Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 557: giả

Chương 557: Hắc Xuyên Trạch giả kiên trì uống hết chỗ thuốc này, hắn chỉ cảm thấy trong dạ dày như dời sông lấp biển. “Ọe!” Hắc Xuyên Trạch lúc này nhịn không được, liên tục nôn khan mấy lần, nếu không phải hắn cưỡng ép nhịn xuống, chỉ sợ đã nôn mửa ra rồi. Nói đùa, cái thứ này từ lúc lấy nguyên liệu chế tác, đến bây giờ, đã lên men mấy ngày, huống chi còn cùng những thuốc Đông y kia hỗn hợp lại với nhau, mùi vị có thể nghĩ! Hắc Xuyên Trạch sống mấy chục năm như vậy, hắn tự hỏi chưa từng uống qua thứ gì khó uống như vậy! “Cha, hiệu quả thế nào?” Hắc Xuyên Tiểu Lang một mặt chờ đợi nhìn Hắc Xuyên Trạch. “Sao lại không có hiệu quả?!” Hắc Xuyên Trạch cau mày, hắn cảm thụ hồi lâu, thực sự không có cảm nhận được hiệu quả gì. Khó uống không đáng sợ, không có hiệu quả mới đáng sợ nhất. Hắc Xuyên Trạch đã từng dùng qua nước phục dịch thần tiên thật sự, lúc đó vừa uống xuống, hiệu quả khiến hắn vô cùng rung động. Hắc Xuyên Tiểu Lang đứng ngay trước mặt Hắc Xuyên Trạch, Hắc Xuyên Trạch vừa nói xong, một mùi hôi thối từ miệng Hắc Xuyên Trạch bay ra, xông vào mũi. “Ọe!” Hắc Xuyên Tiểu Lang nghe thấy thế, không kìm được nôn khan một chút. Mùi vị đó quá thối, đơn giản khiến người ta chịu không nổi. Hắc Xuyên Trạch thấy thế, lập tức sầm mặt lại. Hắc Xuyên Tiểu Lang lúc này mới vội vàng đứng thẳng. “Tiểu Lang, cái này căn bản không có hiệu quả, con làm kiểu gì vậy!” Hắc Xuyên Trạch mặt mày nghiêm nghị chất vấn. “Không biết a, cha, nếu không… Cha uống thêm một ngụm thử đi!” Hắc Xuyên Tiểu Lang vừa nói, vừa đưa lên một ngụm thuốc mới. Nhìn thấy ngụm thuốc đưa tới, mặt Hắc Xuyên Trạch đều tái đi. Khó uống như vậy, còn lẫn cả c** nhão, Hắc Xuyên Trạch nào còn muốn thử thêm nữa? “Ta đã thử rồi, còn cần thử lại sao? Ngươi đến thử!” Hắc Xuyên Trạch xụ mặt nói. “Được được được, cha đừng vội, con thử một chút.” Hắc Xuyên Tiểu Lang trấn an nói. Ngay sau đó, Hắc Xuyên Tiểu Lang mở lọ thuốc trong tay ra, mặc dù tỏa ra mùi hôi thối khó chịu, nhưng hắn chỉ có thể cố gắng uống xuống. Sau khi thuốc vào bụng, Hắc Xuyên Tiểu Lang chép miệng một cái. “Cái này, giống như thật… Thật không có hiệu quả a.” Hắc Xuyên Tiểu Lang kinh ngạc nói. Hắc Xuyên Tiểu Lang từng dùng nước phục dịch thần tiên tương tự, nên tùy tiện có thể cảm nhận ra sự khác biệt. “Sao lại không có hiệu quả? Sao có thể như vậy?” Hắc Xuyên Tiểu Lang hết sức khó hiểu. “Chẳng lẽ… Chẳng lẽ khâu sản xuất xảy ra vấn đề? Cha, con lại đến phòng thí nghiệm một chuyến, làm cho rõ ràng!” Hắc Xuyên Tiểu Lang nói. Lúc này, Hắc Xuyên Nại Tử, người nãy giờ ngồi im bên cạnh, đứng dậy. “Cha, con thấy không cần thiết, tình hình bây giờ đã rõ rồi, Tiểu Lang mua phải phối phương giả!” Hắc Xuyên Nại Tử nói. “Giả?” Sắc mặt Hắc Xuyên Tiểu Lang đột biến. “Không… Không thể nào!” Hắc Xuyên Tiểu Lang không muốn tin vào sự thật này. “Sao lại không thể? Ta thấy con bị người ta đùa bỡn rồi!” Hắc Xuyên Trạch tức giận quát mắng. “Ta… Ta bị chơi xỏ?” Hắc Xuyên Tiểu Lang đột nhiên giật mình. Hắc Xuyên Nại Tử lắc đầu cười nhạo nói: “Còn nói cái gì c** nhão là phối phương quan trọng, rõ ràng là đối phương cố tình hố người, chỉ có mỗi đệ đệ con là tin phân là phối phương, chẳng những ăn phân, còn cho người ta 30 tỷ, con bị người ta đùa giỡn cũng không ít đó.” Tâm trạng Hắc Xuyên Nại Tử bây giờ đương nhiên là rất tốt, bởi vì Hắc Xuyên Tiểu Lang thất bại, hơn nữa còn công cốc mất 30 tỷ. Trách nhiệm này, hiển nhiên là Hắc Xuyên Tiểu Lang phải gánh. Đối với Hắc Xuyên Nại Tử, đây tuyệt đối là tin tức tốt, nàng có hy vọng tranh giành lại quyền thừa kế Hắc Xuyên gia tộc. Hắc Xuyên Tiểu Lang nghe lời Hắc Xuyên Nại Tử nói xong, sắc mặt bỗng nhiên biến đổi lớn. Hắn giờ mới chính thức hiểu ra, hóa ra Lưu Ba cho hắn phối phương giả, chẳng những lừa tiền, còn để hắn ăn c** nhão! “Lưu Ba, Lâm Vân! Hai tên hỗn đản! Cũng dám đùa giỡn ta!” Hắc Xuyên Tiểu Lang nghiến răng nghiến lợi, liên tục gào thét. Hắc Xuyên Tiểu Lang nghĩ lại đến buổi đàm phán hôm đó, ban đầu Lưu Ba muốn từ chối hắn, nhưng Lâm Vân lại thuyết phục, Lưu Ba mới thay đổi chủ ý. Lúc đó Hắc Xuyên Tiểu Lang còn thầm nghĩ, may có Lâm Vân thuyết phục, Lưu Ba mới đồng ý. Bây giờ xem ra, hắn đoán chắc mưu kế ngu xuẩn này tám phần là do Lâm Vân bày ra, nếu không Lâm Vân sẽ không không ngừng khuyên Lưu Ba. Lúc đó hắn còn đang nghĩ, Lâm Vân sao lại tốt bụng vậy chứ, giờ hắn mới hiểu, Lâm Vân cố ý chơi xỏ hắn, cho hắn hả hê! Mặt ai cũng khó coi, còn có gia chủ Hắc Xuyên Trạch. “Lại là giả! 30 tỷ! 30 tỷ a, cứ thế đổ xuống sông xuống biển!!!” “Phanh!” Hắc Xuyên Trạch tức giận, lấy tay hung hăng quét lên bàn, những bộ trà nghệ thuật trên bàn đều rơi xuống đất, hắn tức giận đến hai tay run rẩy. 30 tỷ đối với Hắc Xuyên gia tộc hắn mà nói, tuyệt đối là một khoản tiền lớn. Nếu 30 tỷ thật sự có thể mua được phối phương nước phục dịch thần tiên, vậy thì rất đáng, nhưng bây giờ lại trôi theo dòng nước, sao hắn có thể không giận, không đau lòng chứ? Dưới cơn giận dữ, không khí trong phòng trở nên ngưng trọng, Hắc Xuyên Tiểu Lang càng sợ đến thở mạnh cũng không dám. “Tiểu Lang, lần này con làm nhà Hắc Xuyên ta hao tổn đến 300 ức! Con có biết hậu quả nghiêm trọng cỡ nào không?!” Hắc Xuyên Trạch mặt mũi tràn đầy tức giận chỉ vào Hắc Xuyên Tiểu Lang. “Cha, cái này… Cái này không thể trách con được, dùng tiền hối lộ Tổng Giám đốc Lưu Ba mua phối phương là do tỷ tỷ nghĩ ra, nếu phải chịu trách nhiệm thì cũng do tỷ ấy!” Hắc Xuyên Tiểu Lang vội vàng nói. Hắc Xuyên Tiểu Lang và Hắc Xuyên Nại Tử, tuy là quan hệ tỷ đệ, nhưng hai người cùng cha khác mẹ, mối quan hệ thực tế của hai người rất ác liệt. Bây giờ có chuyện, Hắc Xuyên Tiểu Lang đương nhiên muốn rũ bỏ trách nhiệm, đẩy cho Hắc Xuyên Nại Tử. Hắc Xuyên Nại Tử nghe vậy, lập tức nhíu mày. “Hắc Xuyên Tiểu Lang, là chính con không nhận ra phối phương thật giả, ngay cả phối phương c** cũng tin, bây giờ còn trách ta? Lại đẩy trách nhiệm lên người ta, con không biết xấu hổ sao! Nếu phối phương là thật, vậy lúc đó con lại nghĩ đến chuyện chia công cho ta?” Khuôn mặt xinh đẹp của Hắc Xuyên Nại Tử tràn đầy tức giận. “Nháo cái gì mà nháo! Nại Tử, chủ ý là con đưa ra, bây giờ thất bại, con cũng không phải không có trách nhiệm!” Hắc Xuyên Trạch xụ mặt nói. Hắc Xuyên Nại Tử nghe vậy, trong lòng càng thêm ấm ức, nhưng ngoài mặt cô chỉ có thể gật đầu. “Cha, con đi tìm Lưu Ba và Lâm Vân tính sổ! Bọn chúng dám đùa giỡn con như vậy, nếu con không giết chết bọn chúng, con không nuốt trôi cục tức này!” Hắc Xuyên Tiểu Lang siết chặt nắm đấm, mặt mũi tràn đầy giận dữ. “Dừng lại!” Hắc Xuyên Trạch quát lớn. “Lưu Ba kia là người của Vân Diệu Tập đoàn, bây giờ Vân Diệu Tập đoàn đang nổi như cồn ở đế đô, ngươi còn muốn đi giết Lưu Ba? Ngươi làm cách nào?” Hắc Xuyên Trạch lạnh giọng nói. Hắc Xuyên Nại Tử cũng lắc đầu cười nói: “Đệ đệ, con đúng là tên lỗ mãng, hở tí là muốn giết người, với cái kiểu của con, sau này làm sao kế thừa Hắc Xuyên gia tộc?” “Cô…” Hắc Xuyên Tiểu Lang sầm mặt. “Nại Tử, con là người có nhiều chủ ý nhất, con có ý kiến gì không?” Hắc Xuyên Trạch lên tiếng hỏi. “Cha, cho dù mất 300 ức này, nhưng chúng ta không thể bỏ lỡ vụ làm ăn nước phục dịch thần tiên, nếu không thu được phối phương, vậy chúng ta phải tìm Vân Diệu Tập đoàn để nói chuyện hợp tác, thu về quyền đại lý, chỉ cần có quyền đại lý, chúng ta vẫn có thể dựa vào nước phục dịch thần tiên mà phát tài.” Hắc Xuyên Nại Tử nói. Kế hoạch ban đầu là tìm Vân Diệu Tập đoàn thu quyền đại lý, chỉ là về sau có biện pháp tốt hơn, nên biện pháp này mới bị gác lại. Nếu hiện tại, biện pháp tốt hơn đã thất bại, đương nhiên phải quay lại biện pháp này. “Ừ, nói có lý.” Hắc Xuyên Trạch chăm chú gật đầu. Theo Hắc Xuyên Trạch thấy, nếu đã mất 300 ức, vậy càng không thể cứ thế từ bỏ, nhất định phải kiếm lại số tiền đã mất! “Vậy… Vậy chẳng lẽ chúng ta bị lừa 300 ức món nợ này, cứ tính như vậy thôi sao? Cha, con thật sự không nuốt trôi cục tức này!” Hắc Xuyên Tiểu Lang tức giận không thôi. Hắc Xuyên Tiểu Lang từ lúc sinh ra đến bây giờ, chưa từng bị ai lừa gạt như vậy, đương nhiên hắn tức giận, đương nhiên muốn báo thù. “Đúng vậy, cơn giận này ta cũng không nuốt trôi, Nại Tử, con nói ý kiến của mình đi, con có chủ ý gì tốt không?” Hắc Xuyên Trạch lên tiếng hỏi. “Ba ba, đương nhiên là có cách, 300 ức này, chắc chắn bị Lưu Ba nuốt riêng rồi, ông ta chỉ là Tổng Giám đốc của Vân Diệu Tập đoàn, chúng ta có thể báo chuyện này cho chủ tịch Vân Diệu Tập đoàn, ông ấy biết Tổng Giám đốc của mình tham 300 ức, chắc chắn sẽ nổi trận lôi đình, thậm chí đuổi việc Lưu Ba, một chiêu này của con, gọi là mượn đao giết người.” Hắc Xuyên Nại Tử nói. Nụ cười trên mặt Hắc Xuyên Nại Tử vẫn tiếp tục: “Chờ đến khi Lưu Ba bị đuổi việc, không còn Vân Diệu Tập đoàn che chở, chúng ta muốn trừng trị ông ta cũng dễ dàng hơn nhiều, thậm chí có thể bức ép ông ta phải nhả 300 ức ra, cũng không phải là không thể.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận