Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 102: danh chấn Thanh Dương Đại Học

Chương 102: danh chấn Thanh Dương Đại Học Lâm Vân thấy vậy, không khỏi vừa cười vừa nói: "Đỗ Kiệt, ngươi cảm thấy xé toạc hiệp nghị thư, liền có thể miễn trừ sao? Ngươi mở to hai mắt nhìn xem, nơi này có bao nhiêu học sinh của chúng ta trường Đại học Thanh Dương, nếu như ngươi hôm nay không quỳ xuống xin lỗi, ta có thể cam đoan, ngươi hôm nay tuyệt đối đi không ra khỏi cổng trường Đại học Thanh Dương của chúng ta!"
"Ngươi dám! Ta cho ngươi biết, trong đám người có người của ta đã an bài quay phim, nếu các ngươi dám đánh, liền sẽ bị quay lại đấy!" Đỗ Kiệt hung hãn nói.
Lâm Vân hai mắt nheo lại: "Hiện tại còn dám cùng ta kêu gào? Còn dám uy hiếp ta? Ta thấy dạy dỗ ngươi còn chưa đủ a!"
Ngay sau đó, lời nói của Lâm Vân chuyển sang lạnh lùng: "Ta cho ngươi biết, ta có thể dễ dàng mời được đội Việt Nam của giải CBA, cũng tương tự có thể dễ dàng mời được tay chân, sát thủ, nếu ngươi chọc giận ta, coi như hiện tại ta thả ngươi đi, ta có thể cam đoan, ngươi sẽ không sống sót để nhìn thấy mặt trời ngày mai!"
Đỗ Kiệt nghe vậy xong, sợ đến toàn thân run lên, đạo lý Lâm Vân nói, hắn đương nhiên hiểu.
Ngay sau đó, Đỗ Kiệt cắn răng hỏi: "Ngươi là ai! Ngươi rốt cuộc là ai!"
Đỗ Kiệt hiểu rõ, việc Lâm Vân có thể mời được đội Việt Nam của giải CBA, đủ để chứng minh năng lực của Lâm Vân rất lớn, hoàn toàn không phải thứ hắn có thể so sánh được.
Mập mạp đứng ra, ngạo nghễ nói: "Vân ca ta là chủ tịch phân công ty Thanh Dương của tập đoàn Hoa Đỉnh, Liễu Chí Trung là ai các ngươi biết chứ? Liễu Chí Trung là ông ngoại của Vân ca ta!"
"Cái gì? Liễu... Liễu Chí Trung là cháu ngoại?"
Đỗ Kiệt lần nữa ngồi bệt trên mặt đất, vẻ mặt mang theo kinh hãi, sợ hãi, tuyệt vọng...
Liễu Chí Trung là nhân vật như thế nào, Đỗ Kiệt biết rất rõ...
Những đội viên sau lưng Đỗ Kiệt, sau khi nghe được bối cảnh thân phận đáng sợ như vậy của Lâm Vân, cũng bị dọa đến trố mắt, mặt mày trắng bệch.
Trời ạ, bọn hắn lại dám đối đầu với một nhân vật ngưu bức như vậy?
Đến lúc này, bọn hắn cuối cùng cũng đã hiểu, vì sao Lâm Vân ngay cả đội Việt Nam của giải CBA cũng có thể mời đến.
Lâm Vân đứng chắp tay sau lưng, nhìn chằm chằm Đỗ Kiệt đang dưới mặt đất, lại lần nữa hỏi: "Thế nào, hiện tại, ngươi có nguyện ý thực hiện lời ước định hôm qua không?"
Đỗ Kiệt nghĩ đến thân phận bối cảnh kinh người của Lâm Vân, cho dù hắn có ngàn vạn lần không cam lòng, đủ kiểu không muốn, cũng chỉ có thể cúi đầu, nói ra một câu: "Ta... Ta nguyện ý!"
Ngay sau đó, Đỗ Kiệt trước sự theo dõi của 4000 học sinh Đại học Thanh Dương, trực tiếp quỳ xuống mặt đất.
Những đội viên sau lưng Đỗ Kiệt, giờ phút này cũng nhao nhao quỳ rạp xuống mặt đất.
"Các bạn học Đại học Thanh Dương, tôi... Tôi Đỗ Kiệt, đại diện toàn bộ đội bóng rổ của Học viện Kỹ thuật Nghiệp vụ Thanh Dương, xin lỗi trường Đại học Thanh Dương." Đỗ Kiệt nghiến răng nói.
Mấy ngày trước Đỗ Kiệt có bao nhiêu phách lối, lúc này hắn liền có bấy nhiêu chật vật không chịu nổi!
"Úc úc úc!"
Đỗ Kiệt vừa nói, 4000 học sinh Đại học Thanh Dương đều phát ra tiếng hò hét của người chiến thắng, rất nhiều bạn học còn lấy điện thoại ra chụp lại cảnh này.
"Nhìn Đỗ Kiệt này quỳ xuống xin lỗi, thật sự là quá hả giận!"
"Đúng đúng đúng! Quá TM hả giận, hắn không phải kiêu ngạo lắm sao, hiện tại vẫn bị Lâm Vân trị ngoan ngoãn!"
Mở mày mở mặt!
Lần này, tất cả học sinh Đại học Thanh Dương, mới hoàn toàn cảm thấy mở mày mở mặt!
"Trước đây chúng ta còn hiểu lầm Lâm Vân, thậm chí trách tội Lâm Vân không nên đi thách đấu, thật là đáng hổ thẹn!"
"Đúng vậy đó, nếu không phải Lâm Vân, chúng ta bị mất mặt mũi, chỉ sợ vĩnh viễn không tìm lại được, sự tức giận nghẹn trong lòng chúng ta, chỉ sợ vĩnh viễn cũng không thể giải tỏa!"
Những bạn học trước đó trách tội Lâm Vân, giờ phút này đều cảm thấy rất áy náy, bọn hắn bây giờ cũng cuối cùng đã hiểu rõ, việc Lâm Vân nhận lời khiêu chiến, quả thực là vì giúp Đại học Thanh Dương rửa nhục, và Lâm Vân đã làm được điều đó.
Sau khi Đỗ Kiệt xin lỗi xong.
"Tốt, các ngươi có thể cút, nhớ kỹ, sau này làm người khiêm tốn một chút, nhân ngoại hữu nhân, sơn ngoại hữu sơn, quá kiêu căng ngạo mạn, sẽ chỉ rước họa vào thân!" Lâm Vân nói với Đỗ Kiệt.
Nếu Đỗ Kiệt không phách lối như vậy, nếu hắn không chọc giận nhiều người, thì cũng tuyệt đối sẽ không đến nỗi tình cảnh này.
Đỗ Kiệt chỉ có thể gật gật đầu, sau đó mang theo đội viên của mình, xám xịt chạy về phía bên ngoài.
"Tốt!"
Hơn bốn ngàn học sinh tại đây, lại lần nữa vang lên tiếng vỗ tay như sấm.
"Lâm Vân! Lâm Vân! Lâm Vân!"
Không biết ai dẫn đầu, hơn bốn ngàn học sinh toàn trường, tất cả đều hô to tên của Lâm Vân, thanh thế vang trời!
Bởi vì mọi người đều biết, Đại học Thanh Dương hôm nay có thể mở mày mở mặt, tất cả đều là công lao của Lâm Vân.
Đồng thời bọn họ cũng cảm thán Lâm Vân thật quá trâu bò, để đối phó với Học viện Kỹ thuật Nghiệp vụ Thanh Dương, mà lại còn mời cả đội Việt Nam của giải CBA tới, đây chính là giết gà dùng dao mổ trâu!
......
Hôm nay sự việc kết thúc, diễn đàn của trường học lại được làm mới, đội mạnh nhất của giải CBA, đội Việt Nam, đích thân đến Đại học Thanh Dương, thay Đại học Thanh Dương thi đấu, đây là chuyện vô cùng vinh dự.
Mọi người đều biết, đội Việt Nam của giải CBA là do Lâm Vân mời tới, cho nên trên diễn đàn chỉ toàn những lời khen ngợi, tâng bốc Lâm Vân.
Đương nhiên, mọi người chỉ biết Lâm Vân là thiếu gia giàu có, nhưng tuyệt đại đa số các bạn học, đối với bối cảnh thân phận cụ thể của Lâm Vân, cũng không rõ ràng.
Cho nên, trên diễn đàn cũng có rất nhiều bạn học, đang suy đoán bối cảnh thân phận cụ thể của Lâm Vân, suy đoán rốt cuộc Lâm Vân là thiếu gia giàu có của gia đình nào.
Từ ngày hôm nay trở đi, hai chữ Lâm Vân, cũng hoàn toàn nổi tiếng khắp Đại học Thanh Dương, trở thành nhân vật nổi tiếng khắp Đại học Thanh Dương, không ai không biết, không ai không hay!
Đại học Thanh Dương, một gian phòng học nào đó.
Giang thiếu cầm điện thoại, sắc mặt âm trầm: "Mẹ nó, tên nhóc này sắp trở thành minh tinh của trường chúng ta rồi!"
Đặc biệt là khi Giang thiếu nhìn thấy trên diễn đàn, những lời khen ngợi, tâng bốc Lâm Vân, sắc mặt của hắn càng trở nên khó coi hơn.
Bởi vì chuyện của Tô Yên, Giang thiếu đã sớm coi Lâm Vân là kẻ địch, hắn nhìn thấy Lâm Vân được mọi người biết đến, được người khác nâng cao, đương nhiên không vui.
"Giang thiếu, cậu nói xem tên nhóc này, có khi nào thực sự là con nhà giàu có không?" một tên tùy tùng mở miệng nói.
Giọng điệu của Giang thiếu kiên định: "Không thể nào! Các cậu đừng nói đến đám thiếu gia giàu có ở thành phố Thanh Dương này, có ai mà tôi không biết chứ? Hoàn toàn không có người nào như hắn, mà lại hồ sơ của tên nhóc này, tôi đã đến phòng hồ sơ của trường lấy qua rồi, nhà hắn nghèo rớt mồng tơi, còn nhận học bổng hai năm!"
"Nhưng Giang thiếu, lần trước hắn lái xe thể thao, có thể giải thích là do thuê, lần này hắn mời đến đội Việt Nam của giải CBA, vậy làm sao giải thích được đây?" tùy tùng nói ra.
"Đúng vậy đó, muốn mời được đội Việt Nam của giải CBA, nhất định phải tốn rất nhiều tiền, nếu nhà hắn không có tiền, thì căn bản không có khả năng mời được đội Việt Nam!" mấy tên tùy tùng khác cũng nhao nhao phụ họa.
"Mấy chuyện này có thể lừa gạt được các ngươi, chứ không thể lừa gạt được ta." Giang thiếu cười lạnh nói.
Ngay sau đó, Giang thiếu tiếp tục nói: "Hắn chẳng phải là bạn trai của Tô Yên sao? Nói không chừng là do hắn tìm Tô Yên, để Tô Yên giúp đỡ mời đội Việt Nam của giải CBA đến, khẳng định là như vậy!"
"Thì ra là thế."
Mấy tên tùy tùng gật gật đầu, cảm thấy Giang thiếu nói không phải không có lý.
"Mẹ nó, tên nhóc này dựa vào chiêu này, bây giờ là có được cả danh và lợi, trở thành đối tượng được toàn trường tâng bốc, thành minh tinh, thần tượng của toàn trường, không được! Lão tử nhất định phải vạch trần hắn! Không thể để mọi người bị lừa!" Giang thiếu nghiến răng nói.
Giang thiếu coi Lâm Vân là kẻ địch, hắn làm sao có thể chịu đựng được việc Lâm Vân trở thành minh tinh của toàn trường?
Ngay sau đó, Giang thiếu lấy điện thoại di động ra, hắn quyết định ở trên diễn đàn của trường, đăng bài viết vạch trần Lâm Vân...
...Rất nhanh, trên diễn đàn của trường xuất hiện một bài đăng.
« Mọi người đừng bị lừa nữa, Lâm Vân kia, căn bản không phải là con nhà giàu, mà là một tên quỷ nghèo! » Trong bài viết là như vậy:
Các vị đồng học, ta là Giang Viễn, ta phải vạch trần bộ mặt thật của Lâm Vân cho mọi người, tên nhóc này căn bản không phải là con nhà giàu, mà là một tên nghèo mạt rệp, tài liệu cá nhân của tên nhóc này ta sẽ đặt ở phía dưới, đây là tài liệu của phòng hồ sơ trường học, có hình có chứng!
Phía dưới đoạn chữ này, đặt một tấm ảnh, chính là hình chụp một phần tài liệu cá nhân, bên trong là tài liệu cá nhân của Lâm Vân, phía trên còn đóng dấu của trường học.
Trong tài liệu về tình hình gia đình của Lâm Vân, được viết rõ ràng chi tiết, thậm chí còn có ghi chép về việc Lâm Vân xin học bổng hai năm.
Phía dưới hình ảnh lại là một đoạn văn:
Ta biết, các ngươi chắc chắn sẽ hỏi, nếu nhà hắn nghèo như vậy, vì sao lại có thể lái được xe thể thao? Bởi vì tên nhóc này là bạn trai của Tô Yên, hắn xài tiền của Tô Yên, thuê được xe thể thao.
Còn nữa, vì sao lại mời được đội Việt Nam của giải CBA? Nguyên nhân cũng rất đơn giản, cũng là do Tô Yên giúp tên nhóc này mời đội Việt Nam của giải CBA!
Cuối bài đăng, Giang thiếu nói: nếu không tin người, có thể nghĩ cách đến phòng hồ sơ của trường học, lấy hồ sơ của Lâm Vân ra kiểm chứng, ta hôm nay chính là muốn đâm thủng bộ mặt thật của tên nhóc này! Hắn đừng hòng giả làm thiếu gia nhà giàu lừa bịp mọi người nữa!
Lúc đầu trên diễn đàn của trường, có rất nhiều người đang thảo luận, hỏi về bối cảnh gia đình cụ thể của Lâm Vân, bài đăng này vừa xuất hiện, khiến tất cả mọi người vô cùng kinh ngạc.
Bởi vì mọi người phát hiện, tấm ảnh tài liệu cá nhân của Lâm Vân, có đóng dấu của trường học, không thể nghi ngờ là thật.
Tình hình gia đình của Lâm Vân, bên trong viết rõ ràng. Điều khiến mọi người kinh ngạc nhất là, Lâm Vân vậy mà nhận học bổng hai năm liền.
"Không phải sao? Lâm Vân lại không phải là phú nhị đại? Sự thật lại là như vậy sao?"
"Nếu như Lâm Vân thật sự là một phú nhị đại, hắn tuyệt đối không thể nào tự mình nhận học bổng, không có người giàu nào lại làm loại chuyện mất mặt này."
"Chẳng lẽ nói, Lâm Vân thật sự là đang giả mạo là phú nhị đại?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận