Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 570: giả mạo?

Chương 570: Giả mạo?
Lâm Vân trực tiếp đi đến trước mặt người nhân viên quét dọn.“Vị huynh đệ kia, ngươi nói vài câu là được rồi, không đáng phải chửi ầm lên ở chỗ này, càng không đáng đ·ộ·n·g tay đ·ộ·n·g chân, huống hồ ngươi không cẩn thận ngã sấp xuống, cũng có trách nhiệm của chính ngươi, bên cạnh chẳng phải có biển báo nhắc nhở coi chừng trượt chân sao?” Lâm Vân nói.
Những nhân viên xung quanh, lúc nãy đang nhìn chăm chú vào chỗ này, bây giờ thấy có người đi lên giáo huấn người đàn ông mặc âu phục, bọn họ đều kinh ngạc không thôi.
“Đây là ai vậy? Dám xen vào Lôi chủ quản đang giáo huấn người khác?”
“Lôi chủ quản nổi danh là người nóng nảy, lúc này đi trêu vào Lôi chủ quản chẳng khác nào muốn c·hết!”
Giữa sân.
Người đàn ông mặc âu phục nghe Lâm Vân nói xong, khó chịu phẩy tay gạt Lâm Vân ra: “Ngươi là ai? Ở bộ phận nào? Đến lượt ngươi lên tiếng sao? Ngươi có tư cách gì mà nói chuyện với ta như vậy?”
Liên tiếp chất vấn dồn dập ập đến với Lâm Vân.
Rõ ràng, người đàn ông mặc âu phục này không nhận ra Lâm Vân.
Dù sao trước kia ở Kim Đô, Lâm Vân gần như đều ở Hoa Đỉnh Tập đoàn, sau khi Vân Diệu Tập đoàn khai trương ở tổng bộ Kim Đô, Lâm Vân liền đến Đế Đô, 99% nhân viên ở đây không nhận ra Lâm Vân.
Lâm Vân nghe xong không nhịn được bật cười: “Ở Vân Diệu Tập đoàn, tôi muốn nói, không ai có quyền nói hơn tôi.”
“Ha ha, ngươi cho rằng mình là chủ tịch à?” Người đàn ông mặc âu phục cười phá lên.
Nhân viên quét dọn bên cạnh thấy thế vội nói với Lâm Vân: “Cậu thanh niên, cậu mau đi đi, tôi bị mắng một chút cũng không sao, đừng để liên lụy đến cậu.”
“Không sao đâu, chỉ là một tên quản lý nhỏ, tôi còn không thèm để vào mắt, chuyện này tôi làm chủ cho bác.” Lâm Vân bình tĩnh nói.
“Cậu nhóc, cậu nói cậu làm chủ cho bà ta? Một tên phế vật, lại đòi làm chủ cho một phế vật khác? Được, vậy hôm nay ta muốn xem thử xem cậu làm chủ cho bà ta như thế nào, ở Vân Diệu Tập đoàn này, lão t·ử không phải hạng ăn không ngồi rồi.” Người đàn ông mặc âu phục khoanh tay, ra vẻ xem trò vui.
Lâm Vân nhìn hắn, bình tĩnh nói: “Một kẻ chỉ là chủ quản, mà có thể c·u·ồ·n·g vọng như vậy sao? Ta cho ngươi cơ hội lần thứ hai, cũng là lần cuối cùng cho ngươi cơ hội, lập tức xin lỗi nhân viên quét dọn đi, ngươi vẫn còn chút cơ hội sống.”
Giọng của Lâm Vân không lớn, biểu hiện cũng rất bình tĩnh, nhưng lại mang theo một ý tứ bá đạo không thể nghi ngờ.
Người đàn ông mặc âu phục cười lạnh: “Cậu nhóc, ta cũng nói cho cậu biết, ta và chủ tịch Lâm Vân của Vân Diệu Tập đoàn là chỗ thân thích, nếu như bây giờ cậu q·u·ỳ xuống xin lỗi ta, ta có thể coi như chưa có chuyện gì, bằng không thì hừ hừ......”
“Ngươi nói cái gì? Ngươi và chủ tịch Lâm Vân là chỗ thân thích?” Lâm Vân nở một nụ cười lạnh.
“Không sai, bây giờ cậu biết sợ rồi sao?” Người đàn ông mặc âu phục ngạo nghễ nói.
Sắc mặt của Lâm Vân lại trầm xuống, Lâm Vân với hắn có quan hệ thân thích cái rắm gì, Lâm Vân còn không nhận ra hắn.
Người này lại dám mượn danh nghĩa của mình để làm mưa làm gió trong công ty? Như vậy không phải làm hỏng danh tiếng của mình sao? Chuyện này làm Lâm Vân nổi giận.
“Ngươi nói ngươi quen Lâm Vân, vậy ngươi từng gặp mặt hắn chưa?” Lâm Vân cười lạnh hỏi.
“Nói nhảm, ta và chủ tịch Lâm Vân là người nhà, đương nhiên là gặp qua hắn rồi! Ta còn cùng hắn đi ăn cơm chung nữa đấy!” Người đàn ông mặc âu phục ngạo nghễ nói.
“Ngươi đúng là biết bịa.” Lâm Vân cười lạnh một tiếng.
Ngay sau đó, Lâm Vân trực tiếp lấy điện thoại ra, chuẩn bị gọi điện thoại.
Lâm Vân không muốn phí lời với hắn nữa, việc người này ức h·i·ế·p nhân viên quét dọn chỉ là thứ nhất, thứ hai là hắn lại mượn danh nghĩa của mình để tác oai tác quái trong công ty, Lâm Vân chắc chắn, hắn không chỉ dùng mỗi chiêu này để áp bức người khác.
Đúng lúc này, một đám người từ cửa chính công ty đi vào, người đi đầu chính là Giang Tĩnh Văn.
“Là Giang Tổng tài bàn công việc trở về!”
“Giang tổng tốt!”
“Giang tổng tốt!”
Các nhân viên xung quanh đều nhao nhao chào Giang Tĩnh Văn.
Người đàn ông mặc âu phục tự nhiên cũng nhìn thấy Giang Tĩnh Văn đi tới.
“Cậu nhóc, ta tính sổ với cậu sau!”
Sau khi nói xong, người đàn ông mặc âu phục chuẩn bị chạy tới chào hỏi Giang Tĩnh Văn.
Lúc này, Giang Tĩnh Văn đi tới vừa lúc nhìn thấy Lâm Vân.
Nàng nhìn thấy Lâm Vân xong, vẻ mặt tổng giám đốc lạnh lùng vốn có lập tức lộ vẻ vui mừng ra mặt.
“Lâm Vân!”
Giang Tĩnh Văn k·í·c·h đ·ộ·n·g kêu lên một tiếng, sau đó trực tiếp chạy về phía Lâm Vân.
Trong nháy mắt, Giang Tĩnh Văn đã chạy tới trước mặt Lâm Vân, lao vào lòng Lâm Vân.
“Tĩnh Văn!”
Lâm Vân ôm Giang Tĩnh Văn, hôn lên mặt nàng một cái.
“Lâm Vân, có nhiều người đang nhìn lắm.” Mặt Giang Tĩnh Văn đỏ lên.
“Sợ cái gì, đây là công ty của ta, còn sợ người ta nói sao?” Lâm Vân cười xoa mũi Giang Tĩnh Văn.
Người đàn ông mặc âu phục đứng một bên, thấy một màn này thì cả người đều ngây ra như phỗng, như thể bị sét đánh, lại như bị ai đó dội cho một gáo nước lạnh.
Còn có nhân viên quét dọn đứng ở bên cạnh, cùng các nhân viên khác xung quanh, sau khi thấy một màn này thì đều che miệng, vẻ mặt kinh hãi.
Bọn họ vừa mới nghe chính tai Giang Tĩnh Văn gọi hai tiếng "Lâm Vân".
Mặc dù bọn họ chưa thấy "Lâm Vân", nhưng là thành viên của Vân Diệu Tập đoàn, bọn họ đều biết chủ tịch của Vân Diệu Tập đoàn, chính là Lâm Vân!
"Hắn...... Hắn lại là chủ tịch của chúng ta sao?"
"Trời ạ, thì ra hắn chính là Lâm Đổng!"
Rất nhiều nhân viên xung quanh không nhịn được kinh hô lên.
Những truyền thuyết mà Lâm Vân để lại ở Kim Đô, ai mà không biết, ai mà không hiểu?
Trước đây làm cháu ngoại của Liễu Chí Tr·u·ng, kế thừa Hoa Đỉnh trong thời gian ngắn, trực tiếp tiêu diệt Diệp Gia và Chu Gia ở Kim Đô, còn giúp Triệu Gia khôi phục Triệu Thị Tập đoàn, một mình gầy dựng lại toàn bộ cục diện ở Kim Đô, trở thành ông trùm thực sự của địa khu Tây Nam.
Những điều này, ngay cả Liễu Chí Tr·u·ng mấy chục năm còn không làm được, nhưng hắn chỉ trong một thời gian ngắn lại làm được.
Sau đó còn sáng lập Vân Diệu Tập đoàn, thậm chí còn đưa Vân Diệu phát triển đến tận Đế Đô, gây ra không ít sóng gió ở Đế Đô!
Những truyền thuyết này đã sớm được lan truyền thần kỳ ở Kim Đô, những nhân viên làm ở Vân Diệu Tập đoàn như bọn họ, ai mà chưa từng nghe đến sự tích truyền kỳ của nhà họ Lâm chứ?
Chỉ là, bọn họ đều không có cơ hội nhìn thấy dáng vẻ của Lâm Vân.
"Kẻ gây xung đột với Lôi chủ quản, thì ra là Lâm Đổng sự trường!"
"Tôi đã nói rồi, sao hắn lại dám xen vào chuyện của người khác, thì ra hắn là chủ tịch của chúng ta!"
“Không đúng, không phải Lôi chủ quản là chỗ thân thích của Lâm Vân sao? Hắn còn thường xuyên khoe hắn ăn cơm chung với Lâm Đổng, nhưng vừa rồi hắn hoàn toàn không nhận ra Lâm Vân?”
“Vậy chẳng phải Lôi chủ quản đang nổ sao……”
“Chuyện kế tiếp chỉ sợ sẽ có trò hay để xem đây.”
Giữa sân.
Người đàn ông mặc âu phục sau khi biết được Lâm Vân là Lâm Đổng sự trường thì cảm thấy trời đất quay cuồng, dường như thiên băng địa liệt, thế giới tận thế đến nơi.
Trời ạ, hóa ra hắn chính là Lâm Vân?
Lâm Vân và Giang Tĩnh Văn sau khi ôm xong thì quay đầu nhìn về phía người đàn ông mặc âu phục.
“Lâm…… Lâm……” Sắc mặt của người đàn ông mặc âu phục tái nhợt, giọng run rẩy, hai tay và hai chân cũng run rẩy theo, hồi lâu cũng không nói ra lời.
“Tĩnh Văn, hắn là ai vậy?” Lâm Vân hỏi.
“Chủ quản của công ty, là em trai của vợ của nhị bá của anh, do đại bá của anh đích thân đến công ty nhờ sắp xếp một chức vị, tôi không còn cách nào nên mới sắp xếp cho hắn làm một chức quan nhàn tản là chủ quản.” Giang Tĩnh Văn nói.
“Em trai của vợ của nhị bá?” Lâm Vân nhíu mày.
Cái mối quan hệ xa lắc xa lơ gì vậy chứ? Có chút liên hệ huyết thống gì với Lâm Vân đâu.
Mà nhị bá của Lâm Vân trước đây lại rất không chào đón Lâm Vân, lúc trước Lâm Vân trở về dự sinh nhật ông nội, nhị bá cùng con của ông ta, đã mỉa mai Lâm Vân rất nhiều.
Đương nhiên, những điều này cũng không còn quan trọng nữa.
“Lâm…… Lâm ca, chúng ta là người nhà mà, vừa rồi là do tôi không nhận ra anh!” Người đàn ông mặc âu phục vội vàng nói.
“Trước đó ngươi nói từng đi ăn cơm với ta? Sao ta không nhớ gì hết vậy? Ta còn chưa từng gặp ngươi bao giờ! Ngươi lại mượn danh nghĩa của ta để lừa đảo trong công ty?!” Lâm Vân giận dữ nói.
“Cái này…… Cái này……” Trên trán người đàn ông mặc âu phục, mồ hôi lớn như hạt đậu không ngừng lăn xuống, có thể thấy trong lòng của hắn đang khẩn trương và sợ hãi đến cỡ nào.
“Bốp!”
Lâm Vân trực tiếp cho hắn một bạt tai vào mặt, trực tiếp đánh hắn ngã nhào xuống đất.
“Tĩnh Văn, thông báo cho bộ phận nhân sự, lập tức đuổi hắn đi! Ta không có cái loại thân thích như hắn!” Lâm Vân nói.
“Ừm.” Giang Tĩnh Văn gật đầu đồng ý.
Thật ra Giang Tĩnh Văn cũng rất phiền cái tên Lôi chủ quản này, cô đã nhận được nhiều đơn thư phản ánh từ nhân viên, nói Lôi chủ quản như thế này như thế kia, chỉ là nể mặt Lâm Vân nên cô mới luôn không khai trừ hắn.
“Lâm ca, đừng mà! Em sai rồi!” Người đàn ông mặc âu phục vội vàng c·ầ·u x·i·n tha thứ.
Giang Tĩnh Văn trực tiếp gọi bảo vệ đến, lôi hắn đi.
Lâm Vân quay sang nhìn người nhân viên quét dọn kia.
“Đổng…… Chủ tịch.” Người nhân viên quét dọn lộ vẻ rất khẩn trương, đây chính là chủ tịch danh giá mà, đối với bà mà nói, đó là nhân vật siêu cấp có quyền lực.
“Bác ơi, không sao đâu, lúc nãy tôi nói muốn giúp bác giải quyết, đã nói là sẽ làm được.” Lâm Vân mỉm cười.
Nhân viên quét dọn không ngừng gật đầu.
Sau khi nói xong, Lâm Vân kéo Giang Tĩnh Văn chạy lên lầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận