Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 484: đặc thù khách nhân

"Chương 484: Khách nhân đặc biệt
“Cao nhân đều có khí phách riêng, vả lại hôm nay, nếu không phải hắn cứu ta, ta có lẽ đã mất mạng. Ngày mai ta sẽ đến gặp hắn một chuyến, coi như hắn không có cách chữa trị thì cũng coi như báo đáp ân tình hôm nay." Tần lão nói.
“Nhưng mà ông nội, sau khi ông phát bệnh hôm nay, cơ thể lại càng suy yếu, không tiện ra ngoài.” Tần Thi lo lắng nói.
Tần Thi không ngờ ông nội lại đồng ý đến vậy.
“Yên tâm tiểu Thi, ông nội còn chịu đựng được.” Tần lão giọng nói già nua...
Ở một nơi khác.
Bên trong Chu gia.
“Cha, ngày mai là buổi họp báo của thằng nhãi đó, cha đã sắp xếp ổn thỏa cả rồi chứ?” Chu thiếu lên tiếng hỏi.
“Yên tâm đi, mọi việc đều đã an bài đâu vào đấy, buổi họp báo ngày mai của thằng nhãi đó chắc chắn sẽ không kết thúc yên ổn. Thằng nhãi đó sẽ bị bắt và bị gán tội, chờ đợi hắn chính là nhà lao.” Gia chủ Chu gia cười nói.
Nghe vậy, Chu thiếu cũng nở nụ cười hài lòng.
“Ha ha, thằng nhãi đó ngây thơ cho rằng, thắng được giải đấu quyền ngầm thì có thể đặt chân được vào đế đô sao? Thật nực cười! Lần này hắn sẽ hiểu, quyền thế lợi hại hơn nắm đấm.” Chu thiếu cười nói.
Giờ Chu thiếu chỉ mong Lâm Vân xong đời...
Thời gian thấm thoắt trôi đến ngày thứ hai.
Hôm nay chính là ngày tổ chức buổi họp báo giới thiệu nước thần tiên của Lâm Vân.
Sáng sớm 8 giờ, Lâm Vân vừa chuẩn bị rời khỏi biệt thự thì một vị “khách nhân” đặc biệt đột ngột bước vào.
Cánh cửa biệt thự vừa mở ra.
“Ông ngoại, Cô Lang!” Lâm Vân thấy hai người trước cửa, lập tức sững sờ.
Không sai, đứng ở cửa nhà Lâm Vân chính là ông ngoại Liễu Chí Trung của Lâm Vân, và cả Cô Lang.
“Ông ngoại, Cô Lang, thật là hai người!” Thấy họ, Lâm Vân lập tức vui mừng chạy đến, ôm chầm lấy cả hai.
“Đúng vậy, là chúng ta.” Ông ngoại và Cô Lang cũng tươi cười rạng rỡ.
“Ông ngoại, Cô Lang, sao hai người đột nhiên đến đây vậy?” Lâm Vân nhìn hai người họ, lộ rõ vẻ vui mừng khôn xiết.
Trước đó, sau khi giải quyết xong chuyện của Tô Yên, Cô Lang đã đến đế đô, rồi sau đó sự việc kết thúc thì Cô Lang lại về.
“Vân Nhi, ta nghe nói hôm nay con muốn công bố sản phẩm mới, nên đặc biệt bắt máy bay chạy tới ủng hộ con.” Ông ngoại Liễu Chí Trung tươi cười hiền hậu.
“Ông ngoại, cám ơn ông, có ông ở đây, lòng con thấy an tâm hơn nhiều.” Khuôn mặt Lâm Vân lộ vẻ cảm kích.
Đối với Lâm Vân, ông ngoại là người đã thay đổi cuộc đời hắn, Lâm Vân vô cùng biết ơn ông.
“Vân Nhi, ở đế đô mấy ngày nay, con thế nào? Chúng ta không có bất cứ mối quan hệ nào ở đây, mọi thứ đều phải tự mình con nỗ lực, chắc con đã trải qua nhiều gian nan lắm nhỉ?” Ông ngoại vỗ vai Lâm Vân.
Liễu Chí Trung là một lão làng trong giới thương nghiệp, đương nhiên hiểu rõ muốn làm nên chuyện ở một nơi như đế đô mà không có căn cơ, thì gian nan vất vả đến mức nào.
“Cũng có chút gian nan, nhưng con tin rằng chẳng bao lâu nữa con sẽ có thể gây dựng được mạng lưới quan hệ của riêng mình ở đế đô.” Giọng Lâm Vân đầy kiên định.
“Vân Nhi, ông ngoại tin con!” Liễu Chí Trung cười gật đầu, trong mắt tràn đầy vẻ vui mừng.
Liễu Chí Trung nói tiếp: “À Vân Nhi, Chu Tĩnh và em họ con là Lâm Thanh nhờ ta nhắn giúp, dạo này họ đang bận rộn công việc nên không đến được, nên ta đại diện họ đến thăm con.” "Còn có cả bạn gái nhỏ Giang Tĩnh Văn của con nữa, cô ấy cũng nhờ ta nhắn là đã sắp xếp xong công việc, cô ấy cũng sẽ đáp máy bay đến đế đô thăm con.” Lâm Vân cười gật đầu, sau lưng có nhiều người âm thầm ủng hộ mình như vậy, Lâm Vân vô cùng hạnh phúc.
Nói thật, Lâm Vân đến đế đô một thời gian dài như vậy rồi, cũng rất nhớ bọn họ.
Lâm Vân nhìn Cô Lang, cười hỏi: “Cô Lang, dạo này cậu tu luyện thế nào rồi? Có lười biếng không đấy?” “Vân ca biết đó, con đường tu luyện dài thăm thẳm, tôi bây giờ vẫn là Hư Đan cảnh, nhưng mỗi ngày đều có tiến bộ.” Cô Lang nói.
Điều này thì Lâm Vân rất rõ.
“Ông ngoại, Cô Lang, chúng ta đi thôi, đến địa điểm tổ chức buổi họp báo.” Lâm Vân nói.
Trên đường đi, Lâm Vân giới thiệu qua sản phẩm thuốc của mình cho ông ngoại, đó là sản phẩm được cải tiến từ đan dược.
Ông ngoại đã từng uống khử bệnh đan, cũng hiểu biết chút ít về đan dược…
Đại tửu điếm ở Đế Đô.
Bãi đỗ xe sang trọng như mưa, từng chiếc xe đỉnh cấp lần lượt chạy đến, nào là Bentley, Bugatti, Lamborghini, Rolls-Royce, Ferrari… không thiếu những chiếc bản giới hạn, khiến người nhìn hoa mắt.
Càng bắt mắt hơn là những chiếc biển số xe hình con báo treo trên xe, không một chiếc nào không thể hiện thân phận chủ nhân.
Những người qua đường không rõ chân tướng đều bị số lượng xe sang trọng tụ tập đông đúc dọa sợ, bọn họ không nhịn được kinh hô, hôm nay rốt cuộc là ngày gì?
Địa điểm tổ chức buổi họp báo trên lầu hai của khách sạn.
Hội trường được trang trí lộng lẫy, vô cùng xa hoa.
Đông đảo các ông lớn ở đế đô, các nhân vật tiếng tăm, lần lượt bước vào hội trường.
Những người này, tùy tiện nhắc một người ra cũng phải là người có gia sản hàng chục tỷ, thậm chí cả trăm tỷ.
Những người chỉ có vài tỷ thì đến cánh cửa này cũng không có tư cách vào!
Nếu không được nói trước, chắc chắn không ai nghĩ hôm nay là một buổi họp báo sản phẩm, bởi vì ở đế đô, gần như không có buổi họp báo công ty nào có thể mời được nhiều trùm tài phiệt, cự ngạc của đế đô đến như vậy.
Đây có lẽ là một trường hợp chưa từng có trong tất cả các buổi họp báo sản phẩm ở đế đô.
Lưu Ba và Lâm Vân, với tư cách đại diện của tập đoàn Dược phẩm Vân Diệu, đứng trước cửa hội trường, thay mặt Lâm Vân chào đón những vị trùm tài phiệt và cự ngạc.
Một số ông chủ sau khi đi vào thì lại than vãn không vui.
“Cái thằng Lâm Vân này ra oai quá lớn rồi, hôm nay ai đến đây mà không phải nhân vật có máu mặt ở đế đô? Hắn làm chủ nhà, lại chỉ phái mỗi người ở cửa đón tiếp, còn mình thì chẳng thèm tiếp.” “Chẳng lẽ hắn thật sự cho rằng, hắn thắng trận đấu quyền ngầm hôm qua thì có thể trở thành đại lão ở đế đô sao? Mọi người nể mặt mới gọi hắn một tiếng Lâm Gia, thực chất thì hắn chẳng có mối quan hệ nào ở đế đô cả, có chút quan hệ ở đế đô thôi cũng có thể dễ dàng hủy hoại hắn!” "Cây cao sẽ đón gió lớn, xem rồi biết, không có bối cảnh chống lưng mà còn khoe khoang, kiêu ngạo thế này, sớm muộn cũng sẽ bị hủy diệt thôi.” Mọi người đều hiểu rõ, Lâm Vân không có quyền thế chống lưng, nên cũng sẽ chẳng ra đầu sóng ngọn gió được bao lâu.
Rất nhiều đại lão đến đây, không phải vì thực lòng muốn ủng hộ buổi họp báo này, mà chỉ là do hôm qua Lâm Vân đã thắng trận đấu quyền quán quân, họ không còn cách nào khác mới phải đến.
Ví dụ như Công Tôn gia tộc và Chu Gia, họ tuy đến nhưng chắc chắn không phải để ủng hộ buổi họp báo này.
Một số ông chủ đã tham gia giải đấu quyền hôm qua, họ tuy đã hứa sẽ đến nhưng hôm nay lại dứt khoát không đến.
Đương nhiên, Bát Đại Thế Gia đều lần lượt có mặt đầy đủ, không hề vắng bóng.
Lúc này, Các chủ Bạch Vân Các cũng chậm rãi tiến đến.
"Các chủ đến rồi!” “Các chủ buổi sáng tốt lành!” “Các chủ buổi sáng tốt lành!” Nơi Các chủ Bạch Vân Các đi qua, các ông chủ ở đây đều nhao nhao chào hỏi, thái độ vô cùng cung kính.
Đây mới thực sự là người có quyền thế và uy vọng!
Các chủ Bạch Vân Các tiến thẳng lên phía trước, đến chỗ của Lâm Vân.
“Các chủ nể mặt đến đây, hoan nghênh! Hoan nghênh!” Lâm Vân nở nụ cười, bắt tay Các chủ Bạch Vân Các.
“Ha ha, nghe Lâm Vân nói hôm nay có buổi họp báo, ta nào có thể không đến chứ?” Các chủ Bạch Vân Các cười nói.
Trong lòng Lâm Vân hiểu rõ, việc Các chủ Bạch Vân Các khách khí như vậy cũng chỉ là vẻ bề ngoài của lão cáo già này mà thôi.
Hắn kiêng kị việc Lâm Vân có thể là thiên tài đệ tử của siêu cấp môn phái, nên mới khách khí cung kính với Lâm Vân như vậy.
Nếu như một khi đã xác định Lâm Vân không hề có chỗ dựa nào, có lẽ hắn sẽ ngay lập tức trở mặt, ngay lập tức tìm cách diệt trừ Lâm Vân.
Tranh giành quyền lực là như vậy, trên mặt có thể khách khí với nhau, nhưng sau lưng thì tràn đầy sát cơ.
“Các chủ, mời ngài vào chỗ ngồi, buổi họp báo còn 10 phút nữa sẽ bắt đầu.” Lâm Vân vẫy tay.
“Được thôi, hôm nay cậu bận nhiều việc, tôi không làm phiền nữa.” Các chủ Bạch Vân Các cười híp mắt nói.
Sau khi nói xong, Các chủ Bạch Vân Các quay người, đi về phía dãy ghế khách quý ngồi hàng đầu.
"Vân Nhi, vừa rồi con gọi ông ta là Các chủ, ông ta chẳng lẽ chính là ... Các chủ Bạch Vân Các của đế đô?" Liễu Chí Trung ngạc nhiên nói.
“Vâng ông ngoại.” Lâm Vân gật đầu.
“Ông ta vậy mà cũng đến tham gia buổi họp báo của con?” Liễu Chí Trung có vẻ hơi không tin.
Liễu Chí Trung trước khi đến cũng đã tìm hiểu qua thế lực ở đế đô, ông biết Bạch Vân Các ở đế đô là một sự tồn tại như thế nào.
"Trong trận đấu quyền ngầm hôm qua ở đế đô, con đã đánh bại Bát Đại Thế Gia của đế đô, tiện thể đánh bại cả Bạch Vân Các luôn, cho nên hôm nay Bạch Vân Các, Bát Đại Thế Gia và các ông lớn khác của đế đô đều đến tham gia buổi họp báo của con.” Lâm Vân nói.
"Ra là thế, bảo sao hôm nay lại có nhiều người đến vậy. Vân Nhi, lợi hại thật!” Liễu Chí Trung giơ ngón tay cái lên.
Ngay sau đó, Liễu Chí Trung chuyển giọng nói: “Nhưng mà con ở đế đô không có căn cơ, lại gây ra quá nhiều ồn ào như vậy, rất có thể sẽ gây ra phiền toái lớn đấy.” "
Bạn cần đăng nhập để bình luận