Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 253: Lâm Vân công tích

Chương 253: Công tích của Lâm Vân
Đây là lần đầu tiên Lâm Vân đến tổng bộ, đối với hắn mà nói, có ý nghĩa vô cùng lớn. Tổng bộ Hoa Đỉnh nằm ở khu vực phồn hoa, sầm uất, tòa nhà Hoa Đỉnh được xây dựng rất độc đáo, là một công trình mang tính biểu tượng của khu vực này. Ở cửa tòa nhà, sau khi Lâm Vân khai báo thân phận, bảo vệ liền lập tức cho hắn vào, chắc là ông ngoại đã dặn dò trước. Vào bên trong, Lâm Vân đi thẳng đến thang máy, chuẩn bị lên tầng cao nhất gặp ông ngoại trước.
"Nhãi con! Đứng lại cho ta!" Một giọng nói vang lên từ phía sau. Lâm Vân quay đầu lại, lại là chủ xe Mercedes lúc trước.
"Nhãi con, không ngờ ngươi lại thật sự đến ban Hoa Đỉnh, vậy thì coi như ngươi tự đâm đầu vào họng súng của ta rồi, nói xem, ngươi đến bộ phận nào, ta sẽ hảo hảo 'dạy dỗ' ngươi." Chủ xe Mercedes vừa cười vừa nói.
"Ta sợ nói ra hù chết ngươi." Lâm Vân cười nhạt đáp.
"Cái gì? Hù chết ta? Ha ha!" Chủ xe Mercedes cười ha hả.
Tiếng ồn ào ở chỗ này thu hút sự chú ý của nhiều nhân viên trong sảnh lớn.
"Đó là ai vậy? Chưa từng thấy, người mới sao? Hình như cậu ta chọc phải Lỗ Chủ Quản."
"Vừa đến đã chọc Lỗ Chủ Quản, người mới này về sau ở công ty e là không có quả ngon mà ăn."
"Đúng vậy, tính của Lỗ Chủ Quản thì ai chọc phải xui xẻo người đó." Các nhân viên trong đại sảnh đều nhìn Lâm Vân bằng ánh mắt thương hại. Chủ xe Mercedes chính là Lỗ Chủ Quản mà mọi người vừa nhắc tới.
"Nhãi con, ngươi không dám nói, đơn giản là sợ bị ta gây khó dễ, nhưng mà ngươi cứ yên tâm, dù ngươi không nói thì lát nữa ta đi bộ phận nhân sự tra một chút là ra ngay thôi." Lỗ Chủ Quản vừa nói vừa cười. Rồi ngay lập tức, Lỗ Chủ Quản đổi giọng: "Nếu bây giờ ngươi biết sợ, thì nhanh chóng dập đầu xin lỗi ta, lại còn phải thể hiện tốt vào, có lẽ ta sẽ tha cho ngươi."
Lâm Vân cười, rồi nói: "Vậy ta cũng nói cho ngươi biết, nếu bây giờ ngươi nhanh chóng dập đầu xin lỗi ta, có lẽ ta cũng sẽ tha cho ngươi."
"Ngươi..." Mặt Lỗ Chủ Quản biến sắc.
"Nhãi con, gan ngươi lớn thật đấy, được thôi, ngươi chờ đấy! Xem ta thu dọn ngươi thế nào!" Lỗ Chủ Quản hung hăng nói.
Nói xong, Lỗ Chủ Quản tức giận quay người bỏ đi. Lâm Vân cười lạnh lắc đầu, sau đó cũng quay người đi về phía thang máy. Nếu Lâm Vân thật sự chỉ là một nhân viên mới vừa nhận chức hôm nay thì có lẽ sẽ gặp phiền phức lớn, chỉ tiếc rằng thân phận của hắn không chỉ đơn thuần là một nhân viên mới.
Vào thang máy, Lâm Vân một mạch lên thẳng tầng cao nhất của tòa nhà Hoa Đỉnh, đến trước cửa văn phòng chủ tịch của ông ngoại. Bên ngoài có hai vệ sĩ và một thư ký nam. Lâm Vân nhận ra người thư ký này, tên là Trương Thư Ký, ông ngoại thường dẫn anh ta theo mỗi lần đến Thanh Dương Thị, đủ thấy ông ngoại rất tín nhiệm anh.
"Lâm Thiếu Gia ngài đến rồi!" Trương Thư Ký thấy Lâm Vân liền vội vàng tươi cười đón tiếp.
"Trương Thư Ký, đã lâu không gặp." Lâm Vân cũng đáp lại bằng nụ cười.
"Lâm Thiếu Gia, Liễu Đổng đang chờ ở trong phòng, tôi đưa ngài vào." Trương Thư Ký cười nói. Ngay sau đó, Trương Thư Ký dẫn Lâm Vân vào phòng làm việc của ông ngoại Liễu Chí Trung.
"Vân Nhi đến rồi!" Liễu Chí Trung đang xem tài liệu, thấy Lâm Vân liền vội vàng đứng dậy, đi đến trước mặt hắn. Rồi ngay sau đó, Liễu Chí Trung quay sang Trương Thư Ký nói: "Trương Thư Ký, đi thông báo tất cả các quản lý cấp cao trong công ty đến phòng họp."
"Vâng, tôi đi ngay!" Trương Thư Ký đáp lời rồi quay người ra khỏi phòng làm việc.
"Ông ngoại, dạo này thân thể vẫn tốt chứ?" Lâm Vân cười hỏi.
"Từ khi qua tuổi 70, sức khỏe của ta càng ngày càng kém." Liễu Chí Trung lắc đầu.
"Ông ngoại, vậy ông phải nghỉ ngơi nhiều, đừng làm việc quá sức." Lâm Vân thành thật nói.
"Công việc của công ty thì nhiều vô kể, nhiều việc vẫn cần đích thân ta giải quyết." Liễu Chí Trung bất lực nói. Rồi ngay sau đó, ông lại cười nói: "Hôm nay không nhắc đến những chuyện này, lát nữa khi các quản lý đã tập hợp đông đủ, ta sẽ giới thiệu con với mọi người, ta dự định bổ nhiệm con làm phó tổng quản lý tập đoàn Hoa Đỉnh trong cuộc họp."
"Phó tổng quản lý tập đoàn?" Lâm Vân giật mình. Đó chính là chức phó tổng quản lý tập đoàn, người có quyền lực quản lý toàn bộ tập đoàn Hoa Đỉnh. Trước đây Lâm Vân ở Thanh Dương Thị, tuy là chủ tịch phân công ty Thanh Dương, nhưng chỉ giới hạn trong việc quản lý chi nhánh ở đó, khác biệt giữa hai chức vụ là rất lớn. Trước là chủ tịch một phân công ty, giờ lại là phó tổng quản lý của cả tập đoàn! Các chức vị từ cao đến thấp trong công ty thường là: chủ tịch, hội đồng quản trị, tổng quản lý, phó tổng quản lý, tổng giám đốc, chủ quản, quản lý. Tất nhiên nếu công ty còn nhỏ thì tổng giám đốc có thể chia thành tổng giám đốc cấp cao, tổng giám đốc, và các cấp quản lý. Một số công ty sẽ bổ nhiệm tổng giám đốc điều hành, bản chất cũng tương tự như tổng quản lý, là người phụ trách cao nhất các công việc hằng ngày.
"Ông ngoại, con vừa mới đến tổng công ty mà đã lên thẳng vị trí phó tổng quản lý, e là... sẽ khó khiến mọi người tâm phục khẩu phục." Lâm Vân lo lắng nói.
"Những thành tích con làm được ở Thanh Dương, ta nghĩ đủ để chứng minh năng lực của con với mọi người." Liễu Chí Trung cười tủm tỉm nói.
.........
Một nơi khác.
Trong văn phòng của tổng giám đốc dự án.
Liễu Nguyên Hải đang buồn bực ngồi trong phòng.
"Mẹ nó, ta đã về đây một tháng rồi mà vẫn chỉ là một tổng giám đốc dự án, không biết đến khi nào lão già mới chịu nâng đỡ ta lên nữa." Liễu Nguyên Hải than vãn.
"Nguyên Hải thiếu gia, ngài là dòng dõi duy nhất của Liễu Gia, sau này tập đoàn Hoa Đỉnh này không phải của ngài thì còn ai vào đây." Lỗ Chủ Quản nịnh nọt nói. Lỗ Chủ Quản, chính là chủ xe Mercedes lúc nãy.
"Đánh rắm, ngươi tưởng ta không biết sao? Lão già còn có một đứa cháu ngoại tên là Lâm Vân, nghe nói lão ta rất thích thằng Lâm Vân này, có khi nó sẽ gây trở ngại cho ta." Liễu Nguyên Hải nói.
"Nguyên Hải thiếu gia, nó họ Lâm, ngài họ Liễu, chỉ riêng điểm đó thôi thì Lâm Vân đó sao có thể so với ngài?" Lỗ Chủ Quản nói.
Liễu Nguyên Hải cười gật đầu: "Cũng đúng, trong người ta chảy dòng máu của Liễu Gia, cái thằng Lâm Vân đó dựa vào cái gì mà dám tranh giành với ta?"
"Hơn nữa, lão gia chỉ cho nó một công ty chi nhánh, khác nào đem nó trao quyền cho thuộc cấp, còn Nguyên Hải thiếu gia ngài thì làm ở tổng công ty, phân biệt cao thấp quá rõ rồi." Lỗ Chủ Quản cười xu nịnh.
"Có lý! Có lý!" Liễu Nguyên Hải liên tục gật đầu.
Đúng lúc này, trợ lý của Liễu Nguyên Hải đẩy cửa bước vào.
"Nguyên Hải thiếu gia, lão gia bảo tất cả quản lý cấp cao trong công ty đến phòng họp." Trợ lý nói.
"Hả? Đột nhiên thế, có chuyện gì sao?" Liễu Nguyên Hải hỏi.
"Cái này thì tôi không rõ." Trợ lý lắc đầu.
"Được rồi, ta biết rồi, ta đi ngay đây!" Liễu Nguyên Hải khoát tay với trợ lý.
........
Sau mười phút, tất cả các quản lý cấp cao của tập đoàn Hoa Đỉnh, trừ những người đang đi công tác, đều đã có mặt đầy đủ ở phòng họp. Liễu Nguyên Hải từ tốn bước vào, đi đến vị trí đầu phòng họp. Những người vốn đang xì xào bàn tán, ngay lập tức im lặng, cả phòng họp trở nên yên ắng, tất cả đều ngẩng đầu nhìn Liễu Nguyên Hải.
"Hôm nay trong cuộc họp này, ta muốn khen ngợi một người, đó là chủ tịch phân công ty Thanh Dương Lâm Vân." Liễu Chí Trung từ tốn nói.
Mọi người nghe câu này thì đều giật mình. Ở đây ai mà không biết, Lâm Vân là cháu ngoại của Liễu Chí Trung.
"Ngoài ra, vụ án tổng quản lý phân công ty Khánh Quang tham ô mấy hôm trước, chắc hẳn mọi người đều biết rồi, giờ ta phải tuyên bố với mọi người, chứng cứ phạm tội tham ô của tổng quản lý phân công ty Khánh Quang, chính là do Lâm Vân, tự mình thâm nhập vào công ty chi nhánh làm nội gián, rồi tìm cách lấy được bằng chứng, chỉ mất không đến một tuần!" Liễu Lão nói.
Nhiều quản lý ở đây đều gật đầu, việc có thể trong một tuần ngắn ngủi mà xâm nhập vào một công ty, tra ra chứng cứ tham ô của tổng quản lý, như vậy đủ để chứng minh Lâm Vân có chút bản lĩnh.
Liễu Lão cười nói tiếp: "Nhưng cái đó vẫn chưa tính là gì, từ khi Lâm Vân tiếp nhận chức chủ tịch phân công ty Thanh Dương mấy tháng nay, đầu tiên cậu ấy đã giành được khu bảo hộ số 1 Thanh Dương, rồi diệt trừ địa đầu xà Hướng Kim Cường, lại một tay thâu tóm tập đoàn Kim Cường, trực tiếp khiến giá trị thị trường của phân công ty tăng lên gấp bội!"
Liễu Lão nói tiếp: "Người quản lý tiền nhiệm của phân công ty Thanh Dương tại vị 5 năm, đều không hạ được cái tập đoàn Kim Cường này, ngược lại để cho nó càng lớn mạnh hơn, vậy mà cậu ta chỉ mới tiền nhiệm vài tháng mà đã diệt được tập đoàn Kim Cường, với năng lực đó, ta thật sự muốn giơ ngón tay cái lên khen ngợi."
Lời của Liễu Lão vừa dứt, cả phòng họp lập tức ồ lên một tiếng.
"Mới có mấy tháng ngắn ngủi mà có thể diệt trừ một tập đoàn địa đầu xà, lại còn có thể khiến giá trị thị trường của phân công ty tăng gấp bội, như vậy có phải là quá khủng khiếp không!"
"Đúng vậy, cái loại địa đầu xà này là khó đối phó nhất, mà muốn diệt được nó lại càng khó hơn!"
"Xem ra vị Lâm Thiếu Gia này đúng là có chút tài năng rồi!"
Trong phòng họp, các quản lý đều xôn xao bàn tán.
Liễu Nguyên Hải cũng ngồi ở phía dưới, hắn nghe thấy Liễu Chí Trung đặc biệt mở cuộc họp để khích lệ Lâm Vân, hắn nghe được những lời bàn tán của mọi người sau đó, sắc mặt của hắn liền trở nên khó coi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận