ tịch Lâm Vân, tôi là chủ tịch Chu Trạch của tửu điếm Thanh Vân, đặc biệt đến gặp Lâm Đổng sự trưởng.” Chu Trạch mang nụ cười trên mặt, thái độ vô cùng khiêm nhường. Dù tửu điếm Thanh Vân ở Thanh Dương rất hùng mạnh, nhưng so với Hoa Đỉnh Tập Đoàn thì vẫn kém xa, Hoa Đỉnh Tập Đoàn là tập đoàn hùng mạnh nhất ở ba tỉnh Tây Nam, nổi tiếng khắp cả nước. Dù Lâm Vân chỉ là một chủ tịch chi nhánh công ty, nhưng sau chi nhánh đó là cả tập đoàn Hoa Đỉnh! Hơn nữa, Chu Trạch nghe ngóng được tin tức từ Lưu Ba, Lâm Vân chính là cháu ngoại của Lễu Chí Trung lão gia tử! Chỉ cần vậy thôi, Chu Trạch đã phải cung kính với Lâm Vân rồi! “Ông là Chu Trạch của tửu điếm Thanh Vân, tôi có nghe danh ông.” Lâm Vân ngẩng đầu nhìn Chu Trạch. Tửu điếm Thanh Vân rất nổi tiếng ở Thanh Dương, ông chủ Chu Trạch tự nhiên cũng có chút danh tiếng, nên Lâm Vân trước đây từng nghe qua tên ông ta. “Đúng đúng, chính là Chu Trạch này, đã sớm nghe Lưu Tổng nói Lâm Đổng sự trưởng là thiếu niên anh hùng, hôm nay gặp mặt, quả nhiên khí khái bất phàm.” Chu Trạch mặt đầy tươi cười. “Chu Đổng sự trưởng khách sáo rồi.” Lâm Vân ngẩng đầu nhìn Chu Trạch. Trước đây, Lâm Vân không dám nghĩ mình sẽ đến tửu điếm Thanh Vân loại khách sạn năm sao này, thời đó Chu Trạch là một nhân vật lớn mà Lâm Vân cần phải ngưỡng mộ, chỉ có thể nghe uy danh của ông qua người khác. Còn bây giờ, ông chủ tửu điếm Thanh Vân, đều phải cung kính trước mặt mình, thậm chí còn ra vẻ xu nịnh.
"Lâm Đổng Sự Trưởng, đây là thẻ VIP kim cương của tửu điếm chúng ta, đặc biệt tặng cho ngài Lâm Đổng, sau này ngài đến tửu điếm chúng ta tiêu phí, có thể hưởng thụ đãi ngộ đứng đầu nhất." Chu Trạch một mực cung kính đem một tấm thẻ hội viên, hai tay dâng lên. "Chu Đổng có lòng, ta nhận." Lâm Vân cũng không khách khí, trực tiếp nhận lấy thẻ hội viên. Chu Trạch thấy Lâm Vân nhận thẻ, trên mặt hắn liền lộ ra nụ cười vui vẻ, bởi vì điều này nói rõ Lâm Vân nể mặt hắn. "Lâm Đổng, ngài cứ bận, tại hạ xin phép lui xuống trước, ngài có bất kỳ điều gì cần, tùy thời gọi tại hạ." Chu Trạch trên mặt vẫn mang theo nụ cười lấy lòng như cũ.
...... Từ mười giờ, những ông chủ đến tham gia tửu hội lần lượt đến khách sạn. Lưu Ba làm tổng quản lý công ty, liền đứng ở cửa tửu điếm, từng người chào đón những ông chủ đến. Lúc này, một chiếc xe lao nhanh dừng ở cửa tửu điếm, từ trong xe bước xuống một người đàn ông trung niên hói đầu, cùng một người thanh niên. Nếu Lâm Vân ở đây, thì chắc chắn nhận ra người thanh niên này ngay, bởi vì hắn chính là bạn học cùng lớp của Lâm Vân, Trương Hổ! "Trương Tổng, Trương Hổ công tử, hoan nghênh!" Lưu Ba cũng làm giống như khi tiếp đãi các ông chủ khác, nở nụ cười tiến lên bắt tay chào đón. Cha của Trương Hổ là Trương Đại Xuân, vội vàng cười tiến lên bắt tay với Lưu Ba nói: "Lưu Tổng ngài khách khí quá, tôi phải chúc mừng ngài trước mới phải, chúc mừng ngài đánh bại cha con nhà họ Ngô, vinh thăng tổng quản lý, sau này Lưu Tổng ngài phải chiếu cố tiểu đệ nhiều hơn nhé." "Trương Tổng, tôi cũng không dám tự ý chiếu cố ai cả, chủ tịch mới nói chiếu cố ai, tôi mới có thể chiếu cố người đó." Lưu Ba nói ra. Ý của Lưu Ba rất rõ ràng, ta chỉ nghe theo chủ tịch mới, chủ tịch mới muốn hợp tác với ngươi, vậy thì cứ tiếp tục. "Đúng đúng đúng, Lưu Tổng nói phải." Trương Đại Xuân cười tươi liên tục gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận