Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 60 ông ngoại thần bí lễ vật

Chương 60: Quà tặng bí ẩn của ông ngoại - Khu nhà lều. Sau khi Lâm Vân về đến nhà, ông ngoại Liễu Chí Trung đang ngồi ở chiếc ghế sô pha cũ mà mẹ thường ngồi. "Vân Nhi, con về rồi đấy à." Liễu Chí Trung lộ vẻ mặt tươi cười hiền từ. "Ông ngoại, mẹ con ở nước ngoài dưỡng bệnh thế nào rồi ạ?" Lâm Vân vừa vào cửa liền tranh thủ thời gian hỏi thăm tình hình của ông ngoại. "Con yên tâm, có ta sắp xếp, đương nhiên là vô cùng tốt!" Liễu Chí Trung cười nói. "Vậy thì tốt rồi." Lâm Vân yên tâm gật đầu. "Vân Nhi, ngày mai ở Thanh Dương Thị các con có tổ chức một buổi đấu giá, đối với con mà nói, đây là một buổi đấu giá rất quan trọng, ta về đây hôm nay cũng là vì chuyện này." Liễu Chí Trung nói. Lâm Vân có chút kinh ngạc: "Buổi đấu giá này tuy quan trọng, nhưng cũng không đến mức để ông ngoại người, phải tự mình từ tỉnh thành chạy về đây gặp con chứ?" "Nếu chỉ là buổi đấu giá thì thực sự không cần thiết, nhưng buổi đấu giá này lại liên quan đến cuộc chiến của con và tập đoàn Kim Cường." Ông ngoại Liễu Chí Trung nói. "Tập đoàn Kim Cường sao?" Lâm Vân lẩm bẩm. Lâm Vân nhớ lại, trước đây tổng quản lý Lưu Ba đã từng nói với Lâm Vân, buổi đấu giá này sẽ đọ sức với tập đoàn Kim Cường. Cho nên, buổi đấu giá này chính là một cuộc chiến không khói lửa giữa anh và tập đoàn Kim Cường! "Đúng! Chính là tập đoàn Kim Cường, ta nghĩ Vân Nhi con chắc chắn hận không thể tiêu diệt tập đoàn Kim Cường này đi!" Ông ngoại Liễu Chí Trung cười híp mắt nói. "Đương nhiên!" Lâm Vân gật đầu chắc nịch. Những việc tập đoàn Kim Cường đã làm trước đó, khiến Lâm Vân hận không thể diệt trừ tập đoàn Kim Cường này trong giấc mơ. Có điều, tập đoàn Kim Cường là địa đầu xà bản địa, chủ tịch Hướng Kim Cường của tập đoàn này lại là đại ca thế lực ngầm ở Thanh Dương Thị, tung hoành ở Thanh Dương Thị hơn mười năm, gốc rễ vô cùng vững chắc. Cho nên, Lâm Vân muốn dựa vào sức mình tiêu diệt tập đoàn Kim Cường là một việc cực kỳ khó khăn. "Việc tiêu diệt tập đoàn Kim Cường, trách nhiệm quan trọng này, ta sẽ giao cho con hoàn thành, đây cũng là sự rèn luyện cuối cùng của con." Ông ngoại Liễu Chí Trung nói. "Ông ngoại, cho dù người không nói, con cũng muốn tự mình nghĩ cách tiêu diệt tập đoàn Kim Cường, nếu không con đã sớm tìm ông ngoại giúp rồi." Lâm Vân cười nói. "Ha ha, tốt! Có khí phách!" Liễu Chí Trung vui vẻ gật đầu. Ngay sau đó, Liễu Chí Trung nói: "Tuy nhiên, ta cũng sẽ không để con đơn độc chiến đấu, dù sao Hướng Kim Cường là cáo già, lại còn tung hoành ở Thanh Dương Thị nhiều năm, đến lúc cần thiết, ta sẽ ở phía sau giúp con một hai, nhưng chủ yếu vẫn là dựa vào con." "Vậy thì cảm ơn ông ngoại." Lâm Vân gật đầu. "Ví dụ như buổi đấu giá lần này, ta sẽ cho con một chút trợ giúp." Ông ngoại cười híp mắt nói. "A? Trợ giúp gì vậy ạ?" Lâm Vân hiếu kỳ hỏi. Buổi đấu giá này, xem như lần đầu tiên Lâm Vân đối đầu trực diện với Hướng Kim Cường, Lâm Vân đương nhiên muốn thắng ngay trận đầu. "Đầu tiên là cho con một tỷ tiền vốn để duy trì! Chỉ cần là đất đai quan trọng, dù thế nào cũng phải ra giá đoạt được, không tiếc giá, dù là không đáng cũng không quan trọng, chỉ cần làm cho Hướng Kim Cường năm sau không có đất xây nhà." Ông ngoại nói. "Ý của ông ngoại là dùng tiền đè chết, đè cho Hướng Kim Cường không còn đường sống, đúng không?" Lâm Vân kinh hỉ nói. "Đúng! Chính là ý này! Hắn là địa đầu xà thì sao chứ? So về tiền, tập đoàn Hoa Đỉnh của ta có thể đùa chết hắn!" Ông ngoại Liễu Chí Trung vừa cười vừa nói. "Ông ngoại không hổ là người giàu nhất, đúng là bá khí, hắc hắc." Lâm Vân nhếch miệng cười. "Đúng rồi ông ngoại, một tỷ này, có phải là đồ vật rất tốt mà người đã nói trên điện thoại không?" Lâm Vân hỏi. "Đương nhiên không phải, thứ đồ tốt mà ta nói, là một thứ khác, nó sẽ giúp con rất nhiều." Ông ngoại Liễu Chí Trung vừa cười vừa nói. Sau đó, ông ngoại nhận một tập tài liệu từ thư ký rồi đưa tập tài liệu đó cho Lâm Vân. "Vân Nhi, đây mới chính là đồ tốt mà ta muốn tặng cho con!" Lâm Vân vội vàng nhận tập tài liệu. Theo Lâm Vân nghĩ, thứ mà ông ngoại nói là đồ tốt, chắc chắn là bảo vật quý giá lắm đây? Sau khi nhận tài liệu, Lâm Vân liền tranh thủ mở ra xem. "Quả nhiên là đồ tốt!" Sau khi xem xong, Lâm Vân nhanh chóng hiểu ý ông ngoại. Tập tài liệu mà ông ngoại cho Lâm Vân thậm chí còn quan trọng hơn một tỷ vừa cho Lâm Vân. Ngay sau đó, Lâm Vân vô cùng cẩn thận cất phần tài liệu "quý giá" này. "Ta có thể giúp con chỉ đến thế thôi, còn con có thể làm đến đâu thì phải xem vào biểu hiện của con." Ông ngoại Liễu Chí Trung cười híp mắt nói. "Ông ngoại yên tâm, con nhất định sẽ không để người thất vọng! Với sự trợ giúp của ông ngoại, lần đấu giá này con nhất định sẽ khiến cho tập đoàn Kim Cường thua thảm hại!" Giọng của Lâm Vân đầy kiên quyết. Đừng thấy ông ngoại chỉ là giúp Lâm Vân một tay sau lưng, nhưng sự giúp đỡ của ông ngoại lại là vô cùng lớn. Với những thứ này, Lâm Vân có thể nói là nắm chắc phần thắng trong buổi đấu giá ngày mai. "Tốt, đồ đã đưa rồi, ta về tỉnh đây." Liễu Chí Trung đứng dậy. Lâm Vân đưa ông ngoại Liễu Chí Trung ra xe.......
Một bên khác, trên tầng cao nhất của Kim Cường Đại Hạ. "Hướng gia, ngày mai đấu giá, trong tài khoản chuẩn bị tổng cộng 300 triệu, theo giá cả năm ngoái, lấy mấy miếng đất kia chắc là thừa sức." Quân sư nói. Năm trước đấu giá đất, tập đoàn Kim Cường và tập đoàn Hoa Đỉnh về cơ bản mỗi bên đều lấy một nửa đất, hai bên sẽ không tranh giành quá ác liệt, bởi vì nếu tranh quá ác thì cả hai bên đều thiệt hại. Hơn nữa, khi đó chi nhánh Hoa Đỉnh tại Thanh Dương do cha con Ngô gia quản lý. Lúc đó cha con Ngô gia cũng chủ trương thỏa hiệp với tập đoàn Kim Cường ở mức độ nhất định. Hướng Kim Cường lắc đầu: "Lần này không giống như trước, tên Lâm Vân kia không dễ hù dọa như cha con Ngô gia trước kia, mà gần đây chúng ta tranh chấp với tập đoàn Hoa Đỉnh nhiều như vậy, chắc chắn tập đoàn Hoa Đỉnh sẽ đọ sức với chúng ta." "Ý của Hướng gia là, chuẩn bị thêm chút tiền?" Quân sư hỏi. "Không sai, tìm cách chuẩn bị thêm 300 triệu nữa, tổng cộng 600 triệu, như thế nào cũng đủ để đoạt mấy khu đất tốt." Hướng Kim Cường nói. Hướng Kim Cường hiểu rõ tầm quan trọng của việc đọ sức. "Lần trước thằng nhãi đó làm tao khó xử, lần đấu giá này, thế nào tao cũng phải khiến nó gặp chút rắc rối!" Hướng Kim Cường nghiến răng nghiến lợi nói. Hướng Kim Cường nghĩ đến việc bị cắm sừng trong video, lại còn bị phát cho đám đàn em của hắn xem, trong lòng liền bốc lên ngọn lửa giận vô tận...
Vào đêm, tại biệt thự trên lưng chừng núi nhà Tô Yên. "Ba, ba tìm con có chuyện gì vậy?" Tô Yên từ trên lầu đi xuống, tùy tiện ngồi xuống ghế sô pha. Tô Tổng, ba của Tô Yên ngồi đối diện với cô. "Con gái à, cái tên nhóc tên Lâm Vân kia, ba xem qua tài liệu của nó rồi, chỉ là một tên nhóc nghèo thôi, sao con lại đi quen nó vậy? Ba không hiểu." Tô Tổng nói. "Phụt!" Tô Yên nghe thấy ba mình nhắc đến chuyện này, cô lập tức bật cười. Tô Yên chẳng qua chỉ tìm Lâm Vân đóng vai bạn trai thôi, không ngờ ba mình lại biết, hơn nữa còn tin là thật? Ngay sau đó, Tô Yên nghĩ lại, nếu ba đã tin vậy thì mình cứ tương kế tựu kế. "Không sai, con quen hắn đấy, thằng nhóc nghèo thì sao? Dù sao con cũng không thiếu tiền." Tô Yên buông tay nói. Ngừng một chút, Tô Yên tiếp tục nói: "Cho nên ba à, con có bạn trai rồi, về sau ba đừng có giới thiệu con với cậu công tử nhà nào nữa nhé." "Ăn nói bậy bạ! Cái thằng Lâm Vân đó sao xứng với con được? Ngày mai có buổi đấu giá, con cùng ba đi tham gia! Đến lúc đó giao lưu nhiều với Bình Thiếu, ba sẽ tác hợp cho các con!" Tô Tổng mặt nghiêm nghị nói. "Con không hứng thú với cái buổi đấu giá gì hết, nếu ba dám ép con, con sẽ nhảy lầu đấy, con xuống dưới âm phủ mách mẹ con." Tô Yên bĩu môi nói. "Con... Con..." Tô Tổng tức đến xanh mặt. Tô Yên đơn giản trêu chọc, không khỏi che miệng cười thầm. "Được rồi ba, con buồn ngủ rồi, con đi ngủ đây, còn về cái tên Bình Thiếu kia, con thực sự không có cảm giác với hắn, sau này đừng có nhắc chuyện tác hợp con với hắn nữa." Sau khi nói xong, Tô Yên trực tiếp đứng dậy lên lầu. "Bình Thiếu dù sao cũng hơn cái thằng nhóc nghèo tên Lâm Vân kia cả vạn lần đấy!" Tô Tổng hướng phía bóng lưng Tô Yên lớn tiếng nói...
Chớp mắt thời gian đã đến ngày thứ hai. 8 giờ sáng, tại văn phòng của tổng quản lý tập đoàn Hoa Đỉnh. "Lưu Ba, đã chuẩn bị xong chưa?" Lâm Vân đi vào phòng làm việc. "Lâm Tổng, buổi đấu giá lần này, chắc chắn sẽ có một trận huyết chiến với tập đoàn Kim Cường, cho nên tôi đã điều 500 triệu, không biết có đủ không, nếu không đủ thì tôi nhân lúc còn thời gian, tìm cách triệu tập thêm chút tiền vốn." Lưu Ba nói. "Đủ rồi, đi thôi." Lâm Vân vừa cười vừa nói. Hôm qua ông ngoại cho mình một tỷ tiền hỗ trợ, thêm 500 triệu của Lưu Ba, là thành 1 tỷ 500 triệu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận